Ngũ Đại Tiên Sinh

Chương 66




Tại một tòa quân khu, một vị tướng quân nào đó đang tràn đầy tức giận, mặt hắn xanh mét nghiến răng mà nhìn chằm chằm màn hình tinh thể.


Đám người ở bên cạnh toàn bộ đều cúi đầu sợ hãi, lo sợ sẽ trở thành chim đầu đàn, bị hắn lôi ra bắn bỏ đầu tiên.


Tướng quân Bila Quật cực kì tức giận, cái kẻ khốn kiếp kia vẫn chưa bị tìm được. Lần trước, hắn bị tên áo đỏ như gà chọi kia đánh xém tý nữa là tàn phế rồi, cục tức này sao nuốt trôi được.


Hắn đường đường là Bila Quật con cháu đời thứ 107 của Bila Đen, từ khi sinh ra đã được mệnh danh là tiểu thần đồng, hiện tại còn là một vị tướng quân tương lai sáng chói thế này.


Một trận kia chẳng khác gì nỗi ô nhục trong đời của hắn, nó nhất định sẽ trở thành vết nhơ đi theo hắn suốt cả cuộc đời mất.


Không bắt được tên kia hành hắn ra bã, hắn nào đâu cam tâm. Thế mà, lấy lực lượng quân đội cùng an ninh cao cấp nhất cũng không mò được rắm của người ta thì nói chi tới bắt người.


Trong lúc tên nào đó đang giận đến sắp bùng nổ thì cái tên chủ mưu của việc này đang ăn dạo khắp nơi, ỷ vào việc người khác không gặp được mình, Phong Vũ ở khắp nơi chôm chỉa đồ ăn.


Còn mấy vị huynh đệ nào đó đang vùi đầu cắm cổ vào học, hoàn toàn hóa thân thành mọt sách thứ thiệt. Và điều thứ hai bọn họ lo lắng chính là tinh tệ.


Mụ đản, hoàn toàn trở thành kẻ nghèo hèn một lần nữa rồi có được không?! ((╬◣﹏◢))


Nhưng lại nhờ rằng, vào lúc này thì mấy món như vàng, cổ thư lại đắt đến chói lọi cũng đã cứu vớt được đời nghèo hèn của đám nào đó.


Mấy kẻ muốn tinh tệ đến điên này cải trang thay đổi đủ thứ rồi đem đồ vật đi đấu giá, một món thì thôi đi nhưng tụi nó bán gần cả chục món, tiền cứ ào ào vào như nước cũng sẵn tiện bị người ta theo dõi luôn.


Nhưng phàm nhân thì làm sao so được với tu sĩ, rất dễ dàng đám người nào đó liền cắt đuôi nhưng ha hả, số tài khoản lại éo thay đổi được. Đến khi phát hiện đến chuyện này thì tất cả đều nhảy đầy đầu vạch hắc tuyến.


Mọi người "............." Đùa nhau đấy à?!!!!


Vòng vo cho dữ vào thì nó cũng lòi đuôi ra, nên đám người Ngự Thiên liền mặc kệ luôn. Bọn hắn mua quách một căn biệt thự, rồi tạo hẳn kết giới luôn.


Đố tụi mày mò vào được đấy!!! 凸(`△'#)


Sau khi có đủ tinh tệ, cả đám kéo đi làm thẻ căn cước trở thành một công dân lương thiện như bao người.


Sau khi hoàn tất mọi chuyện, đám người cũng bắt đầu nhàn nhã thay phiên nhau dạy này nọ cho Nhã Qua, buồn thì kéo nhau đi mua sắm, vui thì ở nhà ăn bắp rang coi phim. Hoàn toàn quên mất một sự tồn tại đỏ chói nào đó.


Con cái kẻ đang lưu lạc đầu đường xó chợ nào đó thì tới hiện tại mới phát hiện được rằng mình đang bị truy nã.


Phong Vũ tức đến muốn trào máu, liền lết đi cướp bóc mấy bộ đồ để thay cái bộ áo đào đỏ rực của mình. Sau đó, hắn dịch dung mình lại trở thành một người vô cùng bình thường, bình thường đến đéo thể bình thường được nữa.


Rồi mới dò hỏi đường tới quân đội tinh anh của đế quốc kia.


Sau một vòng lạc đường rồi đi cà vòng cà vèo, rốt cuộc Phong Vũ cũng đứng trước cửa của quân bộ như chính mình mong muốn, quả thật là một quá trình đầy nước mắt. o(TヘTo)


Phong Vũ quang minh chính đại lẻn vào trong quân bộ, hắn một bộ cà lơ phất phơ đi dạo hệt như dạo trong hậu hoa viên nhà mình vậy.


Nhìn đám người kia quy củ từ đi đứng đến nói chuyện, Phong Vũ bỗng cảm giác nơi này khiến cho hắn thật khó chịu.


Lại nhìn mấy khu nhà cao cấp kia, hắn lại càng tức tối trong người. Cả khuôn mặt của hắn tối sầm lại rồi thẳng tiến đi đến chỗ coi  như tốt nhất kia.


