Ngũ Hành Thiên

Chương 570: Tam Thỏ Hào




Dịch giả: gaygioxuong
Biên: Đậu bắp

Khương Duy hoàn toàn không phải là một kẻ nóng máu dễ kích động, mà có tính cách trầm tĩnh cẩn trọng, là một người hết sức đáng tin cậy trong suy nghĩ của mọi người. Bất kể là việc gì, cứ giao cho y là chẳng cần phải bận tâm gì nữa.

Thiên phú của y không được tốt lắm, trong số những đệ tử ngày ấy, y chẳng thuộc vào loại tài năng. So với y, bất cứ một đệ tử nào cũng tài hoa hơn. Có đôi khi, y có cảm giác rằng, mình có thể đi tới được bước này, có lẽ là nhờ vào cuộc gặp gỡ tình cờ với Ngải Huy khi trận Huyết Tai bùng phát ở Vạn Sinh Viên ngày ấy.

Nếu như nói y có ưu điểm gì, vậy thì có lẽ là tính cách đáng tin cậy và không bao giờ chịu lùi bước.

Cho dù là trong quá trình chạy trốn khỏi Vạn Sinh Viên hay là trận chiến đẫm máu ở thành Tùng Gian, kể cả trận chiến với chiến bộ Liệt Hoa nữa, y chưa bao giờ là một người sáng chói nhất, cũng chưa bao giờ giành được bất cứ thành tích nào quá nổi trội. Nhưng, cho tới tận bây giờ, y vẫn luôn rất vững vàng, chưa bao giờ từng lùi bước.

Mọi người thích gọi y "ông già Khương", nguyên nhân chính là bởi vì họ cảm thấy tính cách của y quá già dặn, già dặn đến mức giống như một người trung niên bốn, năm mươi tuổi.

Y hoàn thành đầy đủ việc mà Ngải Huy, Sư Tuyết Mạn giao cho. Y không bao giờ có ý nghĩ trốn tránh hay bớt xén nhiệm vụ tu luyện được giao. Khi chấp hành nhiệm vụ, y luôn cẩn thận kỹ lưỡng, cho dù là hạ trại ở một nơi quen thuộc tuyệt đối an toàn nhưng y vẫn không hề tắc trách qua loa một chút nào.

Y là một người tận tụy với công việc, không mơ mộng hão huyền.

Thế nhưng, là người sống ở thời đại này, đích thân nếm trải qua Huyết Tai, nhìn thấy thân nhân bạn học lão sư ngã xuống ở ngay bên cạnh, nhìn thấy Ngũ Hành Thiên sụp đổ, nhìn thấy xã hội ngày càng hỗn loạn, mạng người như cỏ rác, y biết bản thân nhỏ bé, bất lực đến nhường nào, một thứ gì đó khó miêu tả thành lời đang dồn nén lại từng chút một trong lòng y.

Y không biết cổ vũ tinh thần người khác, y không phải là người giỏi ăn nói.

Nói như vậy chỉ là bởi vì y đáp lại lời khuyên bảo của đối phương một cách rất chân thành.

Ngay khi vừa dứt lời, y tựa như được thể hồ quán đỉnh, toàn thân trở nên nhẹ bẫng, giống như vừa thoát khỏi gông cùm xiềng xích nào đó. Những lo lắng khôn tả ứ đọng trong lòng y lập tức biến mất. Giờ phút này, đầu óc trở nên trong sáng, cuối cũng y đã tìm ra đáp án của mình.

Cho dù kẻ địch hùng mạnh hay yếu nhược, cho dù cõi đời này rối ren hay bình yên, cuộc sống vẫn cứ ngắn ngủi không biết ngày sau ra sao.

Không chịu kiếp sống hèn, nguyện chết vì lý tưởng.

Nguyên lực trong toàn bộ cơ thể trở nên hoạt bát sống động, giống như đang nhảy múa, giống như đang reo hò, nhưng vẻ mặt Khương Duy vẫn cứ bình thản, tay cầm chắc đại cung, hai mắt như hồ nước sâu thẳm khó nhìn thấy đáy. Sau lưng y, ba vị Nguyên Tu đứng chéo nhau, cùng với y tạo thành một hình thoi bất quy tắc, còn Nguyên Tu cuối cùng thì đứng ở giữa.

Trận Tiểu Phong Thỉ, trận hình đột kích phổ biến nhất của Nguyên Tu.

Nhưng nó lại thể hiện ra uy thế đáng sợ khi được thực hiện bởi nhóm người Khương Duy.

