Ngũ Đại Tiên Sinh

Chương 5




Ngủ tới mơ màng, Ngữ Ngôn hai mắt lơ mơ há mồm cắn ngay cái thứ đang ở trước mắt mình. Một tiếng thét thất thanh vang vọng cả động.


"TÊ~~~" Chòi má, đau chết gia rồi a a a !!! Tên khốn nào dám cắn đuôi ông!!


Bị tiếng thét của Mặc Uyên làm tỉnh, Hắc Sát theo bản năng mà phóng đến chỗ Ngự Thiên tìm che chở.


Chẳng may phóng quá đà, hai đầu xà đập vào nhau đập tới choáng váng. Ngự Thiên bị đập đau té xuống đè lên thân xà của Phong Vũ.


Ngữ Ngôn cũng bị tiếng thét làm cho hoàn hồn. Nhìn kỹ lại thấy mình vẫn còn đang ngậm đuôi xà của Mặc Uyên.


Cả người xà đều không tốt, Ngữ Ngôn đối diện với bốn cặp mắt xà đang bắn lửa tung tóe.


Nhẹ nhàng nhả đuôi xà của Mặc Uyên ra, thanh thanh cổ họng mình.


"Hu hu hu, tao vô tội mà!!!"


Chúng ấu xà "........." mày vô tội thì tụi tao có tội à!!!


Sau một tràng bi kịch, Ngự Thiên và Hắc Sát đều bị đau đầu xà, Phong Vũ thân xà đau đớn, Mặc Uyên đuôi xà có vấn đề.


Bốn ấu xà thương binh đang cùng nhau phẫn hận cái con ấu xà còn nguyên vẹn nhất kia.


Mụ đản, đây gọi là tai họa bỗng nhiên ập tới sao?!! Xà chưa làm gì ác mà, tại sao có thể xui đến mức thiên lý không dung như vậy chứ!!!


Cho nên, khung cảnh hiện tại là một ấu xà bình thường đang đi phía sau đuôi của bốn ấu xà bất thường đang quắn quéo.


Bầu không khí quái dị này cứ như thế mà kéo dài cả một lúc lâu, cho đến khi một con chim xấu số bay ngang qua và tặng một bãi phân chim lên đầu của Ngữ Ngôn.


Tất cả mọi thứ liền trở về như lúc ban đầu, cả bốn ấu xà còn lại đều cực kỳ không nể mặt mà cười trên sự đau khổ của xà khác.


Tiếng cười "Há há há!!!" cứ thế mà vang vọng tận rừng sâu, đưa đến cả đám bị một vài con thú ấu niên rượt bò như điên.


Bò không thấy ngày mai, bò không thấy mặt trời, ờ mà có mặt trời đâu mà thấy đang ban đêm mà.


Rốt cuộc cũng cắt đuôi được đám ấu niên bị trĩ kia. Chúng ấu xà đang ở trong một bụi lùm gần đó mà thở hồng hộc như cẩu.


"Ế, sao mình không tập dùng pháp thuật luôn chạy làm gì?!!!" Ngữ Thiên vẻ mặt như tỉnh ngộ mà quay sang hỏi.


Phong Vũ "......." nhớ sớm chút nữa có được hay không!!!


Ngữ Ngôn "......." hạnh phúc là khi làm cực khổ mới xong lại biết có thể dễ dàng làm tốt hơn.


Mặc Uyên "......."  còn gì khốn nạn hơn nữa không, ập tới một lần luôn đi ta chịu nổi mà!!!!


Hắc Sát "......." vãi vãi vãi!!!!


Cả năm ấu xà nhìn nhau trầm mặc, gió vu vơ thổi lá bay xào xạc như tiếng lòng của các ấu xà.


Sau một hồi tĩnh lặng, kẻ bạo đầu tiên là Phong Vũ.


"Mẹ nó, đi kiếm mấy tên hồi nãy!!!! Nướng chúng cho bằng được mới thôi!!!"


"Chúng ta kiếm thêm một ít da thú để lót nữa đi!!!" Ngữ Ngôn vô số tội cũng góp vui.


"A a a!! Làm mền, làm mền nữa!!! Ta muốn có một cái mền nha!!!" Hắc Sát tru lên một cách quái dị với đám tiểu đồng bọn của mình.


Chúng ấu xà "......" đầu đầy hắc tuyến. Ni mã~~ bọn ta không quen hắn!!!


Thế là năm ấu xà chui ra khỏi bụi lùm, quyết tâm hừng hực mà tìm lũ ấu thú vừa nãy để trả thù.


Tìm mấy con ấu thú không ra, lại tìm được mama của nó. Phải nói là đám ấu xà hôm nay rất may mắn sao.


Chúng ấu xà núp sau một cái cây to, tròn mắt nhìn lẫn nhau.


Ngự Thiên thân làm đại ca liền chững chạc mà hỏi "Sao đây?!! Liều luôn à!!!"


Hắc Sát liền tru tréo lên "Làm thịt nó, da dày thịt béo!!! Nhớ lóc mỡ ra trước, ta ghét mỡ a!!!!"


