Ngũ Hành Thiên

Chương 685: Biến cố




Dịch: MinK

Trên bầu trời, Xích Đồng hào hứng nhìn chăm chú vào lưỡi đao ánh sáng đang bay về phía mình.

Những nơi lưỡi đao ánh sáng bay qua đều xuất hiện một chùm lá cây rối mù màu trắng to bằng cái móng tay. Chúng nó sinh ra rồi tàn đi ngay lập tức, nhưng lại tỏa ra ánh sáng chói mắt giống như tinh hà lập loè trên trời, trông rất đẹp mắt.

Xích Đồng chưa từng thấy thứ gì như giống như lưỡi đao ánh sáng này. Uy lực của nó không kém, lại bám dai như giòi trong xương. Dù cho gã đã chuyển vị trí thế nào thì nó vẫn đuổi theo không bỏ. Làm gã nhớ đến một con chó săn mà mình từng nuôi, cũng tuy tìm con mồi kiên trì như vậy.

Lưỡi đao ánh sáng có kết cấu nguyên lực vô cùng kì lạ. Hiển nhiên là một loại lực lượng cao cấp hơn mà tu luyện giả của thế giới này đang cố gắng tạo ra.

Đây mới là điều khiến gã cảm thấy hứng thú.

"Có chút ý tứ."

Xích Đồng lầm lầm bầu bầu. Càng ngày gã càng cảm thấy thú vị. Sau khi thời đại tu chân kết thúc, gã đã nghĩ rằng sau đó sẽ trải qua một thời kì suy sụp rất dài. Nhưng sau khi chuyển sinh, gã liên tục gặp rất nhiều chuyện khiến mình vừa kinh ngạc vừa vui vẻ, khiến gã bắt đầu cảm thấy hứng thú đối với thời đại này.

Chuyển sinh tại một cái thời đại trầm lắng sẽ rất nhàm chán. Gã thích sự mới mẻ.

Gã đã từng chứng kiến một thế giới tu chân được tạo thành từ Linh lực, vô cùng rộng lớn lại sáng chói như mặt trời. Gã đã chứng kiến nhân quả nguyện lực quỷ dị khó dò, với định số tối tăm mà cả dòng sông thời gian cũng không cách nào ngăn cản được. Gã đã chứng kiến huyết luyện bá đạo và hoang dã, là hệ quả pháp tắc tự nhiên tiếp diễn mà ra.

Trong mắt gã, Ngũ Hành Nguyên lực thật sự quá thấp giai, như thể nhìn thấy đám dã nhân Viễn Cổ còn chưa bong tróc hết lông lá đang mài luyện búa đá vậy.

Nhưng ngay khi nhìn thấy lưỡi đao ánh sáng màu trắng, gã biết mình đã nhầm. Thế giới này đang ở ngay trước một bước ngoặt vô cùng vĩ đại.

Bất kì một loại hệ thống lực lượng nào xuất hiện, sinh sôi nảy nở, phát triển thành thục không chỉ cần một người có thể hoàn thành được. Việc này cần sự kế thừa liên tục qua rất nhiều đời người. Không ngừng phát triển, không ngừng tích súc lực lượng. Đến một lúc nào dó, tất cả lực lượng tích lũy sẽ được một người đặc thù nào đó nhen nhóm lên. Lực lượng đó sẽ bộc phát mãnh liệt, sẽ đẩy toàn bộ thế giới đến một nấc thang cao hơn.

Loại Ngũ Hành Nguyên lực dung hợp tạo thành một loại mới Nguyên lực này chính là minh chứng tốt nhất.

Một khi đám Nguyên tu có thể vượt qua được điểm giới hạn này, bọn họ sẽ phát hiện ra một thế giới rộng lớn hơn. Bọn họ sẽ xây dụng nên một hệ thống mạnh hơn, mạnh đến mức mà Xích Đồng cũng cảm thấy kiêng kị.

Điều này đương nhiên đây là chuyện của mấy trăm năm sau.

Bây giờ hệ thống này mới chỉ có một chồi non còn quá nhỏ, vẫn chưa thể gây tạo thành uy hiếp gì đối với gã. Dù lúc này lực lượng của gã vẫn chưa hề khôi phục lại đến trạng thái mạnh nhất.

