[Ngôn Tình] Người Thừa Kế

Chương 157: Trai đểu như cậu có tư cách gì nói tôi






Tần Hằng mơ mơ hồ hồ tỉnh dậy, ‘rầm rầm’, anh nghe thấy có người gõ cửa, Tần Hằng đứng dậy, đi chân trần đến trước cửa, mở cửa ra.

Nhìn thấy là Tang An Nhiên và Hoan Hoan, Tần Hằng muốn đóng cửa lại.

“Ài... đợi đã!” Tang An Nhiên dùng chân chặn cửa lại.

“Cậu muốn làm gì?” Tần Hằng nghẹn lời nhìn Tang An Nhiên, đầu óc lúc này mới hoàn toàn tỉnh táo lại.

“Làm gì mà mặt mày đen xì như vậy, cậu là nam sinh, nên phóng khoáng một chút, trước tiên để chúng tôi vào đã!” Tang An Nhiên cười nói, cũng mặc kệ Tần Hằng có bằng lòng hay không, cô ta chen qua cánh cửa cùng Hoan Hoan đi vào.

Tần Hằng bất lực nhìn Tang An Nhiên, trước đó mắng anh mắng đáng sảng khoái như vậy, bây giờ lại nói mình là đàn ông nên phóng khoáng một chút, miệng của cô ta biết nói như vậy sao? Tần Hằng cảm thấy rất kỳ lạ, Tang An Nhiên sao đột nhiên thay đổi sắc mặt rồi? Nửa đêm nửa hôm chạy đến phòng của anh là có ý gì?

Tang An Nhiên liếc nhìn Tần Hằng, thấy trên mặt anh đối với cô ta vẫn là bộ dạng rất oán hận, trong lòng khẽ thở dài.


“Cái đó... tối nay là tôi không đúng, tôi không nên nói cậu như thế, tôi xin lỗi cậu, mong cậu tha thứ cho tôi!” Tang An Nhiên vì có thể khiến Tần Hằng cùng cô ta tham gia buổi tiệc chúc mừng, chỉ có thể giải trừ địch ý trong lòng anh ta đối với mình, chỉ là nghĩ đến mình vậy mà phải xin lỗi tên nghèo kiết xác như Tần Hằng, trong lòng cô ta lại vô cùng bức bội và không cam lòng.

Tần Hằng lại không nói gì, anh yên lặng nhìn Tang An Nhiên, cô ta là xem anh thành đứa trẻ ba tuổi sao? Nếu như xin lỗi có tác dụng, vậy tôi dùng lời lẽ ác độc nhất khó nghe nhất mắng cậu một trận, rồi cười xin lỗi với cậu, cậu sẽ chấp nhận sao?

“Aiya, Tần Hằng, cậu là nam sinh mà, một nữ sinh như tôi đều đã xin lỗi cậu như vậy rồi, cậu còn chấp tôi như vậy, lòng dạ của cậu có phải quá..., aiya, tôi cầu xin cậu mà, nể tình chúng ta là bạn học cùng lớp, cậu tha thứ cho tôi đi!” Tang An Nhiên kéo tay của Tần Hằng, lay nhẹ, ánh mắt khẩn thiết nhìn anh.

Nhưng trong lòng cô ta không phải muốn như thế, tên nghèo kiết xác, tôi có thể xin lỗi cậu là xem trọng cậu rồi, cậu còn vểnh mũi lên trời, còn làm giá, nếu không phải ông chủ của Răng Hổ bắt tôi dẫn đồ chó là cậu cùng đến tham gia buổi tiệc chúc mừng, Tang An Nhiên tôi sẽ xin lỗi với cậu sao, nằm mơ đi con mẹ cậu.

“Tần Hằng, cậu tha thứ An Nhiên đi, cô ấy có khi là quá xúc động mà thôi, vừa rồi cô ấy ở trong phòng cũng đã vô cùng tự trách, cô ấy nghĩ rất lâu, mới đến xin lỗi với cậu...” Hoan Hoan ở một bên bồi vào.

Tần Hằng liếc nhìn Tang An Nhiên, trong mắt Tang An Nhiên lộ một tia chân thành.

“Được, tôi tha thứ cho cậu, thời gian không sớm nữa, hai người trở về đi!” Tần Hằng thuận miệng đáp một câu, anh thèm quan tâm Tang An Nhiên có phải là thật lòng hay không, chỉ muốn nhanh chóng đuổi cô ta đi.”

Tang An Nhiên và Hoan Hoan liếc nhìn nhau, ánh mắt lại chiếu lên người Tần Hằng.

