Nghinh Phụng Hoàn Triều

Quyển 1 - Chương 7: Thưởng Xuân Yến




" Tiễu Nhã , ngày mai con theo ta vào cung một chuyến ". Tại thời điểm bữa ăn tối , Bình vương gia đột nhiên nói với Ôn Nhã .

" Cha , có chuyện gì à? " Ôn Nhã cẩn thận , thận trọng hỏi , chỉ lo là hoàng thượng lại tìm nàng gây phiền phức .

" Công chúa tổ chức tiệc thưởng xuân yến , nữ quyến của vương công đại thần đều muốn tham gia , ta nghĩ để con đi lộ diện một chút cũng tốt ." Bình vương gia nói .

" Vậy còn mẫu thân , mẫu thân không đi sao ? " Bình vương gia chỉ nói là cho nàng đi .

" Mẫu thân con không thích tham gia yến tiệc , vẫn là chúng ta đừng nên làm phiền đến nàng ". Bình vương gia chân thành , thâm tình nhìn Bình vương phi .

" Ta không sao , cũng đã từng mấy lần tiến cung rồi , Tiễu Nhã chưa từng đi qua , không quen đường đi nước bước , để con một mình đi , ta cũng không yên tâm cho lắm ". Bình vương phi đột nhiên nói , ngày trước nhất định nàng sẽ không đi tham dự các buổi tiệc rượu như thế , dù tiệc có tổ chức ở Bình vương gia , nàng cũng sẽ không đi , mọi chuyện nàng đều mặc kệ , thế nhưng hiện tại có liên quan đến nữ nhi của mình , Bình vương phi cũng không thể lại cư xử giống ngày thường được .

" Phu nhân ! " . Bình vương gia đau lòng nhìn Bình vương phi , sau đó lại nhìn Ôn Nhã một chút rồi nói , " Cũng được , ta ngày mai sẽ phái nhiều người hộ tống các nàng tiến cung , tiến vào trong cung rồi , Tiễu Nhã con nhất định không được náo loạn , luôn phải nghe lời mẫu thân con ". Bình vương gia không yên lòng , luôn căn dặn Ôn Nhã.

" Vương gia , nếu ngài không yên lòng về sự an nguy của vương phi và Ôn cô nương , tại hạ có thể bồi hai người bọn họ tiến cung , chắc chắn sẽ không để hai người bọn họ có bất kỳ tổn thương nào . ". Mặc Khanh nhìn thấy Bình vương gia lo lắng , thầm nghĩ , chính mình cũng là đang ở Bình vương phủ ăn chùa ở chùa cũng không được a, chung quy phải trả ơn cho người ta , bảo vệ vương phi và Ôn Nhã , hắn có đủ khả năng đó .

" Cái này làm sao được , ngươi là bằng hữu của Tiểu Nhã , cũng là khách nhân của Bình vương phủ ta , ta làm sao có thể để khách nhân làm chuyện như vậy được ". Bình vương gia lắc đầu nói.

" Vương gia cũng nói qua , ta là bằng hữu của Ôn Nhã cô nương , vậy việc bảo vệ cho bằng hữu của mình là chuyện đương nhiên , Vương gia ! Ngài không cần khách khí ". Mặc Khanh nói .

" Vậy chúng ta cứ như thế quyết định đi . Cha ! Ngươi yên tâm đi , ta cũng biết võ công , nhất định sẽ bảo vệ tốt cho mẫu thân ". Ôn Nhã nói .

Rạng sáng ngày thứ hai , Đan Thanh liền liều lĩnh nguy hiểm đến tính mạng , đem Ôn Nhã từ trên giường kêu dậy , trải qua một phen cật lực mới vận xong cho nàng bộ trang phục tinh tế , Ôn nhã vẫn còn đang mơ màng say ngủ , tùy ý để Đan Thanh dằn vặt mình , rất nhanh , một thân mỹ nữ vận trang phục Tử Y cung đã xuất hiện trước mặt mọi người , vương phi nhìn nữ nhi trước mắt , nội tâm chưa bao giờ có cảm giác thỏa mãn như vậy , có thể cùng nữ nhi đi tham gia yến tiệc trong cung , là điều mà nàng đã chờ đợi mười mấy năm qua.

