Nói sẽ không quấy rầy......
Khi Thi Hòe vào bếp cắt trái cây, trong lòng vẫn còn nhớ đến nỗi xấu hổ vì bị kẹp giữa hai anh em trong thang máy.
Cố Tuấn Tri là bạn trai cậu nên đương nhiên có thể nắm tay cậu.
Còn Cố Tuấn Đảo đan xen mười ngón với cậu là sao chứ?
Cậu âm thầm trừng người đàn ông mặc vest mang giày da kia nhưng đối phương không nhìn cậu, vẻ mặt nghiêm túc đứng đắn mà ngón tay phía dưới lại vuốt ve mu bàn tay cậu. Nếu không phải sợ rút tay quá mạnh khiến Cố Tuấn Tri chú ý thì cậu đã hất đối phương ra từ lâu. Ngôn Tình Sủng
Người này sao có thể đào góc tường em trai mình được chứ!
"Thi Hòe." Cậu đang bực bội suy nghĩ thì chợt nghe thấy người mình chửi thầm đứng ở cửa bếp gọi một tiếng.
Cố Tuấn Đảo nhìn cậu rồi lại nhìn chiếc tạp dề màu hồng treo bên cạnh, hỏi cậu: "Bình thường em nấu cơm à?"
"Lạ lắm sao?" Thi Hòe bưng đĩa lên, tức giận nói, "Tôi biết làm nhiều món lắm, anh ấy thích ăn gì tôi cũng học nấu hết."
"Sao không livestream?" Lúc đi ngang qua, cậu nghe Cố Tuấn Đảo hỏi mình.
"Đừng nhắc tới livestream nữa!" Thi Hòe tức muốn nổ đầu, cắn răng nghiến lợi nói, "Thời trẻ ai mà không có lịch sử đen, tôi rửa tay gác kiếm lâu rồi, giờ chỉ một lòng một dạ với em trai anh thôi, tuyệt đối sẽ không......"
Cố Tuấn Đảo hỏi: "Không gì? Gạ gẫm người khác à?"
Mặt Thi Hòe đỏ lên vì tức, suýt quăng luôn đĩa trái cây vào khuôn mặt tuấn tú của đối phương: "Anh không được vu khống tôi!"
"Vu khống?" Cố Tuấn Đảo nói, "Lúc nhảy nhót trong quán bar em thường xuyên uống say mèm rồi ngã vào lòng người khác còn gì."
Trời ạ, chắc không phải Cố Tuấn Đảo thất đức thuê thám tử tư đào lại lịch sử đen của cậu thật đấy chứ!
Thi Hòe hít sâu một hơi rồi vội giơ tay lên nhét mấy lát khế vừa cắt vào miệng đối phương, đồng thời ngẩng đầu nhìn quanh, biết chắc Cố Tuấn Tri không nghe thấy những lời này mới bình tĩnh lại.
"Xin anh đừng nói nữa." Cậu gần như phát khóc, "Anh Hai cho em một cơ hội hoàn lương đi mà, đừng nói chuyện này với em trai anh, em không muốn để anh ấy biết đâu......"
Mỗi lần nghe cậu gọi "anh Hai", khóe môi Cố Tuấn Đảo khẽ nhếch lên.
Thi Hòe đang định nói tiếp thì Cố Tuấn Đảo nhét một lát khế vào miệng cậu.
Cậu rùng mình, định nuốt khế xuống theo phản xạ thì người đàn ông bỗng nhiên ôm mặt cậu rồi cúi đầu ngậm lấy đôi môi tái nhợt của cậu, đầu lưỡi nhanh chóng cuốn nước khế ngọt ngào vào miệng mình.