“Tần Hằng, nếu cậu đã tha thứ cho tôi rồi, vậy chúng ta vẫn là bạn học phải không?” Tang An Nhiên nhìn Tần Hằng, trong ánh mắt đã không có vẻ xin lỗi vừa rồi nữa: “Ta nói thật với cậu, vừa rồi livestream của tôi rất thành công, thậm chí còn nhận được sự khen ngợi của ông chủ nền tảng Răng Hổ, tôi ngày mai phải đến Thành T tham gia buổi tiệc chúc mừng của Răng Hổ, tôi hy vọng cậu có thể cùng tôi tham gia, xem như cậu giúp tôi được không?”

Cô ta quả nhiên vẫn là có mục đích khác.

‘Hừ” Tần Hằng bất giác cười lạnh, Tang An Nhiên à Tang An Nhiên, nếu không phải là cần tôi giúp đỡ, cậu mãi mãi đều sẽ không xin lỗi với tôi, Tần Hằng đi đến cửa, mở cửa phòng ra: “Hai người đi đi!”

“Tần Hằng, tôi đã xin lỗi cậu rồi, cậu còn muốn cái gì? Cậu biết không, đây là một cơ hội nổi tiếng rất tốt của tôi, khả năng sự nghiệp livestream của tôi, tối mai là một mốc quan trọng nhất, chỉ cần cậu đi tham gia với tôi thì tôi có thể trở thành ‘streamer cấp đại thần’, còn có thể nhận được sự ủng hộ của nền tảng! Loại cơ hội ngàn năm có một này tôi bắt buộc phải nắm chặt cậu có hiểu không?” Tang An Nhiên vừa thấy Tần Hằng muốn mời cô ta đi ra, lập tức có hơi khẩn trương, cô ta đi đến trước mặt của Tần Hằng, nói với anh, hy vọng anh có thể hiểu buổi tiệc chúc mừng tối mai đối với cô quan trọng cỡ nào.

“Không chỉ như vậy!” Hoan Hoan cũng đi đến trước mặt Tần Hằng, cô ta ôm cánh tay của Tang An Nhiên, nhíu mày nhìn Tần Hằng: “Tổng giám của Răng Hổ đã gọi điện tới, nếu như An nhiên tối mai không mời được cậu tới, khả năng sẽ bị phong sát ở trong nền tảng, về sau cho dù thành tích livestream của An Nhiên tạm được, bọn họ cũng sẽ không để An Nhiên hot, cho nên, xin cậu hãy suy nghĩ kỹ, dù sao các cậu là bạn học, cậu giúp cô ấy chỉ tốn sức lật bàn tay thôi.”

Nghe thấy mình có đến bữa tiệc hay không, lại có ảnh hưởng sâu sắc đến sự nghiệp của Tang An Nhiên như vậy, trong lòng Tần Hằng cũng không khỏi lay động.

“Hai người đi đi, tôi sẽ không đi!” Tần Hằng cuối cùng vẫn là ‘nhẫn tâm’ nói vậy, nếu như là chuyện khác, Tần Hằng sẽ đáp ứng, nhưng nội dung livestream của Tang An Nhiên là lừa gạt người khác, muốn Tần Hằng tiếp tục giúp cô lừa người xem trên mạng, Tần Hằng không vượt qua nổi cái hố đạo nghĩa trong lòng mình.


“Cậu...” Trong ánh mắt của Tang An Nhiên lại có tia ác độc: “Tần Hằng, Tang An Nhiên tôi không phải chỉ mắng cậu vài câu thôi sao, cậu muốn sao? Đây chính là chuyện liên quan đến sự nghiệp livestream của tôi, không phải là chơi đùa, cậu không đi tôi sẽ xong đời, Tần Hằng cậu đủ ác, lòng dạ thật ác độc, cậu muốn hủy hoại tiền đồ của tôi phải không?”

Tang An Nhiên túm áo ngủ của Tần Hằng: “Cậu sao lại xấu xa như vậy chứ...”

“An Nhiên, đừng như vậy...” Hoan Hoan ở bên cạnh khuyên Tang An Nhiên, ôm Tang An Nhiên cách xa Tần Hằng một chút, Tang An Nhiên vùng vẫy tay, hai chân đá loạn xạ.

“Bạn học Tần Hằng, An Nhiên ở trong livestream đổ vào không ít tinh lực, cô ấy sau này cũng muốn ăn cơm trong ngành livestream này, cậu là bạn học của cô ấy, tôi nghĩ cậu cũng không muốn chính tay hủy hoại tiền đồ của cô ấy phải không, cậu cũng nhìn thấy rồi, cô ấy sẽ điên mất!” Hoan Hoan ôm chặt Tang An Nhiên, nói với Tần Hằng.

