Ngôi Trường Phù Thủy

Chương 30: Điều tra




Lần cuối nhìn thấy cô bé là của Chihiro lúc 12:10, trước đó thì cô bé được nhìn thấy dưới đại sảnh lúc 8:27, trên cầu thang lúc 8:36, trước cửa phòng sinh hoạt chung lúc 8:39, lại trước phòng sinh hoạt chung lúc 11:15, dọc hành lang lúc 11:21, chuồng Cú lúc 11:30, sân trường lúc 11:32, lại đại sảnh lúc 11:35, hai lần trên hành lang lúc 11 giờ 40 và 41 phút, rồi thư viện lúc 11:46 sau đó ở với Chihiro tới lần cuối cùng. Đồ dùng tư trang của Aoi không có gì đáng ngờ trừ 1 lọ Phúc Lạc Dược không rõ người gửi.Dù cho Aoi đã tan biến ngay trong không khí, nhưng chắc chắn vẫn phải nghi ngờ những người ra khỏi lâu đài ngay sau 12:10 và khá ngạc nhiên là có hai người như thế. Gồm có Irene Waston và Itagura Sasuke. Cả hai đều ra ngoài bằng xe ngựa và tra hỏi chán chê vẫn không thu được gì.

Bây giờ đến lượt Ran bị hỏi cung vì Ran ở cùng phòng ký túc xá với Aoi còn gì, cơ mà thực ra không hẳn! Ran khai là Aoi đã mang sách xuống phòng sinh hoạt chung để đọc cho rộng và bọn còn lại cũng xác nhận là Aoi hay đọc sách ở phòng sinh hoạt chung khi vắng người. Hôm nay vì buổi đi làng Hogmade trước bị hủy vì thời tiết quá xấu cho nên tất cả học sinh khối trên đều đi cả. Bọn năm nhất với năm 2 thì lại không thích ở trong phòng sinh hoạt chung trong thời tiết như thế này lắm, cho nên không có ai ở đó cả. Vậy thì cô bé ở một mình từ 8:41 cho đến 11:15

- Tớ thấy là lạ kiểu gì ấy! -  Shinichi lên tiếng - Em ấy đọc sách trong phòng rồi ra ngoài lượn một vòng sau đó vào thư viện đọc một quyển khác. Quyển sách trên bàn in phòng sinh hoạt chung khác với quyển em ấy mượn mà mà!

Chihiro góp lời:

- Hơn nữa quyển chị ấy mượn rõ ràng chị ấy có rồi, đang cho em mượn thôi! Nếu chị hỏi tìm em để đòi thì sao lại lẳng lặng ngồi cạnh rồi đọc đúng quyền đó làm gì! Chị Aoi có biết ngại là gì đâu!

- Lại còn giật mình khi Chihiro gọi nữa chứ, chú ý ngồi cạnh người quen thì sao giật mình được, hơn nữa sáng sớm nay nó còn cho tớ mượn cú cơ, nó lại không đăng ký trong sổ để mượn cú ở trường thì nó xuống chuồng cú làm gì chứ ? - Kaito gãi đầu

( Tác giả phải công nhận là rất may khi Aoi cho Chihiro mượn sách và cho Kaito mượn cú cho nên mới có 2 mâu thuẫn to đùng như thế này )

Ông chủ Kazami nghe hết đám này trình bày, muốn bảo chúng nó im lặng cũng không được vì đúng hết còn gì! Xong ông nói thế này:

- Hành động của cô bé này quả đúng là lạ thường, nhất là khi ta là người rõ Misaki ranh ma, kỳ quặc thế nào  (giọng hơi bị chua chát vậy ). Nhiều khả năng có một chuyện gì đó đã xảy ra làm con bé trở nên bất an vô cùng và hành động hoang mang, có thể con bé lên thư viện để tĩnh tâm hay tìm cách giải quyết vấn đề. Và khi Misaki bỏ đi thì bằng cách nào đó nó bị bắt. Có khả năng là cô bé bị kích động bởi nguồn tin bên ngoài, chúng ta bây giờ sẽ kiểm tra mọi thông tin nhập vào trường mà Misaki Aoi có thể tiếp nhận, có lẽ sẽ tìm ra manh mối

Cuộc điều tra của Thần Sáng lại tiếp tục và các nhân vật chính của chúng ta vẫn ( phải ) ngồi im trong phòng. Aoko hơi xị mặt:

- Ông chủ đó làm như mình hiểu Aoi lắm ý! Chuyện càng kinh khủng nó càng bình tĩnh, tỉnh táo chứ đâu ra mà hoang mang được, thế thì đã chẳng phải Aoi rồi!

- Hay đó, Aoko! Có thể lắm! - Kaito hô lớn

Chihiro phải mất mấy giây mới hiểu ra:

- Có thể người em gặp không phải là chị Aoi ?

Đám còn lại trừ Shiho đồng loạt: " hả " một tiếng:

- Chắc là thế này: Kẻ bắt cóc Aoi đã vào trường từ trước và bắt con bé đồng thời để lại trong trường một ai đó giống hệt như Aoi nhờ thuốc biến hình Đa Quả Dịch, rồi đi lung tung khắp trường để cho mọi người nghĩ là Aoi chưa bị bắt, còn thủ phạm và Aoi thì đã đi từ lâu rồi! Cách này vừa tạo được bằng chứng ngoại phạm vừa tăng khả năng thành công, kẻ giả mạo sau 1 giờ phải trốn lại trong trường này đấy! Trừ khi được nhà trường cho ở lại sau khi thủ phạm rời đi. Nhưng với tình hình hiện tại thì không có chuyện đấy đâu, mà toàn bộ các kiện hàng lớn đều được kiểm tra mà, Aoi đâu phải mèo mà qua nổi chứ. Kẻ giả mạo chắc cũng không lẻn ra được đâu! -  Nói xong Shiho thở hổn hển mất một lúc.

Một lúc sau ba anh chàng đồng thanh:

- Vẫn còn một cách!


- HẾT CHAP -