Ngày thứ hai, Luci liền rời khỏi hoàng cung. Ngoài mặt hắn vẫn là Đồng Trì, mặc dù tội trạng được Hoàng đế đặc xá miễn đi lưu đày, nhưng vẫn là người Đồng gia. Cho nên ngoại trừ Phượng Vũ biết được nội tình, những người khác cho rằng hắn không nhịn được việc phải thấy người thân bị lưu đày, nên đi trước để chăm sóc.
Hơn mười ngày sau, lễ hạ táng Hoàng hậu được tổ chức theo lệ, đám người Phượng Vũ tiến đến tham dự lễ tiễn biệt.
Sau khi tang lễ chấm dứt, Lăng Tử Minh bị Hoàng đế gọi đi nói chuyện, những người khác liền yên lặng ở bên trong chờ hắn.
Tán gẫu một lúc, Phượng Vũ đề nghị rời khỏi hoàng cung, Tiếu Ôi Ôi và Phó Tư Đường cũng không có ý kiến, nhưng Lâm Tần Kiệt có chút chần chờ: “Ở lại mấy ngày nữa không được sao?”
“Mặc dù hiệu trưởng đặc biệt phê chuẩn cho chúng ta nghĩ, nhưng Hoàng hậu đã mai táng xong, nếu như ngươi dieenddanleequyddoon lại chậm trễ nữa, hiệu trưởng nhất định sẽ nổi giận.” Tiếu Ôi Ôi nói “Ah” một tiếng, không có ý tốt nhìn từ trên xuống dưới đánh giá Lâm Tần Kiệt: “Đúng rồi, ta xem mấy ngày này ngươi và Thiên Nhi công chúa quan hệ rất tốt, chẳng lẽ ngươi là vì nàng mới ——”
“Nào có chuyện đó, đừng có nói lung tung!” Trên mặt của Lâm Tần Kiệt hiện lên vẻ đỏ ửng đáng nghi, trong miệng liên tiếp phủ nhận: “Nàng —— ta thấy nàng ưu thương vì Hoàng hậu qua đời, mới đi khuyên nhủ nàng, tuyệt đối không có tâm tư khác. Hơn nữa các ngươi cũng biết, người trong lòng nàng là Lăng Tử Minh.”
“Lăng Tử Minh là ca ca thật sự của nàng, không phải sao. Cho nên sớm muộn gì hắn cũng sẽ đi ra ngoài, ở chung một chỗ với người khác. Chỉ là xem tình hình trước mắt, ‘ người khác ’ này tám — chín phần chính là ngươi rồi.”
Lúc Tiếu Ôi Ôi đang trêu chọc Lâm Tần Kiệt thì cửa phòng chợt mở ra đi vào là một bóng dáng lã lướt: “ ‘Người khác’ là ai ?”
Người tới rõ ràng là Phó Tư Tuyền. Được công nhận là thiên tài chiêm tinh, nàng tất nhiên có tư cách tham gia Quốc tang. Chẳng qua là khi Hoàng đế nghe nói trước khi chết Cam Ma La nhận tội, ban đầu quả quyết nói rằng để Lăng Tử Minh làm thái tử sẽ mang đến tai họa, sau đó biết được thực ra lời tiên đoán là giả, mặc dù biết rõ là Cam Ma La động tay động chân, Hoàng đế vẫn ít nhiều gì giận lây sang Phó Tư Tuyền, thầm trách nàng ban đầu không có phát hiện quỷ kế của Cam Ma La liền cẩu thả tiên đoán, từ đó trong lòng sinh ra khúc mắc đối với nàng.
Bên ngoài mặc dù Phó Tư Tuyền sợ hãi run rẩy liên tục tạ tội với Hoàng đế , nhưng thực tế cũng không để việc này ở trong lòng. Càng làm cho nàng để ý, vẫn là chuyện của Phó Tư Đường. Ở chung mấy ngày nay, để ở trong mắt việc chăm sóc của đệ đệ đối với Phượng Vũ, lòng cảnh giác của nàng càng tăng lên.
