Trong thân thể Bách Lý Minh Hương nuôi ra Mỹ Nhân Huyết cùng huyết dịch Hàn Vân Tịch làm thí nghiệm bắt chước lại...
"Hoàn toàn đồng nhất!"
Hàn Vân Tịch trợn mắt hốc mồm, lại nghi ngờ hệ thống giải độc xảy ra trở ngại. Nàng đóng lại hệ thống giải độc, sau khi tự mình kiểm tra một lần, sâu kín phun ra một câu, nói, "Ta là thiên tài..."
Thí nghiệm làm bắt chước lại cùng thực tế không khác biệt chút nào. Hai thứ này thật sự giống nhau, đồng nhất 100%.
Cho nên, vấn đề càng đơn giản, giải dược nàng chuẩn bị cũng không cần tiến hành vi điều. Chỉ cần Bách Lý Minh Hương uống, hết thảy liền được giải quyết!
Nhìn Bách Lý Minh Hương yên lặng, Hàn Vân Tịch phun ngụm trọc khí thật to. Hơn nửa năm trời, tâm huyết của nàng, cố gắng của nàng đã thành công. Đạt được kết quả này, cũng coi là trời xanh cảm thương cho Bách Lý Minh Hương.
(Tịch nhi 💋 quá giỏi
Blmh mà kb điều để đấy ta giải quyết 🧐)
Hàn Vân Tịch không dám trì hoãn nhiều thời gian, lập tức lấy ra giải dược.
Nhưng mà, đang lúc nàng muốn châm cứu rót giải dược vào cơ thể Bách Lý Minh Hương. Đột nhiên nghĩ tới còn có một việc chuyện trọng yếu không làm.
( uiii chaa =)) cứ mải tự khen mà tí nữa quên =))
Quên phát chắc Dạ sói hôn chết =))))
Nàng còn chưa lấy Mỹ Nhân Huyết!
Nàng quả quyết là do hưng phấn quá mức, lại quên sự tình trọng yếu như vậy.
Một khi biết Mỹ Nhân Huyết trong người Bách Lý Minh Hương đã bị giải độc, thảy liền đều uổng phí. Theo tính tình Long Phi Dạ, liệu có thể để cho Bách Lý Minh Hương nuôi lại Mỹ Nhân Huyết một lần nữa?
Hàn Vân Tịch tự mình mở cửa ra, mời Long Phi Dạ cùng Bách Lý tướng quân đi vào. Lời ít, ý nhiều, đem tình huống nói qua một lần.
Mỹ Nhân Huyết giữ được, tính mạng Bách Lý Minh Hương cũng giữ được. Long Phi Dạ cùng Bách Lý tướng quân, hai người tất nhiên mừng rỡ.
Bách Lý tướng quân nghe mặt đầy kiêu ngạo, "Điện hạ, Minh Hương không làm cho người thất vọng!"
"Bách Lý gia Tộc đã có khi nào để cho Bản vương thất vọng?" Long Phi Dạ hỏi ngược lại.
Lời này không thể nghi ngờ là khẳng định lớn nhất đối với Bách Lý tướng quân. Hắn liền vội vàng chắp tay, "Tạ điện hạ tín nhiệm!"
"Điện hạ, cần bao nhiêu huyết?" Hàn Vân Tịch thấp giọng.
Thấy vậy, Bách Lý tướng quân phi thường tự giác tránh đi. Nữ Nhi nhiều năm khổ như vậy, thậm chí lấy mạng hợp lại. Nhưng đến nay, bọn họ cũng không biết Mỹ Nhân Huyết dùng để làm gì.
Dùng câu "theo lệnh mà làm" để hình dung Bách Lý gia Tộc đối với Long Phi Dạ, thành tâm ra sức cũng không quá đáng.
"Không biết, phân lượng Mê Điệp Mộng không nhiều, chính nàng ước lượng đi." Long Phi Dạ cũng là thấp giọng.
Mỹ Nhân Huyết hoà vào Mê Điệp Mộng, là mấu chốt phá giải Mê Điệp Mộng.
