Ngũ Đại Tiên Sinh

Chương 13




Các ấu xà lại càng hiểu rõ tầm nguy hiểm của Tử Minh sâm lâm. Nhưng chúng không dễ bỏ cuộc như thế.


Mỗi lần bị thương, chúng đều dừng lại đó chữa thương và nghĩ cách nâng cao lực chiến đấu của mình.


Thực lực của năm ấu xà tăng trưởng một cách kinh khủng cũng như các vết thương xấu xí khủng bố lưu lại trên người chúng mỗi khi cong một cuộc chiến.


Theo năng lực hồi phục kinh dị của ấu xà không bao lâu lại khôi phục thành một ấu xà điển trai.


Bù lại mỗi lầm chiến đấu sinh tử là toàn bộ linh dược linh thảo trong địa bàn của con yêu thú đó.


Cùng với các loại da xương bảo vật mà nó giấu diếm trong hang của nó.


Ở một nơi nào đó sâu thẳm của Tử Minh sâm lâm.


"Mịa bà nó, cái con hà mã mọc sừng tê giác này!!!"


"Hắc Sát lại nói bậy bạ rồi, nó là tụ giác mà!!!"


"Lão đại, tiểu Hắc, ta lạy các ngươi luôn!!! Đợi hạ nó xong rồi bàn tán có được không vậy?!!"


Mặc Uyên và Ngữ Ngôn thở phì phò đồng ý với ý kiến của Phong Vũ.


Phong Vũ vừa rống xong liền bị tụ giác húc bay đâm nát thân cây xung quanh.


Xụi lơ trong phút chốc, Mặc Uyên và Ngữ Ngôn cũng tấn công vào mông lẫn chân trước của tụ giác.


Ngữ Thiên nhân lúc tụ giác ăn đau liền dùng Hắc Sát làm đà phóng đến sừng lớn của nó.


Dùng toàn bộ linh lực còn thừa mà bẻ gãy sừng của nó. Tụ giác rống lên tê tâm phế liệt, Hắc Sát liền tranh thủ cơ hội dùng linh kiếm mà Phong Vũ luyện cho nó đâm thẳng vào tim của tụ giác.


Một con xà vàng kim đuôi quắn một thanh linh kiếm, mình mẩy không chỗ  nào lành lặn trông cực kỳ quái dị.


Xử đẹp con tụ giác xong, các ấu xà liền nằm lăn quay ra mà giả chết.


Mệt chết xà rồi, con tụ giác này bao trâu luôn á!!!


Tụ giác bị kiếm đâm thành một đống lỗ trên người còn bị băng mà Ngữ Ngôn ngưng tụ làm bị thương khắp nơi.


Chỗ cháy xém cùng ăn mòn bao la, chết bao thảm.


Các ấu xà hồi phục được một chút sức lực liền ngóc đầu dậy. Xé xác lột da rút xương của tụ giác ra đưa cho Phong Vũ luyện khí tiếp.


Đều là đồ tốt nha, còn về nội đan của nó liền đưa Hắc Sát chế thành đan tăng tu vi cực phê.


Đợi thêm vài ngày dưỡng thương, Hắc Sát cùng Phong Vũ đều song song bế quan luyện khí và đan.


Ba ấu xà còn lại liền hộ pháp cho tụi nó. Sau khi luyện xong, các ấu xà còn lại cũng càn quét sạch sẽ địa bàn xong.


Chúng ấu xà liền cùng nhau dùng đan dược liền cùng nhau song song chui vào kim đan sơ kỳ luôn.


Theo tốc độ này chỉ thêm ít lâu nữa, chúng liền đến nguyên anh kỳ cũng hóa hình người được rồi.


Mang theo niềm vui thăng cấp, các ấu xà liền chế biến tụ giác thành nhiều món ngon.


Tự mở tiệc khao thưởng chính mình, năm ấu xà tuy tuổi nhỏ nhưng thân hình theo tu vi mà lớn dần dần ra.


Chúng đã không còn là mấy chiếc đũa năm nào nữa rồi. Mà con nào con nấy đều dai hơn ba mét rồi.


Nhưng được cái vẫn ú nu sao sao ấy, tuy phản ứng hay gì thì đều nhanh nhạy.


Nhưng chúng nhìn chính mình cứ cảm thấy mình đang làm nhục nhã thân hình của xà khác vậy.


Không phải chúng chưa phải chưa từng có ý nghĩ phải giảm cân.


Nhưng dù chúng làm thế nào cũng không giảm cân được mà ngược lại càng tròn thêm thôi.


Cuối cùng các ấu xà cũng bỏ cái suy nghĩ giảm cân ra sau đầu.


Sau khi ăn no say, các ấu xà liền vui vẻ mà quắn lấy nhau mà trò chuyện về sau này ra khỏi sâm lâm sẽ như thế nào rất vui vẻ.


Nhưng đang trò chuyện bỗng, Hắc Sát cảm thấy tầm mắt của mình bỗng chốc tối đen rồi sau đó bó cũng không hay biết chuyện gì xảy ra luôn.