—— nhất quyết không thể để tiểu nha đầu này hủy hoại đệ đệ nàng yêu mến nhất! Đáng tiếc lần trước Yến Oanh Oanh quá vô dụng không có khả năng hoàn được đại sự, hãm hại không được lại chạy tới khóc lóc kể lể với nàng, bị nàng không nhịn được đuổi đi.
Mà trước khi hạ táng Hoàng hậu, Hoàng đế phán quyết tử hình tộc trưởng Đồng gia, tịch thu gia sản cả nhà Đồng gia. Với tư cách là vị hôn thê của tôn bối Đồng gia, Yến Oanh Oanh cũng bị dính líu, từ đó không biết tung tích.
Biết được tin tức này, Phó Tư Tuyền không có động tĩnh gì, chỉ đáng tiếc Yến Oanh Oanh vì vậy mất đi giá trị lợi dụng. Nàng vốn đang tính toán lạnh nhạt Yến Oanh Oanh mấy ngày, kích động đối phương một lần nữa, nhưng người tính không bằng trời tính. Ai sẽ nghĩ tới Cam Ma La lại chết, Đồng gia trợ giúp cho hắn cũng bị liên lụy. Chỉ là, điều này cũng làm nàng càng thêm lo lắng.
—— riêng hiện tại, tiểu nha đầu Phượng Vũ này có thể đánh chết Cam Ma La, nếu không khẩn trương động thủ, đợi nàng đã có thành tựu có thể đã muộn.
Trong lòng nghĩ ra nhiều âm mưu nham hiểm, nhưng bên ngoài Phó Tư Tuyền lại không biến sắc, chân thành đi đến bên cạnh bàn ngồi xuống, mỉm cười với mọi người: “Các ngươi đang nói chuyện gì vậy?”
“Tư Tuyền tỷ tỷ.” Mảy may không biết nàng đang suy nghĩ gì Tiếu Ôi Ôi thấy nàng tới, thân mật nói: “Chúng ta đang giúp Tần Kiệt chuẩn bị chuyện chung thân đại sự đó.”
“Này này này —— đừng nói lung tung!” Lần này Lâm Tần Kiệt thật sự nóng nảy, “Ngươi muốn đùa giỡn tìm ta là đủ rồi, đừng lôi người khác vào.”
“Ơ ~ còn nói không có gì, đây không phải là bảo vệ nương tử tương lai à.”
Lâm Tần Kiệt xấu hổ nói: “Tiếu Ôi Ôi, xem ra không cho ngươi biết một chút lợi hại ngươi không biết cái gì gọi là chừng mực!”
Nói xong, hắn nhào tới muốn bắt Tiếu Ôi Ôi, lại bị đối phương nhanh trí thoát được. Hai người một đuổi một trốn, bên trong phòng nửa nghiêm túc nửa đùa giỡn.
Không để ý tới bọn họ, Phó Tư Tuyền nói: “Phượng Vũ, ta còn chưa có chúc mừng ngươi lấy được sự hỗ trợ của linh dược , tấn cấp đến trung cấp trước thời hạn.”
Bởi vì sức mạnh của Chu Tước Hỏa Linh quá mạnh mẽ, Phượng Vũ lo lắng sau khi tin đồn truyền ra làm cho người người mơ ước, liền xin những đồng bạn giữ kín bí mật, cũng để cho các sủng vật đi vào không gian nghỉ ngơi để người bên ngoài không cách nào thấy ma thú.
Về phần cải tạo thân thể, chuyện thực lực trở nên mạnh mẽ, thì lấy cớ ăn nhầm linh dược, cho nên chẳng những tấn cấp nhanh chóng, hơn nữa thân thể cũng lớn lên sớm hơn. Mà ngày đó dị tượng Chu Tước hiện thân, dĩ nhiên cũng là lấy cớ Cam Ma La đang quyết đấu thi triển ra ma thuật, cố gắng dùng nó mê hoặc tâm trí mọi người.
