Ngôi Nhà Đó Có Anh Đẹp Trai

Chương 17




màu tối sậm.

Đứng kế bên nó còn có thằng Nu – bạn nó cũng qua để tiễn ba mẹ nó nữa.

Nó nói:

– Vậy là ba mẹ đi rồi – Nó mặt mí xị như đang muốn khóc, vì đây là lần đầu tiên nó sống xa ba mẹ nó

– Cái thằng…làm như tao với ổng đi luôn không bằng nữa – Mẹ nó nói

– Ở nhà ráng mà lo liệu cái thân – Ba nó nói

Nó dụi dụi con mắt, dường như nó đang phải sắp khóc, đầu nó gật gật liên tục khi nghe ba mẹ nó nói vậy.

Ba mẹ nó quay sang nhìn thằng Nu đang kề vai nó, và nói:

– Nu! Mày ở nhà lo mày chạy tới chạy lui coi chừng nó tiếp dùm tao nghen?

Thằng Nu vẫn hồn nhiên như mọi ngày nói:

– Dạ cô chú yên tâm, con sẽ qua nhà nó thường xuyên mà

Thằng Nu nói xong, thì chợt quay sang nhìn nó, thì thấy nó đã thực sự….khóc.

Nó nói trong nước mắt đang tuôn trào:

– Hức….hức….ba mẹ….nhớ….nhớ….về thăm con nha!

Ba mẹ thấy nó khóc, thấy cũng xót xa nhưng cố dằn lòng:

– Thằng quỹ, vậy mà cũng khóc. Con trai gì mà…….. – Mẹ nó cũng cố nén lòng

– Ba mẹ nhớ về nha…hức hức….hức….đừng bỏ con nha.

Ba mẹ nó nghe nó nói vậy mà thấy cay đắng làm sao, nhưng lại cố nén lòng:

– Ừ….tao với mẹ mày về mà – Ba nó nói

Ý chí của nó ngày hôm qua về sự tự an ủi rằng: “ Ba mẹ sẽ về thăm mà, đôi ba tháng sẽ về mà…có gì đâu mà nghĩ ngợi “ đã tắt. Nó chỉ biết khóc khi chứng kiến cái cảnh nó không mong chờ thế này.

Thằng Nu đứng kế bên thấy thằng bạn mình khóc nên vỗ vai nhè nhẹ an ủi:

– Thôi nín đi mày, nín đi…

Rồi nó càng khóc to hơn khi thấy ông Bảy và bốn người khác, xách cái túi xách to không kém gì ba mẹ nó tới rước ba mẹ nó đi. Ba mẹ nó thấy họ đã đến từ đằng xa nên đưa năm ngón tay cao lên ra dấu hiệu, như bảo là “ đứng đó đi, tụi tui ra liền “.

Ba mẹ nó quay sang nhìn nó lần cuối, và nói nhanh chóng gấp gút:

– Ở nhà ráng mà tự chăm sóc mình nha, ăn uống cho nhiều vào, đợt sau tao với ba mầy về mà thấy mày…như con cò ma là biết tay tao.

Nó không nói gì cả, chỉ biết đứng nghe và khóc nức nở. Đằng xa, những người đó đang hối thúc ba mẹ nó đi nhanh lên, ba mẹ nó cũng không dám để chậm trể, nên quay lưng đi.

– Tao đi nhe! – Đó cũng chính là câu nói cuối cùng mà nó nghe được từ ba nó.

Ba mẹ nó đã đi thật rồi, quay lưng đi….nó ở đằng sau chỉ trông thấy cái lưng mà thôi, môi nó mím lại, nước mắt thì cứ chảy ra ròng ròng.

Nó chợt nhìn lên nhìn trời, dường như nó đang muốn nói gì đó, đôi mắt cứ ngước lên, nó thấy bầu trời hôm nay thật là, thật là khủng khiếp, có mấy vầng mây đen đúa, xám xịt bao quanh không gian nó, nó không nghĩ đó sẽ là dấu hiệu của một trận mưa sắp diễn ra.

Thằng Nu thấy nó đau lòng mà khóc hòai như vậy, nên tiếp tục an ủi, vổ về:

– Thôi mày nín đi, ba mẹ mày đã đi rồi…..

Bà Nội từ trên lầu bên nhà kia, nhìn xuống sân nhà nó tự nãy giờ đều chứng kiến hết cả, bà nghe được từng câu nói đau đứt ruột của nó, nghe được âm thanh mà nó hức hức, cũng thấy được đôi mắt thằng cháu mình đang nhạt nhòa, mắt bà cũng lí tí vài giọt nước mắt, thấy thương nó nhiều lắm.

