Ngoại Truyện Sam Sam: Cuộc Sống Sau Khi Kết Hôn

Chương 5: Boss ghen tuông




Cô Tiết Sam Sam không phải là người em có thể trêu chọc.”

Hứa Dịch Châu ngồi trước máy tính, ngây ngốc nhìn biểu tượng Mộng du giang hồ 2 phát sáng trên màn hình. Thật ra, lúc anh chú ý tới Tiết Sam Sam là vào nửa học kỳ đại học năm hai.

“Dịch Châu, nhìn coi, lại là cô bạn Tiết Sam Sam kìa.” Tiết Sam Sam đã nổi tiếng từ lâu lắm rồi, không phải vì bề ngoài, cũng không phải vì thành tích của cô, mà bởi vì tính tình của cô cực kỳ tốt. Diệp Dung Dung khoa lý nổi danh là cáu gắt lại thích ra vẻ, nhưng vì có bạn cùng phòng tính tình vô cùng tốt như Sam Sam,  việc gì cô ta cũng không cần đụng tới.

Khác với các bạn cùng phòng khác từng phàn nàn việc này với Sam Sam, Sam Sam chỉ biết cười ngốc nghếch: “Không sao, không sao.”

Hứa Dịch Châu tò mò hỏi người kế bên, “Cũng gần tới ba giờ chiều rồi, sao còn đến căn tin lấy cơm.” Đặc điểm riêng của trường bọn họ là chỉ cần bạn muốn ăn, căn tin sẽ cung cấp thức ăn cho bạn hai mươi tư giờ.

Người bên cạnh giễu cợt, “Còn không phải cô Diệp Dung Dung đó, cơm trưa không ăn, vừa tới ba giờ chiều thì muốn ăn chút bánh ngọt, chỉ có Sam Sam tốt tính mới nhân nhượng cô ta thôi.” An An – bạn gái Đỗ Kiệt – là bạn cùng phòng của Sam Sam, An An thường hay than phiền Diệp Dung Dung với cậu, thương Tiết Sam Sam, cứ như vậy, nên cậu hiểu rõ rất nhiều chuyện.

“Ừ.” Hứa Dịch Châu không hề để tâm việc gây gỗ so đo giữa những nữ sinh.

“Đúng rồi, Dịch Châu, buổi chiều nữ sinh năm nhất có cuộc thi biện luận, cậu tới xem không?”

Hứa Dịch Châu nhíu mày, “Đi.” Không phải vì anh muốn đi, mà là thầy hướng dẫn bảo anh chắc chắn phải đi, nói là khích lệ nữ sinh một chút. = =

Trên bục biện luận, Sam Sam từ ngữ như ngọc châu*, đối mặt với đối thủ đang áp sát từng bước, tuyệt không giống Sam Sam lúc bình thường chút nào, mang bộ dạng mỉm cười vô hại, nhưng lời luận nói ra từ miệng lại làm đối phương không thể phản bác.

[*Từ ngữ như ngọc châu - 字字珠玑- Zì zì zhū jī - là một câu thành ngữ Trung Quốc. Có nghĩa là từng chữ từng chữ giống trân châu. Để ví von lời nói, ngụ ý từ ngữ vô cùng đẹp đẽ. Có khi cũng dùng để chỉ khi nói chuyện hoặc làm văn lời ít ý nhiều, cô đọng đanh thép. ddLQD]

Màn thi biện luận trở nên cực kỳ khó khăn, đơn giản là vì Diệp Dung Dung vừa mới nói ra một quan điểm giống với đối phương, đá ngược lại đội mình, đối phương cũng túm ngay sai lầm này của Diệp Dung Dung, cắn chết không tha, kết quả là, thắng trong nguy hiểm.

Mà Diệp Dung Dung vừa xuống đài lập tức mắng Sam Sam, “Cậu chuẩn bị tài liệu thế nào vậy hả, luận điểm này rõ ràng không hợp chủ đề của chúng ta, cậu muốn hại chết tôi sao!”

