Ngũ Đại Tiên Sinh

Chương 2




"Nhận chủ xong thì phải làm sao?!!" Mặc Uyên khiêm tốn hỏi bốn ấu xà còm lại.


"Ừm, ta nhớ là phải dùng thần thức để thâm nhập vào nhẫn ấy!!" Hắc Sát nhanh nhảu trả lời.


"Tức là dùng suy nghĩ ấy!! Có nghĩa là dùng suy nghĩ của mình muốn nó làm gì hay muốn xem trong nó có gì ấy!!" Ngự Thiên tốt bụng giải thích cho Mặc Uyên.


Ngữ Ngôn và Phong Vũ đã nghe và nhanh chóng làm theo mất rồi.


Vì thế khung cảnh hiện tại thoạt nhìn hết sức là buồn cười. Năm con ấu xà mở to hai mắt nhìn trừng trừng vào cái đuôi nho nhỏ của mình.


Hai tròng mắt cũng muốn lòi ra và đang có xu thế muốn quán gà ngay thì một trong số năm ấu xà nhảy cẩng lên hét.


"Ngao ngao, gia làm được gia làm được rồi!!"


Bốn ấu xà còn lại phiêu phiêu cho nó một ánh mắt xem thường cực bự. Ngay sau đó bọn nó cũng làm được rồi.


Trong nhẫn của bọn nó gần giống nhau như đúc. Mấy thứ thất loạn bát tao đầy cả nhẫn.


Năm con ấu xà trố mắt ra nhìn một hồi mới thôi. Bỗng một tiếng "Ọc ọc" vang dội cả động.


Bốn con kia nghe theo âm thanh nhìn sang thì thấy Hắc Sát đang mở to hai mắt đáng thương hề hề mà nhìn lại chúng.


Chúng ấu xà chỉ vừa mới chui ra khỏi trứng mà thôi. Bị dằn vặt lâu như vậy đều đói lã cả người....à....nhầm đói lã cả thân xà.


Nhưng hiện tại chúng lại còn quá nhỏ không đủ sức bò ra xa để kiếm ăn. Ngự Thiên thấy mấy ấu xà còn lại đều ểu oải liền tập trung suy nghĩ.


Rất nhanh liền có đáp án, động vật sinh ra từ trứng thường ăn cả vỏ trứng của nó. Đem đáp án này nói cho các tiểu đồng bọn đổi lại một trận nhìn quái dị của bọn ấu xà.


Ngự Thiên cảm thấy may mắn vì bây giờ mình là xà nên không thể bạo khởi gân xanh đầy trán được.


Cả năm đều thực sự đói đến bò không nổi rồi. Đành cố gắng mà cạp cạp vỏ trứng của mình ăn thôi.


Cả năm con ấu xà vây quanh vỏ trứng của bản thân mình. Nhắm mắt lại hít một hơi thật sâu, rồi há to miệng xà táp một mảng lớn vỏ trứng.


Nhai bất chấp nhai đến thiên hôn địa ám, chỉ sợ nhịn không được mà nôn cả ra.


Không ngờ, ngoài sức tưởng tượng của chúng nó. Vỏ trứng không có mùi vị ghê ghê mà lại có vị ngọt còn giòn giòn. Nhai có cảm giác thực thích.


Cả năm ấu xà liền ăn như hổ vồ mà tạp tạp tạp nhanh chóng sạch sẽ cả vụn trứng cũng không còn.


Hắc Sát vừa ăn no liền nghĩ tới một điều kinh hãi. Nó hoa dung thất sách mà nhìn bốn con ấu xà còn lại.


Trong lúc bốn con ấu xà đều nghi hoặc nhìn nó. Nó hít một hơi liền quẳng ra một vấn đề cực thốn.


"Nè, đồng chí à!! Bây có từng nghĩ mấy con xà nó đi vệ sinh có khi nào nó chùi đít không!!"


Ngự Thiên "......." oh đệt, đây là chuyện gì!!


Ngữ Ngôn "......" một cảm giác long thể bất an là thế nào!!


Phong Vũ "......" cảm giác không nên nghe tiếp, là sao?!!!


Mặc Uyên "......" thôi rồi, theo trực giác thì có gì đó không hay ho sắp thốt ra!!!


"Thế trứng nó đẻ ra, có sạch hay không vậy!!! Anh anh anh người ta bị khiết phích đó!!"


Bốn con ấu xà vừa nghe thấy liền bạo, hảo buồn nôn hảo ghê tởm. Cả bốn con nếu còn có sức thì nhất định lao ra cửa động xếp hàng mà ói ra mất.


Cả bốn con liều mạng hít thở cứ như bị hen suyển thời kỳ cuối vậy. Hắc Sát cảm giác sờ sợ mà rụt lui thân xà bé nhỏ của mình vào một góc.


Bộ xà cũng bị động kinh nữa hả!!! Mama, bảo bảo sợ mau cứu bảo bảo!!


Bốn con ấu xà sau khi đã bình tĩnh trở lại rồi, cả bốn con biểu tình âm u bất định mà nhìn một con đang co mình trong góc tối kia.


