Ngự Lôi

Quyển 2 - Chương 27: Phòng huấn luyện




Edit: Vân Khinh Beta: Sakura “Này này!! Các ngươi nói xem đứa trẻ kia là ai? Tại sao ông chủ lại lấy căn phòng màu tím cho cô bé đó?” Hình như trong giọng nói có một chút không cam lòng.

“Đúng vậy!! Ngay cả con trai ông chủ cũng không cho đấy!”

“Cắt, anh thì biết cái gì, hiện tại con ông chủ đang học tại【Học viện Anrada】, thiết bị ở đó cũng không kém bao nhiêu so với ở đây.”

“Vừa rồi hình như ông chủ nói với cô bé kia cái gì mà An ba ba?? Đứa bé kia là con gái của ông chủ? Tôi không có nghe nói ông chủ có con gái hay gì đó a??”

“Ai biết, nói không chừng là con riêng?? Nhân duyên của ông chủ với nữ giới không phải anh không biết!! Ai nha nha….Thật là khiến người khác hâm mộ a, các cô gái đều tiến tới không ngừng.”

“Khải Hạn, anh nói xem xảy ra chuyện gì à?? Chẳng lẽ thật sự là con gái riêng?”

“Uống rượu đi, quản nhiều như vậy làm gì??”

“Ah ah. . . Tôi cũng muốn phòng huấn luyện màu tím a!! Muốn có một ngày như thế!”

“. . .”

“Ha ha, dường như rất thú vị?” Tại quầy bar, bồi bàn nhẹ nhàng giương môi cười, con mắt nhìn qua phòng huấn luyện màu tím mọi người vừa biến mất chợt loé.

Cô bé kia, dường như rất thú vị.

“Này, Lany, anh biết rõ đây xảy ra chuyện gì sao?” Lúc này, giọng nói quyến rũ của một cô gái theo bên cạnh bồi bàn truyền đến.

Bị gọi tên, bồi bàn tên là Lany nhìn về phía bên trái mình, liền thấy một nữ nhân, mặc một bộ váy màu đen bó sát người, cổ chữ V, bộ ngực ngạo nhân như muốn xuyên thủng áo mà nhảy ra, ** thon dài bại lộ ra bên ngoài, (lời edit: chả biết cái ** là cái gì??) một chân cong lên, thân thể dựa vào trên quầy bar, độ cong mê người, con mắt rũ xuống, đôi môi đỏ như màu máu nở một nụ cười, da thịt trắng nõn, một tay đặt lên quầy bar, một tay cầm ly thuỷ tinh, bên trong là màu đỏ tươi, cùng màu sơn trên móng tay giúp nhau sáng rọi.

Tuy cô gái này không tính là tuyệt sắc mỹ nhân, nhưng một khí chất quyến rũ cùng dáng người quyến rũ cũng đủ hấp dẫn ánh mắt của đàn ông rồi.

“Ah, Mehg, cô vẫn mê người như vậy!” Lany cười nói, trong tay cũng bưng lên một ly rượu đỏ, cùng cô gái cụng ly, “keng” một tiếng, mọi người đều uống một ngụm.

“Lời tôi nừa nói…..anh vẫn chưa trả lời mà.” Động tác uống rượu đẹp đẽ, nâng cốc để lên quầy bar, một tay dùng lực, thân thể liền ngồi lên trên quầy, hai chân vén lên, bắt chéo vào nhau, thân thể ngửa ra sau, trên cổ bày ra một độ cong đẹp đẽ, nhìn về phía Lany.

Động tác trực tiếp này khiến không ít đàn ông hít một hơi.

“Ha ha, tôi cũng không biết, huống chi tôi cũng cảm thấy rất hứng thú đây.” Dường như Lany cũng không có gì khác thường, trả lời cô, từ phía sau giá rượu lấy ra một chai rượu đỏ, cười nói: “Còn muốn môt ly nữa không?? Rượu đỏ Aowei Ya, cất kỹ tám mươi năm, chuyên vì cô mà chuẩn bị nha.”

“Đương nhiên.” Mehg nghiêng người, trong tay cầm lên chiếc ly vừa bỏ xuống, đưa đến trước mặt Lany.

Lany cười mở nắp, màu đỏ tươi như máu của rượu chảy xuôi vào ly, đến khi được một phần ba thì dừng lại.

Con mắt Mehg nhìn lên, có chút bất mãn: “Thế nào?? Chỉ một chút như vậy?”

“Phụ nữ uống rượu nhiều quá cũng không tốt, nhất là đối với một phụ nữ rất hấp dẫn và quyến rũ như Mehg tiểu thư đây!” Giọng điệu Lany mang theo ý khuyên can lại mập mờ, rượu đỏ trong tay không chút chần chừ đặt lại vào vị trí cũ.

