Trước khi mất, mẹ cô có nhắn nhủ: Cái tủ Gỗ sưa kia chính là của hồi môn cho cô khi cô trưởng thành.
Vất vả tìm được người tốt khi còn bé giao hẹn với cô, giúp cô “bảo quản” cái tủ...
Cô vui vẻ đồng ý lời cầu hôn của bạn trai, chuẩn bị làm cô dâu...
Nào ngờ, cả gia sản của người tốt đã bị kẻ dưới chiếm đoạt...
Tủ của cô bị bán đến cửa hàng nội thất cũ Paul Pador.
Còn anh thì cũng suy bại đến nỗi làm công nhân giá rẻ trong cửa hàng.
Bị bà chủ mặc sức nô dịch chỉ vì muốn giữ được cái tủ Gỗ sưa.
Thế gian này có còn lý lẽ hay không, anh có tâm địa tốt, coi trọng lời hứa, ngu ngốc tuân theo tổ huấn - Hành vi buôn bán là hành động của quý ông.
Không thể cướp đoạt được! Cô không nghe nổi nữa.
Dứt khoát bỏ việc kiên quyết làm trợ lý của anh, tiền lương cho anh nợ.
Dạy anh làm sao để trình diễn một màn Tổng giám đốc thủ đoạn độc ác báo thù...