Lông mày Cố Tuấn Đảo rậm hơn Cố Tuấn Tri, đường nét khuôn mặt giống cha nên nhìn càng nam tính hơn. Y không cười nhiều như em trai nhưng trong đời thường cũng chẳng nghiêm lắm.
Thi Hòe gạt bỏ thành kiến hàn huyên với đối phương mấy câu trên bàn ăn, bất ngờ phát hiện Cố Tuấn Đảo nhìn thì đứng đắn nhưng rất dễ gần, thậm chí còn có chung một vài sở thích với cậu.
Nhìn kỹ lại, cậu phát hiện tai phải của người đàn ông đeo một chiếc khuyên nhỏ xíu, dưới áo sơ mi thấp thoáng một sợi dây chuyền bạc, khi đối phương xắn tay áo lên, cậu còn trông thấy hình xăm trên cánh tay.
Mấy chi tiết nhỏ này khiến độ thiện cảm của cậu đối với Cố Tuấn Đảo tăng lên, nhưng vì còn ngại chuyện lần trước nên cũng chẳng thích y lắm.
Thi Hòe tin chắc Cố Tuấn Đảo là kẻ giả bộ đạo mạo, trước mặt người khác thì nhã nhặn lịch thiệp nhưng sau lưng lại là lưu manh chính hiệu.
Bạn trai Cố Tuấn Tri của cậu hiện giờ vẫn tốt hơn, trước sau như một, dịu dàng quan tâm cậu chứ không dọa cậu sợ như Cố Tuấn Đảo.
Khi Cố Tuấn Tri quay đi múc canh cho cậu, cậu cố ý làm mặt xấu với Cố Tuấn Đảo, khịt mũi một cái rồi làm khẩu hình với đối phương: "Đồ lưu manh, còn lâu tôi mới sợ anh!"
Cố Tuấn Đảo nhìn cậu một lát rồi cúi đầu cười.
Thi Hòe vừa tức vừa bối rối nghĩ: Anh ta cười gì vậy? Chẳng phải mình đang gây sự với anh ta sao?
Suy nghĩ một hồi, cậu quyết định gây sự với Cố Tuấn Đảo lần nữa, thế là lén duỗi chân ra dưới gầm bàn, định đạp chân người đàn ông mấy cái.
Ý tưởng của cậu chẳng có vấn đề gì, nhưng dép trên chân không mang chắc nên vừa đạp một cái thì dép lập tức văng xuống gầm ghế Cố Tuấn Đảo, muốn khều lại cũng không được.
Phát hiện động tác ngây thơ của cậu, Cố Tuấn Tri khom người nhặt dép rồi cười nói: "Tiểu Hòe, đừng nghịch nữa, ăn cơm đi."
Cố Tuấn Đảo cũng cười theo, còn làm khẩu hình với cậu ở góc độ Cố Tuấn Tri không thấy được: "Trò con nít."
Thi Hòe rất muốn mách bạn trai về những hành vi xấu xa mà gã lưu manh này làm với mình hôm qua, nhưng nghĩ mình đang bị đối phương nắm thóp nên đành phải nén giận, chờ dịp khác trả đũa Cố Tuấn Đảo.
Cố Tuấn Tri bưng bát đũa vào bếp, cậu không muốn ở riêng với Cố Tuấn Đảo như lần trước nên bám chặt Cố Tuấn Tri như kẹo da trâu, ôm eo thanh niên nói: "Em rửa bát với anh nha."
"Không thích nói chuyện với anh trai anh à?" Cố Tuấn Tri quay lại, mỉm cười nâng mông cậu bế lên rồi vỗ lưng cậu như dỗ trẻ con, thấp giọng nói, "Không sao, đừng ép mình phải thích anh ấy."
Thi Hòe gật đầu, hôn môi bạn trai rồi lẩm bẩm: "Em chỉ thích anh thôi, thích anh nhất trên đời."
Cố Tuấn Tri áp môi vào cổ cậu, thè lưỡi liếm yết hầu nho nhỏ của cậu, ngón tay vuốt ve vết cắn chưa phai sau gáy cậu rồi nói: "Tiểu Hòe, anh cũng thích em nhất."