Ngũ Đại Tài Phiệt

Chương 48: Xấu hổ




Trái ngược với sự mát mẻ ở bên ngoài, trong đại sảnh của 1 cơ sở Pub nổi tiếng của thành phố C lại là một khung cảnh sôi động. Dưới ánh đèn led nhấp nháy đủ màu sắc, cùng với những điệu nhạc sôi động, mọi người thỏa sức nhảy nhót theo điệu nhạc không ngừng.

Trong một góc hơi tối ở đại sảnh có 3 cô gái đang rất sảng khoái mà dốc hết ly này đến ly khác.

- "Nào! Chúc mừng chúng ta đã thắng lợi trong phiên giao dịch này!" - Eri nâng ly rượu trong tay lên, híp mắt hô lớn. Vì tiếng nhạc trong Pub khá lớn nên tiếng của Eri cũng chỉ vừa đủ để 2 người kia nghe thấy.

- "Chúc mừng! Hôm nay 3 chúng ta không say không về" - Luka cũng nhấc ly rượu lên hào sảng lên tiếng.

- "Ok! Không say không về!" - Ahim bên cạnh cũng hùa theo.

- "Đáng tiếc là 2 con người kia không tham gia! Tiếc thật!" - Luka nhìn ly rượu rồi nấc cục cảm thán.

- "Cậu cho rằng nếu như họ ở đây thì sẽ cho chúng ta uống thoải mái sao?" - Eri nhếch mày nhìn Luka hỏi.

- "Mình nghĩ Shizuka sẽ nhíu mày rồi xách cổ bọn mình về trước khi uống say. Ha... ha... " - Ahim uống hết ly rượu rồi cười sằng sặc.

"Ha... ha... ha!". Nghe thấy vậy 2 người kia cũng cười nghiêng cười ngả.

- "Nhưng tại sao chúng ta lại đến cái quán của "tên điên" kia!" - Eri vồ lấy tay Luka nhíu mày thắc mắc.

- "Hả? Tên điên nào?" - Luka nghệt ra vì không hiểu Eri hỏi gì.

- "Thì là cái tên... umk... cái gì mà...Bùi.... cái gì mà Hiên á!"

- "Ý cậu là Bùi Vân Hiên sao?" - Ahim nhạy bén hiểu được Eri đang nói đến Bùi Vân Hiên.

- "Đúng! Đúng! Tại sao lại đến đây?"

- "Thì nó nổi tiếng là có rượu ngon chứ sao? Nhưng mà cậu đến đây rồi sao?" - Luka nghĩ 1 chút rồi cười nói.

- "Đừng nói nữa! Dù sao cũng đến rồi! Nào, cạn ly!" - Eri lắc đầu rồi lại nâng ly lên.

- "Ok! Cheers!"

Trong phiên giao dịch hôm nay, Tập đoàn SMG đã giành được một hạng mục có giá trị ở Pháp. Vì vậy, sau khi kết thúc phiên giao dịch, Shizuka và Mone đã tới sân bay để qua Pháp khảo sát hạng mục. Còn 3 người Luka, Ahim và Eri được giao nhiệm vụ ở lại điều hành Tập đoàn. Nhưng vì là ngày cuối tuần nên 3 cô đã kéo nhau đến cơ sở Pub nổi tiếng này để ăn mừng.

Ba người uống đến hơn 23h giờ, ai nấy đều say mèm, trên mặt bàn đã đầy những vỏ chai Whisky rỗng nằm lăn lóc. Luka hơi dựa vào ghế, tay đỡ lấy đầu, 2 mắt nhắm lại nghỉ ngơi. Ahim tửu lượng khá tốt, nhưng nếu đem ra so với Luka và Eri thì không thể nào đấu lại được, vì vậy mà cô đã sớm gục xuống bàn ngủ ngon lành. Còn Eri, tuy đã say đến nỗi không nhấc nổi tay chân nhưng vẫn rất hăng say, cô kêu la đòi mang thêm rượu và còn dọa sẽ náo loạn cả Pub này lên.