“Chuyện khác tôi có thể giúp hai người, nhưng chuyện livestream này, tôi không thể giúp hai người làm giả, cho nên... cho nên xin lỗi!” Tần Hằng đã nói rõ với hai người Tang An Nhiên rồi, còn tiền đồ của Tang An Nhiên, cùng lắm anh vận dụng lực lượng của gia tộc, dẹp yên chuyện của cô ta là được: “Hai người yên tâm đi, ông chủ của Răng Hổ sẽ không can thiệp vào việc livestream của Tang An Nhiên, tôi bảo đảm, sự nghiệp livestream của cậu vẫn sẽ phát triển.”

“Ha, cậu là đang trêu đùa tôi sao? Một tên nhặt rác cỏn con như cậu, dựa vào đâu mà bảo đảm với tôi, cậu tưởng mình là ai? Tần Hằng, tôi thấy cậu thật sự không phải là ngốc bình thường, chẳng trách bây giờ lại lưu lạc đến mức đi nhặt rác, cậu nghèo cả đời là đáng đời!” Tang An Nhiên nghe thấy lời vừa rồi Tần Hằng nói, cô ta chỉ cảm thấy nực cười.

“Lừa người, cậu nói cậu không muốn cùng tôi lừa gạt người khác, hừ, loại trai đểu bạc tình bạc nghĩa như cậu, cậu có tư cách giảng đạo lý với tôi chứ? Cậu không cảm thấy đỏ mặt, không cảm thấy hổ thẹn sao? Hoan Hoan, cậu thả tới ra!” Tang An Nhiên từ từ thoát khỏi cảnh Hoan Hoan ôm chặt lấy cô ta, cô ta cười lạnh nhìn chằm chằm từng bước đi về phía Tần Hằng, Tần Hằng nghẹn lời nhìn cô ta.

“Tạ Nhược Đồng!” Tang An Nhiên ở trước mặt Tần Hằng, chỉ là khẽ nhắc tới ba chữ, Tần Hằng bất giác cảm thấy hơi sững người.

“Ha!” Tang An Nhiên nhìn thấy phản ứng của Tần Hằng, lại mỉm khinh thường, nụ cười lạnh trên mặt cô ta càng sâu hơn: “Xem ra cậu còn nhớ cô ấy, tôi còn tưởng cậu đã đem cô ấy quên sạch đến chín tầng mây rồi chứ!”

“Tôi hỏi cậu, cậu có biết Tạ Nhược Đồng bỏ học rồi không?” Tang An Nhiên khẽ hỏi, khiến đầu óc của Tần Hằng choáng váng một trận.

“Tôi lại hỏi cậu, cậu biết hôm cô ấy rời đi, là một thân một mình ở ký túc thu dọn đồ đạc, một mình lặng lẽ kéo vali đi ra khỏi cổng trường không? Cậu biết cô ấy bây giờ ở nơi nào không? Cậu biết tối hôm rời đi đó, cô ấy đã cô đơn đến mức nào, thê lương đến mức nào, tổn thương đến mức nào rồi đã rơi bao nhiêu nước mắt không?”

Từng câu hỏi của Tang An Nhiên, giống như từng mũi tên mất kiểm soát, từng mũi từng mũi đâm vào Tần Hằng.

Từ sau lần gặp mặt cuối cùng giữa anh và Tạ Nhược Đồng ở Thu Thủy Y Nhân đó, Tần Hằng cũng không có nghe được bất cứ tin tức gì của Tạ Nhược Đồng nữa, anh gần đây cũng không đi học, không biết Tạ Nhược Đồng đã bỏ học rồi.

Điều kiện gia đình của Tạ Nhược Đồng rất bình thường, cô ấy sao lại đột nhiên bỏ học chứ? cô ấy là chuẩn bị tự sinh tự diệt sao? Trong lòng Tần Hằng vẫn là không khỏi có hơi lo lắng.


“Cậu không biết, cậu cái gì cũng không biết!” Ánh mắt Tang An Nhiên nhìn Tần Hằng, giống như một thẩm phán đang xét xử phạm nhân: “Hơn nữa tôi nghĩ, kẻ đầu sỏ ép Tạ Nhược Đồng đến bước đường này chính là Tần Hằng cậu đó!”