Xích Đồng vẫn đứng lơ lửng giữa không trung, thân thể không có chút biến hóa nào. Ánh mắt thâm sâu nhìn xem thiên Diệp Bất Không Trảm đang bay tới, không có chút ý tứ tránh né.

Một tiếng thở dài khẽ vang lên trong lòng tất cả mọi người. Tuy âm thanh không lớn nhưng ai cũng không thể tự chủ được mà run rẩy.

Cảnh tượng trước mắt bỗng nhiên quay cuồng. Huyết quang phủ kín bầu trời, như dòng nước lũ dũng mãnh lao tới Xích Đồng. Chúng tạo thành một cái vòng xoáy màu máu không ngừng xoay tròn, mà Xích Đồng thì đang đứng ở giữa trung tâm.

Phó Tư Tư đang định tấn công vòng xoáy, chợt phát hiện màn máu nhanh chóng xoay tròn trước mặt sơn cốc. Cô cảm thấy choáng váng, rồi phịch một tiếng quỳ xuống đất. Dù vậy cô vẫn không hề cảm thấy dễ chịu được chút nào. Cô phát hiện thân thể của mình treo trên bầu trời, còn mặt đất lại trên đỉnh đầu mình, dưới chân là hư không vô tận.

Phó Tư Tư biết rõ đây chỉ là ảo giác, nhưng vẫn vô thức nhắm mắt lại, nhịp tim đập thình thích liên hồi.

Huyễn thuật? Huyễn thuật quá lợi hại...

Bàn tay Phó Tư Tư đâm thật sâu vào mặt đất như thể làm vậy mới khiến cô cảm thấy an toàn hơn một chút. Cô sinh ra kính sợ. Cô cũng chưa bao giờ nghĩ rằng một ngày nào đó mình sẽ cảm thấy có huyễn thuật nào đó khiến cho mình phải sinh lòng kính sợ.

Dù sao huyễn thuật vẫn chỉ là huyễn thuật, Thiên Diệp Bất Không Trảm nhất định có thể...

Đang nghĩ đến đó, cô bỗng mở mắt liếc nhìn lên trên. Ngay lập tức, đồng tử mắt trợn trừng trừng, sắc mặt tái nhợt, đầu óc trống rỗng.

- Điều này, điều này, điều này... Không có khả năng!!!

Thiên Diệp Bất Không Trảm như kẻ say rượu, bay lảo đảo trên không trung, vô cùng chậm chạp không còn chút khí thế nào của vừa rồi nữa. Tốc độ của Thiên Diệp Bất Không Trảm càng lúc càng chậm, rồi như một con cái chết trôi theo dòng chảy của vòng xoáy màu máu.

Từng sợi sương trắng tản ra khỏi lưỡi đao ánh sáng, Thiên Diệp Bất Không Trảm bắt đầu trở nên mỏng manh rồi nhanh chóng tan rã.

Mặt Phó Tư Tư cắt không còn giọt máu, trắng bệch như tờ giấy. Cô không nhĩ Thiên Diệp Bất Không Trảm có thể đánh bại Ngải Huy, ưng ít nhất cũng gây chút phiền phức cho hắn để bọn họ tranh thủ cơ hội chạy trốn. Để đạt được mục đích dự tính, bọn họ đã không hề giữ lại một chút Nguyên lực nào mà truyền hết vào trong Thiên Diệp Bất Không Trảm kia.

Thế nhưng...

Cơn đau đầu khiến Phó Tư Tư mất đi khống chế với thân thể mình, cả đại não cũng chìm vào hôn mê không cách nào suy nghĩ được. Nguyên lực trong cơ thể không bị khống chế cũng bắt đầu xoay tròn theo vòng xoáy màu máu.

Rất nhiều người trôi nổi ở trước mặt cô, xoay tròn theo vòng xoáy màu máu tự như một đàn cá chết. Tất cả chỉ là những cái xác không hồn. Chỉ cần Xích Đồng muốn, những người này đang xoay tròn trôi nổi này tất sẽ nổ tung cả.

Bên trong Thần Huyết ẩn chứa một nhúm huyết dịch cực tinh thuần, là mấu chốt nhằm cường hóa thân thể kí chủ sau khi gã chuyển sinh. Không nghĩ đến Ngải Huy lại dung nhập Thần Huyết quý giá này vào kiếm trận luyện thành đám huyết kiếm này. Số lượng huyết kiếm rất nhiều nhưng lại không có tác dụng gì đối với Xích Đồng cả.

