Ngũ Hành Thiên

Chương 222: Đối xứng cũng đẹp đấy chứ




Dịch giả: nhatchimai0000

Mới rồi xảy ra cái gì?

Điền Khoan xém thì chà mạnh hai mắt để xem bản thân có phải hoa mắt hay không? Nhưng lý trí đã khiến y không phải làm động tác mất mặt.

Nỗi nghi ngờ trong lòng không giảm chút nào, mới rồi là thế nào?

Đột nhiên có một cái miệng như thể là bằng cát, hay là …. Sa Ngẫu chăng?

Nó ẩn ở đâu? Sao mình không phát hiện ra? Mà sao nó dự đoán được hành động của mình?

Trong mắt y chỉ có Huyết thú, không thể tìm ra được dấu vết Sa Ngẫu.

Tại sao … sao lại có sa ngẫu?

Điền Khoan không kiềm được liếc nhìn Ngải Huy, khí tức sắc nhọn đặc biệt tản ra từ Kim nguyên lực. Điền Khoan cam đoan là không thể nhận sai được.

Kim tu có Sa Ngẫu chiến đấu á? Buồn cười thực.

Hay là có Thổ tu nấp ở đâu đây?

Điền Khoan cảnh giác nhìn khắp bốn phía vẫn không phát hiện ra điều gì. Cảm giác của y cực kỳ nhạy bén, giả sử có kẻ ẩn nấp thì nhất định y đã phát hiện ra.

Nhớ lại sa ngẫu vừa rồi mình không hề có cảm giác, lòng tin của y khá dao động. Y từng biết không ít sa ngẫu, tình huống vừa rồi lần đầu xảy ra.

Loại sa ngẫu gì?

Trong mắt y chỉ có huyết thú. Thăm dò một lát vẫn chưa thấy khí tức sa ngẫu đâu. Kỳ quái thực! Điền Khoan cảm thấy bực tức, trước đó không thấy, hiện giờ không phát hiện ra, chẳng lẽ nó ẩn thân đâu đó?

Mini tiểu Lâu Lan không biết rằng Điền Khoan đang tìm nó.

Hiện giờ chúng đang vây lấy miếng thịt thật chặt chẽ. Cặp mắt mỗi một con mini tiểu Lâu Lan chớp động liên tục hoàng quang. Miếng huyết nhục này ẩn chứa thần chi huyết nó chưa từng gặp.

Nó đã từng nghiên cứu huyết tinh nên có hiểu biết về Thần chi huyết. Miếng thịt này khác hẳn các loại huyết tinh trước đó.

Huyết linh lực bao phía ngoài miếng thịt chẳng mấy chốc đã bị mini tiểu Lâu Lan hấp thu gần hết.

Bọc chặt chẽ miếng thịt nên khí tức nó biến mất tức khắc. Nếu Điền Khoan thấy rõ cảnh tượng hẳn sẽ hiểu tại sao y không tìm ra tiểu Lâu Lan.

Bởi vì đám mini tiểu Lâu Lan đang mô phỏng Huyết linh lực. Điền Khoan cảm ngộ trong vô số lần bị thương ra huyết linh lực có khả năng phong tỏa và che giấu khí tức, một mình một chợ, chưa nói cho ai biết.

Kỹ xảo này được Điền Khoan gọi là Vô Ảnh. Chiêu này không những che được khí tức tỏa ra từ huyết nhục mà còn che được hơi thở nữa, địch nhân không biết đâu mà tìm.

Hấp thụ loại huyết linh lực này nên mini tiểu Lâu Lan nhanh chóng phá giải được sự ảo diệu của Vô Ảnh.

Vô Ảnh tách mini tiểu Lâu Lan và miếng thịt khỏi ngoại giới nên Điền Khoan có tìm thế nào cũng không ra. Y không ngờ môn Vô Ảnh độc môn có người học được, càng chưa từng nghĩ là đã bị phá giải.

Trước đó, do tiểu Lâu Lan phân giải thành vô số mini tiểu Lâu Lan khí tức cực kỳ yếu ớt lại cực kỳ phân tán nên Điền Khoan không cảm nhận được.

Sau khi mô phỏng Vô Ảnh, đám mini tiểu Lâu Lan không ngừng phân tích miếng thịt kỳ dị.

"Sa hạch bắt đầu ghi lại, chưa biết nguồn gốc Thần chi huyết. Tính danh huyết tu chưa biết ..."

Sa đoàn giống như bột nhão bị một bàn tay vô hình xoa bóp, giữa chúng là miếng thịt không ngừng thu nhỏ lại với tốc độ kinh người.

Cặp mắt của mỗi con mini tiểu Lâu Lan chớp nháy liên tục hoàng quang, đại lượng tâm niệm truyền trong sa hạch.