Ở dưới đây, nó chợt nhìn lại phía con đường cuối hẻm thì bóng dáng của ba mẹ nó đã khuất mất rồi, nó đau, nó tiếc, nó lấy tay che miệng, nước mắt chảy dài, rồi chạy theo hướng ba mẹ nó đi, nó la lớn

– Ba mẹ ơi!………..

Thằng Nu đứng lại nhìn từng bước chân thoăn thoắt của nó chạy theo ba mẹ, trên mặt đường lấm tấm những cái chấm nước nhỏ… mà không nén khỏi sự cảm thông….

Từ hôm đó, nó đã thật sự xa ba mẹ nó mất rồi. Nó đã thôi khóc mà thay vào đó là sự quyết tâm cố gắng hơn, nó không để ba mẹ nó buồn khi biết nó ngày nào cũng ủ rủ vì thương nhớ, nó cũng không để mọi người phải cứ an ủi nó mãi.

Một ngày..ngày chủ nhật lại đến. Gia đình anh đẹp trai của nó lại có thể ở nhà quay quần bên nhau thật ấm áp. Ngày hôm đó, nó đang quét dọn trên lầu thì nghe tiếng chuông reo inh ỏi ngoài cổng và kèm theo câu nói:

– Nho ơi! – Nội nó kêu

– Dạ……. – Nó từ trên lầu chạy xuống

Nó ra tới cổng thì thấy Nội nó đội nón màu trắng, phía sau là chiếc xe ba gác chở tòan là hoa hồng đỏ, do Nội nó mướn người ta chở.

– Nội, sáng sơm mà Nội đi đâu vậy? – Nó hỏi

Bà cười và đáp

– Lâu quá Nội không đi tập thể dục, hôm nay di. Sẵn Nội mua một thứ nè – Tay Nội nó chỉ vào xe ba gác

Nó hướng mắt theo tay bà Nội, thì thấy..

– Trời…..hoa hồng….hoa hồng ở đâu mà nhiều vậy Nội?

– Nội mua, hôm nay cả nhà mình sẽ ra sau vườn trồng nhen.

– Trồng hả Nội? – Nó trố mắt nhìn

– Ừ…để Nội vô nói với ba mẹ thằng Tú

– Dạ – Nó cười

Người láy xe ba gác nhanh chóng di chuyển hoa hồng ra sau vườn theo như lệnh bà Nội. bà Nội vào trong nhà nói với ba mẹ Tú và cả Tú khi đang ngồi ở phòng khách

– Hôm nay cả nhà mình sẽ ra vườn trồng hoa hồng nhe?

Cả nhà bất ngờ vui vẻ nói:

– Trồng hoa hồng, sao hôm nay phải trồng hoa hồng hả mẹ – Mẹ Tú hỏi

– Thì mẹ thấy sau vườn nhà mình có mấy thứ hoa à, mẹ mua thêm hoa hồng đó chứ! – Nội nó cười

Anh đẹp trai của nó chạy lại câu cổ Nội và cười:

– Nội của con dạo này lãng mạn quá, mua hoa hồng nữa kìa

– Cái thằng…..Nội muốn cho khu vườn nhà mình thêm nhiều màu thôi. Với lại nhà mình lâu lắm rồi không vui chơi ngòai trời, nên Nội muốn hôm nay cả nhà mình ra vườn

Ba Tú vui vẻ nói:

– Đúng rồi mẹ, hôm nay chúng ta ra vườn trồng hoa mới được

– Ừm….đúng rồi, mình đi thôi mẹ – mẹ Tú cũng nói

Bà Nội chỉ tay vào mỗi người nói:

– Khoan, đi vô phòng lấy nón đi chứ

– Dạ – anh đẹp trai của nó và ba mẹ đồng thanh nói

Khi cả ba lên phòng lấy nón một cách háo hức, thì bà Nội đi tìm nó ở đằng sau bếp:

– Trời ơi! Sao giờ này còn đứng trong bếp

Nó đang mãi mê nấu cái gì đó, giật mình ngây ngô sang nói

– Con đi nữa hả Nội?

– Trời! con sao vậy hồi nãy mới nói dạ, sao không đi chứ….đi đi …lẹ lên – Nội nó hối thúc

– Dạ…dạ….để con lấy nón

Cả nhà bước ra vườn, khu vườn mà hằng ngày nó tưới nước, một khu vườn thật rộng, có đủ cả các loài cây, hoa màu có, ăn quả có.