Chúng ấu xà "......" đây mới là trọng tâm hả!!! Bọn ta cũng ghét mỡ, lóc bỏ đi vậy.


Vì thế mama của đám thú ấu niên cực kì xui xẻo rồi. Đang nằm tắm nắng chờ bầy con thơ ngây của mình đi chơi xung quanh về liền trở thành thức ăn cho đám ấu xà rồi.


Nếu nó mà biết được nguyên do mình sắp bị lột da lóc mỡ thì nhất định sẽ hận không thể đem lũ con nó nhét vào bụng rồi đẻ lại mất.


Tụi bây trêu ai không trêu, lại đi trêu mấy tên tổ tông này làm gì!!! Ăn no rửng mở hả!!


Vì thế, trong lúc nó còn chưa hay biết gì. Đám ấu xà đã dung pháp thuật mà mình học được trong mấy ngày nay đánh tới tấp vào nó.


Mama ấu thú ăn đau liền tức giận mà tấn công về phía đám ấu xà. Hai bên giằng co rất quyết liệt.


Mama ấu thú vung trảo tấn công về phía Mặc Uyên, Mặc Uyên phản công thần tốc. Quấn mình lại như một chiếc lò xo rồi phóng thẳng lên cây.


Phong Vũ đang bò qua bên trái thấy vậy liền té sml ra. Oh đệt, kiến thức vật lý là xử dụng như vậy đó hả?!!!


Mấy ấu xà khác cũng vị sốc nhẹ, nhưng chúng nó rất nhanh lấy lại tinh thần.


Rồi bắt đầu tấn công dồn dập, thay phiên nhau ra trận. Đánh cho mama ấu thú gầm rú đầy trời.


Cuối cùng, cũng làm thịt được con mama ấu thú kia. Đám ấu xà mệt bở hơi tay ra, linh lực bị vắt kiệt cũng từ từ hồi phục lại. Tu vi cũng ẩn ẩn tinh tiến hơn luc trước.


Ngữ Ngôn và Mặc Uyên rất thuần thục mà lột da của con mama ấu thú đó rồi rửa sach sẽ nhét vào nhẫn không gian sau đuôi chúng.


Còn thịt cũng được nhét vào phân nữa để dự trữ thức ăn. Phân nữa còn lại được chúng ấu xà  ăn sạch sẽ, chỉ còn lại đống xương trắng muốt.


Ăn no đầy đủ, tinh thần sáng láng đám ấu xà liền đi ra bờ sông gần đó chơi.


Còn các ấu thú kia khi chơi đùa trở về liền thấy mama của chúng trở thành một đống xương trắng muốt được chất thành đống ở kia thì bi thương không thôi.


Chúng ngửi ngửi mùi hương còn lưu lại của kẻ địch, âm thầm ghi nhớ. Rồi sẽ có lúc chúng báo thù cho mẫu thân của chúng.


Còn đám ấu xà vẫn đang vô tư hồn nhiên không hay biết mình vừa tạo ra một đám kẻ thù kia thì đang phe phởn mà tát nước lẫn nhau trên mấy hòn đá gần mép sông kia.


Bỗng, Hắc Sát tự nhiên đơ ra làm cả đám không hiểu chuyện gì hết.


"Nè, mình đeo nhẫn không gian ở đuôi rồi thế mình đi ị kiểu gì bây giờ!!"


Chúng ấu xà đầu nhảy ra ba vạch hắc tuyến "......"


#luận tiểu đệ ngu ngốc hết thuốc chữa, lại toàn hỏi những câu chân lý của cuộc sống, luận làm sao phá, đang onl, tại tuyến chờ, gấp!!!#


Cả đám xà ca ca bị hỏi cho nghẹn họng trân trối, chỉ muốn xông lên đập cho con xà màu vàng kim chói lọi kia xỉu rồi vác về mà thôi.


Ở không quá thì tu luyện đi, tại sao cứ thích hỏi vớ va vớ vẩn làm nghẹn xà khác thế.


Vì thế, chỉ vì một câu hỏi mà dẫn đến huyết án. Hắc Sát còn đang nghi hoặc chờ đợi câu trả lời liền bị cấc ấu xà khác đập một phát chỉ u một cục chứ không bất tỉnh.


Thế là cả năm ấu xà liền quắn lấy nhau, đánh nhau túi bụi không phân địch ta. Mà cứ nhào đầu vô quánh, nhắm mắt lại đánh loạn xà ngầu lên.


Và cuộc ẩu đả đó kéo dài tới tận lúc sáng sớm, bình minh ló dạng. Các ấu xà ôm toàn thân thương tích trầy da tróc vả mà lết trở về hang động.


Trải tấm da của mama ấu thú ra đè lên da của con hùng sư kia liền quắn lấy nhau như cái bánh quẩy mà ngủ như lợn.


Cứ như mấy con xà vừa đánh nhau lúc nãy không phải là bọn nó vậy đấy.


LẠI MỘT NGÀY BÌNH YÊN TRÔI QUA.