"Hai ngươi nhất định phải cẩn thận , đặc biệt là Tiểu Nhã , đừng gây phiền toái rắc rối đó ". Ra trước cửa phủ , Bình vương gia cũng không quên dặn dò , Ôn Nhã liên tục gật đầu , đỡ bình vương phi tiến vào xe ngựa , một đường hướng về Vân đình cung mà đi .

" Hoàng huynh , ngươi như thế bách bất cập đãi , là nhất định muốn nhìn thấy ta gả đi ? " . Bên trong ngự thư phòng , một nữ tử vận cẩm y hoa phục , xinh đẹp bất mãn hỏi, hoàng huynh nói , muốn nàng cử hành buổi thưởng xuân yến gì đó , nàng liền biết ý định của hoàng huynh đến cùng là ý gì , vương công quý tộc cả kinh thành này , nàng đều gặp qua , nhưng không có ai có thể lọt vào mắt nàng , cứ coi như hoành huynh tổ chức bao nhiêu tiệc trong cung cũng đều là phí công thôi a.

" Cẩm nhi , muội cũng đã trưởng thành không còn nhỏ nữa , nên suy nghĩ thật kỹ cho chuyện hôn nhân đại sự cả đời của chính mình , bằng không thật sự phải xin lỗi phụ hoàng ở trên trời linh thiêng rồi ." Vân Lâm bắc đất dĩ xoa xoa vần trán, trong hoàng cung này , người có thể khiến hắn phải đau đầu phỏng chừng chỉ có Vân Cẩm .

Mẫu phi của Vâm Cẩm sau khi sinh ra nàng , đã mất máu quá nhiều ,buông tay, rời khỏi nhân thế , Vân Cẩm từ nhỏ được mẫu thân Vân Lâm một tay nuôi nấng , Vân Lâm xem nàng như huynh muội ruột thịt , điểm hiếm có là , ở nơi hoàng cung lạnh lẽo này , ngoại trừ phụ hoàng và mẫu hậu ra , Vân Cẩm cũng là ngươi duy nhất cho hắn cảm giác tình thân gia đình .

" Hoàng huynh , ngươi bảo hộ Mai Phi của huynh là được rồi , chính là hôn sự của ta , cứ để ta tự mình xử lý đi a ". Vân Cẩm nói một tràng , ai cũng đều nói đế vương phong lưu vô tình , thế nhưng nàng lại thấy hoàng huynh và phụ hoàng đều là cùng một loại si tình như nhau , Vân Cẩm sở dĩ chưa tìm được người tâm đầu ý hợp , là cũng bởi vì , nàng vô tình đem những nam tử kia so với phụ hoàng và hoàng huynh , cho nên vẫn không thể nào toại nguyện được , đáng tiếc a.

" Được rồi , được rồi ! Trẫm trong lúc thượng triều cũng đã có nói với các đại thần rồi , muội coi như giúp hoàng huynh một chút , thiết nghĩ muội cũng đâu muốn để cho hoành huynh thất tín với người ta đúng không ? Chờ tiệc rượu kết thúc , trẫm sẽ đáp ứng cho muội một điều kiện , thế nào ? " . Vân Lâm hảo nói lời khuyên bảo , hắn cũng là vì Vân Cẩm mà sốt ruột , ở Vân Đình hoàng triều , những nữ tử như Vân Cẩm, rất nhiều đã trở thành nương của các hài tử , Vân Câm cho đến bây giờ cũng còn chưa có nơi để gửi gắm trao thân , hắn là huynh làm sao có thể không vội vã cho được .

