Ngôn Linh Sư Giới Giải Trí

Chương 12: Tai nạn ứng nghiệm




Editor: Cà ri

Sau khi Tần Vũ xác định mình trúng độc xong, cho dù hắn không cam tâm tình nguyện thì vẫn phải bắt đầu nên kế hoạch giúp Tô An Ninh nổi tiếng, chuyện đầu tiên chính là liên hệ với người đại diện nhà mình.

Điện thoại được kết nối liền lập tức dặn dò: "Tìm mấy người đại diện tốt, có ít người dưới tay trong công ty cho tôi."

"Cậu hỏi cái này làm gì?" Phương Diệu hỏi ngược lại, trong lòng không khỏi lộp bộp một tiếng.

"Công ty vừa tới một người mới có tiềm lực, giúp cô ấy tìm người đại diện."

"Người mới không phải đều do bản thân người đại diện quyết định sau đó trao đổi với nhau sao?" Đầu tiên Phương Diệu thở dài nhẹ nhõm một hơi, sau đó lại có chút ngoài ý muốn, từ lúc nào mà Tần Vũ lại quan tâm đến người mới của công ty rồi?

"Tôi này hậu trường của người mới này!" Tần Vũ vừa nói vừa nhìn thoáng qua đường màu đen trên cổ tay, hậu trường ở chỗ này đây!

".....Tôi biết rồi." Phương Diệu vừa nghe xong, trong đầu không khỏi nhớ lại một lượt người mới vừa vào công ty, nghĩ thế nào cũng không ra là người nào có quan hệ với Tần Vũ, hơn nữa, sao hắn cảm thấy lúc Tần Vũ nhắc đến người mới này có chút khó chịu đây?

Trong lòng đang suy nghĩ thì giọng nói của Tần Vũ lại truyền đến trong tai: "Tối gửi đến hòm thư của tôi."

Hoàn hồn lại, nhanh chóng lật xem lịch trình ngày hôm nay, thuận tiện nói: "Buổi tối tôi đem tài liệu đến phim trường! Tối nay cậu còn có một màn diễn nữa."

Tối nay hắn còn có màn diễn của hắn? Xoa bóp huyệt thái dương của mình, Tần Vũ cũng nhớ tới tối nay hắn còn phải quay chụp một màn diễn cuối cùng, bị Tô An Ninh làm cho xém chút nữa quên mất, thở dài một hơi nói: "Tôi biết rồi, đợi lát nữa tôi sẽ trực tiếp tới phim trường." Tần Vũ nói xong liền trực tiếp cúp điện thoại, sau đó lại tìm ra số điện thoại của Tô An Ninh.

Nhìn ba chữ "Tô An Ninh", ngón tay nhanh chóng ấn gọi.

"Alo." Vừa kết nối đã nghe thấy tiếng nói lạnh nhạt từ đầu bên kia điện thoại truyền tới.

"Là tôi, Tần Vũ."

"À." Tô An Ninh nhíu mày, đây là xác nhận xong rồi?

Nghe giọng điệu nhẹ bẫng của đối phương, đáy mắt Tần Vũ phản chiếu một thứ ánh sáng nguy hiểm: "Tôi đã xác nhận xong, thật sự là trúng độc."

"Vậy sau này phiền toái anh rồi." Tô An Ninh coi như có thành ý nói, xác thực từ nay về sau phải phiền toái Tần Vũ rất nhiều, nhưng mà, cô cũng hiểu được, Tần Vũ cũng chỉ dành cho cô một cơ hội, còn chính bản thân cô nhất định cũng phải trả giá không ít.

"Hợp đồng với công ty và người đại diện tôi sẽ giúp cô sắp xếp, bây giờ cô còn chưa debut, trước mắt vai Vu Tộc Thánh Nữ mà cô thử vai khả năng chính là tác phẩm debut của cô, hi vọng cô sẽ chuẩn bị thật tốt... Ngoài ra mấy video đoán mệnh của cô không được đăng nên nữa..." Tần Vũ dựa vào kinh nghiệm của mình, nghiêm túc dặn dò, không nghiêm túc không được, mạng nhỏ của hắn còn ở trong tay Tô An Ninh đó!

"Tốt." Tinh tế đem lời Tần Vũ ghi nhớ trong lòng.

"......"

"Tạm thời chỉ nói tới đó thôi, sau này tôi sẽ giúp cô thật tốt! Nhưng mà cô cũng nên nhớ rõ, nếu mạng nhỏ của tôi không còn, cô cũng đừng mong được sống." Đến cuối cùng Tần Vũ cũng không quên uy hiếp một câu.

"Đương nhiên!"

"Đô......"

Nghe bên trong di động truyền đến tiếng đô đô lạnh như băng, khóe môi Tô An Ninh mín lại thành một đường thẳng tắp, xem như cô nợ Tần Vũ. Sau đó lại nhớ đến điều khác thường lúc rời đi ngày hôm nay thấy, bấm đốt ngón tay tính toán, sau đó xác định ý nghĩ của mình, vận chuyển linh lực trong người, chậm rãi mở miệng nói: "Thần nói, đêm nay Tần Vũ sẽ hữu kinh vô hiểm."