Cũng chính là chỗ của tên tướng quân Bila Quật kia, lúc này hắn đang phê công văn, nhìn qua cứ như một vị tướng quân mẫu mực vậy nếu là hắn đừng mở miệng và Phong Vũ đừng vào đúng lúc.


Bila Quật nhìn phó tướng của mình hốt ha hốt hoảng chạy vào, điều đầu tiên mà hắn quan tâm chính là.


"Ngươi bắt được tên khốn áo đỏ chưa?!"


"Thưa tướng quân, vẫn chưa có manh mối ạ!!"


"Một lũ phế vật, có một ngươi mà cũng tìm không ra!!!"


"Xin lỗi, thưa tướng quân!!!"


Kẻ cần được bắt đang đứng bên cạnh gặm táo "..............." Ớ đù!!!! Đang nói tao đó hả?!!


Nghe hai tên nào đó trao đổi mà gân xanh trên trán của Phong Vũ thay phiên nhau nổi đầy đầu, tức đến mức nuốt luôn cả trái táo vào bụng để rồi mắc cổ phải chạy ra bên ngoài nôn ra.


Sau khi khùng khục nôn ẹo xong, Phong Vũ tàn tạ thực tức giận mà nhún một phát bay thẳng lên cao.


Sau đó, hắn thay bộ đồ đỏ ngày nào của mình ra đổi mặt lại như cũ. Từ trên cao nhìn xuống khu quân bộ này mà cười một cách nham hiểm vô cùng.


Kẻ trang B nào đó rất có phong độ mà phất tay, một con rồng lửa cực lớn xuất hiện đang quấn xung quanh hắn, hằn ánh sáng đỏ rực kia lên khuôn mặt vốn yêu mị đó khiến nó càng thêm yêu nghiệt.


Đám quân nhân phía dưới rất nhanh nhận thấy hiện trạng, còi báo động cứ inh ỏi nhức tai.


Phong Vũ rất mất hình tượng mà ngoáy ngoáy tai mình, hắn phẩy tay cái nữa khiến con rồng lửa đang quấn quanh kia càng thêm lớn hơn rồi lao thẳng xuống giao lưu với mấy tên anh em phía dưới.


Đời luôn cẩu huyết như vậy đấy, nhưng Phong Vũ cũng hơi xem thường chế độ bảo hiểm ở nơi này rồi. Tuy không hoàn toàn chống đỡ được nhưng cũng có một số ít người là sống sót.


Còn lại mấy kẻ không đủ may mắn thì đã hóa thành than trở về với các bụi rồi, Phong Vũ cũng không biết trong số mấy tên mà mình giết có bao nhiêu tên con ông cháu cha nữa, nên có thể nói trong lúc vô tình tạo nghiệp hắn đã kết thù vô số hào môn thế gia ở đế quốc rồi.


Sau khi đốt trụi lủi quân doanh của người ta, hắn rất vui vẻ mà đi mất.


Cũng không để ý tới toàn bộ tinh tế bị mình làm cho dậy sóng ra sao, cũng khiến kẻ nào đó đang ngoài vũ trụ để mắt tới mình.


Hành động đốt quân doanh này chính là trần trụi khiêu khích mà, tổng nguyên soái Bila Nghiệp, ca ca của Bila Quật cũng bị kinh động tới.


Hắn nheo mắt âm trầm nguy hiểm mà đánh giá người trong đoạn vidieo trên, rồi lâm vào suy nghĩ của chính bản thân mình.


 Đoạn vidieo này cũng được đăng lên trên mạng tinh tế, khiến toàn bộ mở nhãn thêm một lần nữa, lại hảo bạo thêm một lần nữa vì vị siu nhơn sịp đỏ nào đó.


Còn bốn thanh niên nào đó đang thay phiên gặm đồ ăn vặt vừa lướt wed cũng bị hù cho hóa thạch.


Ngự Thiên khóe miệng còn dính một ít kem trắng rất bình tĩnh quay qua bên cạnh hỏi tiểu đệ đệ nhà mình.


"Nhìn nó quen quen ha?!" ヽ(  ̄д ̄)ノ


"Ừ, có hơi quen nhưng người giống người cũng đâu thiếu đâu ha!?" ┐( ̄∀ ̄)┌


"Ừm, chỉ trông giống thôi!!!" ┐( ̄ヘ ̄;)┌


".............." Phũ đến vậy sao?! 59s mặc niệm bi ai thay cho số phận của nhị ca!! Σ(°△°|||)


Đám nào đó rất bình tĩnh mà tiếp tục ăn rồi ngồi bình luận về chất lượng của vidieo này. Sau đó, Ngữ Ngôn còn ôm lên Nhã Qua đang liều mạng gặm bánh ngọt lên mà dặn dò nhóc.


"Nhã Qua ngoan, sau này lớn học ai cũng tốt nhưng đừng nên học tên nhị hóa kia nghen con!!"


Nhã Qua cái hiểu cái không gật đầu lia lịa, tuy không biết baba đang nói ai nhưng baba luôn nói đúng, cứ ghi nhớ trước rồi sau này sẽ hiểu thôi.


Tên nào đó vẫn không biết mình bị đám huynh đệ cho ra rìa, hắn lúc này đang cố gắng đi tìm huynh đệ mình nha hu hu hu.