Cố Tuấn Tri không ngờ mình sẽ bại lộ nhanh như vậy.
Bị Thi Hòe nhận ra khiến hắn vừa bối rối lại vừa mừng rỡ, bí quá hóa liều khiến tâm trí hắn bất an đến tận bây giờ. Khi Thi Hòe hôn môi hắn rồi luồn đầu lưỡi nóng ấm vào, nỗi oán hận trong lòng hắn lập tức tan thành mây khói.
Lẽ ra hắn phải mạnh miệng cãi mình không phải Cố Tuấn Tri, nhưng hắn không làm vậy. Hắn tháo miếng bịt mắt Thi Hòe ra, đôi mắt trong veo đen láy kia long lanh nước nhưng không hề lộ vẻ đau lòng hay phẫn nộ.
Thi Hòe ôm chặt cổ hắn rồi hôn hắn thêm cái nữa, khóe môi nhếch lên, mắt cũng cong cong, ranh mãnh cười với hắn: "Biết ngay là anh mà!"
Cố Tuấn Tri trố mắt rồi liếc nhìn anh trai đứng dựa vào xe, tự hào không đúng lúc.
Tự hào chuyện gì à? Thi Hòe ngoại tình là sự thật, nhưng làm nửa chừng đã nhận ra hắn......
"Em chỉ giả bộ khóc thôi," Thi Hòe không nhận ra cảm xúc dao động của hắn mà mỉm cười vùi mặt vào vai hắn nói, "Anh lo lắm đúng không, chắc lúc nãy lại lén mò hộp thuốc lá chứ gì."
Sao hắn có thể giận Thi Hòe được, chính hắn đã góp phần tạo ra sự thật này, chính hắn trơ mắt nhìn Thi Hòe đi lệch quỹ đạo.
Mình chẳng phải chính nhân quân tử gì hết. Cố Tuấn Tri tự giễu nghĩ thầm.
Không có nguyên tắc, cũng không có điểm mấu chốt, đẩy người yêu vốn chỉ thuộc về mình vào vòng tay người khác.
Cố Tuấn Đảo nói hắn phải hung ác một chút, bọn họ sắp đóng vai "kẻ hiếp dâm đe dọa thiếu niên vô tri" chứ không phải bạn trai dịu dàng.
Lúc bàn bạc thì nói hay lắm, nhưng Thi Hòe vừa khóc hắn đã lập tức dao động.
Hắn rất tức giận, giận Thi Hòe lén làm tình với người khác sau lưng hắn, còn mất cảnh giác như vậy.
Lỡ thật sự gặp trúng kẻ xấu thì sao?
Sao có thể để người khác quay video được chứ?
Rõ ràng hắn mới là người yêu Thi Hòe nhưng anh trai lại hiểu rõ đam mê tình dục của Thi Hòe hơn hắn, hắn không nỡ làm vậy, còn Thi Hòe lại tỏ vẻ mê đắm những động tác thô bạo của anh trai.
Hắn không thể trách Thi Hòe. Từ ngày đầu tiên quen Thi Hòe hắn đã biết đây là bé mèo dâm phát dục khắp nơi, nếu gặp cám dỗ đủ lớn thì có thể từ bỏ lòng trung thành.
Trong lúc Thi Hòe ngủ, hắn và Cố Tuấn Đảo cãi nhau ở phòng khách, đối phương nói hắn không thể thỏa mãn dục vọng của Thi Hòe, nói tình cảm của bọn họ là bằng mặt không bằng lòng, chỉ cần một bưu kiện là có thể khiến bọn họ chia tay. Hắn không tin, hắn nghĩ chỉ cần Thi Hòe thú nhận với mình thì bọn họ sẽ càng gắn bó khăng khít hơn, hắn sẽ không để Cố Tuấn Đảo chen chân vào.
Nhưng Thi Hòe không hề thú nhận.
Bọn họ nằm chung một giường nhưng lại đồng sàng dị mộng.
Cố Tuấn Tri nghiêm túc suy nghĩ thật lâu, cảm thấy Cố Tuấn Đảo nói khá có lý, sự nghiệp của hắn đang ở giai đoạn phát triển, cả ngày hối hả tất bật ngược xuôi, đôi khi khó tránh khỏi lơ là dục vọng của Thi Hòe.
Hắn hiếm khi chú ý đến quan hệ xã hội của Thi Hòe, từ khi thiếu niên chuyển đến sống chung với hắn đã cắt đứt liên lạc với đám bạn tạp nham ở quán bar, hầu hết thời gian chỉ ở nhà soạn bản thảo thiết kế.
Nếu lần này Thi Hòe đồng ý thì chẳng mấy chốc sẽ có lần tiếp theo.
Hắn không thể chấp nhận Thi Hòe ngoại tình, càng không thể chấp nhận Thi Hòe hết yêu mình.
Nếu, nếu nhất định phải đi đến bước đó......
Hắn không muốn mình trở thành kẻ mù mờ không biết gì cả.
Anh trai mặc vest mang giày da ngồi đối diện với hắn, mỉm cười chìa tay ra nói: "Tuấn Tri, chúng ta là người một nhà nên hiểu nhau quá mà."
Khi bắt tay đối phương, sống lưng hắn run rẩy như rơi vào hầm băng, giao linh hồn cho quỷ dữ.
Cố Tuấn Đảo nhìn hắn chằm chằm rồi nói: "Hợp tác vui vẻ."
Khóe miệng hắn khẽ nhếch, cũng mỉm cười nói với đối phương: "Hợp tác vui vẻ."