OoO Khoảng 1 tuần sau OoO
Cả bọn đang ở ngoài sân tập luyện, Steven đang tập đấu với Kevin, và anh đang nắm chắc phần thắng. Anna từ trong nhà đi ra, ngáp ngắn ngáp dài, Rina hỏi
-Sao vậy, ko khỏe phỏng?
-Ko, chỉ là mấy bửa nay thức khuya quá thôi à!-Anna dụi dụi đôi mắt thèm ngủ nhìn yêu muốn chết luôn.
-Em đó, nên ngủ đủ giấc đi chứ!-Kevin vừa tập xong với Steven thì đi lại nói-Mấy tài liệu khác để anh lo cho, em lo nghỉ ngơi đi!
-Dạ-Anna tươi cười gật đầu. Từ đâu ra hai tiếng
-Khụ Khụ-Ryan ho khan hai tiếng, liếc mắt nói-Xin thứ lỗi nhưng đây ko phải là thế giới của hai bồ! Té xuống giùm con cái ba má!
-Té xuống cái bể cái chảo của hai đứa nó sao? Cứ để nó lâng lâng trên đó đi, rồi hai đứa mình bắn lựu đạn lên đó cho nó chết luôn! Chết trong hạnh phúc à!-Justin nhe răng cười đểu, châm chọc
-Hay Justin, cho 10 điểm!-Rina gật gù đồng tình.
-Anh yêu nói hay thiệt đó nghen-Yuna chạy lai ôm cổ Justin nói.
-Anh mà em!-Justin hất cằm, dương dương tự đắc. Kevin tặc lưỡi
-Nói ai đây, tui đi lấy lựu đạn đây mấy bồ!
-Em đi với, em ngứa tay muốn ném lựu đạn quá-Anna đằng đằng sát khí theo bước Kevin định đi lấy lựu đạn quăng cho mấy đứa bạn “oan gia” của mình chơi vậy đó. Kathy từ đâu đi ra can
-Thôi thôi giùm, mấy đứa muốn bắn lựu đạn thì ra chiến trường bắn giùm chị, ở đây đùng một cái thôi là tụi mình dọn ra đường ở à!
-Hề hề, chị Kathy, sao rồi? Thông tin công ty chị xử lý xong chưa?!-Anna cười khì, nói
-Ầy, xong rồi, giải quyết đến tận hai công ty mệt quá-Kathy vươn vai, đúng lúc đó một chai nước cam bay lại, Steven cười nói
-Cho em đó, nước cam chứa đầy tình yêu của chồng cho vợ sau ngày làm việc mệt mỏi à nha!
-Chậc, hết tụi kia giờ tới cha này, sến quá anh ơi xuống giùm cái-Ryan la í ới
-Này, chú mày nói lại coi, anh mày đứng đây trước giờ nhá! Muốn lên chơi cờ với ông Chúa hay xuống dưới ống máu với cha Diêm Vương đây! Chọn một trong hai đê!!!-Steven đằng đằng sát khí đi lại, tay cầm một con dao kề ngay cổ Ryan làm anh sợ té đái
-Đại ca, em xin rút lại lời nói! Xin hãy nhũ lòng thương cho cái mạng quèn này!-Ryan quỳ xuống chân Steven khóc lóc thảm thiết
-Này, mấy người đóng phim cổ trang hay sao mà thấy ghê vậy, nổi da gà tùm lum rồi nè-Anna bên cạnh Kevin thấy vậy ko nhịn đc rùng mình một cái.
Kathy nãy giờ chỉ đứng một bên cười cười, rồi nói
-À mấy đứa, ngày mai có đứa nào có hẹn ko?
Cả đám kia đang chiến tranh thế giới thứ 3(hơi nổ chút) nghe Kathy nói thì ngẩng đầu lên, mắt tròn xoe như hai viên bi. Đứa nào đứa nấy lắc đầu nói
-Ko coá chị!
-Em định cho mấy đứa nó biết bây giờ hả?-Steven đứng thẳng dậy nghiêm túc nói làm mấy đứa kia giật mình một cái. Thường thì đụng chuyện thì Steven mới mang có nét mặt “thanh niên nghiêm túc” như vậy thôi
(Steven: Ê bà kia, ý bà là gì, tui mà lâu lâu mới có cái nét mặt đẹp trai nghiêm túc á?!!!
Au: bộ hổng phải hử? Ấy sorry nghen, để tui sửa có “thanh niên nghiêm túc” thành “ngu bất thình lình”
Steven: bà chết với tui!!!
Au: Ê nói nghe, ông mà giết tui thì coi chừng tui ghép Kathy với hai anh em Assasin à!
