1 năm đã trôi qua...
Cuối cùng cậu ấy đã lấy lại tin thần. Giờ cậu chỉ biết "Quên hết! Quên mọi thứ kể cả cô ta". Sáng cậu ấy đi học sớm, vừa đến cổng trường cậu ấy đã trở thành tâm điểm. Chiếc Jaguar màu trắng chạy thẳng vào, cậu ấy bước ra. Bộ đồng phục áo trắng quần tây tô thêm cho dáng cực chuẩn của cậu ấy.
-Á...Anh Minh...Anh minh đi học lại kìa- Girl 1 hét lên.
-Hoàng tử của tao- Girl 2 hưởng ứng
-Pla...pla...
Những lời khen ngợi xì xầm to nhỏ làm cậu ấy phát bực. Đúng cậu ấy là LÝ QUỐC MINH. Vừa vào đến lớp đã gặp 3 người bạn của cậu. Cậu chỉ lướt qua, đi đến chổ ngồi mở handphone nghe nhạc.
-Hello Boy! Ê! Thằng ranh con đi học lại à? Sao ngồi thừ ra dó thế?- Nhân đi lại chổ của Q.Minh hỏi.
-Biết làm gì?- Q.Minh lạnh lùng
-Ơ hay! Biết để biết chứ biết lám gì.-Nhân nổi cáu.
-Càng không nên biết.- Q.minh vẫn lạnh tanh rồi ra ngoài lớp.
-ơ thằng này nay hâm hay sao ý nhợ?- Nhân nhìn xuống hỏi Nghi và Huy gãi gãi đầu.
-Không biết.- Cả 2 đồng thanh cụt ngủn làm thằng ngỏ quê độ.