Vợ Yêu Con Cưng Của Tổng Tài

Chương 201




21201.

Sau khi máy bay hạ cánh, xe trung chuyển của đảo đã đến đợi bên cạnh từ sớm rồi, Tô Lạc Lạc không khỏi cảm thấy buồn ngủ, ngồi trên xe, cô bắt đầu ngắm nhìn hàng dừa ở bên đường, phong cảnh xinh đẹp hữu tình, bầu trời xanh trong, cùng với mặt biển xa xa như hai mặt phản chiếu vậy, đẹp tuyệt trần.

Hai đứa nhỏ cũng là lần đầu tiên đến nơi này, thấy biển đã cảm thấy vô cùng thích thú.

Biệt thự khách sạn mà họ ở xây trên bãi cát, có hồ bơi cỡ lớn, trong phòng có thể ngắm nhìn toàn cảnh sắc xanh của trời và biển.

Nhưng Tô Lạc Lạc mệt rồi, cô nhìn Long Dạ Tước và tụi nhỏ nói xong một câu, cô về phòng mình ngủ bù, Long Dạ Tước lần này đem theo rất nhiều vệ sĩ, cũng để trông coi tụi nhỏ, vì vậy, Tô Lạc Lạc rất yên tâm và đi ngủ.

Tinh thần Long Dạ Tước không tệ, thấy hai đứa nhỏ nhảy cẫng lên muốn đi xung quanh chơi, Long Dạ Tước đi theo tụi nhỏ.

Tô Lạc Lạc ngủ được một giấc, vào giờ trưa, cô ngủ thấy mơ mơ màng màng, cảm thấy mép giường bên cạnh bị đè xuống, sau đó, eo của cô bị một đôi tay ôm lấy, Tô Lạc Lạc lập tức tỉnh dậy, hơi thở quen thuộc truyền đến từ sau lưng, khiến cho sự kinh hãi của cô cũng dịu bớt, cơn buồn ngủ của cô vẫn còn nồng, cô nép về một bên còn lại, để khoảng trống còn lại cho người đàn ông sau lưng, Long Dạ Tước nhếch môi khẽ cười, cũng nhích theo, áp sát vào sau lưng của cô, chiếc mũi cao dọc dừa áp vào cổ của cô lúc này đã ngủ say. Khi Tô Lạc Lạc lần nữa tỉnh giấc thì đã là bốn giờ chiều, cô cúi đầu nhìn xuống, cánh tay trên eo cô vẫn còn ôm rất chặt, cô nhẹ nhàng định thoát khỏi tay người đàn ông để xuống giường, thế nhưng, nhanh như chớp, người đàn ông ôm lại, hơn nữa lần này anh ta dường như đang chìm trong giấc ngủ, và còn sờ soạng lung tung.

Tô Lạc Lạc ôm ngực, đẩy anh ra có vẻ hơi mạnh tay rồi bước xuống giường.

Long Dạ Tước hé đôi mắt sâu thẳm, cơn buồn ngủ trong mắt biến mất, thay vào đó là ánh mắt bừng sáng, anh híp mắt nhớ lại cảm giác lúc nãy ôm cô vào lòng ngủ.

Người phụ nữ này lại không cự tuyệt, đây là mở đầu tốt.

Tô Lạc Lạc tìm thấy hai đứa nhỏ ở khu vui chơi trẻ em ở kế bên tòa biệt thự, sáu người vệ sĩnh đứng ở bốn góc khác nhau bảo vệ tụi nhỏ, hai đứa nhỏ chơi rất là vui vẻ, ở cùng với mấy chú vệ sĩ rất là ngoan.

"Mami, ba." Tô Tiểu Hinh trượt xuống cầu tuột, mừng rỡ kêu lên.

Tô Lạc Lạc quay đầu lại, ở phía sau không xa mấy, bóng hình thon dài và điển trai của Long Dạ Tước đang bước theo cô đi tới.

Nghĩ đến lúc nãy anh ôm cô ngủ một giấc, cô liền có chút khó nghĩ. Lần này thời tiết có vẻ tốt, bãi cát nửa đêm không nóng, Long Dạ Tước quyết định đưa tụi nhỏ đi ra bãi cát chơi, Tô Lạc Lạc về phòng, thay áo bơi, quần bơi và kính bơi cho hai tụi nhỏ, còn bản thân cô cũng thay một bộ, thế nhưng, bên dưới cô cột một cái váy cát mỏng, phía trên cũng là áo bơi không hở hang.

Long Dạ Tước chạy chiếc xe tham quan trên bãi cát, đưa hai đứa nhỏ đến bên cạnh bãi biển, khi thấy ngay bãi cát trắng mịn đó, hai đứa nhỏ lập tức chạy đi, vừa chạy vừa reo hò, Tô Lạc Lạc cũng chạy theo và trái tim dâng trào như bản tính của một đứa trẻ vậy, chạy đuổi theo hai đứa nhỏ.

Nước biển ở đây trong xanh và sạch sẽ, không thấy một chút gì bị ô nhiễm cả, bên cạnh bãi cát có ghế nghỉ ngơi, còn một cái là lạnh nữa!

