Ngũ Đại Gia Tộc: Ông Trùm Hắc Đạo Cưng Sủng Bảo Bối Tinh Nghịch

Chương 1: Hắc đạo đổi chủ




Trong thư phòng ở lâu đài của Tư Đồ gia tộc, Tư Đồ Lăng Tuyết ngồi trên ghế đằng sau bàn làm việc. Đối diện cô là cậu em trai song sinh  - Tư Đồ Dạ Vũ.


"Chị, chị thật sự phải buông xuống công việc của gia tộc và hắc đạo hay sao?" Vẻ mặt của Tư Đồ Dạ Vũ như đưa đám. Hắn chán nản nhìn chị mình.


Bà chị hắn bay nửa vòng trái đất, từ Trung Quốc sang Mỹ. Còn tưởng là về thăm gia đình, ai ngờ lại đem cho hắn một cái đại họa.


Muốn hắn thay thế chị, trở thành hắc đạo đế vương.


"Tiểu Vũ, chị hiện tại đã có con rồi. Chị muốn dành thời gian để nuôi dạy con cái nhiều hơn. Hơn nữa, Liệt cũng lo lắng chị mệt mỏi. Vừa phải chu toàn việc trong nhà, lại còn Hắc Dạ đế quốc bên kia. Anh ấy rất sợ chị quá sức chịu đựng." Tư Đồ Lăng Tuyết nâng ly hồng trà lên, bình thản nhấp một ngụm.


Đặt cái ly xuống, cô nói tiếp: "Vả lại, Tiểu Vũ à, em dù sao cũng là thái tử gia của giới hắc đạo. Việc chị cầm quyền chỉ là tạm thời, vị trí đế vương em cũng có ngày phải ngồi lên. Sớm hơn một chút cũng chẳng ảnh hưởng gì mà. Dù sao chị cũng đã kết hôn được ba năm. Ba năm nay chị vẫn cầm quyền chính là để cho ngày hôm nay của em từ từ thích ứng."


"Sao lại không ảnh hưởng gì? Rõ ràng chính là ảnh hưởng em đi chơi với mấy cô người mẫu. Người ta còn đang trẻ trung như vậy mà lại ném cho một cái cục nợ chết tiệt." Tư Đồ Dạ Vũ lẩm bẩm đầy oán hận, chỉ là không đủ can đảm để nói to với chị mình.


Nhưng có vẻ như hắn đã đánh giá quá thấp bà chị yêu quý, Tư Đồ Lăng Tuyết nhạy bén bắt được lời nói của Tư Đồ Dạ Vũ. Cô đập bàn tức giận: "Chơi, chơi, chơi. Lúc nào cũng chỉ biết có chơi. Em xem em phong lưu thành tính như thế, không khéo có ngày người ta vác bụng bầu đến trước cửa lớn của gia tộc. Đến lúc đó mặt mũi của mọi người sẽ bị em ném đi đâu hả?"


Bà chị bất ngờ phát hỏa khiến Tư Đồ Dạ Vũ thiếu chút nữa nhảy ra khỏi ghế.


Trời ơi là trời! Làm sao hắn lại có thể quên mất chuyện này cơ chứ. Chỉ vì tấm gương tốt của gia gia hắn mà tỷ tỷ đại nhân cực kì phản cảm với đàn ông lăng nhăng và phụ nữ làm tiểu tam. Cứ mỗi khi nghe thấy mấy chuyện về bọn chúng là bà chị lại cứ như bị chó dại cắn cho một miếng. Kết quả là hồi còn ở Tư Đồ gia tộc, lúc nào cũng lên lớp làm công tác tư tưởng.


Nhưng mà, phải công nhận là cách của bà chị rất hiệu quả. Lấy dẫn chứng chính là Tư Đồ Túc Triết, Tư Đồ Hoàng Triệt - hai đứa em trai sinh đôi của hắn.


Hai người này rất ngoan ngoãn nghe lời bà chị, không rượu chè gái gú. Đến lúc tìm được hồng nhan tri kỉ là Vân Phiên Phiên và Lạc Kiều Kiều thì lại quấn quýt bên họ không rời.


Thực ra hắn cũng rất mong được như bọn họ . Chỉ là, hồng nhan tri kỷ chưa đến thì biết phải làm sao.


Hắn cũng không phải động một tí là tìm gái, chỉ khi cần giải quyết nhu cầu sinh lí mới kêu họ tới.


Nghĩ vậy, Tư Đồ Dạ Vũ liền bày ra vẻ mặt vô cùng thống khổ, uất ức nói với Tư Đồ Lăng Tuyết: "Chị hai, chẳng lẽ chị muốn em 'dục hỏa đốt thân cũng phải kiềm' hay sao?"


"'Dục hỏa đốt thân cũng phải kiềm'? Em không biết tự giải quyết bằng tay à?" Tư Đồ Lăng Tuyết không mặn không nhạt, mặt dày vô sỉ đáp lại.


Tư Đồ Dạ Vũ cơ mặt đơ đơ, khóe miệng giật giật, đầu đầy hắc tuyến.


Hiên Viên Liệt, anh rể khốn kiếp!


Sao anh dám tẩy não chị gái của em hả?


Mau trả lại chị gái lạnh lùng, bá đạo cho em!


Hắn không ngừng gào thét trong lòng, nhưng mà Hiên Viên Liệt không có ở đây thì biết than thở với ai.


Thế là Tư Đồ Dạ Vũ đành hắng giọng: "Khụ, ai lại làm ra việc không có thuần phong mỹ tục như vậy?"


"Không có thuần phong mỹ tục còn hơn thói bại hoại gia phong." Tư Đồ Lăng Tuyết vẫn dửng dưng.


Tư Đồ Dạ Vũ không còn gì để nói.


"Thế nào, rốt cục em có làm hay không đây?" Giọng nói của Tư Đồ Lăng Tuyết lộ ra sự đe dọa.


"Làm chứ. Việc của em đương nhiên em phải làm rồi." Tư Đồ Dạ Vũ chào thua .


"Rất tốt." Tư Đồ Lăng Tuyết hài lòng gật đầu: "Thế còn mấy ả ngực bự não nhỏ ?"


"Em sẽ không tìm họ nữa." Tư Đồ Dạ Vũ càng thêm đau đớn con tim.


"Phải vậy mới ngoan." Tư Đồ Lăng Tuyết xoa xoa đầu hắn.


"Giờ em đi được chưa?" Tư Đồ Dạ Vũ đang tìm cách chuồn ra ngoài.


"Đi đi." Tư Đồ Lăng Tuyết đạt được mục đích rồi cũng chẳng níu kéo hắn làm gì nữa. Ngược lại khoát tay, trực tiếp đuổi người.


Đợi đến khi thân ảnh Tư Đồ Dạ Vũ khuất sau cánh cửa, cô liền lộ ra một nụ cười giảo hoạt.


Tưởng hứa suông là xong ư, đâu dễ vậy!


Nhấc điện thoại lên, nhanh chóng đánh một cuộc gọi.


Đầu kia rất nhanh bắt máy.


"Kelly, mọi chuyện xong xuôi rồi. Em có thể bắt đầu tấn công." Tư Đồ Lăng Tuyết nói với người trong máy.