Dù sao, tính mạng Bách Lý Minh Hương đang như ngàn cân treo sợi tóc. Hàn Vân Tịch không cân nhắc quá nhiều, nàng cắt vỡ thịt trên đầu ngón tay Bách Lý Minh Hương, liền lấy một chai máu tươi nhỏ, phân lượng cùng Mê Điệp Mộng không chênh lệch bao nhiêu.
Sau khi lấy Huyết, Hàn Vân Tịch lập tức châm cứu, đưa giải dược vào người Bách Lý Minh Hương. Nhờ có vô số lần thí nghiệm từ trước, cho nên hôm nay tiến hành hết thảy, tiến triển cũng phi thường thuận lợi.
Dược liệu có yêu cầu về thời gian nhất định mới có thể hoàn toàn phát huy được. Nhưng có thể khẳng định là Bách Lý Minh Hương đã thoát khỏi kỳ nguy hiểm.
Sau khi Hàn Vân Tịch thu thập một chút hiện trường, ngồi ở mép giường trông coi.
Trừ nàng, còn người nào tới lấy một viên lòng thương hại, một viên lòng thương tiếc cho người đàn bà này đây?
Nhìn mặt Bách Lý Minh Hương điềm tĩnh, Hàn Vân Tịch đều có chút mong đợi. Mong đợi nàng mở mắt, mong đợi nàng sau khi biết tin tức mình đã khỏi hẳn, sẽ có biểu tình như thế nào.
Cặp tròng mắt điềm tĩnh lạnh nhạt, nhất định sẽ tràn đầy tân sinh vui sướng, tân sinh hy vọng đi!
Loại ánh mắt này, Hàn Vân Tịch thân là Đại Phu, hy vọng nhất lấy được hồi báo.
Thời gian, một chút xíu đang trôi qua.
Hệ thống giải độc của Hàn Vân Tịch cũng một mực chú ý Bách Lý Minh Hương. Kiểm tra đến độc tố trong cơ thể nàng dần dần yếu bớt.
Long Phi Dạ cũng không có tính nhẫn nại tốt như vậy, chày ở chỗ này thủ hộ một nữ nhân hôn mê.
Nếu Bách Lý Minh Hương không việc gì, hắn cũng yên lòng.
Hắn nhàn nhạt đối với Hàn Vân Tịch nói, "Bản vương chờ ở khách đường, tình hình tốt thì tới đây."
"Gia hoả không có lương tâm!" Hàn Vân Tịch lẩm bẩm.
Đáng tiếc, Long Phi Dạ cùng Bách Lý tướng quân cũng không nghe được. Bách Lý tướng quân phụng bồi Long Phi Dạ đi phòng khách. Bọn họ còn có chuyện quan trọng muốn thương nghị.
Nhưng Long Phi Dạ cùng Bách Lý tướng quân còn chưa ra khỏi viện tử, Hàn Vân Tịch liền kêu to lên, "Điện hạ! Bách Lý tướng quân!"
Xảy ra chuyện gì?
Long Phi Dạ cùng Bách Lý tướng quân lập tức quay trở lại. Chỉ thấy Hàn Vân Tịch kéo tay Bách Lý Minh Hương, sắc mặt nàng bởi kinh hoàng mà thành tái nhợt, đang cố gắng hết sức.
Mà tay Bách Lý Minh Hương, chính là vừa rồi mới lấy Huyết. Vết thương được băng bó vải lụa trắng đã rơi trên mặt đất, đã bị nhuộm đỏ. Hiện giờ, máu tươi từ ngón tay từng giọt nhỏ xuống sàn nhà.
"Chuyện gì xảy ra?" Bách Lý tướng quân kinh thanh.
"Chức năng Ngưng Huyết của nàng ta xảy ra vấn đề, máu không ngừng chảy!" thanh âm Hàn Vân Tịch đều có chút run rẩy.
