Sáng sớm...(t/g: Chưa chắt sớm nhá), Ng.Minh vừa ngủ dậy vung tay múa chân cho đã rồi quơ lấy cái đồng hồ cạnh giường ngủ xem.
-Aaaaaaaaaa...Quản gia Hương!!!!!-Ng.Minh la thất thanh
-Có chuyện gì thưa tiểu thư?-QGHương nghe tiếng la chạy lên ngay.
-6h35 rồi! Sao dì không gọi con dậy chứ-Ng.Minh vừa nói vừa lấy đồ thay.(t/g: bó tay bà này)
-Dạ tôi có gọi đấy chứ mà tiểu thư không dậy- QGHương nói rồi giúp Ng.Minh soạn tập vở
-Thôi được rồi con đi đây. Con sẽ ăn sáng ở trường- Ng.Minh làm vscn, thay đồng phục xong liền vọt xuống nhà
Ng.Minh leo lên xe rồi hối tài xế chạy thật nhanh còn hơn là ma đuổi. Chiếc xe thắng gấp trước ngôi trường thân yêu của Ng.Minh....trường Chent. Ng.Minh bước xuống, hàng trăm ánh mắt hướng về cô.
-Oa...Em Minh kìa!- Girl
-Công chúa vô rồi!- Boy (t/g: Có cần làm quá vậy không mấy you)
-Pla...pla...- Những lời bàn tán xì xầm bắt đầu nổi lên
Ng.Minh thấy rất bình thường vì cô đã quá quen rồi. (T/g: Chưa tả về Ng.Minh giờ tả liền nà :p) Ng.Minh mặc đồng phục và kèm theo đôi pata trắng cao gót xíu trông rất năng động. Mái tóc được chải gọn gàng và búi lên chừa ra phần mái ngố xeo rất hợp với gương mặt baby của cô. Đôi mắt đen láy hồn nhiên vô tư, môi lúc nào cũng nở nụ cười thật tươi khiến mấy Boy choáng ngợp. Ng.Minh vốn là học sinh rất ưu tú chưa bao giờ trễ học, giáo viên rất thương Ng.Minh vì cô chưa bao giờ làm họ thất vọng. Còn về phần học sinh thì khỏi nói cô luôn hòa đồng, vui vẻ, chưa bao giờ khinh khi ai, cũng chưa đối xử tệ với ai nên lượng fan của Ng.Minh rất đông.Vào đến lớp....
-Ê! Tao dọn qua ở chung nha Minh- Giọng Ng.Anh oan oan lên.
-Phù mệt quá!- Ng.Minh không nghe Ng.Anh nói gì. Thở hồng hột vì nảy giờ chạy từ ngoài cổng vào.
-Ê! Mày mới nói gì?- Ng.Anh nổi cáu vì Ng.Minh than mệt (t/g: Nhầm rồi Ng.Anh ơi)
-Hả?- Ng.Minh trố mắt- Mày mới hỏi gì vậy?
-TAO NÓI TAO MUỐN DỌN QUA Ở CHUNG!!!!- Ng.Anh hét toán lên
-Ừ ừ ừ nhỏ nhỏ lại giùm một cái- Ng.Minh bịt tai lại.
-Haha mai tao dọn đồ nhá- Ng.Anh nói xong không để Ng.Minh ú ớ gì mà ra thẳng ngoài lớp.......