Ngọn Sóng Tình Yêu

Chương 566




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

CHương 566:

 

“Cậu nghĩ cô Triệu tìm cậu ba có việc gì?”

 

A Lương trầm mặc, anh ta lẩm bẩm: “Với sự hiểu biết của tôi về tình trường, cô Triệu có lẽ đang đường đường chính chính tiếp cận với cậu ba, rồi tìm cách quay về bên cậu ba? “

 

Tinh Thần ngạc nhiên nhìn A Lương kinh ngạc: “Đừng nói nhảm, anh đã trở thành chuyên gia tình trường dựa trên mối tình đầu trong sáng với cô y tá nhỏ kia sao? “

 

“Đánh cược đi. “

 

“Cậu đang đánh cược cái gì vậy? “

 

A Lương nhìn anh, Tinh Thần sau khi nhìn lên nhìn xuống liền cười ranh mãnh: “Đánh cược một tháng sai việc phục vụ.”

 

Bởi vì hai người sống trong ký túc xá trong quân đội, cái gọi là sai việc chẳng phải là tất cả việc nhà, việc công tác sao?

 

Tinh Thần lập tức đồng ý, “Được rồi, tôi đánh cuộc với cậu.”

 

A Lương vui vẻ nhìn Tinh Thần:“Một lời đã định, nếu cô Triệu chỉ đơn giản đến vì công việc thì tôi sẽ để cậu sai việc một tháng. Còn nếu cô Triệu mượn việc để thân cận với cậu ba thi tôi sẽ sai việc cậu một tháng. “

 

Tinh Thần kiên định: “Tôi nhất định sẽ thắng. “

 

“Cừ chờ coi. “

 

” … “

 

Sắc mặt Kiều Huyền Thạc thâm trầm sau khi nghe Triệu Toa Na giải thích. Anh nhìn cô bằng đôi mắt sắc lạnh của mình.

 

Triệu Toa Na mím môi chân thành nói: “Huyền Thạc, hãy vì tình bạn nhiều năm của chúng ta, giúp tôi một lần.”

 

 

Tôi là một quân nhân, không phải một doanh nhân.”

 

Kiều Huyền Thạc không nói thẳng ra, nhưng rõ ràng đó là lợi dụng việc công để tư lợi, cô ta muốn anh dùng quyền lực để giúp cô có được một mảnh đất rất trọng yếu của quốc gia.

 

“Vậy tôi sẽ tìm thấy Hách Nguyệt.”

 

“Hách Nguyệt có thể giúp gì được cô?”

 

“Chắc anh đã quên rằng anh ta là thẩm phán của Tòa án tối cao Tịch Quốc, mặc dù đã từ chức nhưng sức ảnh hưởng của anh ta không hề giảm đi một chút nào, tôi đoán bố mẹ của Hách Nguyệt cũng đang muốn đưa Hách Nguyệt và hai đứa con của anh ta trở lại vào lúc này.”

 

Ý đồ uy hiếp của Triệu Toa Na càng ngày càng rõ ràng hơn.

 

Kiều Huyền Thạc cười khổ, đút tay vào túi, nhìn Triệu Toa Na một cách thật sâu xa.

 

Có lẽ, anh chưa nhìn thấy lòng dạ thực sự của người phụ nữ này trước đây.

 

Triệu Toa Na đối với ánh nhìn này, cô ta liền lo lắng nuốt nước bọt.

 

Sau khi Triệu Toa Na tiếp quản công việc kinh doanh của gia đình, cô ta đã rất nỗ lực để mở rộng phát triển sự nghiệp của mình, kể cả về thương trường hay quan trường đều thật sự mở rộng , và sự phát triển công ty của cô ta cũng ngày càng tốt hơn.

 

Bốn mắt nhìn nhau, một lát sau, Triệu Toa Na nhẹ nhàng cất tiếng: “Huyền Thạc, thật ra đây không phải là lần đầu tiên anh dùng quyền lực của mình để giúp đỡ bạn bè, giống như lần này lại là thư ký của tướng quân …”

 

Kiều Huyền Thạc cau mày, sắc mặt tối sầm lại.

 

Bởi vì chuyện này chỉ có anh và một vài thuộc hạ thân tín mới biết được, vậy Triệu Toa Na làm thế nào lại biết được?