Hai đứa nhỏ đạp lên nước biển, đuổi theo sóng vồ nô đùa, Long Dạ Tước đi đến bên anh, đề phòng họ có nguy hiểm xảy ra, Tô Lạc Lạc lâu lắm mới thấy đáy biển xanh ngắt, những chú cá xinh đẹp đang ở dưới chân, cảm giác này, tràn ngập hơi thở của tự nhiên.

Thời tiết bây giờ cũng có thể hoàn toàn xuống dưới nước bơi được, Long Dạ Tước mặc cái quần bơi, anh cởi phăng áo sơ mi ném ở bãi cát, sau đó anh ôm hai đứa nhỏ đi về chỗ sâu hơn, Tô Tiểu Sâm ngồi trong lòng của ba, lúc đầu có chút sợ hãi, ôm cô anh thật chặt.

Tiếp theo đó, khi anh đặt cậu bé xuống nước, cậu bé vung tay vung chân, chỉ một lúc là học được kiểu bơi cún, làm cho Tô Lạc Lạc và con gái ở trên bờ cười phá lên.

"Anh giỏi thật đó!"

Tô Tiểu Sâm lúc đầu có chút hồi hộp, chơi được một lúc, cậu bé không còn thấy hồi hộp nữa, bơi đi bơi lại quanh chỗ của ba, giống như chú cá con vậy, thân người cao to của Long Dạ Tước đứng đó, mặt nước cũng chỉ tới eo của anh, nhưng đối với cậu bé mà nói, độ sâu này đã khá là thách thức rồi. Tô Tiểu Sâm bơi được một lúc, Long Dạ Tước ôm Tô Tiểu Hinh qua, giữa eo của Tô Tiểu Hinh để một cái phao bơi nhỏ nhỏ, cô bé không như anh mình, một lúc là có thể học bơi được, thế nhưng, có ba ở bên cạnh, cô bé cũng rất dũng cảm, hai chân nhỏ đạp về phía sau, rất ra dáng bơi lội.

Tô Lạc Lạc thì chẳng nghịch nước, cô bước xuống chỗ mặt nước cao tới đầu gối là quay trở lên, đợi Tô Tiểu Hinh cũng nghịch đủ rồi, Long Dạ Tước đưa cô bé trở về.

"Được rồi, ba xuống bơi một lát. Hai đứa ở đây đợi ba nhé, không được đi lung tung đấy nghe chưa?"

"Dạ! Vâng ạ, tụi con nhìn ba bơi." Hai đứa nhỏ lập tức ngoan ngoãn gật đầu.

Long Dạ Tước mỉm cười, chỉ thấy anh đi đến chỗ mặt nước cao đến lòng ngực, anh chìm xuống, mất tích trên mặt nước biển.

"Không thấy bab rồi, ba ơi … ba ơi …" Tô Tiểu Hinh hô lên kinh sợ, cô bé lo lắng không ngừng kêu lên.

Trong lòng Tô Lạc Lạc cũng trở nên căng thẳng, tuy rằng cô rất thích biển, nhưng, khi cô vừa thấy mặt nước biển nhìn vào không thấy đáy, cô vẫn có chút sờ sợ, cảm giác thở không ra hơi. Lúc này, bóng dáng của Long Dạ Tước hình như mất bị nuốt chững vậy, làm sao mà cô không lo lắng được! Hai phút sau, thấy bóng dáng của Long Dạ Tước đột nhiên bơi ra chỗ nước biển cao mười mấy mét, trên mặt nước biển sóng gợn lăn tăn, nhìn anh như nam mỹ nhân ngư cường tráng mạnh mẽ, thân hình khỏe mạnh ở dưới nước.

"Ồ! Ba giỏi quá đi! Khi lớn lên, con cũng sẽ giỏi giống như ba vậy." Tô Tiểu Sâm nắm chặt tay nói.

Ba là thần tượng của cậu bé.

Trái tim của Tô Lạc Lạc cũng không biết lúc nào bị người đàn ông trong nước này hút mất đi, cô thấy một người đàn ông cường tráng đến nổi như có thể chiến thắng cả biển khơi, sự sùng bái từ trong tận đáy lòng này đột nhiên dâng trào.

Long Dạ Tước bơi được mười mấy phút, thấy bóng dáng anh bơi trở lại, lúc anh từng bước từng bước bước lên bãi cát, sau lưng anh là ánh mặt trời, mái tóc đen ướt nhẹp, những giọt nước rơi từ trên tóc xuống mặt anh, men theo đường viền khuôn mặt anh chảy xuống.

Dưới ánh mặt trời, thân hình to lớn cứng cáp của anh, thể hiện ra vẻ đẹp của phái nam, toát ra khí chất hoang dã.

Tô Lạc Lạc đứng trên bãi cát cảm thấy dòng máu của mình như sắp nổ tung, người đàn ông này có cần sexy vậy không?

Còn hai đứa nhỏ đứng một bên cũng bắt đầu ngồi xuống, kiên nhẫn chơi cát, đang định xây một nhà cát. Long Dạ Tước đi đến bên cạnh Tô Lạc Lạc, thân hình to lớn như áp sát vào, làm cho người phụ nữ nào đấy không mang giày cao gót nhìn như người lùn vậy. Xem thêm...