Tốc độ vận chuyển của tử dạ sa hạch thực kinh nhân, lực lượng thần bí trong miếng thịt chịu toàn bộ phụ tải vận chuyển. Đám mini tiểu Lâu Lan không nhúc nhích, con ngươi của các mini tiểu Lâu Lan trong nội bộ sa đoàn phát sáng hoàng quang, chúng hộ tụ thành từng gợn sóng đảo qua miếng thịt.

Miếng thịt bị ánh sáng hoàng quang quét tới lui như băng tuyết tan ra. Cuối cùng biến thành một vũng máu tươi màu đỏ. Vũng máu có hỗn tạp màu bàng bạc, dị thường sáng rực trong hoàng quang.

Màu bạc không ngừng biến ảo hình dạng, phảng phát như có sinh mệnh, như nhận ra nguy hiểm mà không ngừng nhúc nhích, chống lại hoàng quang gặm nhấm.

Hoàng quang không ngừng đảo qua huyết đoàn.

Đám mini tiểu Lâu Lan toàn lực phá giải huyết đoàn nên bỏ mặc ngoại giới.

Sa đoàn như biến thành tảng đá, không nhúc nhích tẹo nào.

Điền Khoan nghi thần nghi quỷ, tìm khắp nơi thật kỹ nhưng vẫn không thu hoạch được gì.

Con sa ngẫu đã bỏ đi?

Y không chắc lắm nên do dự. Sa ngẫu ẩn tàng nơi bí hiểm làm lòng y rất bất an, không biết lại đột ngột xuất hiện nữa hay không.

Nhưng rồi y cũng phải mau chóng quyết định. Thử một lần nữa dù thành công hay thất bại cũng sẽ rút lui.

Đứa thiếu niên lãnh khốc làm y cảm thấy nguy hiểm nhưng chưa đã đáng để y mạo hiểm tính mạng?

Đương nhiên chưa đáng!

Quyết định rồi, Điền Khoan cắn răng cắt một miếng thịt trên tay mình lần nữa trên cánh tay đối diện.

Đối xứng thế này cũng đẹp tuyệt, y rơi nước mắt tự an ủi.

Y bọc miếng thịt bằng Huyết Thú tiểu Lâu Lan đậm đặc hơn để ném lên trời. Vừa mới rồi con sa ngẫu xuất hiện từ dưới đất nên y không chắc nó còn ẩn núp từ dưới đất hay không.

Huyết Thú tiểu Lâu Lan đậm đặc hơn khiến chiêu vô ảnh đáng yên tâm hơn, có khả năng ném vào đứa cầm kiếm kia trước khi bị con huyết chuẩn chín văn tha đi hơn nữa.

Đã quyết rồi nên Điền Khoan không chần chờ, giương tay, huyết đoàn vẽ một đường cong rồi trong cát bay đá chạy bắn tới chỗ Ngải Huy.

Điền Khoan xoay người bỏ chạy ngay, trơn trượt như con chạch.

Lúc này, Ngải Huy như nỏ mạnh hết đà, nguyên lực trong cơ thể không ngừng tiêu hao khiến cảnh ngộ đã bắt đầu nguy hiểm. Trước khi nguyên lực tiêu hao hết, hắn hạ xuống đất vì nguyên lực càng tiêu hao tình cảnh càng thêm dở tệ.

May mà hắn hạ xuống cũng không vì dao động mà thoát ly trạng thái cũ. Hắn vẫn chuyên chú như cũ, chuyên chú vào kiếm. Tư tưởng đang đắm chìm trong từng chi tiết như biển rộng, tuy hết sức quen với trạng thái kiếm thai nhưng lần đầu tiên gặp được từng chi tiết tinh tế nhiều đến nhường này.

Thể nghiệm hoàn toàn mới làm hắn dị thường chuyên chú, trầm mê càng sâu.

Thu hoạch cực lớn.

Kiếm thuật càng thuần thục, động tác hợp lý hơn, cảm giác tri thức về kiếm vọt lên nhiều.

Trước kia, đối phương phải vào trong vòng nửa mét thì kiếm mới phản ứng. Khi kiếm thuật không ngừng đề thăng, phạm vi ngày càng mở rộng. Hiện tại phạm vi đã khuếch trương trong vòng một mét, gấp đôi trước đó.

Khác với phạm vi phản ứng, cảm giác và chi tiết về kiếm tăng lên hơn trăm lần. Đương nhiên, ở góc độ chiến đấu khi cảm giác kiếm tăng lên thì năng lực chiến vọt tăng. Nếu không thì Ngải Huy tuyệt đối không thể chặn được cơn lũ huyết thú. Ở góc độ khác, phụ tải cũng lên một mức độ mới. Trạng thái của Ngải Huy càng phải chuyên chú mới đối diện được với những chi tiết tinh tế đại lượng.