"Vấn đề kia ... có thật là nếu muội muốn điều kiện gì huynh cũng có thể đáp ứng ? ". Vân Cẩm cao hứng nói, hoành huynh rất ít khi nào ra điều kiện với nàng lớn như vậy a.

" Chỉ cần muội không quá phận , thì trẫm có thể đáp ứng cho muội ! ". Vân Lâm âm thầm thở phào nhẹ nhõm , chỉ cần Vân Cẩm đồng ý là được rồi .

" Chờ sau khi yến tiệc kết thúc , muội muốn xuất cung một tháng ". Vân Cẩm không thể chờ đợi được nữa đề ra ngay điều kiện của chính mình .

" Không được ! Xuất cung thời gian lâu như vậy rất nguy hiểm . nhiều nhất cho muội năm ngày ". Vân Lâm không yên lòng để Vân Cẩm xuất cung, dù sao xưa nay Vân Cẩm cũng chưa hề rời khỏi hoàng cung .

" Nửa tháng không được thiếu ! Muội có thể mang nhiều thị vệ đi theo mà ! Hoàng huynh , nếu như còn không chịu đáp ứng cho muội , vậy tiệc thưởng xuân yến gì đó , liền phiền huynh tự mình đi giải quyết a ! ". Vân Cẩm uy hiếp nói .

" Được nửa tháng thì nửa tháng , trẫm sẽ phái người bảo vệ muội , hơn nữa , muội không được ly khai khỏi Vân Thành nửa bước , nếu muội đáp ứng , thì đi mà chuẩn bị ngay tiệc thưởng xuân yến , nếu không đáp ứng , trẫm liền gọi Mai phi đi chuẩn bị ."Vân Lâm thu hồi khuôn mặt đang tươi cười , nghiêm túc nói .

Vân Cẩm cẩn thận suy nghĩ một hồi , có thể được xuất cung còn đỡ hơn là không thể xuất cung được , đã từng nghe cung nữ nói ở ngoại thành hoàng cung phồn hoa , tấp nập , thời gian một tháng cũng không thể chơi hết nhiều chỗ ở Vân Thành được , nếu đã vậy cũng đâu cần thiết phải đi đến nơi khác . Vân Cẩm nghĩ xong liền đồng ý , đi chuẩn bị tiệc thưởng Xuân Yến .

Thời điểm mà xe ngựa của Bình vương phủ đến đại môn hoàng cung cũng là lúc nơi đó đã xếp sẵn hàng dài các xe khác , chờ đợi môn vệ của hoàng cung kiểm soát . Ôn Nhã hiếu kỳ vén rèm xe lên , đánh giá đội ngũ xe ngựa thật dài đang đứng bên ngoài , mỗi chiếc kiểu dáng khác nhau , từ đơn giản đến sang trọng kiểu cách , nhìn chung xe ngựa của Bình vương phủ có vẻ bình thường hơn .

" Giá ! " . Ngay ở thời điểm Ôn Nhã không chú ý , một chiếc xe ngựa xa hoa phi nước đại chạy nhanh đến , một đường phi tới , roi ngựa ác liệt hướng tới chỗ Ôn Nhã , Ôn Nhã nhanh nhẹn nấp vào , roi ngựa đánh nhanh va vào trên cửa sổ xe , để lại một đường dấu vết khá sâu , nếu để roi này đánh trúng mặt , Ôn Nhã thật không dám tưởng tượng .

Ôn Nhã trầm mặt ngồi ở trong xe , ở thời điểm lúc nãy xe ngựa xa hoa đó đi ngang qua , bởi vì gió thổi tung màn xe , nên nàng có thể nhìn thấy một khuôn mặt đầy kiêu căng cùng với đắc ý , đôi mắt thì trào phúng nhìn nàng , Ôn Nhã suy nghĩ một chút , liền nhận ra , người kia chính là Lôi vương .