Gã chưa từng tu luyện bất kì loại kiếm quyết nào, không cách nào phát huy hết uy lực những huyết kiếm này, chỉ dùng chúng như những pháp bảo bình thường.

Hơn nữa không biết Ngải Huy đã dùng cách gì lại khiến Thần Huyết dung hợp hoàn mỹ với đống kiếm rách rưới này. Đến Xích Đồng cũng không thể lại lần nữa rút Thần Huyết bên trong thanh huyết kiếm đi ra trở lại được. Thật sự quá phung phí!

Không có Thần Huyết tẩm bổ, đến huyết nhục chiến Huyết tu cũng bị huyết kiếm thôn phệ hấp thu. Lúc ấy Xích Đồng còn chưa chiếm quyền khống chế cơ thể này, chỉ có thể nhìn mà thèm. Nếu có đủ máu thịt kia, thân thể này cũng sẽ không yếu như bây giờ.

Xích Đồng tung hoành thiên hạ, dựng nghiệp đế vương là dựa vào thân thể vô cùng mạnh mẽ qua vô số lần huyết luyện và thêm cả Ma niệm quỷ dị vô song. Bây giờ, không có thân thể cường hãn nữa, Xích Đồng chỉ có thể vận dụng Ma Niệm này mà thôi.

Tử Chủng Ma Niệm là pháp quyết do gã tìm hiểu vô số điển tịch pháp quyết gom góp lại mà thành.

Huyễn thuật bình thường chỉ có thể khiến người khác cảm thấy ảo như thật, khiến họ khó mà phân biệt được thật giả. Huyễn thuật lợi hại có thể che kín ngũ giác, và thậm chí cả giác quan thứ sáu, đạt tới mức khiến người không thể nhận ra thật giả, tự làm bị thương tâm thần.

Tử Chủng Ma Niệm của Xích Đồng đã đến cảnh giới tiền sở vị vi, nhất niệm biến ảo ra thật ảo.

Tại khu vực bị Ma niệm phong tỏa, không có ảo tuyệt đối, thật thật ảo ảo, thật ảo lẫn lộn, thật cũng không phải thật mà ảo cũng không phải ảo, nhân quả đảo ngược. Ở trong đó những kẻ thực lực hơi yếu đều bị tước đoạt cả sáu giác quan, không có bất kỳ sức phản kháng.

Tử Chủng Ma Niệm không phải chỉ là huyễn thuật đơn thuần. Xích Đồng tự tin rằng chỉ cần bộ công pháp này đã đủ để gã có thể lưu lại trong lịch sử một ngọn núi mà hậu nhân khó có thể vượt qua được.

Gã vừa mới đoạt xá nên vẫn chưa thể khôi phục, nhưng đối phó với những kẻ này vẫn như thể dùng dao mổ trâu để giết gà, không đáng để nhắc tới.

- Ồ?

Bỗng nhiên Xích Đồng chú ý tới, trong đám người trôi nổi kia có một gia hỏa kia đang run rẩy bỗng nhiên nhúc nhích.

Chính là người nam tử trung niên mà gã cảm thấy khả nghi lúc trước.

Xích Đồng có chút kinh ngạc. Sáu giác quan đã bị tước đoạt thì thân thể không có bất cứ hành động gì mới đúng. Chả lẽ tên này còn có thể giữ lại một phần ý thức?

Lúc trước, gã đã phát hiện Ngũ Hành Nguyên lực của người này có thể kiềm chế xung động của Huyết Linh lực. Bây giờ gia hỏa này ở bên trong Ma Niệm lại có thể bảo lưu một phần ý thức khiến gã càng thêm ngạc nhiên. Hai sự kiện khác thường trùng hợp xuất hiện ở một người khiến gã không khỏi nghĩ ngợi, là có người đang chuẩn bị đối phó với gã sau khi chuyển sinh.

Có chút ý tứ.

Ánh mắt của Xích Đồng tỏa ra một tia nguy hiểm. Gã quyết định giữ lại mạng sống của người đàn ông trung niên, còn những kẻ khác sẽ trở thành chất dinh dưỡng để gã luyện chế Trảm Sinh Cổ.