Mặt Vương Duệ tái nhợt như xác chết, nhóm Khương Duy chỉ có năm người, nhưng lại choán hết toàn bộ tầm nhìn của gã. Khí thế vô cùng oanh liệt như biến thành thực chất, Vương Duệ dường như lạc vào chiến trường xương thịt văng tứ tung, nhóm người Khương Duy tiến từng bước lại gần lại giống như một con thú khổng lồ dữ tợn đang chực ăn sống nuốt tươi gã.

Bịch, gã ngã ngồi xuống đất.

Lúc này, người đàn ông trung niên sau lưng gã đã không rảnh mà quan tâm đến gã nữa. Lão gom toàn bộ Nguyên lực lại, chuẩn bị đối phó với Khương Duy.

Vừa vào Thính Phong Bộ, tên cũ của bản thân sẽ không còn được dùng nữa, cũng có nghĩa là đã đoạn tuyệt với cuộc sống trước kia.

Người đàn ông trung niên được gọi là Tiểu Sơn, thế nhưng ông ta lại chẳng hề nhỏ bé một chút nào. Chỉ có những người quen thuộc với Thính Phong Bộ mới biết được, trong bộ này, những người có tên lót chữ "Tiểu" đều chân chính là nòng cốt. Nếu không quyền cao chức trọng, nắm giữ chức vụ chủ chốt như Tiểu Lâm, thì chính là cao thủ dũng mãnh, như Tiểu Sơn chẳng hạn.

Giờ phút này, gương mặt Tiểu Sơn trở nên trầm trọng. Thính Phong Bộ là một trong ba bộ trung ương, chiến trận nào mà chẳng quen thuộc? Huống chi là trận hình đột kích phổ biến nhất như trận Tiểu Phong Thỉ này.

Trận Tiểu Phong Thỉ là chiến trận mà bất cứ Nguyên Tu của Chiến bộ nào cũng phải tu luyện.

Trận Tiểu Phong Thỉ trước mặt ông ta có rất nhiều điểm vô lý và sai lầm. Điểm sai lầm lớn nhất là "mũi tên". Từ xưa tới nay, Tiểu Sơn chưa bao giờ từng nhìn thấy một trận Tiểu Phong Thỉ nào dùng cung thủ để làm "mũi tên".

Cung thủ là một người cần khoảng cách mới có thể phát huy được sức chiến đấu, làm sao có thể đảm nhiệm vị trí "mũi tên" đánh giáp lá cà với kẻ địch được?

Còn rất nhiều sai lầm khác, ví dụ như vị trí. So với trận Tiểu Phong Thỉ điển hình, vị trí của trận này rời rạc hơn rất nhiều.

Nhưng khí thế vọt lên tận mây xanh lẫn Nguyên lực chấn động giống như biến thành thực chất thì không lừa gạt một ai cả!

Là cao thủ trong giới đại sư, Tiểu Sơn đương nhiên có ánh mắt sắc bén, nhanh chóng nhìn ra ưu điểm.

Khương Duy đứng ở vị trí mũi tên đột phá của trận Tiểu Phong Thỉ, còn giữ vị trí hai cánh phía sau lưng y là hai Hỏa Tu. Ở vị trí đuôi mũi tên cũng là một Hỏa Tu, ba Hỏa Tu tạo thành một hình tam giác đều. Ở ngay sau lưng Khương Duy là một Thổ Tu. Vị trí của vị Thổ Tu này nằm ở trọng tâm của hình tam giác do ba Hỏa Tu tạo thành.

Một kết cấu mới thật hoàn mỹ làm sao!

Tiểu Sơn âm thầm tán thưởng, không ngờ cái trận Tiểu Phong Thỉ vứt đi không ai thèm nhặt này, khi được nhóm Khương Duy thi hành lại có thể khiến người khác phải ghé mắt nhìn.

Mặc dù còn chưa đánh nhau, rất nhiều điều kỳ diệu vẫn còn chưa được phát hiện ra, nhưng chỉ riêng kết cấu hoàn mỹ này đã chứng tỏ được sự độc đáo của nó.

Tuy nhiên, cho dù thế trận Tiểu Phong Thỉ của đối phương có thể khiến cho hai mắt ông ta phát sáng, lòng sinh ra háo hức chờ mong, nhưng những lời ông ta đã nói vừa rồi lại không ngoa một chút nào. Sự chênh lệch giữa Đại sư và dưới đại sư thực sự là một khoảng cách xa vời khó có thể vượt qua.

Trên chiến trường, đại sư không phải là đối thủ không thể chiến thắng; Nhưng trên hầu hết những khu vực nhất định của chiến trường, đại sư lại có năng lực quyết định thắng lợi.

Đáng tiếc là năm người này vẫn chưa thể cấu thành uy hiếp đối với ông ta.