" Tiểu Nhã , con không sao chứ , có bị thương không ? " Sự tình phát sinh quá nhanh , làm Bình vương phi sợ đến thần sắc cũng trắng tái , kéo Ôn Nhã đến đánh giá một lượt từ trên xuống dưới , sau khi xem xét chứng thực Ôn Nhã không có bị thương , lúc này mới hơi yên lòng .

" Xe ngựa vừa nãy chính là xe của Lôi vương , hắn có phải là bởi vì lần trước ở tiệc rượu , ngươi đã làm hắn mất đi mặt mũi, cho nên bây giờ mới cố ý nhằm vào ngươi ? " . Nhấc lên một góc của màn xe , Bình vương phi lo lắng hỏi , mơ hồ cảm thấy rằng tiệc thưởng xuân yến vẫn là không nên tham gia thì tốt hơn .

" Nương , người yên tâm đi , sẽ không sao đâu , nơi này là hoàng cung , cho dù Lôi vương có kiêu căng như thế nào đi nữa , cũng sẽ không quá đáng , chỉ cần ta không trêu chọc đụng chạm đến hắn , thì sẽ không sao a ! " Ôn Nhã bình tĩnh an ủi Bình vương phi , nếu đổi lại là trước kia , Ôn Nhã nhất định sẽ không dễ dàng buông tha cho Lôi vương , nhưng là thân phận nàng giờ đã không giống như trước , cho nên nàng phải cân nhắc làm như thế nào để không mang đến hậu quả cho Bình vương phủ về sau , cũng không thể nào chỉ mãi lo cho chính bản thân được .

Bình vương phi còn đang trong lúc lo lắng , suy nghĩ , thì xe ngựa đã tiến vào bên trong cửa cung, muốn quay đầu lại cũng không thể . Mặc Khanh sau khi phù trợ bọn họ đưa vào bên trong cung , hắn liền ở bên ngoài chờ đợi .

Đến địa điểm tập hợp , Ôn Nhã đỡ Bình vương phi xuống xe ngựa , mặc dù mọi người ai ai cũng đã biết chuyện nhà của Bình vương phủ rồi , cũng đã từng gặp qua bọn họ , thế nhưng khi Ôn Nhã và Bình vương phi xuất hiện , vẫn là tâm điểm gây nên sự chú ý cho rất nhiều quý phu nhân và các vị tiểu thư đài cát , bọn họ xôn xao nói nói , chỉ chỉ trỏ trỏ , nhìn nhìn , xem xem Ôn Nhã là nhiều nhất .

“ Uyển Như muội muội , lần này đến đây lại mang theo nữ nhi cùng đến , thật làm cho tỷ muội chúng ta vô cùng ngạc nhiên a , cô nương này dáng người quả là duyên dáng , thật là đẹp “. Bình vương phi mới vừa xuống xe ngựa , đã có một vị phu nhân mặc trang phục cung trang xanh ngọc hứớng các nàng cười nói đi tới .

“ Tỷ tỷ vạn phúc kim an , đã để tỷ tỷ cười chê rồi , muội muội thân thể vẫn chưa khỏe hẳn , lần này nếu không phải là muốn diện tạ thánh ân , e sợ rằng muội muội cũng tới không được.” Bình vương phi khẽ mỉm cười , khéo léo trả lời .

“ Tiểu Nhã , vị này chính là Khang vương phi , con còn không mau qua đây bái kiến Khang vương phi “. Bình vương phi nhẹ nhàng đẩy Ôn Nhã một cái . Ôn Nhã lúc này mới quỳ xuống hành lễ .

“ Đứa nhỏ này , vẫn là lần đầu tiên tham gia yến hội long trọng như vậy , nếu có chỗ nào nàng hành xử không được tốt , kính xin tỷ tỷ thứ lỗi bỏ qua cho .” Bình vương phi lại nói .

“ Muội muội khách khí rồi , nếu hiện tại Tiểu Nhã đã là nữ nhi của muội , ta liền cũng sẽ xem nàng chính là nữ nhi của mình mà bình thường đối đãi với nó . “ Khang vương phi cười nói , tiện thể theo trên cổ tay của mình gỡ xuống hai cái vòng đeo tay bạch ngọc óng ánh , long lanh .