Phượng Vũ vẫn lo lắng viện cớ quá nát sẽ bị người nhìn thấu, nghe được lời nói của Phó Tư Tuyền, vội vàng nói: “May mắn mà thôi, không coi là cái gì.”
Phó Tư Tuyền không biết rõ nội tình, thật sự cho rằng Phượng Vũ tốt số, vô ý ăn thiên địa linh dược, không biết âm thầm cắn răng bao nhiêu lần, bên ngoài vẫn D9ie6n4d9an2le6quy1don96 như cũ giả bộ dịu dàng thân thiện: “Vận khí cũng coi như một phần thực lực. Chỉ là, ngươi đột nhiên lớn lên, y phục trước kia cũng không thể mặc nữa? Bây giờ vóc người của ngươi với ta tương tự nhau, vừa đúng ở chỗ của ta có mấy bộ quần áo mới vừa làm xong, ngươi có muốn đi thử một chút hay không?”
“Tỷ tỷ!” Phó Tư Đường cơ bản không biết nàng đã nổi lên sát tâm đối với Phượng Vũ, còn tưởng rằng nàng nổi lên tâm tình muốn đùa giỡn, muốn mượn việc thử đồ trêu cợt Phượng Vũ, liền vội vàng đứng lên xen vào giữa hai người ngăn cản nói: “Sau khi Tử Minh nói rõ tình hình với bệ hạ, bệ hạ đã phái người đo đạc để may y phục cho Phượng Vũ, không cần ngươi lo lắng rồi.”
Bên này sóng ngầm mãnh liệt, mà phía bên kia, Tiếu Ôi Ôi dùng hết sức dể né tránh, sống lưng vô ý va chạm ở trên khung cửa, suýt nữa đụng ngã thị nữ đưa trà bánh vào.
“Ai nha! Thật xin lỗi, ngươi không sao chớ?”
Bên này sóng ngầm mãnh liệt, mà phía bên kia, Tiếu Ôi Ôi dùng hết sức dể né tránh, sống lưng vô ý va chạm ở trên khung cửa, suýt nữa đụng ngã thị nữ đưa trà bánh vào.
“Ai nha! Thật xin lỗi, ngươi không sao chớ?”
“Ta. . . . . . Ta không sao!” Thị nữ hốt hoảng phủ nhận, cúi đầu thật thấp, Tiếu Ôi Ôi vòng qua kéo tay nàng, bước nhanh đưa trà bánh đến trên bàn.
Tất cả mọi người không có để ở trong lòng một chút việc ngoài ý muốn này, chỉ coi như thị nữ này đang vô cùng xấu hổ.
Không nghĩ, sau khi thị nữ để xuống trà bánh, đột nhiên vén tay áo lên, trong mắt lạnh lẽo bắn ra tứ phía, chủy thủ lạnh lẽo có chứa độc, một phen đâm về phía Phượng Vũ: “Tiểu tiện nhân! Đi chết đi! Ta muốn báo thù vì A Sân và cả nhà Đồng gia!”
Chuyện đột nhiên xảy ra, mặc dù Phượng Vũ phản ứng nhanh, lại bởi vì thích khách ở quá gần, chung quanh cũng đều là chướng ngại, không có cách nào né tránh hoàn toàn.
Mắt thấy chủy thủ có kịch độc sắp đâm vào trong cơ thể Phượng Vũ, thích khách đang âm thầm mừng rỡ, bỗng nhiên bên cạnh có người lao tới, lấy thân thể ngăn ở trước người Phượng Vũ, kiên quyết thay nàng tiếp nhận một đao kia!
Động tác của người nọ thật sự quá nhanh, khi thích khách phát hiện thì đã không kịp thu hồi lưỡi đao nữa. Chỉ nghe phốc xích một tiếng, chủy thủ kịch độc vô cùng sắc bén đã hoàn toàn nhập vào trong cơ thể hắn, chỉ còn tay cầm đen nhánh lộ ở bên ngoài!