Nàng cũng là mới vừa kéo tay Bách Lý Minh Hương thì phát hiện. Vết thương trên tay Bách Lý Minh Hương vốn rất nhỏ, cộng thêm nàng đã băng bó, bôi thuốc, nhất định sẽ không tiếp tục chảy máu.
Nàng cởi vải thưa ra, nghiêm túc kiểm tra, lúc này mới phát hiện xảy ra vấn đề!
Cái gọi là chức năng Ngưng Huyết, đó chính là tác dụng của Tiểu Cầu. Tiểu Cầu có kích thước nhỏ hơn Huyết Cầu, có chức năng cầm máu. Tại vị trí cơ thể bị thương tổn, sẽ xuất hiện Tiểu Cầu tụ tập, trở thành Khối Tiểu Cầu, có tác dụng cầm máu Sơ Cấp. Đây là chức năng hồi phục tự nhiên của cơ thể con người.
( Ảnh minh hoạ thôi, còn kĩ hơn thì bỏ qua đi 😹
Hàn Vân Tịch vận dụng hệ thống giải độc, kiểm tra chức năng huyết dịch. Rất nhanh thì có kết quả, nàng chắc chắn số lượng tiểu cầu của Bách Lý Minh Hương bị giảm bớt kịch liệt.
Phải biết, số lượng Tiểu Cầu quá thấp sẽ dẫn tới tính tự phát chảy máu. Cho dù không chảy máu vết thương, cũng sẽ xuất hiện xuất huyết dưới da, chảy máu chân răng, mũi chảy máu. Triệu chứng này, nếu người bị nghiêm trọng hơn sẽ xuất hiện nội tạng chảy máu, đầu não chảy máu, de doạ tính mạng.
Trong máu Bách Lý Minh Hương, số lượng tiểu cầu một mực ở hạ xuống, nhất định sẽ tạo thành thiếu hụt lượng tiểu cầu trầm trọng.
Lại không nói, cơ thể Bách Lý Minh Hương lúc này hoàn toàn hư yếu, không chịu nổi chảy máu. Nếu là người bình thường xuất hiện loại tình huống này, cũng đã rất nguy hiểm!
Hàn Vân Tịch không biết tại sao sau khi giải độc sẽ xuất hiện loại hậu di chứng này. Nhưng nàng đại khái suy đoán được, chuyện này cùng tần số Bách Lý Minh Hương uống thuốc độc dày đặc, hẳn là có liên quan.
Thể chất nàng đặc thù, hơn nữa Mỹ Nhân Huyết cũng là đặc thù đồ vật. Xuất hiện hậu di chứng, thật rất khó để đoán trước, cũng rất khó giải thích ra nguyên lý.
Bây giờ loại tình huống này, truy cứu phức tạp là không thực tế, cũng chưa chắc truy cứu ra được.
Dưới tình huống thời gian cấp bách, chỉ có thể có bệnh trì bệnh!
Mà nói "Có bệnh trị bệnh" cũng làm cho Hàn Vân Tịch là người nhất quán tỉnh táo cũng run rẩy.
Tình huống khẩn cấp như vậy, chỉ có mấy loại biện pháp chữa trị. Một là đổi thành liệu pháp huyết tương. Hai là liệu pháp kích thí.ch tiết tố. Ba là cắt bỏ Tỳ Tạng. Bốn là chế phẩm huyết dịch để cấp cứu.
Biện pháp mặc dù nhiều, nhưng là đều là liệu pháp hiện đại Tây Y. Cái này mà làm một mình là không thể thành công được, chỉ có một hệ thống giải độc, chỉ có một mình Hàn Vân Tịch. Phải làm sao bây giờ nhỉ?
"Chức năng Ngưng Huyết?" Bách Lý tướng quân nghe không hiểu. Lúc này, trong lòng hắn cũng như lửa đốt.
Trước là đoán chừng Bách Lý Minh Hương sau khi dưỡng thành Mỹ Nhân Huyết sẽ chết. Bách Lý tướng quân làm phụ dĩ thị tâm đã chết, đối với sinh tử của Nữ Nhi coi nhẹ. Chỉ cần nàng có thể đại biểu cho Bách Lý gia Tộc vì điện hạ thành tâm ra sức liền xong.