Steven: dạ con xin lỗi má, xin má hạ thủ lưu tình!
Au: phải vậy chứ con ngoan!)
-Dạ, cũng ko còn nhiều thời gian nữa rồi. Cậu ấy cũng hồi phục được khá nhiều rồi mà-Kathy gật đầu, cười nhạt.
-Bộ có chuyện gì hả chị?-Yuna hỏi
-Ừ, chị muốn nói với mất đứa vài chuyện, còn muốn giới thiệu với mấy đứa một người. Nhưng khi gặp người đó, thì đừng sốc nhé. Nhất là em đó, Kevin-Kathy gật đầu rồi quay sang nói với Kevin
-Em?!-Kevin mặt đơ như trái bơ chỉ vào mặt mình nói
-Ừ em đó, làm ơn gặp thằng đó thì bình tĩnh giùm à!-Steven méo mặt, tự nhiên nhớ lại hôm đi ngắm hoa ở Nhật, hôm đó thiệt là xúi quẩy mà
OoO Ngày Hôm Sau OoO
Cả bọn đang ngồi trong cái xe 7 chỗ, Steven lái chở đến bệnh viện nơi Raizer đang chữa bệnh. Khi vừa bước xuống xe, Rina quay sang Kathy hỏi
-Người chị muốn tụi em gặp ở đây sao?
Kathy ko nói gì chỉ vật nhẹ đầu, rồi ra hiệu cho mấy đứa còn lại đi theo mình. Họ đi một mạch đến tầng 20, phòng 202. Steven đứng trước cửa phòng gõ cửa.
-Jean, bọn tớ tới rồi đây!
Rồi từ bên trong, mở ra một cô gái tóc vàng mắt xanh đẹp tựa như thiên thần, đương nhiên là kém Kathy và Anna một chút. Jean mỉm cười nói
-Chào hai cậu, mấy cậu đem mấy cậu ấy tới rồi à?
-Ừ, cậu ấy sao rồi, khỏe chưa?!-Kathy mỉm cười nói
-Cũng đỡ nhiều, cậu ấy có thể đi nếu cố gắng chống mạng-Jean cười khổ nói làm Steven và Kathy điếng người
-Cậu ấy có phải con người ko thế, đáng lẽ bị thương như vậy phải 1 tháng mới đi được chứ-Steven méo mặt nói
-Cậu ấy nói rồi mà, chuyện bị thương này cậu ấy bị hoài à, đừng có lo-Jean cười nói
Mấy đứa kia đứng ở phải đơ như trái bơ, chả hiểu cái mô tê gì cả. Kathy giờ mới nhớ lại mấy đứa nó đứng phía sau, cười nói
-Mấy đứa, đây là Jean, bạn của chị, cậu ấy bằng tuổi chúng ta đấy.
-Chào mọi người, lâu lâu tớ có nghe Kathy nói về mọi người-Jean mỉm cười nói
-Vậy chị, người chị muốn tụi em gặp là Jean sao?-Justin hỏi
-Ko, người chị muốn tụi em gặp ở bên trong kìa, vô đi. Nhưng, Anna và Kevin, hai đứa gặp người này làm ơn đừng sốc giùm-Kathy cười khổ nói
Anna và Kevin liếc mắt nhìn nhau, khó hiểu. Kathy và Steven ngoắc cả đám vô phòng. Trong phòng là một chàng trai anh Tuấn đẹp trai với mái tóc nâu và đôi mắt nâu chứa nổi đê mê sâu thẳm. Chàng trai có nụ cười nho nhả lịch sự, nhưng đâu đó lại chứa vẻ cô đơn kỳ lạ. Mọi người vào phòng thì phát hiện, chàng trai đó chính là Raizer, nhưng cái hay là...anh ta chính là Đinh Hoàng Hải
Kevin nhìn thấy Raizer thì trừng mắt, rồi cho cả hai tay vào túi quần. Đúng lúc đó, Steven đứng phía sau từ lúc nào giơ tay lên đập thẳng vào gáy Kevin, anh khổ sỡ nói
-Anh nói chú bình tĩnh! Đã dặn trước rồi là vẫn gan lỳ mà vậy à!!!
Kevin xoa xoa cái cổ đáng thương của mình, nói
-Ầy, sao em kiềm chế đc cái cơn giận bất thường của mình chứ? Mà anh chị giải thích đi? Đây là ai? Rốt cuộc là Đinh Hoàng Hải hay là người tên Raier tụi em gặp ở Nhật?!!
-Là cả hai!
Giọng nói trầm của Raizer vang lên gây sự chú ý của mọi người. Raizer chỉ ngồi trên giường cười qua loa, nhưng nét mặt khá là khổ sở. Anna chạy lại hỏi
-Ý anh là sao Raizer?!
