Vợ Yêu Con Cưng Của Tổng Tài

Chương 64




2164.

Dạ Trạch Hạo lập tức nhếch môi cười nhìn cô, “Cái biểu cảm chê bai của cô là sao vậy, cô có biết bao nhiêu cô gái muốn được đãi ngộ như cô không?”

“Tôi nói rồi, tôi không phải fan hâm mộ của anh, cũng không mê luyến anh, anh đừng tính tôi vào đó.” Tô Lạc Lạc cường điệu một tiếng.

“A! Tôi đột nhiên nhớ lại rồi, vừa rồi cùng tôi cắt ruy băng, không phải là cha của bọn trẻ sao? Cô đang sợ anh ta ghen sao?” Dạ Trạch Hạo giả bộ vừa mới phát hiện ra thôi.

Tô Lạc Lạc giật mình cái, cô ngược lại không nghĩ ra điểm này.

Nhưng mà, lời của Dạ Trạch Hạo làm cô tỉnh lại “Không có đâu, tôi và anh ta sớm đã thương lượng qua, không được xen vào chuyện riêng của nhau, hơn nữa, anh ta ghen gì ở tôi?”

“Vì anh ta thích cô á!” Dạ Trạch Hạo thăm dò.

“Anh không xem tin tức báo chí à? Anh ta thích đại tiểu thư nhà họ Tô - Tô Ngữ Phù, là cô gái bị tôi phá bĩnh lần trước đó.” Tô Lạc Lạc đính chính.

“Vậy cô với Tô Ngữ Phù là quan hệ gì? Bọn cô đều là họ Tô, không trùng hợp vậy chứ!

“Tôi và cô ta không có quan hệ gì hết.”

“Vậy cô lại chơi cô ta?”

“Nhìn cô ta không thuận mắt, không được sao?” Tô Lạc Lạc cảm thấy sắp bị Dạ Trạch Hạo moi sạch tất cả bí mật rồi.

Dạ Trạch Hạo híp mắt, anh mới không tin giữa bọn họ không có quan hệ gì, có lẽ, Dạ Trạch Hạo sau này sẽ điều tra rõ ràng.

“Tôi đi vệ sinh.” Tô Lạc Lạc cảm thấy có chút cần đi vệ sinh.

“Đi đi!” Dạ Trạch Hạo gật đầu, lúc này, chị Mai đi đến bên cạnh anh, anh dùng ánh mắt hỏi, “Nhìn thấy biểu cảm của anh ta không?”

Chị Mai gật đầu, “Anh ta đang tức giận.”

“Giận nhiều không?”

“Rất giận đó.” Chị Mai thực sự không thích tham gia trò chơi của anh, thật vô vị

Giống con nít báo thù vậy.

Dạ Trạch Hạo nhếch miệng cười nhạt, “Kịch hay bắt đầu rồi đây.”

“Như vậy đối với Tô Lạc Lạc không công bằng.”

“Tôi biết, sau này tôi sẽ bồi thường cô ấy, nói không chừng, tôi còn lấy cô ấy.” Dạ Trạch Hạo chậm rãi điềm đạm nói.

Chị Mai lập tức nhìn trừng anh, “Cậu không nên nhẫn tâm như vậy, Tô tiểu thư gả hay không còn là một chuyện nữa! Xem ra cô ta hình như không thích anh.”

Dạ Trạch Hạo nhíu mắt, xác thực có chút mất nhuệ khí nói, “Tôi cũng không hiểu tôi có điểm nào mà cô ta không thích chứ, không lẽ sức hút nam tính của tôi giảm rồi?”

Phòng vệ sinh rất sang trọng.

Tô Lạc lạc không biết tòa nhà này dùng để làm cái gì nữa.

Vả lại, lúc này cũng rất im lặng, Tô Lạc Lạc rửa tay xong vừa bước ra ngoài, nhìn thấy bức tường bóng loáng kế bên phòng vệ sinh nam có một người đàn ông đang dựa vào hút thuốc.

Tô Lạc Lạc kinh ngạc giật cả mình, Long Dạ Tước biết hút thuốc?

Làn khói thuốc mờ mờ tỏ tỏ từ môi của anh phun ra, rất là gợi cảm mê ly, Tô Lạc Lạc không ảnh hưởng anh hút thuốc, nhưng thân hình người đàn ông này chặn hết nửa con đường rồi.

“Cho qua cái được không?” Cô lên tiếng hỏi, ngữ khí rất lãnh đạm.

Dù sao thì anh ta muốn ở trước mặt công chúng giả vờ không quen biết, vậy cô cũng nên diễn như vậy mới phải.

Người đàn ông không nhường, ngược lại lấy điếu thuốc trên tay mình ấn vào đồ gạc tàn thuốc kế bên, Tô Lạc Lạc kinh ngạc, dưới eo đột nhiên bị một lực lớn, cô chưa kịp phản ứng, sau lưng đã đụng trúng bức tường kiên cố rồi, mà một giây sau

Khuôn ngực săn chắc của người đàn ông đến gần, cùng với mùi khói thuốc bao vây lấy cô.

Tô Lạc Lạc vội ngẩng đầu, ánh mắt sửng sốt nhìn anh, “Anh.. Anh muốn làm gì?”

Nhìn vào mắt của người đàn ông, mới phát hiện, trong sâu thẳm, có ngọn lửa đang bùng cháy.

Tim của cô run lên! Không biết anh ta muốn làm gì.