- "Thưa cô! Cô đã uống khá nhiều rồi! Hay là cô cho số, chúng tôi sẽ liên lạc với người nhà của cô đến đón nha!" - Người quản lý Pub vuốt mồ hôi ướt đẫm ở trên trán, khép nép đưa ra ý kiến với cô gái đang kêu gào kia. Sau đó ông ra hiệu cho phục vụ dọn dẹp vỏ rượu.

Ông thật sự không dám hành sự khinh suất. Cơ sở Pub này được mở ra là dành cho giới thượng lưu. Phàm là ai muốn vào đây thì đều phải có thẻ hội viên. Những người vào đây đều là những ông lớn, bà lớn, thiếu gia hay tiểu thư nhà danh giá. Có cho ông ta có 100 lá gan cũng không dám đắc tội với họ. Nhưng 3 cô gái đây đã gọi gần 20 chai Whisky Mỹ. Đây là loại rượu mạnh có nồng độ cồn từ 40 - 45 độ. Vậy mà 3 cô gái đây lại uống như uống nước lọc vậy, hết chai này đến chai khác. Đã say bí tỉ mà vẫn đòi lấy thêm.

- "Khốn khiếp! Ông không muốn làm ăn nữa sao hả?" - Eri đã không còn biết gì, trong tiềm thức của cô đang kêu gào muốn uống rượu. Nhưng cô lại nghe thấy ai đó đang nói cái gì đấy làm cho đầu cô ong lên. Eri nhìn về cái bóng của người phục vụ trước mắt mình quát lớn rồi lại dùng tay đập liên tục lên đầu người phục vụ kia khiến cho hắn phải kêu oai oái.

- "Thưa cô! Nếu cô còn gây sự nữa thì tôi sẽ kêu bảo vệ đưa cô ra ngoài đó!" - Người quản lí thấy tên phục vụ đứng ấm ức xoa đầu thì hơi lớn tiếng.

- "Ông gào với ai hả? Có tin tôi đập nát cái nơi này của ông hay không?" - Eri lảo đảo đứng lên, chân nam đá chân chiêu đi về phía người quản lý. Cô chống nạnh gào vào mặt ông ta.

Tiếng gào của cô đã thành công đưa Luka và Ahim đang trong mộng giật mình tỉnh dậy. Tuy uống cũng nhiều nhưng vì đã nghỉ ngơi 1 lúc nên 2 cô đã tỉnh táo phần nào. Sau khi thấy cảnh tượng trước mắt thì cả 2 người đều rất ăn ý mà bật dậy rồi giữ lấy Eri đề phòng cô gây loạn.

Luka đang định mở miệng nói gì đó với quản lý thì đúng lúc điện thoại của cô lại đổ chuông.

- "Alo? Mợ à?"

-"......................."

-" Mợ à! Mợ bình tĩnh, con sẽ về đó ngay ạ!" - Luka cúp máy rồi nhìn qua Ahim vẻ áy náy.

- "Có chuyện gì với cậu mợ của cậu ư?" - Ahim nhìn thấy nét mặt nặng nề và áy náy của Luka thì gấp gáp hỏi.

- "Ử! Có chút chuyện. Giờ mình phải về Mỹ 1 chuyến. Nhưng mà Eri ....."

- "Không sao? Mình sẽ lo cho cậu ấy! Mau đi đi!"

- "Ừ! Xin lỗi nha! Mình đi đây!" - Luka thoáng nhìn qua Eri đang vùng vẫy khỏi Ahim thì thở dài - "Cậu đừng làm loạn nữa nha!" - Cô vỗ vỗ Eri rồi chạy vội ra khỏi Pub.

- "Lấy thẻ trong túi tôi tính tiền đi rồi gọi taxi cho tôi!" - Ahim chỉ vào túi rồi nói với tên phục vụ.

Còn Eri thì đang không ngừng giãy dụa tìm cách thoát khỏi Ahim. Ahim cố hết sức để kiềm chặt cô nhưng vô ích. Eri thoát khỏi tay Ahim thì lảo đảo đi ra quầy rượu, mồm không ngừng lầm bẩm:

- "Các người không lấy bà đây tự lấy!"