-Em bình tĩnh để anh nói cái đã! Tôi sẽ kể cho mọi người sự thật!-Raizer xoa đầu Anna rồi bắt đầu kể lại mọi việc
Từ việc phải rời đi 12 năm trước vì cha anh bắt buộc. Cảm giác tội lỗi về chuyện mẹ của anh đã thay thế mẹ Anna lên làm bà Dương. Rồi những năm phải đi huấn luyện rồi làm đủ thứ chuyện tàn bạo. Để gặp lại Anna, Kathy ở buổi tiệc các tập đoàn. Rồi phải bắt đầu nói cho Kathy sự thật, cả hai cùng Steven hợp tác ngầm nhằm loại bỏ nhà họ Đinh. Rồi khi sang Nhật đã gặp lai mọi người như thế nào! Và về đây đã bị Đinh Hoàng Nghĩa phát hiện và đánh trong thương như bây giờ.
Raizer ko kể về việc anh yêu Anna hay gì cả, giọng vẫn đều đều như vậy mà kể hết mọi việc. Anh chỉ nói vì Anna và Kathy là bạn từ bé của anh mà ko muốn cả hai liên lụy thôi. Cả đám nghe mà từ ngạc nhiên này sang ngạc nhiên khác. Rina bất ngờ hỏi
-Khoan đã, vậy đúng bà ta là tình nhân của Đinh Hoàng Nghĩa rồi! Vậy đứa con bà ta đang mang thai 8 tháng nay thì sao?
-Là của Đinh Hoàng Nghĩa chứ ko phải ai khác đâu, Rina!-Raizer trả lời-Thỉnh thoảng bà ta có rời nhà Dương với cớ đi du lịch với bạn mà về tình cảm với ông ta.
-Chị là người đã bảo Raizer giữ bí mật hoàn toàn để tránh trường hợp xấu nhất. Chị và Steven sẽ là người duy nhất trong chúng ta biết. Ai ngờ hắn ta lanh lợi, đã phát hiện ra và đánh trọng thương Raizer. May mà hắn chỉ biết người Raizer hợp tác là Quản Lý của Trinity luôn xuất hiện bằng cái mặt nạ, chứ ko biết về sự hiện diện của chị và Steven-Kathy đứng một bên nói
Cả căn phòng chìm vào im lặng, mọi người ko thể nói gì vào lúc này cả. Mang tiếng là những người đứng đầu thế giới ngầm lẫn giới chính trị, vậy mà họ có làm được cái gì đâu. Người có công nhất chính là Raizer, Kathy và Steven. Raizer làm gián điệp, dù biết là sẽ gian nan và sẽ bị phát hiện bất cứ lúc nào. Kathy và Steven thì luôn là người giải quyết công việc.
Còn họ thì sao? Họ đã làm đc cái gì chứ? Rong chơi, thoải mái ngồi cầm IPad trong khi cả 3 người kia đối mặt ngầm với Đinh Hoàng Nghĩa. Thậm chí Raizer đã xém mất mạng rồi.
Anna ngồi cúi gầm mặt xuống! Là do cô, tất cả sự việc này đều do cô!!! Raizer vì ko muốn cô gặp nguy hiểm mới im lặng mà làm giám điệp. Kathy vì cô và trả thù cho mẹ cô mà một chút nữa thôi là bị lộ thân phận. Vậy mà mấy nay cô ko hề biết gì cả!
Kevin nhận ra nét mặt của Anna, anh khẽ đi đến ôm cô vào lòng, khẽ thì thầm
-Đó ko phải lỗi của em, chị Kathy và tên đó vì yêu thương em, muốn em đc vui vẻ mới làm vậy. Đừng tự trách mình. Dù gì đi nữa thì cả hai vẫn an toàn, 3 người các em đã gặp lại nhau, em ko vui sao? Nghe anh đi, anh tin là anh ko sao đâu! Đc chứ?!
Anna nghe Kevin nói thì cũng bình tĩnh lại. Cô mỉm cười gật đầu với Kevin, ánh mắt ánh lên vẻ biết ơn. Kevin cũng cười lại, họ ngồi dựa vào nhau mà nghe mọi người nói chuyện.
Trong khi đó thì Raizer, anh luôn chăm chăm nhìn Anna. Anh đau lòng khi thấy cô tự trách mình, anh muốn an ủi cô, nhưng ko biết làm thế nào. Rồi Kevin đã đi lại, an ủi cô, động viên cô, khiến cô lại nở nụ cười duyên dáng đó. Đúng lúc đó Raizer đã hiểu ra.
Anh thua rồi! Thua Kevin về mọi mặt!