Các ấu xà đang nói tới hứng khởi ầm ầm, liền thật sự nghe được tiếng "ẦM ẤM!!".


Quay đầu nhìn mới thấy được Hắc Sat không biết vì lý do gì mà ngã xuống nằm một cục dưới đất.


Ngữ Ngôn cùng các ấu xà đều hoảng hồn mà bò nhanh đến chỗ Hắc Sat té xỉu.


Ngữ Ngôn dùng đuôi của mình sờ sờ trán xà của Hắc Sát liền bị nhiệt độ của nó làm cho phát hoảng.


Toàn thân Hắc Sát đều nóng bỏng như nham thạch. Các ấu xà đều cực kì lo lắng nhưng lại không tìm ra được nguyên nhân chỉ có thể đem nó tha vào động nằm mà thôi.


Các ấu xà thay nhau truyền cho nó một ít linh lực xem thử xem nhưng lại không có tác dụng.


Nhưng rất nhanh tụi nó đều không còn lo lắng gì nữa rồi. Bởi từng con từng con một đều té xỉu hết rồi còn lo được mọe gì nữa a.


Tình trạng của chúng giống hệt nhau, cả người nóng như nham thạch vậy.


Đập trứng bỏ lên liền bị khét chứ hoàn toàn không thể chiên được luôn.


Tiểu ngư bên cạnh lo đến rưng rưng nước mắt, chỉ có thề sầu thúi ruột mà canh chừng cho đám chủ nhân của nó mà thôi.


Năm ấu xà ngủ một mạch liền kéo dai một tháng trời. Tiểu ngư cứ kiếm mấy viên băng mà bỏ vào động để hạ nhiệt độ của động xuống.


Chỉ lo sợ các chủ nhân của nó trở thành rắn quay lu mà thôi.


Các ấu xà cùng tỉnh dậy một lượt, đều giật mình vì tu vi của chúng nó vậy mà bay lên thêm một bậc nửa rồi.


Khi các ấu xà vui mừng nhìn nhau muốn thông báo đều bị lẫn nhau dọa cho sợ vãi tè ra.


TMD, từ lãi tiến hóa thành thằn lằn rồi!!!


Ịt cíu me, là ta đui hay mù vậy!! Bốn cái chân của các tiểu đồng bọn đâu ra vậy!!


Chòi má, thánh thằn lằn tái thế!!!


Ngọa tào, rắn mọc giò!! Phản khoa học rồi!!!


Đây là cái thần mã gì phát triển vậy trời!!! Thiên a, ngươi hảo tàn nhẫn a!!


Cả năm ấu xà nghẹn họng trân trối mà nhìn nhau trân trân ra. Sau đó, chúng phát hiện ánh mắt của nhau sau lại nhìn nhìn chính mình.


Một ngụm máu lăng tiêu chạy lên tới cổ họng của chúng kém chút phun ra.


Đây là thăng cấp quá nhanh để lại di chứng hả?!! Trời ơi, ta muốn có tay chân nhưng không phải là có như vầy đâu nga!!


Mình rắn chân chim là cái thể loại quần què gì vậy hả!!!


Năm giao long liên tiếp thổ tào kịch liệt trong lòng. Đợi khi chúng bình tĩnh lại, thì nhìn thấy tiểu ngư đang nhìn chúng bằng ánh mắt sùng bái không thể che lấp.


Nghi hoặc liền sinh ra, phải giải quyết ngay nên chúng không ngần ngại gì mà thỉnh giáo tiểu ngư tại sao lại sùng bái chúng nó.


Mới hiểu được chúng nó theo đẳng cấp mà biến đổi hình thái về dạng chân thật nhất.


Đây chỉ bước đầu của hình thái giao long mà thôi. Sau này còn mọc sừng các kiểu nữa cho đến khi chúng nó kích hoạt được long huyết mạch.


Hoàn toàn trở thành một chân long chân chính.


Các ấu xà nghe xong có cảm giác cạn lời không hề nhẹ. Cái cảm giác thân thể xấu quắc không dám ra đường nhìn bàn dân thiên hạ là thế nào vậy.


Tự an ủi lẫn nhau một lúc lâu các ấu xà mới bỏ qua nỗi buồn bực về thân hình quái dị hệt con thằn lằn của mình.


Rồi tiếp tục lên đường, thề với lòng rằng sống chết gì cũng phải nhanh chóng trở thành rồng.


Đẹp trai khỏi phải nói, ngầu bá khí muốn chết mà đi thu phục tu chân giới. Chứ không phải làm thành năm con thằn lằn chui ra thu phục tu chân đâu.


Nếu vậy thà tụi nó ở lỳ trong Tử Minh sâm lâm tới chết còn hơn đem cái bộ dạng này ra dọa người.


Tiểu ngư không biết được phiền não của năm vị chủ nhân của nó. Đang vô cùng hứng khởi mà tiếp tục lên đường.