Ngốc Ah! Nghe Rõ Nhé, Anh Yêu Em!

Chương 12




Hôm nay nhất định cậu phải đến lớp học vẽ, hôm qua Dong Wook đã hỏi ngày đi học đầu tiên của cậu như thế nào và cậu đã nói dối rằng giáo viên không tới lớp nên cậu được về sớm, cũng may là Dong Wook không biết gì về chuyện hôm qua, nếu không chắc anh sẽ giận điên lên mất

Bước vào lớp học vẽ, Jaejoong hơi bối rối khi mọi con mắt đều tập trung vào cậu, lần nào cũng vậy, khi nào cậu vào lớp thì điều đầu tiên cậu nhận sẽ là những cái nhìn soi mói của mọi người, bọn con trai thì cười với cậu, bọn con gái thì liếc xéo cậu và hầu như cậu không có một người bạn nữ nào trong suốt những năm học vẽ

_chào! Tớ tên là Kim Jaejoong! Mong các bạn giúp đỡ!

Sau câu chào kèm theo nụ cười chết người của mình, Jaejoong nhận được một tràng pháo tay của bọn con trai và cái lườm cộng nhếch môi của bọn con gái

_chào! Tớ là Yesung, lớp trưởng, cô vẫn chưa tới, bạn có thể ngồi kế tôi!

Jaejoong mỉm cười nhìn người thanh niên có gương mặt baby với nụ cười thật tươi đang đưa tay về phía cậu, Jaejoong cúi đầu nắm lấy tay người đó rồi ngồi cạnh cậu ấy

_cậu học vẽ được mấy năm rồi?- Yesung nhìn cậu

_ah! Cũng năm năm rồi!- cậu gãi đầu- còn cậu?

_tớ không biết, tớ chỉ biết tớ học vẽ từ khi tớ biết cầm bút thôi

Jaejoong cười tươi khi nghe câu trả lời tinh nghịch của cậu bạn mới quen, trong cậu ta ăn mặc giản dị đến thế, lại ăn nói hòa nhã và lịch sự, bổng nhiên cậu có một cảm tình rất tốt với người bạn mới quen này

_xin chào! Xin lỗi vì đã đến…..- Hanuel tắt hản nụ cười khi trước mặt cô là người có gương mặt giống y như Jaejoong- em cô

_ơ….là chị ah?- Jaejoong mỉm cười niềm nở

_cậu……- Hanuel lắp bắp

_em là học sinh mới từ Nhật về, em tên Kim Jaejoong! Chúng ta thật có duyên nhỉ?- cậu mỉm cười

Trùng hợp, trùng hợp thôi, không phải là Jaejoong, chỉ trùng hợp thôi

Cố che đí gương mặt trắng bệt của mình, Hanuel mỉm cười gượng gạo

_vậy ra người đăng ký học trên mạng với cái tên Hamtaro là cậu ah?- cô nhìn cậu

_vâng, là em

_ah! Được rồi, cậu không phải xưng em với tôi, vì có lẽ cậu cũng không nhỏ hơn tôi lắm đâu

_dạ!

_chúng ta bắt đầu nào, hôm nay đề mục sẽ là cái bình cổ này, các bạn hãy ngồi với nhau thành một vòng tròn và vẽ nó theo hướng nhìn của mình nhé

Mọi người bắt đầu làm theo lời của Hanuel và chăm chú nhìn cái bình để vẽ, Hanuel sau khi bước ra khỏi vòng tròn, cô đi xem lần lượt từng học viên của mình vẽ và cô dừng lại nơi người có mùi sữa ngào ngạc xộc vào mũi

Cậu đang ngồi phía trước cô và nhìn chăm chú vào bình cổ, Hanuel ngồi phía sau và nhìn mãi vào cậu

Có thật đây chính là Jaejoong không? Mọi thứ đều quá giống, giống đến không ngờ, nhưng làm sao Jaejoong có thể ở bên Nhật được chứ? Cậu ấy thậm chí không biết đọc tiếng Hàn khi mình đưa cho cậu ấy bảng nội quy của lớp cơ mà, nhưng sao lại nói được tiếng Hàn, có quá nhiều điều khó hiểu – cô nhíu mày- A! Jaejoong có một vết bớt màu hồng ngay tay trái, nếu cậu ấy có nó….thì…..

Jaejoong hơi ngượng khi phát hiện ra cô giáo đang nhìn mình một cách chăm chú qua lớp cửa kính màu trắng, đôi mắt dán chặt vào người cậu khiến cậu cảm thấy không thoải mái cho lắm và không thể tập trung vẽ được

_hơ…..- Jaejoong giật mình khi điện thoại rung lên trong túi quần của mình, cậu cuối đầu xin lỗi rồi vội bước ra ngoài

_alo! Tôi là Kim Jaejoong đây!