Nhưng hôm nay, Hàn Vân Tịch để cho hắn thấy hy vọng, rõ ràng đã đem người cứu trở về. Nhưng bây giờ lại...
Bách Lý tướng quân này, hán tâm ngang ngạnh mới vừa mềm mại xuống. Làm thế nào đối mặt được thực tế tàn khốc như vậy?
Ai có thể chịu nổi, vừa có hi vọng lại lập tức thất vọng?
"Là... Chính là huyết chứng! Huyết chứng vô cùng nghiêm trọng." Ở trong ấn tượng Hàn Vân Tịch, loại bệnh này ở trong Trung y có thể trở thành huyết chứng.
( chứng ở đây là chứng bệnh ấy. Huyết chứng là mắc bệnh về máu.)
"Vậy... Vậy làm sao bây giờ?" Bách Lý tướng quân vội vàng nói.
"Mau tìm Đại Phu đưa vào Phủ!" Hàn Vân Tịch rất quả quyết.
Mặc dù Bách Lý Minh Hương đột phát cấp chứng như vậy, Trung y có mức tác động chậm, khả năng cũng không giúp được gì. Nhưng đây cũng là cơ hội duy nhất.
Hàn Vân Tịch vẫn luôn chạy hệ thống giải độc, vẫn luôn theo dõi Bách Lý Minh Hương. Bọn họ nói chuyện một chốc lát này, số lượng tiểu cầu trong người nàng ta liền lại hàng một ít.
Rất nhanh, Đại Phu riêng của Bách Lý Minh Hương tới đây, cũng chắc chắn đây là huyết chứng. Chẳng qua là bệnh tình xấu đi theo quá nhanh, theo chiều hướng ác liệt. Hắn cũng không có năng lực làm.
"Tìm Cố Bắc Nguyệt tới!" Hàn Vân Tịch quyết định thật nhanh.
Để cho nàng uổng công nhìn một người tuổi trẻ, tính mạng cứ yếu dần đi như vậy. Nàng không làm được!
Để cho nàng nhìn nàng thành quả cố gắng hơn nửa năm hóa thành hư không. Nàng cũng không cam chịu!
Vô luận như thế nào, dù Bách Lý Minh Hương còn có một hơi thở, nàng liền muốn cứu!
"Người đâu, vào cung mời Cố thái y tới, nói Minh Hương tiểu thư lại bệnh!" Hàn Vân Tịch vội vàng hạ lệnh.
Nhưng người làm ngoài nhà không động. Mà bên trong nhà, mắt Bách Lý tướng quân nhìn Long Phi Dạ, ánh mắt hết sức phức tạp.
Lúc này, Hàn Vân Tịch mới nhớ tới Bách Lý Minh Hương có thể chất đặc thù, huyết dịch cũng đặc thù. Chứng bệnh này lại liên quan đến huyết dịch, sợ là không cho người ngoài? Dù sao, Đại Phu cũng có thể từ máu tươi nhìn ra dị đoan.
Nhưng đây là một cái mạng người!
Một mạng người vì Long Phi Dạ, thành tâm ra sức hơn mười năm tính mạng đổi lại!
Long Phi Dạ trầm mặc, Bách Lý tướng quân cũng yên lặng. Hắn phải lấy đại cục làm trọng, vì một người Minh Hương, làm lộ ra bí mật cả Bách Lý gia Tộc, lúc đó cái mất nhiều hơn cái được.
Thấy hai người yên lặng, Hàn Vân Tịch quả thực lòng nguội lạnh, " Nếu như Minh Hương biết được thái độ các ngươi như thế, tâm ý của nàng ta có nên nguội lạnh?"
Nàng nói xong, giao phó Đại Phu coi chừng Bách Lý Minh Hương, xoay người rời đi.
"Nàng đi đâu?" Long Phi Dạ đuổi kịp.