Thế nhưng, ông ta thực sự không muốn kết thù không đội trời chung với Trọng Vân Chi Thương, bời dẫu sao trước kia hai bên không có va chạm gì. Hơn nữa, tuyển chọn hạt giống là để bồi đắp cho kế hoạch Đại Sư Chi Quang mà không phải là cho Thính Phong Bộ.

Ngay cả bên trong Thính Phong Bộ, cũng có rất nhiều ý kiến phản đối đối với cách lựa chọn của bộ thủ đại nhân.

Không ít người cho rằng, phải lao tới chiến trường giống như Thần Úy và Tài Quyết vậy. Trong khi một bộ phận khác lại vẫn kiên định đi theo bộ thủ đại nhân. Xét cho cùng, lý lịch cá nhân và công trạng của Diệp phu nhân còn lâu mới đủ khiến cho mọi người tâm phục khẩu phục.

Tiểu Sơn nhìn nhóm người Khương Duy với tâm trạng lẫn lộn. Sự quật khởi của Trọng Vân Chi Thương đã khiến cho vết rạn nứt giữa Thính Phong Bộ và các bộ khác ngày một lớn. Biểu hiện của thành Thiên Tâm đã làm cho rất nhiều người thất vọng đến cùng cực. Rất nhiều người cho rằng, họ có lực lượng tinh nhuệ đến thế, nhưng lại co đầu rút cổ trong thành trì của mình, chỉ chăm chăm làm những việc ám muội, khiến cho nhiều người âm thầm nảy sinh lòng chống đối.

Tiểu Sơn thuộc về phái trung gian. Mệnh lệnh của bộ thủ đại nhân, ông ta sẽ tận tụy hoàn thành. Nhưng trong lòng ông ta lại chẳng hề có ác cảm nào đối với Trọng Vân Chi Thương cả, mà trái lại còn tương đối khâm phục.

Hình ảnh trận chiến đấu đó, ông ta cũng đã từng xem. Nếu đổi lại là Thính Phong Bộ, ông ta tin chắc cũng sẽ giành được thắng lợi như vậy.

Nhưng Thính Phong Bộ dù sao cũng là một trong ba bộ trung ương, tiêu tốn vô số nhân lực vật lực, dựa vào kinh nghiệm do các thế hệ tìm hiểu và tích lũy lại, mới xây dựng lên. Mỗi một đội viên đều trải qua vô số lần sàng lọc, ưu tú trong ưu tú, tạo thành đội ngũ Nguyên Tu xuất sắc nhất.

Theo cách nhìn nhận của họ, Trọng Vân Chi Thương chỉ là chiến bộ địa phương, có thể giành được thành tích như thế đã là khó lắm rồi.

Trong lòng đã có quyết định, Tiểu Sơn muốn làm cho đối phương biết khó mà lui, bèn nói với giọng mang phần tiếc nuối: "Mang theo chức trách, đành phải thành thực xin lỗi Khương đại nhân!"

Ông ta giơ tay phải lên.

Tách, một cái búng tay giòn tan.

Một chấn động kỳ lạ, giống như làn sóng lan tỏa ra bốn phía.

Tạch...!

Một vài miếng băng ngưng kết ngay cạnh ngón tay ông ta. Chúng có hình dạng không đồng nhất, trong suốt, tỏa ra ánh sáng lộng lẫy chói mắt khác thường.

Tạch tạch tạch!

Tiếng kết băng làm cho người khác hãi hùng khiếp vía. Từ chỗ đình nghỉ mát, một con rồng băng lộng lẫy lạ kỳ, càng lúc càng lớn dần với một tốc độ đáng sợ, hướng về phía Khương Duy đang đứng. Hình thể con rồng băng biến đổi, càng lúc càng lớn, giống như một vết nứt khổng lồ đang lan rộng.

Đại sư chi đạo của Tiểu Sơn, Hổ Phách Chi Lệ!

Loại băng trong suốt khác thường đó, thực ra không phải là băng, mà là Nguyên Lực trong không khí kết tinh lại. Ngay khi Nguyên Lực xung quanh kết tinh lại, kẻ địch sẽ giống như côn trùng bị bao bọc trong nhựa thông, biến thành hổ phách. Nguyên Lực kết tinh có vẻ mong manh dễ vỡ, nhưng thực ra lại rắn chắc khác thường. Kẻ nào bị bao bọc bên trong, sẽ không thể cựa quậy được một chút nào, giống như côn trùng trong hổ phách vậy.

Khương Duy cụp mắt, hai chân xạng ra, cánh tay trái giơ ngang vai nắm chặt thân cung, tay phải kéo dây cung, cứ như chẳng thèm để ý tới những gì đang diễn ra.

