Ngoảnh Mặt Lại Thấy Người Thương

Chương 102: Xuất sắc đến mấy cũng phải có yếu điểm




Điều mà Đào Anh không ngờ tới ở Tô Hiểu Lam là cô không biết bơi,hơ,dù xuất sắc đến mấy cũng phải có yếu điểm,tối nay ở chỗ tổ chức có một cái hồ bơi bên hông,Đào Anh chỉ cần dụ Hiểu Lam ra đó,đẩy cô ta xuống nước mà không ai phát hiện ra,cô ta sẽ chết đuối.

Trong đầu Đào Anh tưởng tượng tới cảnh đó, hả hê không ngừng,cầm ly rượu uống một hớp.

Tô Hiểu Lam, để coi cô lúc ở dưới nước mở miệng cầu xin tôi cứu vớt, bộ mặt lúc đó sẽ như thế nào.

----------------------------------------------Chuyển cảnh--------------------------------------------------------------

“Cô Dương, tóc của chị em tốt của cô làm thế nào, trang điểm ra sao?”.Nhà tạo mẫu nam, hai tay xăm trổ, đứng luồn hai bàn tay vào mái tóc Hiểu Lam hỏi ý kiến Minh Đan ngồi kế bên.

Minh Đan ngồi ngẫm một hồi, quyết định thay cho Hiểu Lam, nói với nhà tạo mẫu tóc nên làm tóc Hiểu Lam uốn xong gom hết lên trên, kiểu như tóc để cài vương miện vậy ấy, vừa nói vừa làm động tác gợi ý cho nhà tạo mẫu.Hiểu Lam với mọi người trong tiệm bật cười, nếu khó miêu tả vậy thì bật điện thoại, đưa ảnh cho anh ta coi cũng được, làm mấy cái động tác hài hước như vậy làm gì.

Đội ngũ nhân viên phân chia làm cho mỗi người, người làm móng, người trang điểm, người làm tóc.Hơn ba,bốn tiếng đồng hồ cũng chính thức hoàn mỹ.

Hiểu Lam ngồi nhìn vào gương, xoay đầu xéo qua coi tóc một chút, đúng là nhà tạo mẫu tóc,rất đẹp.Nhìn lên đồng hồ treo tường, hơn 17h rồi, nhắc Minh Đan đang ngồi mân mê ngắm nghía mười ngón tay là bây giờ phải về thôi.Thanh toán xong xuôi,Hiểu Lam lén chắt lưỡi,đúng là đẹp đi đôi với giá tiền trên trời.

Chia tay với Minh Đan xong lái xe về nhà,Hiểu Lam lên nhà đã thấy anh ngồi ghế sô pha.

“Luân, anh chưa thay đồ sao??”.Đi lại chỗ anh thì phụt cười, hóa ra ngồi ngủ quên.

Ngồi xuống kế bên,lấy tay vỗ vỗ nhẹ vào má anh,thấy anh từ từ mở mắt ra.

“Lam nhi,là em hả?”.Nhìn cô đẹp thật.

“Vợ anh đi vắng rồi, có em ở đây thôi, anh chịu không??”.Chưa tỉnh ngủ hay sao vậy anh?.

Cảnh Luân che miệng cười, đứng dậy nắm tay cô lên lầu.Hiểu Lam mở tủ quần áo ra, quay đầu lại hỏi anh.

“’Lát anh mặc màu gì vậy Luân?”.Hỏi chồng trước để cô biết mặc chung màu với anh.

Đứng ngẫm một hồi, anh nói anh mặc áo sơ mi màu đen, quần tây đen,áo khoác vest màu đỏ đô.Hiểu Lam gật đầu, lấy cái đầm đỏ đô ra tủ,đi vào nhà tắm thay.

Cảnh Luân đứng cài nút cổ áo,cửa nhà tắm mở ra,anh ngước lên,vợ anh mặc váy màu đỏ cột dây vào cổ, phô bày hết tấm lưng, ở đằng trước anh còn thấy khe rãnh ngực.

“Lam nhi, em mặc cái này tính đi quyến rũ ai??”.Nhất quyết không cho thằng nào thấy vợ anh mặc cái này trừ chồng cô ra là anh.

“Em cũng không tính đi quyến rũ ai đâu, ai nhìn “tự dính” ráng chịu.Haha”.Hiểu Lam đi tới choàng hai tay vào cổ anh, giở giọng khiêu khích.

Cảnh Luân định cúi đầu xuống hôn, cô đã lấy lòng bàn tay chắn trước môi anh, ngăn chặn hành vi xấu xa.Anh dùng lưỡi liếm lòng bàn tay cô một cái,Hiểu Lam giựt ra liền,này thì không cho chồng hôn.

Hai vợ chồng xuống lầu, tạm biệt mẹ chồng với hai đứa cháu rồi đi ra sân, lên xe tới buổi tiệc.

Công ty giải trí An Hòa kể từ khi bộ phim Hai Mặt Của Tình Yêu được lọt vào danh sách đề cử,tổng giám đốc công ty An Bình hào hứng muốn mở một bữa tiệc cảm ơn mọi người trong đội ngũ quay phim, đạo diễn,nhà biên kịch chính của bộ phim, đồng thời cũng mời các tổng giám đốc công ty khác đến chung vui,sẵn rủ họ nếu có nhã hứng có thể đầu tư vào các bộ phim trong tương lai.