“Người đó là mỏ vàng hiện tại của cô? Là người đàn ông cô mỗi ngày chạy đi phục vụ?” Người đàn ông phà hơi ra, thanh thoát lại hòa thêm mùi khói thuốc.

Tô lạc Lạc lập tức che lại mũi, khuôn mặt chê bai, cô rất ghét đàn ông hút thuốc.

Ánh mắt người đàn ông trầm xuống, chết tiệt, cô ta đang chê bai điều gì?

Tính khí của anh lâu nay khống chế có chừng mực, lúc bình thường, anh không dễ gì tức giận, nhưng mà, người phụ nữ này, như là một loại ma lực có thể kích động cơn giận của anh.

Tô Lạc Lạc một bên che mũi, một bên tức giận, “Đó là công việc của tôi, không phải như là cách anh nghĩ đâu.”

Long Dạ Tước cười nhạt trêu đùa, “Công việc của cô cũng bao gồm phạm vi trên giường?”

Nói xong, ánh mắt của anh hướng thấp xuống một chút, có thể thấy nửa thân trên đầy đặn của cô, lễ phục của cô ngày hôm nay đối với đàn ông mà nói, thật sự là sự hấp dẫn chí mạng.

Nghĩ tới hôm qua anh ngồi không đợi đến mười hai giờ, cảm thấy tức giận hơn, đều là lỗi của người phụ nữ này, mới làm cho anh làm ra những chuyện đáng cười này.

Tô Lạc Lạc tức đến đau cả răng, tư tưởng của đàn ông quả nhiên không bình thường, sự việc rõ ràng như vậy lại có thể bị bọn họ nói thành dơ bẩn đến vậy.

Nhưng mà, Tô Lạc Lạc không rảnh giải thích với anh ta nhiều như vậy, cô đột nhiên cười lên, “Long thiếu gia, anh đừng quên anh đặt ra những qui định, có không ít điều lệ không được xen vào cuộc sống sinh hoạt của đối phương, bây giờ, anh nghiêm trọng xen vào cuộc sống sinh hoạt của tôi, tôi có phải có thể trừng phạt anh?”

Cái gì gọi là giận quá thành ra bật cười?

Khóe miệng Long Dạ Tước hiện tại đang nở một nụ cười phức tạp.

Cái người phụ nữ này còn có gan nói qui định, cũng đúng, lúc anh nói qui định, không nghĩ đến cô là một người phụ nữ tùy tiện đến vậy.

“Tô Lạc Lạc, tôi đối với cuộc sống sinh hoạt của cô không hứng thú, nhưng tôi bổ sung một điều, nếu như cuộc sống sinh hoạt riêng của cô không có kiểm điểm vậy, thì cô không đáng làm mẹ của các con tôi, tôi lúc nào cũng có thể hủy tư cách của cô.” Âm thanh người đàn ông lạnh lùng ngạo mạng phát ra.

Tô Lạc Lạc tức đến đỏ cả mặt, cực lực phản bác nói, “Anh mới là người có cuộc sống riêng tư không biết kiểm điểm.”

“Trong vòng ba ngày, tôi muốn cô từ bỏ phần công việc này, nếu không, hậu quả tự chịu trách nhiệm.” Anh nói xong, đi trước một bước ra khỏi cửa phòng vệ sinh.

Sau lung, Tô Lạc Lạc nghiến môi, chỉ muốn nói một câu khốn nạn.

Khốn kiếp, cô vi phạm qui định thì phải chịu phạt, anh ta vi phạm qui tắc còn có thể tùy ý thêm một điều nữa?

Đây là nghĩa lý gì?

Từ bỏ công việc, cô uống gió tây bắc chắc? Cô mới không thèm nghe.

Bằng cớ gì anh nói cái gì là cái đó chứ!

Tô Lạc Lạc ra ngoài phòng vệ sinh, Dạ Trạch Hạo ngược lại nhẫn nại chờ cô, đã chào hỏi xong hết rồi, bọn họ có thể rời khỏi rồi.

Ngồi vào xe bảo mẫu, Tô Lạc Lạc một khuôn mặt trầm xuống, hình như tâm tư trùng trùng.

“Sao rồi nè? Ai ăn hiếp rồi?” Dạ Trạch Hạo nhíu mắt hỏi thăm, tinh thần của anh rất nhạy cảm.

“Không có!” Tô Lạc Lạc không muốn đề cập chuyện này nữa.

Nhưng Dạ Trạch Hạo lại cảm thấy cô rất tức giận, rõ ràng vừa rồi trước khi đi phòng vệ sinh cô còn chưa giận đến vậy, sao lúc quay về, lại có một bộ dạng tức giận hùng hục như vậy rồi?

Chẳng lẽ trong phòng vệ sinh gặp phải ai sao?

Long Dạ Tước tìm qua cô sao?

“Lạc Lạc, cô yên tâm, bất luận cô gặp phiền phức gì, tôi cũng sẽ bảo vệ cô, giúp đỡ cô mà.” Dạ Trạch Hạo nhướng người qua, quan sát khuôn mặt trắng nhỏ, bày tỏ sự quan tâm.

Tô Lạc Lạc chớp chớp mắt, quay đầu nhìn anh, “Thật sao?”

“Trân châu cũng không thật bằng.” “Thôi đi! Tôi không cần nữa.” Tô Lạc Lạc lắc đầu, bây giờ, cô cảm thấy, nhờ ai cũng không bằng dựa vào bản thân. Xem thêm...