“………….”

_DẠ! THIỆT KHÔNG Ạ?- cậu reo lên

“DẠ! EM ĐẾN NGAY, EM ĐẾN NGAY!”

Jaejoong vui mừng chạy vào lớp và nói nhanh với Hanuel rằng cậu có việc bận, xin phép về sớm. Chưa kịp để Hanuel trả lời thì cậu đã chạy đi mất

ha ha ha! Cuối cùng mình cũng được nhận vào J.Ent rồi, hay quá đi! Ông giám đốc ở đó thật tốt bụng, chắc là biết mình bị tên kỳ lạ đó quấy phá nên đặt cách đây mà, giám đốc muôn năm!

Jaejoong vui vẻ chạy nhanh vào thang máy, bây giờ đã 10h nên ít người lắm, cậu cũng không cần phải chen lấn giống như hôm qua, trong lòng cậu háo hức lạ thường, người vừa gọi điện cho cậu chính là đội trưởng đội nhảy tên Gangster, nghe nói nhóm nhảy này nhảy rất tuyệt, ông ngỏ ý muốn cậu thế chổ cho cô gái bị sáy chân trong khi đang nhảy và Jaejoong đã gật đầu đồng ý và chạy lại ngay khi chưa nghe rõ rằng cậu sẽ nhảy cho ai nữa

_hy vọng là không nhảy cho Dong Wook, anh ấy sẽ giết mình mất- cậu nhủ thầm

Phòng tập

_hôm nay anh đã gọi một người mới đến để nhảy cặp với cậu, anh không liên lạc được với giám đốc nên sẽ nói sau vậy

_được rồi, cám ơn anh- Dong Wook mỉm cười

Trong khi đó

_chị ơi! Em là dancer mới, chị cho em hỏi phòng tập của nhóm Gangster ở đâu vậy chỉ?

_ah!- cô gái có vẻ hơi choáng khi gặp cậu- cậu đi thẳng, đến hành lang thì rẽ trái

_ah vâng, cám ơn chị!

Jaejoong cúi đầu một cách lịch sự và chạy đi, tỏng khoảnh khắc ấy, cô gái được cậu hỏi đường dường như cảm thấy cơ thể mình đang bay bổng lên thiên đường

quá đẹp trai để trở thành một dancer, sao anh ấy không thi làm người mẫu nhỉ? Mình sẽ là fan của anh ấy, í! Mình chưa hỏi tên anh ấy là gì rồi?

Jaejoong chỉnh chu lại quần áo khi cậu đứng trước cửa phòng tập của nhóm Gangster

_phù! Cố lên Jaejoong!- cậu tự động viên mình và mở cửa phòng- DẠ! EM LÀ KIM JAEJOONG! DANCER MỚI! MONG CÁC ANH CHỈ BẢO NHIỀU Ạ!

Sau cậu giới thiệu hùng hồn và dõng dạt của mình, Jaejoong mỉm cười khi mọi người đang quay lại nhìn cậu, nhưng….có một người cậu không hề muốn gặp chút nào

Ít ra là lúc này

_ Jaejoong ?- Dong Wook nói như không tin vào mắt mình

_anh….. Dong Wook? A…….

Chết! chết! chết chắc rồi! sao lại đúng ngay cái phòng này cơ chứ? Trời ơi là trời!

Jaejoong chưa kịp nghĩ gì thì cậu đã bị lôi tuột đi, đến khi định thần lại thì cậu nhận ra bản thân đang ở trên sân thường cùng với gương mặt đỏ hơn quả cà chua của Dong Wook

_anh cần một lời giải thích- anh nhìn cậu

_ Dong Wook ah!- Jaejoong cười hòa- em…..

_em lén anh dự thi?

…….cười hòa, gật đầu………….

_em nhảy được bao lâu rồi?

………..cười hòa, ba ngón tay nhỏ nhắn được đưa lên…………

_em….em…..- Dong Wook tức giận chỉ vào mặt cậu-………….em làm anh tức chết rồi

Dong Wook ngồi xuống đất một cách bực bội, anh không giận cậu việc cậu đi nhảy nhưng anh giận cậu vì cậu không chịu nói với anh, anh không hề cấm cản cậu làm bất cứ việc gì, sao cậu lại phải giấu anh cơ chứ? Điều này khiến anh cảm thấy anh không đáng được tin tưởng

_ Dong Wook ah!- Jaejoong lắc lắc vai anh nhưng anh làm ngơ- em xin lỗi mà, em sợ anh giận nên em không dám nói thôi mà