Biểu tình hung thần ác sát như muốn ăn thịt đồng loại vậy. Làm Hắc Sát nhịn không được run rẩy lẩy bẩy tự niệm kinh siêu thoát cho mình.


Cả năm con náo loạn một hồi đều mệt lã cả thân xà. Vì thế chúng chui vào nơi sâu nhất của hang động, rồi quắn nhau thành giò cháo quẩy mà thiêm thiếp đi.


Cả năm ấu xà ngủ rất nhanh cũng ngủ được đắc ngọt. Chúng còn nhớ tới cái thế giới xa lạ bên ngoài đang còn cần chúng khám phá đâu.


Chúng không quá bối rối cũng không quá lo sợ. Bởi khác với những nữ chính hay nam chính xuyên không khác.


Chúng có nhau, cả năm vốn thân như anh em hiện tại thật sự trở thành anh em rồi.


Chúng có lẽ sẽ lo lắng, bối rối nhưng chúng sẽ không sợ hãi. Bởi vì chúng có người ha ha bây giờ là xà nhỉ. Chúng có thể dựa dẫm lẫn nhau giữa cái thế giới xa lạ này.


Đây có lẽ là điều may mắn nhất mà ông trời ban cho chúng. Vì thế chúng có thể an tâm ngủ cạnh nhau.


Để dành đủ sức ngày mai cùng nhau phá banh thiên hạ nào. Bắn bể tam giới nào ha ha ha.


Trưa hôm sau, năm ấu xà lai heo rốt cuộc tỉnh. Không phải ngủ đủ nên tỉnh mà là bị đói tỉnh. = =


Năm con ấu xà kiểm kê đồ đạc liền chuẩn bị đi ra thế giới xa lạ bên ngoài. Chúng nó bắt đầu bò chậm rãi tìm kiếm mấy cái như trứng chim trước.


Tụi nó còn chưa biết săn đâu, thấy cái thân hình như con lãi của bọn nó lợn rừng đánh rắm cũng đủ làm tụi nó bay cao bay xa bay đi luôn rồi.


Càng nói càng có cảm giác xuân thu bi thương. Năm con ấu xà lăn lộn trong rừng một lúc mới kiếm được một cái ổ chim nhỏ.


Chúng mừng rơn mà nhìn cái ổ chim đó. Bỗng nhiên, Ngự Thiên với trí nhớ siêu khủng của mình nhớ lại câu nói hôm qua của Hắc Sát.


Bỗng có xúc động muốn đập đầu vài cái cho mất trí nhớ tạm thời một lúc. Nếu không nó thật sự không thể gạ khẩu nổi mà.


Màu sắc vảy của Ngự Thiên vốn là đen pha đỏ nên mấy con ấu xà khác chỉ thấy vảy của nó đậm màu hơn thôi.


Chứ không biết là nó đang tức tới đen xì cả mặt. Ngự Thiên nhìn bốn con bổn xà trước mắt thiệt là xà sinh không thể luyến a.


"Nha nha, trứng trứng kìa, đói quá à!!" Hắc Sát nhìn nhìn cái ổ chim kém chút đều chảy nước miếng.


"Ai biết leo cây?!!" Ngữ Ngôn đâm thẳng trọng tâm.


Phong Vũ liền hét ầm lên "Ta để ta leo cho!!"


Vì thế, Phong Vũ vừa nhào lên thân cây quắn quéo vài cái rồi té một caia bẹp xuống đất.


Chúng xà "......" hảo, bọn ta không quen nó!! Thật mất mặt xà!!


Thấy bốn con ấu xà còn lại dùng ánh mắt kì dị nhìn nó. Phong Vũ nhịn không được nhao nhao vì mình mà biện bạch.


"Thân người leo cây quen rồi, làm xà thật không dễ mà!!! QAQ"


Chúng xà trầm mặc, cuối cùng cũng bỏ qua ổ chim đó. Cùng nhau bò bò đi kiếm cái khác ăn.


Hắc Sát ngửi ngửi được trong không khí có mùi thơm thơm. Liền hú lên một cách quái dị mà kéo các tiểu đồng bọn của mình đi về hướng đó.


Đó là một bụi trái cây tựa như dâu dại. Hắc Sát đói đến hoa mắt rồi, nhịn không được liền há mồm ngoạm cả chùm nhỏ tắc vào mồm.


Các ấu xà khác cũng liều mạng tắc quả vào mồm mình. Ăn no đầy đủ lại bắt đầu buồn ngủ.


Mặc Uyên thật hoài nghi bọn họ thật là xà chứ không phải heo hả. Năm ấu xà lại kéo nhau về hang động chuẩn bị ngủ tiếp.


Ai ngờ được, mới chui vào hang động tối om. Thân thể màu vàng kim của Hắc Sát liền sáng đến chói lói.


Thiệt mù mắt xà mà, bộ nó được làm bằng vàng 24k chắc làm gì chói quá vậy.


Sau đó mấy con xà còn lại đều noi theo đuôi Hắc Sát mà bắt đầu sáng chói lên.


Tức thì, trong động có năm màu sáng chói lóa. Lam, đỏ, vàng, trắng, đen.


Năm con ấu xà nhìn nhau không chớp mắt. Cả năm con đầu đều đầy hắc tuyến. Đây là cái mao gì sự!!!