Ba Tú chợt thả hồn nói:

– Không ngờ sáng nay ra vườn thấy thoải mái thế này

– Ừ..công nhận thoải mái thiệt ông hé – mẹ Tú cũng nói

Bà Nội cầm xẻng lên phát cho từng ngườinói:

– đây! Đây cầm xẽng lên

Từng người từng người cầm xẻng lên, rồi tiến lại chỗ để trồng hoa. Cả nhà cùng nói:

– Bắt đầu thôi

Tới chỗ trồng hoa hồng, bỗng bà Nội nó nói

– Nè, Nho với Tú lại đằng kia, xích đẳng trồng nha. Còn Nội với ba mẹ thằng Tú trồng ở đằng đây, được không?

Nó chợt hí hửng, cầm cái nón và nói:

– Dạ được Nội

Anh đẹp trai của nó cũng nói:

– Dạ con biết rồi Nội

Anh đẹp trai của nó chợt nắm tay nó:

– Đi! Đi lại đó em………………

Cái bàn tay nó cứ cà giật cà giật như muốn rút tay ra vì hồi hộp. nhưng rồi thôi, nó cứ để luôn……..

– Dạ……….

Cả 2 nhóm đã đến nơi mình trồng, Nội nó chợt đứng lên nói:

– Nhóm nào mà trồng nhiều nhất là thắng nha

Anh đẹp trai của nó nghe vậy liền vui vẻ đứng lên nói:

– Thôi nhóm bên Nội chơi ăn gian, đông hơn sao mà thắng nổi chứ?

– Đúng rồi đó Nội! – Nó cũng nói theo

– Mồ tổ 2 đứa cháu tui….2 đứa không thấy bên đây tòan là người cao tuổi không à?

– Thôi 2 đứa ráng làm nhe! – Ba mẹ Tú cười nói

Bà Nội nói thêm:

– Nhóm nào mà thua bị phạt nha!

Anh đẹp trai của nó chợt nói:

– Phạt gì hả Nội?

– Chưa suy nghĩ ra, nhưng thua là phải chịu phạt không đựơc chạy trốn nha chưa? – Bà nội cười hề hề

– Thôi bắt đầu thôi

Thế rồi một khung cảnh vui nhộn hẳn lên đã diễn ra, một ngày có nắng hồng chiếu xuống khu vườn, gió mát rười rượi, một ngày có gió vu vơ thổi qua hàng cà tím, thổi qua giàn mướp xanh…thoang thỏang đâu đây một mùi hoa hồng quyến rủ.

Quay sang thì từng người từng người đều nở một nụ cười thật tươi, cặm cụi trồng hoa. Quay sang chổ của nó và anh đẹp trai của nó:

– Em mệt không Nho? – Anh nhìn nó cười và hỏi

– Dạ, không. Em vui lắm – Nó cứ mãi mê tròng hoa và nói với anh

– Ừ..anh thấy từ ngày ba mẹ em đi tới giờ…em đã vui vẻ trở lại rồi đó

Nó tự tin mà nói với anh

– Dạ, rồi ba mẹ em cũng về mà đúng không anh, có gì đâu mà phải buồn chứ…phải không anh?

– Ừ…em đừng buồn nữa nhe, cứ vui vẻ vậy nhe?!!! – anh đẹp trai của nó lại cười

Những nụ cười hút hồn tự nãy giờ của anh đã lọt vào mắt nó, và nó không biết đã phải mím môi không biết bao nhiêu lần.

Nó cứ mãi mê vừa trồng vừa nhìn anh, rồi nó cũng mĩm cười một cách che giấu khi nó ngày càng đựơc gần bên anh hơn. Vô tình gai hoa hồng đâm vào tay nó, nó la:

– Á – Bàn tay nó có vài giọt máu đang chảy

Anh đang cặm cụi trồng thì nghe tiếng la của nó nên quay sang ân cần

– Em sao vậy Nho?

Anh cầm tay nó lên và hỏi

– Em bị gai đâm à??

Nó lại muốn rút tay ra nữa vì nó thấy…..phải chăng nó thấy quá hạnh phúc….nhưng rồi thôi nó để luôn cho anh cầm

– Dạ….dạ nhưng em không sao đâu anh, hì hì – Nó cười

– Thiệt không??? – Anh chờm vào người nó cười hỏi

– Dạ thiệt mà

Từ nhóm bên kia bà Nội nó quay sang hỏi:

– Sao vậy Nho? Bị gai đâm à, có sao không?