- "Eri!" - Ahim đang định chạy tới giữ lấy Eri thì điện thoại của cô lại đổ chuông. Cô lấy điện thoại ra thì thấy là Bạch Linh gọi đến. Ngẩng đầu lên thì thấy chai rượu trên tay Eri đang bị 1 người đàn ông cao lớn giữ lại. Ahim nhận ra hắn là chủ của cơ sở Pub này, là Tổng tài Tập đoàn Bùi thị - Bùi Vân Hiên. Cô nhìn nhìn xác định là không có gì xảy ra rồi mới bắt máy.

-" Alo, Bạch Linh?"

- "Chị Ahim, có chuyện rồi chị!....................." - Bạch Linh đầu bên kia có vẻ lo lắng gấp gáp nói.

- "Hả? Được rồi! Chị đến đó ngay!"

Sau khi cúp máy Ahim chạy lại chỗ Eri và Bùi Vân Hiên đang đứng.

- "Bùi tổng! Xin lỗi anh, nhưng anh có thể giúp tôi 1 việc được hay không?" - Ahim kêu phục vụ lấy giấy bút ra, cô ghi ghi mấy chữ rồi đưa cho Bùi Vân Hiên - "Đây là địa chỉ nhà của chúng tôi! Phiền anh đưa cậu ấy về giùm với! Tôi có việc gấp phải giải quyết! Cảm ơn anh!"

Ahim nói 1 lèo không cho đối phương có cơ hội từ chối. Nói xong cô xách túi toan định rời khỏi nhưng lại đứng lại nhìn Bùi Vân Hiên với vẻ mặt hơi kỳ quái.

- "Chuyện đó! Bùi tổng, Eri say có chút không được bình thường, mong anh bỏ qua cho. Vậy tôi đi trước đây!"

Bùi Vân Hiên nghi hoặc nhìn Ahim đang chạy đi. Không phải là anh không nhận ra vẻ kỳ quặc của Ahim nhưng ý của cô ấy là sao? Rồi anh lại nhìn cô gái trước mặt đang rất tự nhiên mà vỗ vai anh.

- "Này! Bùi Vân Hiên phải không? Hai con người kia thật không có nghĩa khí lại dám bỏ đi trước. Hay anh uống thay họ đi!"

Eri đã đứng không còn vững nên dứt khoát dựa luôn vào người Bùi Vân Hiên đòi uống rượu tiếp.

Bùi Vân Hiên nghe cô nói mà dở khóc dở cười. Trước giờ chưa từng có ai dám gọi cả họ lẫn tên của anh như cô. Tất nhiên là trừ bố mẹ của anh và 4 tên kia ra. Nhưng anh khá là bất ngờ khi cô vẫn còn nhận ra anh trong khi đã say đến nỗi này. Hơn nữa nhớ tới cô gái lúc nãy không e dè gì mà giao bạn cho 1 người mới chỉ gặp vài lần là anh đưa về. Cô ấy không sợ anh sẽ có ý đồ xấu với bạn mình sao? Bùi Vân Hiên lắc đầu rồi nhấc bổng Eri lên.

- "Tôi đưa cô về nhà!"

- "Bỏ tôi ra! Tôi muốn uống nữa!" - Eri tất nhiên sẽ không chịu thỏa hiệp, cô vung tay đập thình thịch vào lồng ngực anh. Cô luyện võ từ nhỏ, lại ngấm hơi men nên lực tay hơi mạnh. Bùi Vân Hiên nhíu mày cắn răng chịu đựng cơn đau truyền từ ngực đến đại não.

- "Cô im lặng coi nào!" - Anh gầm nhẹ với Eri.

Có lẽ nhận ra Bùi Vân Hiên đã giận nên Eri liền ngoan ngoãn. Cô còn rất tự nhiên mà cọ cọ mặt vào người anh. Bùi Vân Hiên thật không biết phải làm sao với cô gái này. Anh cũng chỉ là 1 người đàn ông có nhu cầu sinh lý bình thường. Không cần nghi ngờ gì nữa bởi hành động của cô là đang muốn đốt lửa anh.

Sau khi đặt Eri vào ghế lái phụ, cài dây an toàn cho cô, Bùi Vân Hiên mới thở phào nhẹ nhõm. Anh lấy tờ giấy mà Ahim đưa cho khi nãy nhìn kỹ địa chỉ rồi nổ máy rời khỏi.

---------- Như Song ----------