Sau khi làm xong hết mới cầm di động bấm gọi cho Lục Tầm.

"Chị Tô." Tiếng nói hoạt bát của Lục Tầm từ bên kia điện thoại truyền đến, lúc này hắn đang nhìn đủ loại màu sắc bình lậu dưới Weibo của Tô An Ninh mà bật cười, bên dưới không ít người lấy ngày sinh tháng đẻ của mình ra để cho Tô An Ninh tính mệnh, còn một ít trực tiếp để lại chữ viết để thí nghiệm, hoạt động này chính là do Lục Tầm đề nghị, mỗi ngày hắn sẽ chọn ra một ít người xem may mắn để cho Tô An Ninh đo lường tính toán, sau đó đặt làm hoạt động mới nhất trong ngày hôm đó, cứ như vậy, toàn bộ Weibo của Tô An Ninh vì vậy mà náo nhiệt lên, fan hâm mộ cũng không ngừng tăng lên. Thành quả như vậy làm Lục Tầm rất thỏa mãn, lấy tiền làm việc, tất nhiên phải giúp người ta làm thật tốt rồi!

"Bắt đầu từ tối nay, không cần đăng video lên nữa."

"Tại sao?" Lục Tầm kinh ngạc hỏi.

"Bởi vì sắp tới cần làm một chuyện khác, video sẽ ảnh hưởng tới." Tô An Ninh giải thích đơn giản, cô không có thói quen đem những chuyện mình cần làm nói cho người khác biết.

"Video không cần đăng, vậy những cái khác chắc vẫn cần đi?" Lục Tầm nhanh chóng hỏi, hắn thật vất vả mới thích công việc hiện tại, không nên đột nhiên giữa đường liền đem hắn ném bỏ, nhóm cư dân mạng này rất hài hước, hắn cảm thấy thật luyến tiếc.

"Ừ." Tô An Ninh gật đầu.

"Vậy từ hôm nay trở đi, tôi sẽ không đăng video lên nữa, thật ra không đăng lên cũng tốt, để bọ họ bớt hoài nghi bản lĩnh của cô, cho rằng cô bởi vì tuyên truyền." Lục Tầm nhớ lại những bình luận không tốt kia.

"....." Nghe được lời này, vẻ mặt Tô An Ninh vi đốn, những lời lại ngược lại rất chuẩn, tuy rằng ý tưởng ban đầu của cô không phải vậy, thế nhưng sau này đích thực xem như tuyên truyền, nhưng mà cũng không quá quan trọng, chỉ cần có linh lực cuồn cuộn không ngừng cung cấp cho cô, người khác có nói nhiều cũng vô dụng, không làm dao động quyết tâm của cô.

"A, đúng rồi chị Tô, hoạt động đoán chữ ngày hôm nay tôi đã đúng giờ phát nên, cô chọn mười người trả lời là được rồi." Lúc này, Lục Tầm mới nhớ tới chuyện đoán chữ, vội nàng dặn dò, cũng kéo suy nghĩ của Tô An Ninh về.

"Được, tôi nhớ rồi!"

"Vậy không có chuyện gì nữa tôi cúp máy đây, tạm biệt."

"Tạm biệt."

Kết thúc cuộc nói chuyện với Lục Tầm xong, Tô An Ninh nhớ lời Lục Tầm dặn lập tức vào Weibo.

Lúc này theo như lời Lục Tầm nói, chọn ra bình luận của mười người may mắn trên Weibo trả lời.

#Đại Sư tính mệnh: Đoán trước mười lâu #

Nhìn từng bình luận thỉnh cầu đoán chữa, Tô An Ninh cầm điện thoại, dùng tốc độ thong thả biên tập trả lời.

"Mũi, trắc có thể giành được phần công tác và làm lâu dài hay không, cảm ơn." -- Có thể, mấu chốt ở chỗ chính mình có thể trả giá hay không, ít oán giận, tin tưởng sẽ được công nhận.

"Tống, hỏi tôi năm nay công tác thế nào, Đông Bắc và Đông Nam hai nơi nên chọn chỗ nào? Cảm ơn! -- Đề nghị đi Đông Nam, nơi đó phù hợp hơn với cậu, đến Đông Bắc sẽ chịu tội, nhưng mà thích hợp xông xáo, Đông Nam An Dật vững vàng.

"Trịnh, nam, trắc gần đây công tác có hi vọng điều động không?"-- Trời quang sấm sét không mưa.

"......"

"Chị ơi, chị đang làm cái gì vậy?" Tô An Tân vừa chạy bộ dưới tiểu khu xong trở về, vừa vào cửa đã kêu to một tiếng chị ơi, thấy chị giống như không nghe thấy hết sức chuyên chú chơi di động, không khỏi tăng lớn tiếng gọi.

"Đang làm việc." Tô An Ninh đoán chữ xong cho một người cuối cùng, sau đó cất di đông vào túi.