“Cậu không nên đem tội danh bừa bãi đổ lên đầu của tôi!” Tần Hằng bất mãn nói một câu, Tạ Nhược Đồng như này, anh cũng không hy vọng.

“Tôi khi nào đổ tội danh bừa bãi lên đầu của cậu chứ! Cậu dám làm không dám nhận? Đồ hèn!” Tang An Nhiên càng lớn tiếng nói.

Tần Hằng bị sửng sốt mà ngây ra một chút, lúc này anh nghĩ, luận theo tiếng lòng, anh là có một chút trách nhiệm.

“Sao không gào nữa, là nghĩ tới những chuyện dơ bẩn mà mình đã làm với Tạ Nhược Đồng sao?” Tang An Nhiên cười lạnh nói: “Nếu không phải là vì thằng trai đểu như cậu, Tạ Nhược Đồng cô ấy sẽ không đi đến bước đường này! Cậu có phải là muốn nói, là Tạ Nhược Đồng đá cậu, là cô ấy đã làm rất nhiều chuyện không chung thủy với cậu không? cô ấy giấu cậu đi tìm đàn ông, chê nghèo ham giàu, không thể cùng cậu đồng cam cộng khổ, còn gây khó dễ với cậu, châm chọc cậu trong mọi trường hợp, kết cục của cô ấy hiện nay là tự làm tự chịu?”

Tần Hằng nhìn chằm chằm Tang An Nhiên, trong lòng anh quả thật là nghĩ như thế.

“Không sai, những điều này quả thật là sự thật, nhưng cậu bởi vì những điều này mà trong lòng thấy an tâm, thấy thoải mái rồi sao? Giỏi cho một gã trai đểu!” Tang An Nhiên gằn lên với Tần Hằng: “Lẽ nào cậu chỉ có thể nhìn thấy điểm không tốt của cô ấy mà không nhìn thấy một chút ít chỗ tốt của cô ấy sao? Lẽ nào bởi vì cô ấy đối với cậu không tốt, cậu một người đàn ông có thể đối với cô ấy không tốt sao?”

“Cậu biết không, Tạ Nhược Đông từ đầu chí cuối, trong lòng cô ấy đều không có một khắc nào buông cậu ra?” Tang An Nhiên đột nhiên đưa ra một thông tin vô cùng vô hiểu khiến Tần Hằng trợn mắt líu lưỡi.

“Cậu đang nói linh tinh cái gì, Tạ Nhược Đồng từng làm cái gì đối với tôi, cậu lại không phải là không biết...”

“Để tôi nói cho cậu biết, điều kiện gia đình của Tạ Nhược Đồng không tốt, cậu là biết, cô ấy muốn thay đổi vận mệnh của mình cậu hiểu không, cho nên, cô ấy quả thật giấu cậu qua lại mờ ám với Chu Hải Trạch, cậu biết cô ấy tại sao ‘qua lại mờ ám’ không? Bởi vì cô ấy từ trên người cậu nhìn không thấy hy vọng nào, cô ấy rất muốn yêu cậu, nhưng gia đình nghèo khó của cô ấy, và xã hội hiện thực này, sẽ không cho phép cô ấy yêu cậu, những ngày cô ấy ‘vụng trộm’ đó, mỗi tối cô ấy đều tìm tôi nói chuyện, bảo tôi khai thông cho cô ấy, cô ấy cảm thấy mình làm như thế rất có lỗi với cậu, có có cảm giác mang tối rất nặng, có khi cô ấy có thể khóc đến một hai tiếng đồng hồ, khóc đến giọng khàn đặc, sau khi bị cậu phát hiện, tôi nói với cô ấy, nếu như muốn khiến trong lòng Tần Hằng thoải mái hơn thì đối với cậu ta ác một chút là càng tốt, nếu không, trong lòng Tần Hằng sẽ tự trách, sẽ khó chịu hơn khi biết cô ấy quan hệ mờ ám với người khác, cho nên cô ấy mới ở trước mặt cậu thể hiện ra sự xấu xa tột cùng đó, chính là vì để cậu đối với cô ấy hoàn toàn chết tâm, để trong lòng cậu thoải mái hơn một chút...”

“Sau đó cô ấy với Bành Nam cũng là như thế, một cô gái xuất thân từ gia đình nghèo khó, áp lực từ phía gia đình và xã hội, cố gắng đi tìm kiếm một người bạn trai tốt hơn, cô ấy thứ nhất không có tranh giành cướp giật, thứ hai không có phạm pháp, cậu nói cho tôi biết cô ấy có lỗi gì?” Tang An Nhiên lớn tiếng chất vấn Tần Hằng.