Sam Sam cúi đầu không nói, An An vốn nhìn Diệp Dung Dung rất không vừa mắt, lại thấy bộ dạng nhỏ bé đáng thương của Sam Sam, lập tức nỗi tiết tố tăng mạnh, tình thương của mẹ trỗi dậy,  “Cậu là heo à, mỗi lần khi chúng ta thảo luận, cậu không phải nấu cháo điện thoại với đàn ông thì ngồi trong lòng đàn ông, có lần nào tham gia chưa, hơn nữa, cái luận điểm cậu nói căn bản không phải chúng ta chuẩn bị lúc trước, tự mình lên đó sủa bậy, còn muốn nói nữa chúng tôi cho cậu ăn thức ăn cho chó.”

Nói xong một hơi, vẻ mặt Diệp Dung Dung tức giận đỏ bừng.

“Ha ha, An An à, cậu vừa nói heo vừa nói chó, vậy cuối cùng là heo hay là chó!?”

Mọi người bị Sam Sam chém xuống một câu ngoài mềm trong cháy, trong lòng chỉ có một ý nghĩ, vào thời điểm mấu chốt Sam Sam vẫn rất mạnh mẽ!

Từ đó về sau, Hứa Dịch Châu bắt đầu chú ý Sam Sam, càng chú ý, càng phát hiện thêm sự tốt đẹp của cô gái này.

Nhưng mà.......

“Sam Sam, thì ra cậu đã lập gia đình rồi, haha,  nhẫn cậu cũng không mang làm mình tưởng cậu còn độc thân đó chứ.”

“Ông xã của cậu làm việc ở đâu thế?”

“Nhân viên nhỏ của Phong Đằng thôi.”

Sam Sam đã lập gia đình rồi, điều đấy trong lúc chơi game đã biết, nhưng nghe  Sam Sam chính miệng nói ra, ngực vẫn có hơi đau một xíu. Buồn phiền vì mình khi đó yếu đuối, đồng thời, anh cũng đang ảo tưởng bản thân mình có khi nào vẫn còn cơ hội hay không, dù sao chồng của Sam Sam chỉ là viên chức nhỏ ở Phong Đằng.

“Sam Sam, thức dậy.”  Phong Đằng gọi Sam Sam còn đang quấn chặt chăn.

“Ngủ thêm chút nữa thôi, chút thôi mà.”

“Thưởng chuyên cần.”

Bịch, Sam Sam nhảy dựng lên từ trên giường, mặc quần áo siêu nhanh, tới lúc đến cửa phòng mới nhớ, tất cả tiền thưởng chuyên cần của mình đã sớm không còn rồi.

Ôi trời, đã làm phu nhân rồi vẫn chưa quên thói quen của dân nhỏ thành thị.

Buổi trưa, Phong Đằng gửi một tin nhắn cho Sam Sam.

“Trưa nay có khách hàng, không cần đến đây.” 

Nhưng mà rõ ràng, Sam Sam có thói quen để điện thoại chế độ im lặng nên không nhìn thấy tin nhắn của Boss. Vừa đến giữa trưa là chạy tới văn phòng chủ tịch, đương nhiên thư ký thấy phu nhân chủ tịch cũng không đứng ra ngăn cản.

“Boss em tới rồi!”

Phong Đằng nhíu mày, xem ra Sam Sam không thấy tin nhắn nữa rồi.

Hứa Dịch Châu trông thấy người vừa đến là Sam Sam, hai mắt trợn lớn ngạc nhiên.

Trợ lý của Hứa Dịch Châu thấy một nhân viên lỗ mãn như thế, vội vàng cản trở,  mạnh bạo đẩy Sam Sam ra ngoài. Phong Đằng thấy bà xã của mình bị một người đàn ông khác đẩy đi, trong lòng hết sức khó chịu, trong bụng Sam Sam cũng thật không dễ chịu, ma trợ lý của Phong Đằng lại thầm cắn khăn tay, hy vọng tay họa đừng rơi xuống trên tay anh ta.