Một khi lực chú ý hơi chút tan rã, hắn sẽ thoát ly trạng thái đặc thù này.

Khi cảm giác có vật nào đó vào phạm vi kiếm, hắn không chần chờ mà xuất kiếm theo bản năng, như chớp đánh tới mục tiêu.

Khi kiếm chạm mục tiêu, hắn lập tức nhận thấy điểm không thích hợp, bên ngoài mục tiêu có một tầng Huyết Thúiểu Lâu Lan đặc biệt.

Nhìn chiêu này của Ngải Huy, vốn phải đập tan Huyết Thúiểu Lâu Lan bọc ngoài mới phải. Kiếm trong tay Ngải Huy như sống lại, quỷ dị nghiêng đi như lướt trên mặt nước xẹt qua lốp Huyết Thúiểu Lâu Lan.

Vô số chi tiết hiển hiện trong lòng hắn, thân kiếm run rẩy kêu lên một tiếng khó mà nghe được.

Là hưng phấn!

Đột nhiên một đại lượng chi tiết chưa từng thấy hiện ra làm Ngải Huy hưng phấn. Thân kiếm dán chặt vào tầng Huyết Thúiểu Lâu Lan bống chuyển động, vô số chi tiết như nước chảy vào.

Ngải Huy hiển hiện kiếm thuật cao siêu, kiếm quang óng ánh như con tằm nhả tơ, từng vòng cuộn lấy mục tiêu, từ đầu tới cuối không để nó vỡ vụn.

Điền Khoan len lỏi như chớp trong bầy thú, y cảm thấy vẫn chẳng có động tĩnh gì ở sau lưng thì buộc phải ngoái đầu lại nhìn.

Một màn khiến y xém thì hộc máu.

Không vỡ? Là kiếm thuật quỷ quái gì đây?

Hôm nay chỗ nào cũng quỷ dị, miếng thịt trước biến mất tăm mất tích, miếng thịt này ném ra, tầng Huyết Thúiểu Lâu Lan bên ngoài không tan vỡ.

Điền Khoan vốn là người ẩn nhẫn mà lúc này cảm thấy cực kỳ biệt khuất khó mà nói thành lời.

Vì quét sạch kẻ địch, y cắt trên người những hai miếng thịt. Y cảm thấy cái giá thảm trọng lắm rồi, thế mà trả giá nhiều thế không làm gì nổi đối phương, cảm giác quá đỗi thiệt thòi có thể tưởng tượng ra được.

Nếu y biết trước sự việc như cảnh tượng trước mắt thì tuyệt đối sẽ tránh xa kẻ điên này, mặc kệ đối phương nguy hiểm hay không.

Tự mình thấy tan tành vốn liếng, Điền Khoan cố mà đắng cay nuốt trở vào, mắt lóe lên tia ác độc điên cuồng, thôi động Huyết Thú tiểu Lâu Lan vận vào bàn tay vừa cắt ra miếng thịt. Ngón tay bụp cái nổ tung thành một đám huyết vụ.

Gần như cùng lúc, kiếm quang quấn quanh miếng thịt cũng nổ tung thành một cơn huyết vụ.

Đám huyết thú khắp con đường đột ngột ngừng cả lại, mục quang đám huyết chuẩn trên trời cũng đờ cả ra. Tiếng hò hét rung trời ngừng bặt, cả con đường yên ắng quỷ dị.

Yên lặng chỉ một giây thôi, những tiếng gầm ầm ầm đột ngột nổ tung, huyết thú hay huyết chuẩn đỏ sòng dọc con mắt, chúng điên cuồng xông về phía Ngải Huy.

Khặc khặc khặc …

Trong lòng Điền Khoan cuồng tiếu, y oán độc nhìn Ngải Huy bị biển thú nhấn chìm. Đám huyết chuẩn trên trời như mũi tên lao xuống. Còn y như chó sói bị thương, nhe răng cười lạnh lẽo, xoay người bỏ đi.

Đi chết đi!

Lần này thì chả ai cứu ngươi nổi!

Ngươi sẽ bị đám huyết thú gặm cả xương.

Có mánh lới gì cũng chẳng có tác dụng.

Điền Khoan hài lòng bỏ đi. Tuy trả giá cao thế nhưng bóp chết một đứa nguy hiểm từ trong trứng cũng là chuyện tốt.

Tùng Gian Thành hiện tại như vườn hoa sau nhà.

Y không dừng lại thưởng thức kiệt tác, kinh nghiệm vô số lần đã nói, đắc thủ phải nhanh chóng rời khỏi chiến trường.

Dù sao, y không nghĩ ra được đối phương có biện pháp nào phá giải.

Bỗng, bước chân y khựng lại, con mắt trợn tròn, cảm xúc đọng lại trên gương mặt.