"Ngươi không cứu người, chính ta tự cứu! Ngươi yên tâm, ta sẽ không tiết lộ bất kỳ bí mật nào!" Hàn Vân Tịch tức giận trả lời.
"Nàng ít nhất nói cho Bản vương biết phải cứu như thế nào?" Long Phi Dạ vẫn còn thỏa hiệp.
"Đi tìm Cố Bắc Nguyệt, ít nhất, ta có thể hỏi hắn một chút huyết chứng cấp tính chữa như thế nào." Hàn Vân Tịch thành thật trả lời. Mặc dù nàng tức giận, cuống cuồng, nhưng vẫn duy trì một phần thầy thuốc, phải giữ tỉnh táo.
Long Phi Dạ than nhẹ một tiếng, "Ta mang nàng vào cung, mau mau."
Hàn Vân Tịch không trả lời, Long Phi Dạ mang nàng ra ngoài, lên ngựa, chạy thẳng tới Thái Y Viện trong cung. Thật may, vừa vặn Cố Bắc Nguyệt đang làm việc tại Thái Y Viện.
Long Phi Dạ ở bên ngoài chờ, Hàn Vân Tịch một thân một mình đi vào. Nàng không tiết lộ bất kỳ tin tức gì, liền hỏi huyết chứng cấp tính phải làm cấp cứu như thế nào.
"Bệnh này rất nguy hiểm, mau dẫn ta đi nhìn một chút!" Cố Bắc Nguyệt cũng gấp.
"Ngươi không cần đi, cũng không nhất định phải hỏi nhiều. Nói cho ta biết có biện pháp nào cứu chữa hay không là được." Hàn Vân Tịch rất trực tiếp.
Cố Bắc Nguyệt là người thông minh, lập tức liền biết sự tình không đơn giản. Hắn cũng không hỏi nhiều, xoay người, viết cho Hàn Vân Tịch một toa thuốc, " Trước tiên dùng thuốc ổn định bệnh tình. Sau đó nhanh chóng đi Dược Quỷ Cốc, tìm Cổ Thất Sát đòi một vị thuốc. Trong vòng năm ngày, có thể lấy được Dược thì cho dùng ngay, như vậy mới có thể tranh thủ được thời gian từ từ điều dưỡng. Nếu không..."
"Thuốc gì?" Hàn Vân Tịch vội vàng hỏi.
"Đan Tâm." Cố Bắc Nguyệt nghiêm túc nói.
"Đa tạ!" Hàn Vân Tịch mừng rỡ, nàng cũng biết Cố Bắc Nguyệt sẽ cho nàng hy vọng!
Nàng cảm tạ Cố Bắc Nguyệt, lấy phương thuốc thì lập tức rời đi.
Sau khi nàng phái người đem toa thuốc đưa đến Bách Lý Quân Phủ, nói với Long Phi Dạ, "Điện hạ, ngay bây giờ phải đi tới Dược Quỷ Cốc. Trong vòng năm ngày phải quay về!"
"Cổ Thất Sát cũng không ở trong Dược Quỷ Cốc." Long Phi Dạ không biết Đan Tâm là vật gì. Nếu có thể trị bệnh khẩn cấp như vậy, chứng tỏ phải là thuốc quý giá. Lão quan gia Dược Quỷ Cốc kia không thể làm Chủ.
"Không có ở đây, làm sao chàng biết?" Ngoài ý muốn của Hàn Vân Tịch.
Long Phi Dạ theo bản năng lẩn tránh ánh mắt của nàng, "Hai ngày trước, ta có nghe người phía dưới nhắc qua."
Ngoài ý muốn của Hàn Vân Tịch chẳng qua là Cổ Thất Sát không có ở đây mà thôi, cũng không phải là hỏi Long Phi Dạ làm sao biết.
"Bất kể là gì. Dù lục soát cũng phải lục soát ra! Lập tức đi!"
Nàng rất quả quyết. Long Phi Dạ ngay cả cơ hội cự tuyệt cũng không có, chỉ có phục tùng.