Phong Đằng ném ánh mắt cho trợ lý nhà mình, ý là cậu ra trận đi.

“Trợ lý Từ, đó là phu nhân chủ tịch.”

Ngay lập tức, tay trợ lý Từ để trên vai Sam Sam cứng đờ, nhưng vẫn ngoan cố đặt trên vai Sam Sam. Đại Boss lửa giận công tâm.

Dường như Sam Sam cảm giác được cơn thịnh nộ của Boss, vội vã chạy đến trước mặt Phong Đằng, “Boss, em tới ăn cơm.”

“Sam Sam.” Giọng nói của Hứa Dịch Châu khàn khàn mà kìm chế.

Sam Sam bị một  tiếng “Sam Sam” này kêu ngoảnh đầu lại. “Hứa Dịch Châu?”

“Hai người quen nhau à?”

“Dạ, đây là giáo thảo của trường bọn em mà em đã từng nhắc tới với anh.”

Bởi vì câu nói này, cơn giận dữ của Phong Đằng vốn vẫn chưa bình ổn lại dâng trào một lần nữa.

Phong Đằng quay đầu, “Thì ra là bạn cùng trường, nghe đại danh đã lâu.”Mỉm cười.

Hứa Dịch Châu lạnh run một cái, nhưng vẫn tươi cười trả lời: “Nếu phu nhân chủ tịch đói bụng, không bằng ăn cơm trước nhé.” *ddLQD*

Sam Sam vui vẻ đồng ý, không hề hỏi ý kiến của Boss.

“Sam Sam thích ăn món gì?”

“Tôi thích ăn món ăn Tứ Xuyên.” Nhưng thích ăn nhất vẫn là Boss đại nhân nấu, đừng nhìn Phong Đằng kén ăn thành một cảnh giới khác, nhưng nấu ăn vẫn rất có tay nghề.

“Vậy chúng ta đi ăn món ăn Tứ Xuyên đi.” Hứa Dịch Châu quay đầu, “Chủ tịch Phong, anh thấy thế nào?”

Phong Đằng nhàn nhạt đáp: “Không thành vấn đề.”

.......

“Sam Sam.” Phong Đằng chỉ chỉ rau thơm trong bát.

Lập  tức Sam Sam hiểu ý ngay, vội vàng cầm cái đĩa của Phong Đằng qua, bắt đầu gắp lựa thức ăn.

Hứa Dịch Châu ngồi đối diện thấy Sam Sam chăm chỉ chọn lựa thức ăn, trong ngực có chút cay đắng, ngẩng đầu thấy Phong Đằng đang nhìn mình, vội ho khụ khụ che đậy sự xấu hổ. Truyện đăng tại dd.

“Chủ tịch Phong thật là có phúc.”

“Đúng vậy.” Phong Đằng thờ ơ trả lời, nhưng ánh mắt lại rất dịu dàng nhìn Sam Sam chăm chú, dường như Hứa Dịch Châu nhìn thấy rõ thâm tình  bên trong đó.

Ăn cơm  xong, trên đường trở về công ty, Sam Sam luôn trò truyện với Hứa Dịch Châu thật hăng say, còn phát hiện, Hứa Dịch Châu vậy mà là chồng trong trò chơi của cô, điều này khiến cho hảo cảm của Sam Sam với Hứa Dịch Châu lại tăng lên rất nhiều. 

Mà Hứa Dịch Châu cũng rất vừa lòng mình nói ra thân phận vào thời điểm này, còn Phong Đằng bên cạnh Sam Sam lần đầu tiên cảm thấy nguy cơ.

“Boss, em đi làm việc.”

“Ừ, nghiêm túc một chút.”

“Hứa Dịch Châu, về nhà vào game nói chuyện tiếp.”

“Được.”

Phong Đằng nắm chặt tay bên hông, sau đó buông ra, về nhà vào game?!! Sam Sam, em giỏi lắm!!