“Hừ, rõ ràng là kiếm cớ.” Mehg nhẹ nhàng trừng mắt anh ta một cái, chỉ là động tác trừng mắt nhưng lại xinh đẹp vô cùng, không nói gì thêm, giơ ly thuỷ tinh lên cao, lay động một chút, nhẹ nhàng đưa lên đôi môi mọng của cô.

Trước khi đưa rượu vào miệng, liền đưa lên mũi ngửi một chút, lúc này có thể ngửi được hương thơm của nó, nuốt vào một ngụm rượu đỏ, cũng không vội vàng nuốt xuống, mà để rượu trong miệng thêm một chút, cuộn lưỡi lại hai lần, sau đó hít một hơi thật sâu để thể nghiệm hết hương vị của rượu, cuối cùng nuốt toàn bộ xuống, mùi hương lập tức quanh quẩn trong miệng.

Mehg hít một hơi thật sâu, trên mặt ửng hồng, mang một chút say mê, mê người cực kỳ.

Đợi đến khi Mehg mở mắt, Lany mới cười nói: “Cảm giác như thế nào?”

“Rất tốt.” Mehg mềm mại đáng yêu chớp mắt: “Khiến cho người muốn ngừng mà không được.”

“Ah, có lẽ so với rượu, cô mới là khiến người khác muốn ngừng mà không được.” Lany mỉm cười nói.

“Ha ha.” Mehg cười duyên, thân thể vì cười mà run rẩy, hấp dẫn tất cả nam nhân ở đây, vươn tay, đặt một ngón tay trước mặt Lany: “Anh vẫn rất biết nói chuyện nha.”

“Tôi chỉ là ăn ngay nói thật.” Lany sắc mặt như thường, gương mặt anh tuấn nở một nụ cười.

“Hắc, Lany, đừng chỉ lo **(Sa: cũng không biết là gì luôn, do raw nó thế), đến, cho một ly American Lahr.” Lúc này, giọng nói của một người đàn ông cắt đứt đối thoại của hai người, vẫy tay với Lany.

“Ha ha, xin quý khách chờ một chút.” Lany hành lễ vô cùng ưu nhã với người đàn ông kia, động tác rất hoàn mỹ, nhưng rõ ràng không mang một chút tôn kính, lại nói, bởi vì ở đây, địa vị của anh ta không mấy người có thể so sánh, vị trí bồi bàn này anh ta làm chỉ vì sở thích mà thôi.

Ngồi đối diện trên quầy bar, đối diện Mehg áy náy cười, liền bắt đầu pha chế rượu, rượu trong tay Lany linh động giống như đang múa, Mehg cũng rất hứng thú nhìn xem.

Không lâu sau, một ly American Lahr như lời yêu cầu người đàn ông kia liền xuất hiện, đó là một ly màu hổ phách, phía dưới ly là một màu lá cọ, thoạt nhìn có chút sang trọng.

“Hắc, American Lahr hoàn thành, xin mời dùng.” Lany trực tiếp ném ly rượu trong tay về phía người đàn ông, chiếc ly bay trong không khí vững vàng rơi vào trên mặt bàn của người đàn ông kia mà không rơi ra một giọt, ngay cả hình dạng cũng không có bất kỳ biến hoá.

Đây là dị năng lực của Lany, hệ đặc biệt, khống chế Khí.

“Ha ha! Cám ơn.” Người đàn ông cười nói, cầm ly rượu lên trực tiếp cho vào miệng đổ xuống, đến khi buông ra, hít sâu một hơi: “A!! Thoải mái!! Quả nhiên American Lahr do Lany điều chế ngon hơn nhiều so với bên ngoài, chính là hơi đắt một tí.”

“Ha ha, có gí trị hơn nhiều đúng không?” Lany cười trả lời.

Giờ phút này, bốn người Mặc Hi đã đi tới phòng huấn luyện mà An Dĩ Mẫn nói.

Nhìn xung quanh mọi thứ, Mặc Hi phát hiện phòng huấn luyện này đặc biệt xa xỉ, đứng trong phòng huấn luyện mà An Dĩ Mẫn nói, trước mắt phòng huấn luyện này so với bên ngoài không tính là quá lớn, nhưng tuyệt đối không nhỏ, đại khái cũng hai trăm mét vuông, các loại vũ khí đều có, đương nhiên, hiện tại Mặc Hi cũng không nhận ra, nhưng nhìn hình dạng cũng biết được những món vũ khí đó rất trân quý, hơn nữa còn có không ít cản trở. Với lại, bên trong còn mấy gian phòng, tựa hồ là phòng ngủ cùng phòng tắm, nhìn xuống sàn nhà, tựa hồ chất liệu cùng sàn thi đấu mà cô vừa tỷ thí là giống nhau, rất chịu lực.

“Như thế nào?? Có hài lòng không?” An Dĩ Mẫn nhìn thần sắc Mặc Hi, cười hỏi.