Ngoài Vùng Kiểm Soát

Chương 40: Bộ Mặt Thật Của Đoan Mộc Lam




Bị cô từ chối một cách dứt khoát như vậy, Đoan Mộc Lam vẫn tỏ ra vô cùng vui vẻ.

“Em không mở ra xem sao?”

Doãn Niệm lạnh giọng đáp: “Tôi không thích nhận đồ của người lạ.”

Nghe cô nói như vậy, Giản Tiêu Niên bức xúc lên tiếng: “Người lạ gì chứ? Sớm muộn gì chị ấy cũng trở thành chị dâu của tôi và chị thôi.

Chị tốt nhất nên biết điều một chút, đừng nghĩ có anh họ chống lưng rồi ở đây ngông cuồng với chúng tôi! Chị chẳng qua chỉ là…”

Giản Tiêu Niên chưa nói dứt câu đã bị Đoan Mộc Lam xen vào khuyên ngăn: “Đủ rồi Niên Niên, dù sao Doãn Niệm cũng là chị họ của em, đừng không biết trên dưới như vậy!”

Trước lời dạy dỗ của Đoan Mộc Lam, thái độ của Giản Tiêu Niên mới hoà hoãn lại đôi chút: “Em biết rồi.

Nhưng ai bảo chị ta không biết điều trước, chị ta chắc chắn đã bị anh họ chiều hư rồi…”

Một lần nữa Giản Tiêu Niên không kiểm soát được phát ngôn của bản thân, lần này Đoan Mộc Lam không lên tiếng nhắc nhở cô ta mà dùng ánh mắt để cảnh cáo.

Doãn Niệm nhìn ra ánh mắt này của cô ta không hề phù hợp với vẻ ngoài nền nã, lương thiện mà cô ta đang xây dựng.

Đó là ánh mắt của kẻ vừa bị xát muối vào vết thương!

Trên danh nghĩa là vợ sắp cưới của Giản Thịnh Nam nhưng cô ta lại chẳng dành được chút tình cảm nào từ anh, cô đã từng thấy thái độ của anh đối với người vợ sắp cưới này, lạnh nhạt, vô tình!

Hôm nay cô ta đột nhiên tới trường tìm cô, nguyên nhân có lẽ là do Giản Tiêu Niên đã mách lẻo gì đó với cô ta.

Nhưng rõ ràng cô và Giản Thịnh Nam vẫn là quan hệ anh em cùng cha khác mẹ, cô ta nghi ngờ thế nào được chứ?

Cũng có thể là cô đã đoán sai, Đoan Mộc Lam muốn tiếp cận cô chẳng qua chỉ là muốn lôi kéo cô đứng về phía mình, từ đó tìm cơ hội rút ngắn khoảng cách với Giản Thịnh Nam.

Nếu đúng là như vậy, cô càng không thể để bản thân trở thành công cụ trục lợi của kẻ khác, tuyệt đối không thể!

Trong lòng đã hạ quyết tâm, Doãn Niệm không muốn ở đây phí thời gian với bọn họ nữa, cô đứng lên điềm tĩnh nói: “Bây giờ tôi phải trở về lớp học, hai người cứ trò chuyện thoải mái nhé!”

Sau khi Doãn Niệm đã rời khỏi đó, Giản Tiêu Niên lại không nén được sự phẫn nộ: “Chị thấy chị ta không? Hống hách, ngang ngược.

Vậy mà lại được anh họ hết mực cưng chiều, công bằng ở đâu vậy?”

Đoan Mộc Lam bỗng thở dài một tiếng: “Chị chỉ muốn thông qua em ấy để biết nhiều hơn về chồng sắp cưới của mình, xem ra em ấy thật sự không thích người chị dâu này rồi.”

Cô ta đã nghe Giản Tiêu Niên kể rất nhiều về cô, tối qua khi cô ta đến nhà tìm anh thì anh lại không về, Giản Tiêu Niên nói với cô ta rằng đêm qua anh đã ngủ tại nhà riêng cùng với Doãn Niệm.

Mặc dù bọn họ có quan hệ huyết thống với nhau nhưng cô ta vẫn cảm thấy rất lạ.

Lúc này, khi thấy chị dâu tương lai của mình trưng ra vẻ mặt đượm buồn kia, Giản Tiêu Niên liền lên tiếng an ủi: “Chị đừng buồn nữa mà.

Dù sao thì chị và anh họ cũng sắp về chung một nhà, đến lúc đó anh ấy chắc chắn sẽ quan tâm đến chị dâu nhiều hơn.”

“Chị không có niềm tin vào cuộc hôn nhân này!”

“Về chuyện này thì chị không cần phải lo đâu.

Em nhất định sẽ nghĩ cách giúp chị.”

“Cảm ơn em!”

“Bây giờ cũng sắp đến giờ lên lớp cuat em rồi, chị hãy mau trở về nghỉ ngơi dưỡng sức đi.

Khi nào nghĩ ra cách em sẽ liên lạc với chị.”

“Được.

Tạm biệt em!”

Giản Tiêu Niên rời đi chưa được bao lâu thì di động của cô ta bỗng đổ chuông.

Vừa nhìn thấy tên người gọi tới, khuôn mặt của cô ta liền biến sắc.

“Tôi đã nói là dừng ngay việc liên lạc với tôi cơ mà?”

Ngay sau câu nói của cô ta là chất giọng khàn đặc của người đàn ông: “Tôi tiêu hết tiền rồi, em gửi thêm một ít thì có sao đâu chứ?”

“Này, để tôi nói cho anh biết.

Thứ nhất, tôi không phải là cái máy rút tiền của anh.

Thứ hai, tôi và anh kết thúc từ lâu rồi, tại sao cứ bám lấy tôi như đỉa vậy hả?”

Người đàn ông cười nham nhở: “Chuyện này cũng đơn giản thôi mà.

Nếu hôm nay tôi không nhận được tiền thì đừng trách tại sao đoạn clip cùng với xấp giấy tờ chứng tỏ em đã từng mang thai và phá thai sẽ đến tay người chồng đại gia của em.”

Mặt mày Đoan Mộc Lam bỗng trở nên tái nhợt: “Tôi chuyển tiền cho anh là được chứ gì.”

Người đàn ông hài lòng nói: “Tốt lắm bảo bối của anh!”.