"À." Tô An Tân nghe vậy, ngoan ngoãn không hỏi tiếp, lập tức hưng phấn nói với Tô An Ninh: "Chị, em vừa ở bên dưới chạy hai mươi vòng, chạy xong một chút cũng không cảm thấy mệt, chị nhanh một chút dạy chiêu mới cho em đi!"

Nhìn thoáng qua gương mặt hồng nhuận của Tô An Tân, Tô An Ninh lại nói: "Nếu không mệt, đi xuống tiếp tục chạy, chạy mệt thì trở về, chị dạy chiêu mới cho em."

"......" Tô An Tân im lặng, biết vậy nó đã không nói sớm, buồn bực nhìn thoáng qua Tô An Ninh.

"Chị đi với em." Liếc mắt nhìn Tô An Tân, Tô An Ninh đứng dậy nói, vì mình "Bắt cóc" một "Núi dựa", linh lực khôi phục lại tiến về phía trước một bước, tâm tình lúc này của cô cũng tốt lên không ít.

"Quá tuyệt vời!" Tô An Tân nghe vậy, hưng phấn cầm lấy tay Tô An Ninh kéo đi xuống dưới.

Tô An Ninh cảm giác ấm áp trong tay, lại nhìn cái đầu nhỏ của Tô An Tân, em trai tiện nghi này giống như không có phiền giống như lúc mới đến nữa!

*

Buổi tối, Ảnh Thị Thành.

Nhân viên công tác tổ đạo cụ đang chuẩn bị đạo cụ, đợi lát nữa Tần Vũ muốn quay chụp một màn từ chỗ cao mười mét nhảy xuống, bởi vậy, nhân viên công tác phải tiến hành kiểm tra mấy lần.

Trên người Tần Vũ lúc này đang treo wire, thích ứng trước khi quay chụp.

"Chuẩn bị xong rồi sao?" Đạo diễn đi tới trước mặt Tần Vũ khách khí hỏi.

"Có thể rồi." Tần Vũ hướng đạo diễn gật đầu.

Lúc này, Phương Diệu đứng một bên không khỏi nói: "Tần Vũ, có muốn dùng thế thân hay không! cao như vậy, nếu xảy ra chuyện ngoài ý muốn...."

"Không cần." Tần Vũ trực tiếp cự tuyệt, theo sau nhân viên công tác an bài đi lên trên lầu.

Nhìn bóng dáng Tần Vũ, Phương Diệu bất đắc dĩ, hắn biết Tần Vũ vẫn luôn không có thói quen dùng thế thân, nhưng không thể nghĩ tới một màn nguy hiểm như vậy cũng không dùng, không khỏi quá mức tẫn trách rồi.

Nghĩ vậy ánh mắt vẫn gắt gao nhìn theo Tần Vũ.

"Các khâu chuẩn bị!" Sau khi đọa diễn ra lệnh một tiếng, máy quay phim, các diễn viên, đều bắt đầu chuẩn bị.

"Mau đầu hàng, ta tha chết cho ngươi." Một tay Tần Vũ cầm kiếm, đối với một gã diễn viên trước mặt toàn thân tản ra lồng đậm sát khí nói.

"Muốn ta chết, cũng phải nhìn xem người có bản lĩnh này hay không." Nói xong, người kia hừ nhẹ một tiếng, từ trong tay áo bắn ra một cây châm nhỏ sắc bén.

Trong lúc Tần Vũ tránh nén, cơ thể khẽ động, trực tiếp vượt qua lan can nhảy xuống.

Tần Vũ thấy thế, cũng nhanh chóng nhảy xuống theo. Một bên duy trì động tác, một bên dưới sự điều khiển của wire mà hướng về phía dưới đi xuống.

Đột nhiên "Ca" một tiếng, giống như cái gì đó mất đi, cơ thể Tần Vũ cùng dây thừng mấy đi kiểm soát, trực tiếp rơi xuống dưới.

Sắc mắt đám người vây xem xung quang chợt biến đổi, lớn tiếng kêu to lên, nhất là Phương Diệu tưởng chừng như là hét lên.

Nhìn thân ảnh kia rơi xuống, trái tim một đám đập rộn lên, nếu xảy ra chuyện gì chính là sự cố của đoàn phim, nhất là nhóm nhân viên công tác tổ đạo cụ, trong lòng gấp muốn chết.

Ngay tại lúc mọi người cảm thấy sẽ gây ra hậu quả bi thảm, thì đột nhiên tại thời điểm Tần Vũ sắp chạm đất, dây thừng kia đột nhiên bị mắc kẹt một chút, cũng chỉ như vậy, trực tiếp cứu được một mạng của Tần Vũ.

Nhân viên công tác một bên nhìn vậy đầu tiên là sửng sốt, ngay sau đó tất cả tiến tới nhanh chóng gỡ Tần Vũ từ trên wire xuống dưới.

"Tần Vũ, cậu không có chuyện gì đi!" Phương Diệu nhanh chóng chạy tới.

Hai chân Tần Vũ đứng thẳng trên mặt đất, sắc mặt trắng bệch, vừa rồi chỉ kém một chút, hắn liền mất mạng!