Trên tay mỗi người Hỏa Tu có thêm một ống trúc Lưu Ly trong suốt. Bên trong ống trúc Lưu Ly là Tuyết Dung Nham trong vắt. Bốp, trúc Lưu Ly vỡ nát, Tuyết Dung Nham trong vắt lập tức bùng cháy yếu ớt. Thái độ ba người trang nghiêm, ngón tay linh động như đang múa, ngọn lửa yếu ớt bay nhảy trên các ngón tay của họ.

Đúng lúc đó, ở vị trí sau lưng Khương Duy, mặt đất ngay tại chỗ vị Thổ Tu đứng chính giữa ba Hỏa Tu chợt sinh ra một dòng xoáy cát.

Dòng xoáy cát đó nâng năm người lên cao.

Động tác của ba Hỏa Tu thống nhất như một, hai tay ấn mạnh xuống dưới, Tuyết Dung Nham biến thành ba luồng lửa yếu ớt, chui vào bên trong vòng xoáy cát ở dưới chân.

Oành!

Hỏa Nguyên Lực cuộn trào đổ ập vào vòng xoáy cát, nhưng lạ là nó lại chỉ bám ở bề mặt bên ngoài vòng xoáy. Thổ Tu hít sâu một hơi, mặt trướng lên đỏ bừng, hai tay giơ lên đang như cử vật nặng, lạc giọng thét lên: "Lên!"

Dòng cát chảy sau lưng Khương Duy trồi lên, giống như một con quái vật vươn mình lên khỏi dưới hố cát.

Dòng cát chuyển động, bao bọc hai chân Khương Duy, bao bọc eo Khương Duy, sau đó lan tràn lên phía trên, bao bọc phần lưng Khương Duy, rồi tràn qua bả vai lan xuống hai cánh tay.

Khương Duy giống như đang ngủ say, vẫn không hề nhúc nhích.

Chỉ trong nháy mắt, Khương Duy đã bị cát bao bọc kín mít, ngoại trừ phần đầu. Càng lúc càng có nhiều cát trồi lên, tập trung ở sau lưng Khương Duy. Chúng biến thành một bức tường đồ sộ dày đặc cát, giống như một cái bệ kiên cố, nâng Khương Duy lên cao.

Nguyên Lực kết tinh điên cuồng sinh sôi, cấp tốc phóng đại trong tầm mắt Khương Duy, vừa giống như một bức tường khổng lồ xé gió lao tới, lại vừa giống như một ngọn núi lớn đè ập xuống đầu.

Hào quang chói lọi đẹp mê hoặc choán hết tầm mắt, không chừa chỗ trống cho bất cứ ai trốn tránh.

Nguyên lực tuôn trào từ sau lưng ra, hai mắt Khương Duy đột nhiên sáng chói, y kéo cung.

Cung không cài tên.

Nhưng khi dây cung dần kéo căng, Nguyên lực ào ào đổ dồn tới, một tia sáng chói mắt lóe lên ở chỗ dây cung, một mũi tên hình thành.

Kim Nguyên Lực trắng muốt như tuyết biến thành đầu mũi tên, một vòng xoáy cát liên tục chuyển động biến thành thân tên, phần đuôi là một ngọn lửa đỏ rực cháy bập bùng.

Thế trận Tiểu Phong Thỉ độc đáo do Trọng Vân Chi Thương sáng tạo, Tam Thố Hào.

Cái tên lạ tai này do Tang Chỉ Quân đặt. Ngày trước, Thố Hào Tiễn đã làm cho nàng đau lòng xót ruột rất lâu, nhưng sau đó chúng lại phát huy ra tác dung khó có thể đong đếm được trong chiến đấu. Thố Hào Tiễn đã biến thành mũi tên tốt nhất, đương nhiên cũng là đắt tiền nhất trong suy nghĩ của nàng.

Buông dây cung.

Vừa rời khỏi dây cung được 2m, mũi tên đã bắn vào bức tường do Nguyên lực kết tinh đang mở rộng với tốc độ chóng mặt.

Đinh!

Tiếng va chạm sắc bén như muốn đâm thủng màng nhĩ mọi người.

Ngọn lửa ở đuôi tên đột nhiên chui vào vào thân tên bằng cát, sau đó cả cả hai lại cùng nhau chui vào mũi tên sáng trắng lóa.

Ba loại Nguyên lực hoàn toàn khác nhau hòa quyện lại.

Đùng!

Tiếng nổ nặng nề như tiếng trùy gõ.

Bức tường Nguyên lực kết tinh đang sinh sôi với tốc độ chóng mặt, lập tức giống như bị một con Hoang Thú húc thẳng vào.

Dừng lại ở vị trí trước mặt Khương Duy 2m.