– Dạ không Nội ơi! – Nó lớn giọng đáp với Nội

Cả 2 cặm cụi xích lại nhau trồng, nó cứ lén lén nhìn qua gương mặt anh hòai, một gương mặt đã đang rất gần với nó. Và rồi….lo nhìn anh nó lại bị gai đâm nữa

– A! – Nó lại la lên

– Em sao vậy – Anh lại ân cần cầm tay nó lên

– Trời! lại bị gai đâm nữa hả, em phải cẩn thận chứ? – anh đẹp trai của nó nói

Nó chợt nhanh tiếng thanh minh:

-Dạ, tại em trồng nhanh lên đó mà, không thôi để thua là bà Nội phạt!!!

– Vậy hả? vậy em phải cẩn thận hơn nha! – anh đẹp trai của nó để tay nó xuống

Nó hình như không muốn anh để tay nó xuống, nó cứ thấy nhói nhói trong tim.

Nó lại như vậy cứ lén quay qua nhìn anh mãi, đôi lúc nó mím môi lại, đôi lúc nó cười, và đôi lúc nó bị gai đâm liên tục…..

Bên kia nhòm bà Nội, mẹ Tú chợt nói:

– Mẹ! tiếc quá… hôm nay không có con Phương lại trồng với nhà mình há Nội?

Nội nó nói:

– Hôm trước mẹ thấy thằng Tú chở con Phương đi đâu đó mà! – Nội đang cặm cụi trồng

– Nghe thằng Tú nói, con Phương mới đi lên Nha trang ngày hôm qua – mẹ Tú nói tiếp

– Ờ! Hèn chi thằng Tú không dắt về chơi – bà Nội nói

Bỗng dưng ba Tú nói:

– Coi bộ 2 đứa này mặn nồng lắm rồi mẹ há? – ba Tú cười

– Ừ! Thắm thiết quá rồi – bà Nội cười hả hê

– Ông nói ngộ ghê! Quen nhau 3 năm rồi mà không mặn nồng mới lạ – mẹ Tú cười nói với ba Tú

– Coi năm sau thằng Tú với con Phương ra trường,cưới luôn cho rồi! – bà Nội cười nói

– Chắc thằng Tú nó không đợi được tới năm sau đâu mẹ – ba Tú nói

Rồi cả 3 cùng cười

Bên đây, nhóm nó và anh đẹp trai của nó nghe bên nhóm bà Nội cười ầm lên nên:

– Cái gì mà vui quá vậy Nội? – anh đẹp trai của nó hỏi

Bà Nội cười hả hê nói sang:

– Thì nói cái vụ đám cưới cho cái thằng nào đó mà………..

Anh đẹp trai của nó nghe vậy liền biết bà Nội đang nói tới mình, nên anh cười cười mà không nói gì cả.

Nó thấy cả nhà cùng cười, và cả anh đẹp trai của nó cười mà không biết mọi người đang nói cái gì nữa…..nên nó cũng đành giả vờ cười theo.

Cuối cùng một buổi trồng hoa hồng đã xong, bà Nội và ba mẹ Tú đứng lên đi đếm coi trồng được bao nhiêu hoa, bên nhóm nó và anh đẹp trai của nó cũng vậy, cũng xong và đứng dậy đi đếm.

Một lát sau, bà Nội vui vẻ hô to:

– Ô! Nhóm mình trồng được 324 bông!!!!

Chợt nó và anh đẹp trai của nó mặt mí xị nói:

– Nhóm tụi con chỉ có 266 bông thôi Nội ơi!

– Hahaha! Vậy là thua rồi, phạt thôi – ba Tú nói

Vào nhà một buổi trưa, cả nhà sau khi tắm rửa sau liền vào bàn ăn cơm. Nó và mẹ Tú từ trong bếp dọn cơm ra.

Ba Tú, Tú và bà Nội đã vào bàn ăn sẵn.

– Hôm nay nhà mình ăn lẩu nhá? – mẹ Tú nói

– Ồ! Mẹ nấu lẩu là ngon nhất – Tú nhanh miệng vui nói

– Cái thằng…………. –mẹ Tú cười

Bà Nội quay sang quanh quẩn kiếm nó:

– Nho đâu rồi, ra ăn cơm nè con!

– Nho đang dọn chén ra đó mẹ – mẹ Tú nói

Nó từ trong bếp bước ra, tay cầm 5 cái chén 5 đôi đủa, anh đẹp trai của nó