Cảnh Luân với Hiểu Lam dọn phòng xong dắt nhau đi xuống thì đã thấy hai vợ chồng Cảnh Ly về, đang ngồi chơi với con.Từ Chính Vũ nhìn bốn lon sữa trong một bao đặt trên bàn, thắc mắc hỏi Cảnh Luân.
“Anh hai,vợ em dặn mua hai lon sữa thôi mà sao ở đây tới bốn lon??”.
“Hỏi hai đứa con đáng yêu của hai vợ chồng em ấy”.Cảnh Luân hất cằm chỉ hai đứa đang ngồi chơi đồ hàng.
Ninh Ninh, Ngôn Ngôn bị điểm danh,giả bộ cười tươi như hoa nắng sớm mai.
Cảnh Ly cũng nhìn bốn lon sữa rồi nhíu mày nhìn hai đứa con gái, hỏi.
“Hai đứa thèm sữa bột đến vậy hả???”.
Nghe mẹ hỏi đành gật đầu liên tục.Cảnh Luân làm gì để hai đứa cháu thoát nạn.
“Siêu thị có khuyến mãi, mua hai lon tặng một con búp bê, hai đứa này không chịu nhường, anh đành lấy bốn lon tặng hai con, tụi nó mới chịu về đấy!!.Xử hai đứa đó đi Ly Ly!!”.Cảnh Luân tường trình lại cho em gái, Hiểu Lam che miệng cười.
Ninh Ninh với Ngôn Ngôn bĩu môi ai oán nhìn cậu mình.Từ Chính Vũ bật cười “Nếu đã như vậy rồi hai đứa uống sữa trừ cơm ha??”.
“Đúng rồi, chị em không chịu nhường nhau thì phải chịu uống sữa gấp đôi ngày thường, ngon nói không chịu với mẹ đi!!”.Cảnh Ly nở nụ cười rất “ hiền từ ”.
“Tụi con méc bà ngoại là cậu hai, ba mẹ bắt nạt hai đứa tụi con!!”.
Lúc này Lệ Văn từ ngoài về nhà, mới vào phòng khách đã thấy nhốn nháo.
“Méc gì??”. Bà vẫn chưa biết chuyện gì đang xảy ra.
Hai đứa như tìm được bè, lon ton chạy ôm chân bà ngoại kêu cứu, đồng tâm hợp lực.
“Bà ngoại ơi, cậu ăn hiếp hai tụi con!!”.Hai đứa chỉ về phía Cảnh Luân đang đứng.
Hai cái đứa này, được lắm, uổng công người cậu này từ sáng tới giờ bỏ công bỏ sức ra chơi với hai đứa, dắt đi siêu thị mà giờ phản cậu, đi mách với bà ngoại, giỏi lắm.Mai mốt đừng có đòi cậu làm gì hết, em gái kêu trông dùm lại càng không.
“Oắt con, dám ăn hiếp hai đứa cháu của tôi??”.Lệ Văn bênh hai đứa nhóc vẻ mặt đang hả hê, hóng cậu mình bị ăn chửi.
Hai cái vẻ mặt ấy là sao, anh nhìn mà chỉ muốn lấy tay đánh vào mông hai cái đứa đầy giả dối này thôi.
“Hai đứa cháu của mẹ ăn hiếp con thì đúng hơn!”.Cảnh Luân ôm vợ vào nhà bếp sẵn lườm hai đứa cháu.
Hai vợ chồng Cảnh Ly phá lên cười, kiểu này khỏi nhờ anh hai trông dùm được nữa rồi.Lệ Văn đặt túi xách lên bàn trà rồi dắt Ninh Ninh với Ngôn Ngôn vào bếp ăn cơm trưa.
Trong cả quá trình ăn, Cảnh Luân chỉ lo gắp cho vợ mình đồ ăn, vẻ mặt vẫn còn cay cú vì bị phản bội, liếc cũng không thèm liếc hai đứa kia.
Hết chương 72