_vậy thì em vừa ý rồi đây, anh đang rất giận- anh hậm hực

_ Dong Wook ah!- cậu lại lắc vai anh- cười với em một cái đi, em thích nhảy lắm, em cũng thích vẽ nữa, em thích cả hai luôn- cậu ôm chầm lấy anh

_không phải là anh không muốn cho em nhảy, nhưng sao em lại giấu anh chứ? Anh giận em vì đá giấu anh- anh hôn lên bàn tay cậu

_em xin lỗi mà- Jaejoong chủ mỏ và siết chặt anh hơn

_giận rồi- anh quay đầu đi chổ khác

_thôi mà, giận hoài, anh mà giận em hoài là em giận anh luôn- cậu làm mặt dỗi

_em đó! uy hiếp anh- Dong Wook xỉ xào trán cậu rồi kéo cậu ra phía trước và ôm cậu

_anh không giận em vì em thích nhảy, anh chỉ giận bản thân anh chưa đủ mạnh mẽ và dịu dàng để em có thể tin tưởng mà tâm sự với anh- anh hôn lên má cậu

_không phải- cậu quay phắt lại nhìn anh- vì em sợ anh sẽ giận em nên em không dám nói, neeys bây giờ anh không muốn em nhảy thì em sẽ về nhà ngay, em không nhảy nữa, sau này không nhảy nữa

_ngốc- Dong Wook đánh nhẹ và trán cậu- ai bảo anh không cho em nhảy chứ? Nhưng em phải hứa một điều, em sẽ chỉ nhảy bên cạnh anh thôi

_tất nhiên rồi

Dong Wook lại hôn lên má cậu và ôm cậu cứng hơn, mãi đến khi tiếng chuông điện thoại của anh reo lên và đó không ai khác chính là người quản lý của anh đang réo anh về phòng tập

_về thôi

Dong Wook nắm tay Jaejoong đi xuống dưới ánh nắng rực rỡ của ngày cuối xuân

Phòng tập

_xin lỗi vì để mọi người chờ lâu- Dong Wook cúi đầu xin lỗi mọi người

_em xin lỗi ạ

_ơ hay, hai cái cậu này, sao tự nhiên bỏ chạy thế hả? lại còn nắm tay đi vào nữa, không lẽ….- trưởng nhóm nhướng mắt nhìn anh và trên môi nở nụ cười bí hiểm

_dạ!- Dong Wook nhanh nhảu- đây là người yêu của em- anh nói lớn khiến Jaejoong đỏ mặt cùi đầu tỏng khi các thành viên khác thì cười lớn- mong mọi người sau này đừng có bắt nạt cậu ấy nhé

_anh!- Jaejoong đánh nhẹ vào eo anh

_oh! Chung tiền đi chung tiền đi- mọi người hét to vào mặt nhóm trưởng- ha ha ha- chúng tôi thắng rồi

Nhìn nhóm trưởng đưa tiền cho trưởng nhóm với gương mặt bí xị, anh mới biết rằng trong khi anh và Jaejoong lên sân thượng nói chuyện thì mọi người ở đây đã cá cược xem cậu là gì của Dong Wook, cuối cùng trưởng đoàn đã thua khi nói rằng hai người là kẻ thù với nhau, lần này ông đã lỗ nặng rồi

_bắt đầu tập thôi, Jaejoong cậu sang bên kia, tôi sẽ hướng dẫn cho cậu những bước nhảy phối hợp với Se7en- trưởng nhóm ngoắc cậu lại

_dạ!

_không được bắt nạt người yêu của em đâu đấy!- Dong Wook đùa

_yên tâm, tôi không bắt nạt đâu, tôi chỉ ăn thịt thôi, được chứ? Ha ha ha

Trưởng nhóm cười lớn rồi kéo Jaejoong ra một góc để luyjen riêng cho cậu

Cùng lúc đó

_giám đốc! hiện tại người quản lý việc tổ chức Liveshow của Se7en đang bị ốm rất nặng, nhân sự lại không đủ để đấp qua, anh có thể cho chúng tôi xin ý kiến không?

Yunho hơi nhíu mày khi vụ tổ chức liveshow cho Se7en cứ mãi bị trụt trặc trong khi anh ta vừa ký hợp đồng với công ty ngày hôm qua, Se7en là một ca sĩ có tài và anh không thể hất con gà đẻ sẽ đẻ trứng vàng cho mình được, tuy nhiên anh đã đủ bận rộn rồi, anh không muốn ôm cái show của Se7en để rối thêm nữa, anh hơi liếc mắt vào phòng tập và cảnh tượng đạp vào mắt anh đầu tiên chính là