Xe màu trắng của tổng giám đốc tập đoàn Sở Thế vừa đậu trước cửa vào, các phóng viên nhận dạng được chiếc xe đã bu lại sẵn,tay cầm mấy ảnh sẵn sàng chụp,cửa lái mở ra,Sở Thiên Mặc thân vest trắng đi vòng qua cửa phụ mở cửa cho vợ.

Tháng trước, có một phóng viên chụp được cảnh Sở Thiên Mặc trăng hoa dắt người mẫu Minh Đan đi đăng ký kết hôn,ai cũng không tin, hôm nay chính thức được chứng kiến,phải phỏng vấn mới được.

Sở Thiên Mặc mở cửa cho Minh Đan bước ra, hai vợ chồng cùng diện màu trắng,Minh Đan mặc đầm ren trắng đuôi cá, hai bên tai đeo bông đính một hột kim cương nhỏ, cần cổ đeo một sợi dây chuyền cặp với đôi bông tai,Sở Thiên Mặc khoác eo vợ, cùng nhau cười trước ống kính, phóng viên không hề moi thông tin gì được nhưng chắc chắn hai người đã thực sự kết hôn, bằng chứng là đều có đeo nhẫn cưới.

Hai vợ chồng Sở Thiên Mặc khoác eo nhau đi vào đại sảnh,quăng chìa khóa xe cho nhân viên lái đi đậu.

Xe của Sở Thiên Mặc vừa lái đi đã có chiếc xe màu xanh biển đậm nối đuôi tới cửa vào,tổng giám đốc Đại Lục đi vòng qua cửa phụ mở cửa cho bạn gái.Các phóng viên cũng rất sốc, tưởng Lục Quân không thích phụ nữ, ai ngờ đâu lại có bạn gái, mà cô lại là phó giám đốc của Từ thị-Từ Diên Vỹ.Hai người đứng trả lời 2,3 câu rồi dắt tay nhau đi vào,cũng đưa chìa khóa xe cho nhân viên nam.

Khoảng 1,2 chiếc xe tới rồi đi.Tiếp theo là chiếc xe màu xám bạc của vợ chồng Lâm Việt tới,Lâm Việt cũng không ngờ là mình cũng có thiệp mời đi dự,thôi người ta đã gửi tới rồi đành đi nể mặt An Bình.Ngoài mặt nói nể mặt vậy thôi chứ cô vợ ngốc nghe ba bà chị nói đi là cũng đòi đi theo góp vui.Lâm Việt lắc đầu cười khổ, đi qua mở cửa cho vợ,Lăng Huyên mặc váy phồng màu hồng, tóc bum bê xoăn nhẹ, cười tủm tỉm đặt tay mình lên lòng bàn tay chồng, cứ như công chúa cùng người hầu,à lộn, cùng hoàng tử.Trước giờ đi tham dự cái gì đó đều chỉ thấy một thân tổng giám đốc Lâm Thịnh đi một mình, tối hôm nay lại dắt con, phải con không,nhìn tình tứ vậy chắc là vợ yêu rồi.

Nếu Lâm Việt nghe được phóng viên nói anh dắt con theo, chắc chắn người đó chết không thấy xác,dám nói anh già chứ gì.

Các phóng viên làm gì bỏ qua mấy người này, được chụp người vợ không bao giờ thấy mặt của Lâm Việt cũng là tin sốt dẻo nha.

Buổi tiệc đã bắt đầu rồi mà không thấy nữ diễn viên Tô Hiểu Lam.Các phóng viên định đi lên xe nghỉ ngơi thì nghe tiếng xe, xoay đầu hết lại thì hốt hoảng cầm máy chạy lại lối vào.

Chiếc xe màu đen của Cảnh Luân vừa lái vào đã bu kín xe rồi, anh mở cửa kiểu gì?.Cảnh Luân mở cửa xe, tao nhã bước chân ra, hai tay cầm vạt áo vest chỉnh xuống một chút, mỉm cười đi vòng qua mở cửa cho Hiểu Lam.Cảnh Luân lấy một tay che trên đầu cô để khỏi bị đụng, cầm tay cô bước xuống xe.Hiểu Lam chủ động ôm eo anh, cười tươi trước ống kính.Phóng viên của các tờ tạp chí mong chờ chụp nhất là cặp vợ chồng này, rất xứng đôi,tối nay lại diện chung với nhau màu đỏ đô phối hợp với đen càng làm tăng sự quý phái,sang trọng.

“Các vị, có thể nhường đường cho hai vợ chồng tôi vào được chưa?”.Cảnh Luân nhắc nhở “nhẹ” với các phóng viên đang bu bao quanh hai vợ chồng anh, đến thở còn không nổi.

Các phóng viên dạt ra hai bên, chừa lối vào cho hai vợ chồng,Cảnh Luân gật đầu cảm ơn rồi khoác eo vợ đi vào trong.

Ở đằng xa, Đào Anh cải trang thành người phục vụ, hai mắt oán hận, ngón tay cắn trong miệng, nhìn Hiểu Lam cùng chồng đi vào đại sảnh.Chỉ một chút nữa thôi,Tô Hiểu Lam.

Hết chương 102