Ngủ Ngoan Nha. Bé Ngốc

Chương 15




- Anh Vũ?

T.Quỳnh và bọn đàn em nhìn anh trong sự kinh ngạc với 1 câu hỏi to đùng trong đầu

- Tôi nói các cô dừng mấy cái trò này lại ngay

T.Quỳnh vẫn đứng ngơ ra như chưa hiểu lời anh nói cho lắm

- Tôi ko muốn các cô gây sự trong cái trường này nữa, cái trường này ko phải để các cô muốn làm gì thì làm đâu

Anh tiến lại gần cô

- Đứng lên

Cô nhìn anh

- Bộ cô ko muốn đưa bạn cô vào bệnh viện à? Sao nhìn tôi hoài thế?

- Ơ ko có...

Cô dìu Trang đứng dậy đưa vào phòng y tế của trường.

Còn anh đang dẹp cái đám “gây sự”

- Các người muốn bị đuổi học chứ?

Nghe thế, T.Quỳnh quýnh quáng cả lên

- Anh Vũ em xin anh..bọn em ko muốn bị rời khỏi trường đâu, xin anh đấy

- Xem như lần này cảnh cáo..lần sau là xách hành lí rời khỏi trường. Mà này, chị đừng gọi tôi là anh, tôi nhỏ tuổi hơn chị đấy. Nghe mà nhức cả tai

Nói xong anh đi vào phòng y tế. Lúc này bọn em của nhỏ ( bây giờ mik gọi T.Quỳnh là nhỏ nha. kêu T.Quỳnh hơi bị dài dòng) mới thắc mắc

- Em mới thấy lần này anh Vũ ra tay í - nữ sinh 1

- Mấy lần trước toàn là để tụi mik gây sự mà bây giờ lại tự ra tay dằn mặt tụi mik. mẹ kiếp - nam sinh 1

- Chị Quỳnh..hổng lẽ anh Vũ để ý chị rồi á - nữ sinh 2

- Ý mày là sao?

- Em nghi anh Vũ thích chị nên ko muốn chị gây sự để lên văn phòng á mà

Nhỏ nghe thế hai má đỏ ửng lên

- Thật ko?

- Thật mà chứ còn sao nữa - nsih 2

- Hay đấy..nghe cũng có lý - nsih 1

- Ừa, tao cũng nghĩ zậy lâu rồi. Ko ngờ bao công sức tao bỏ ra để lọt dc vào mắt anh ấy đến giờ ko uổng phí

Nghe thế cả đám chúc mừng nhỏ rối rít

_____~~~~~

Cô đang ngồi trước phòng y tế của trường, lòng bứt rứt ko yên mà cứ lo cho Trang suốt

Anh nhìn cô từ xa, tóc cô lúc đó bù lu bù loa lên, áo quần xộc xệnh làm anh bật cười nhưng nhanh chóng lấy lại phong độ đi đến bên cô

- Này

Cô như ko đế ý đến anh, vẫn ngong ngóng vào trong phòng

- Này..này..

Anh vỗ vai cô nhưng cô vẫn ko để ý.

Mất kiên nhẫn

Anh véo má cô làm cô như bừng tỉnh

- Áaaaaaaaaa..anh àm ì ấy ( anh làm gì đấy)

Anh cứ nhéo cô làm cô phải dùng 2 tay đẩy anh ra nhưng với sức cô thì ko dc.

- Uiii..uông a i ( buông ra đi)

Nước mắt cô chảy ướt cả 2 tay anh thì anh buông ra, 2 cái má cô lúc này đỏ như gấc, anh phì cười

- Nè..anh bị tâm thần hả? Ui zaa đau quá, hix

Cô xoa xoa 2 cái má nhưng nước mắt vẫn chảy

- Đau lắm à?

Anh chạm nhẹ vào má cô

- Đau chứ sao ko..đưa mặt anh lại đi tui nhéo cho anh coi

- Tôi nhéo cô nữa nha. mặt cô nhéo đã tay quá

- Buông

Cô gạt tay anh ra và quay mặt đi chỗ khác, anh cười

- Giận à?

..

- Sao ko trả lời?

..

- Nói gì đi

Anh xoay người cô lại về phía mik, cô cúi đầu xuống

- Ngẩng mặt lên

..

Anh nâng cầm cô lên. Cô vẫn đang khóc

- Đau lắm phải ko?

Gật đầu

- Xin lỗi

Anh kéo cô vào lòng, dùng tay xoa xoa 2 bên má cô làm tim cô loạn nhịp

- Bỏ tay ra đi, lỡ anh sai người chụp hình lại là tiêu tui luôn

Cô đứng dậy

- À cô nhắc mới nhớ. Trả lời đi về câu hỏi đó

Chết, cô hứa hôm nay sẽ trả lời anh mà cô quên mất

- Tui..

- Mau

- Anh biết câu trả lời rồi còn gì

- Câu trả lời của cô thì cô tự nói đi..tôi ko biết

Thực sự thì anh biết câu trả lời rồi nhưng trêu cô tí

- Tui..

- Sao? nói mau đi

- Tui..chấp nhận..

- Chấp nhận gì?