Đội trưởng nhóm Gangster đang ôm Jaejoong

Chướng mắt

Nổi giận

Hắn đẩy cửa bước vào và đi thẳng đến góc phòng tập giật tay nhóm trưởng

_anh làm gì ở đây?- anh nhìn nhóm trưởng

_chúng tôi đang tập nhảy- ông nhìn anh

_là anh?- Yunho tròn mắt

Dong Wook thấy mọi chuyện có vẻ không ổn, anh vội đi lại và kéo Jaejoong ra khkoir tay Yunho đồng thời đứng chắn lên trước cậu

_xin lỗi?- Yunho nhíu mày

_hôm qua anh ta kéo tay và ôm em nữa, nói nào là Jaejoong gì đó của anh ta làm em sợ quá- Jaejoong thì thầm vào tai Dong Wook

Dong Wook hơi nhíu mày khi nghư Jaejoong nói như thế nhưng anh vội mỉm cười và nhìn thẳng vào mắt Yunho- Jaejoong là người yêu của tôi, anh và cậu ấy có quen ư?

Yunho đứng sững khi nghe từng lời phát ra từng Se7en, anh nhìn vào cậu với câu hỏi “tại sao” ánh lên trong mắt, là người yêu? Của Se7en? Người tình bí mật? là Jaejoong?

Yunho không tin, anh chồm tay và kéo Jaejoong ra nhưng Se7en đã nhanh tay kéo cậu lại, và bây giờ, hai tay cậu đều nằm trọn trong bàn tay của Yunho và Jaejoong trong khi hai người đó nhìn nhau bằng ánh mắt nảy lửa

Anh là ai mà dám nắm tay Jaejoong của tôi? Cậu ấy sẽ thành vợ của tôi sau một tháng nữa, anh là cái thá gì mà dám giành Jaejoong với tôi?

Không thể được, chuyện này không thể xảy ra, mình sẽ không cho phép chuyện này xảy ra khi chưa biết được Jaejoong này có phải là Jaejoong của mình hay không, sao mình lại giận đến như thế này, mình không cho phép Jaejoong là của anh ta

Yunho siết chặt tay Jaejoong hơn và kéo mạnh cậu về phía mình trong khi Se7en cũng không kém, mọi người có mặt ở đó đều khá sợ khi nhìn thấy gương mặt tối sầm và tức giận của hai người tỏng khi Jaejoong đang cố gắn kéo tay Yunho ra

_THẢ TÔI RA! ANH LÀM CÁI QUÁI GÌ THẾ HẢ?

cậu hét vào mặt hắn và giật tay ra khỏi tay hắn, nhưng do lực khá mạnh nên tay áo cậu bí xé rách, để lộ ra cánh tay trắng mịn và bớt son trên đó

_ cậu là Kim Jaejoong của tôi!- Yunho nói ngay khi anh nhìn thấy bớt son trên tay cậu

Flashback

_cái gì vậy?- Yunho chỉ vào tay Jaejoong khi cậu xắn tay áo lên cao để mần cá

_cái bớt đó, anh ngu quá- Jaejoong vô tư

_YA! MÀY DÁM CHỬI ANH MÀY NGỦ HẢ THẰNG KIA, TIN TAO KÝ MỘT CÁI LỦN SỌ KHÔNG?- Yunho quát

_chứ gì nữa, có cái bớt không mà cũng không biết, anh 18 tuổi rồi mà thế, không bằng em- Jaejoong chu mỏ

_mày….- Yunho xỉ vào trán cậu-….tại tao chưa thấy ai có cái bớt xấu như mày

_hứ! cái bớt này chị hai khen đẹp đó, nó màu hồng, hiếm người nào có bớt màu hồng lắm đó

_ừ, mai mốt ngoài cái mùi của mày, còn có thêm cái bớt xấu xí này nữa

_hứ!

End flashback

_cậu đúng là Kim Jaejoong! Nhất định cậu là Jaejoong rồi, đi theo tôi, tôi có chuyện muốn nói với cậu- kéo tay Jaejoong

_không được- Se7en kéo Jaejoong lại- Jaejoong là người yêu của tôi, cậu ấy không quen anh, anh không có quyền đưa cậu ấy đi đâu hết

Jaejoong hưởng ứng bằng cách gật đầu lia lịa

_cậu ấy là Kim Jaejoong, là người đã mất tích cách đây sáu năm- anh nhấn mạnh từng từ

_sao anh biết?- Jaejoong nhìn anh bằng đôi mắt ngạc nhiên

_vì tôi là nguyên nhân của chuyện đó, đi với tôi và tôi sẽ cho cậu biết

_nhưng….- Jaejoong nhìn Se7en

_ Jaejoong sẽ không đi đâu hết, và nếu có đi, tôi sẽ đi cùng Jaejoong- Se7en gằn từng tiếng

End chap 12