Rất nhanh thôi! Gã sẽ khống chế hoàn toàn thân thể của Ngải Huy.

Xích Đồng nhớ lại việc tâm thần của Ngải Huy chấn động mãnh liệt lúc nãy. Gã cảm thấy rất thoả mãn. Ánh mắt nhìn về phía người đàn ông trung niên cũng trở nên nhu hòa hơn. Gã lẩm bẩm: "Coi như là công lao của ngươi. Chỉ cần ngươi phối hợp một chút thì ta sẽ không để ngươi phải chịu nỗi khổ luyện hồn."

Xích Đồng am hiểu huyết luyện, cũng biết một vài phương pháp để thu được tin tức mình muốn từ miệng đối phương.

Bỗng nhiên, có âm thanh yếu ớt như tơ chui vào bên trong tai của gã.

Không ổn. Có kẻ đánh lén.

Sắc mặt Xích Đồng tái xanh. Thực lực của gã lúc này còn quá yếu. Thậm chí người khác đến gần mà gã cũng không phát hiện ra. Tình huống này vốn chưa từng xảy ra trên người đấy.

Xoẹt!

Âm thanh giống như miếng vải bị một lưỡi đao sắc bén xé làm đôi. Vòng xoáy màu máu xoay tròn ở phía sau lưng gã đột nhiên xuất hiện một vết rách. Vết rách mảnh như sợi tóc, lại kéo dọc vòng xoáy, chia đôi vòng xoáy thành hai nửa.

- Xoẹt.

Lại thêm một tiếng vang nhỏ nữa.

Một vết rách mảnh như sợi tóc xuất hiện ở trên cơ thể Xích Đồng, cắt đứt gã ra làm hai.

Vù!

Hai phần thân thể của Xích Đồng hóa thành hai dòng máu chui vào vòng xoáy huyết sắc.

Bóng dáng Xích Đồng lại xuất hiện ở cách đó hơn mười trượng.

- Hì hì! Quả nhiên không hổ là Xích Đồng!

Một giọng nữ quyến rũ, khàn khàn vang lên khắp từ bốn phía xung quanh. Sắc mặt Xích Đồng trầm xuống. Việc này đã chứng tỏ những suy đoán lúc nãy của gã là chính xác. Đối phương đã gọi thẳng tên của mình. Điều này chứng tỏ đối phương đã biết rất rõ lai lịch của gã.

Vòng xoáy màu máu trở nên nhợt nhạt, rồi nhanh chóng biến mất.

Ngay sau đó những thi thể đang xoay tròn mất đi lực lượng, đồng loạt rơi xuống đất tạo thành mảnh bụi mịt mù.

Bầu trời lại trong xanh xuất hiện trở lại, sơn cốc vẫn như thế, không hề có bất kì thay đổi nào.

Ánh mắt Xích Đồng rơi xuống vị khách không mời mà đến kia. Đồng tử mắt gã co rụt lại, người đến không phải một mà là hai.

Vừa rồi Gã chỉ có thể cảm nhận được một người... Là do mình quá khinh suất hay là nhờ có pháp môn đặc thù để che dấu?

Suy nghĩ thay đổi liên tục nhưng sắc mặt của gã vẫn không hề thay đổi. Gã cười khẽ, nói: "có thể biết rõ tên ta là Xích Đồng, khiến cho người khác phải vui mừng. Nhìn qua, có vẻ các ngươi chuẩn bị còn nhiều đầy đủ hơn ta dự đoán. Còn chưa thỉnh giáo danh tính hai vị?"

Xích Đồng vừa nói vừa cẩn thận dò xét hai người.

Nam tử kia có vẻ lạnh lùng cô độc, thân hình gầy gò với một đám lông đen phủ quanh người, nhìn qua có chút bù xù. Có điều dung nhan lại đẹp đẽ hơn cả nữ nhân. Người kia là một nữ tử thiên kiều bá mị, ngực cao vút, đôi chân dài trắng trẻo đầy gợi cảm xinh đẹp. Thế nhưng gương mặt cô ta lại không hề có chút cảm xúc nào, như thể là một bức tượng được điêu khắc nên.

Xích Đồng rơi vào tượng bùn nho nhỏ trên bờ vai cô gái. Đột nhiên ánh mắt sáng rực lên.