“ Đây là quà ra mắt ta tặng cho Tiểu Nhã , không phải là vật quý gì , tiểu Nhã ngươi liền thu nhận đi , cho ta vui .” Khang vương phi vừa nói , vừa kéo tay của Ôn Nhã , liền nhanh chóng đem hai cái vòng tay bạch ngọc đeo vào cổ tay nàng .

Nhìn vòng tay trên cổ tay của mình , Ôn Nhã liền biết , đôi vòng tay này tuyệt nhiên không phải là không có giá trị gì , mà nó ít nhất có giá trị đến mười mấy vạn lượng , Ôn Nhã liên tục nói lời cảm ơn , nhìn thấy mẫu thân cũng không có nói gì , Ôn Nhã liền hiển nhiên nhận lấy , nếu nói không cần thì thật là uổng phí a.

Khang vương phi cùng Bình vương phi nói chuyện phiếm vài câu , đơn giản cũng là thăm hỏi tình hình gần đây của hai ngươi , cũng thực sự nhàm chán chết đi , Ôn Nhã vẫn đứng ở bên cạnh của mẫu thân mỉm cười , chờ Khang vương phi đi rồi , toàn bộ khuôn mặt của nàng đều xụi lơ a.

“ Thế nào ? Không quen với việc xã giao trong cung ? Cái này cũng không còn cách nào khác , người trong cung , nhất định đều không thể đắc tội được . “ Bình vương phi lời nói ý vị sâu xa , nhẹ nhàng vỗ vỗ bàn tay Ôn Nhã . Nhiều năm qua , có Bình vương đứng đỡ cho nàng , tuy rằng nàng ít nhiều không phải đến dự những tiệc rượu như thế này , nhưng đối với rất nhiều đạo lí đối nhân xử thế , nàng vẫn là nhìn thấu một cách triệt để . Nhìn Ôn Nhã như vậy , nàng có chút hối hận đã để Ôn Nhã tiếp xúc với chốn hoàng cung này .

“ Nương , ta không có chuyện gì đâu , chút chuyện nhỏ này không làm khó được ta .” Ôn Nhã cười cười , chỉ cần nàng chấp nhận , chút xã giao căn bản cũng không làm khó được nàng . Trước đây , khi nàng quyết định nhận lại mẫu thân , nhận làm nghĩa nữ của Bình vương gia , nàng cũng chưa hề nghĩ tới bản thân sẽ bị cuốn vào hầu môn , có câu nói : “ Nhất nhập hầu môn thâm tự hải “ . Ngày hôm nay , Ôn Nhã cũng đã tự bản thân tha thiết cảm nhận được câu nói đó .

Bình vương phi cùng với nữ nhi lần lượt đến chào hỏi các vị phu nhân , có người thì ca ngợi Ôn Nhã , có người thì cười nhạo Ôn Nhã , Bình vương phi đều nhất nhất cười đáp lại . Nàng nhìn mẫu thân mà đau lòng . Mẫu thân nàng xưa nay là người tĩnh lặng , dường như là hoa sen không bị nhiễm chút mùi tanh của bùn đất , lúc nào cũng được phụ thân bảo vệ , mà bây giờ , hoa sen ấy lại bởi vì nàng mà chịu cho người khác chà đạp , chê cười , nếu phụ thân mà nhìn thấy cũng sẽ rất đau lòng a.

“ Chư vị phu nhân và các vị tiểu thư , công chúa cho mời “. Sau khi lại xã giao với mấy người , phía sau công công rốt cục cũng đã đến , nói là Vân Cẩm công chúa hiện tại đã ở Túy Xuân Các thiết yến .

Tất cả mọi người nhộn nhịp chỉnh chu lại trang phục và nhan sắc của mình , tự giác xếp thành hàng dài , sau đó theo lời công công truyền đạt , dẫn dắt mọi người theo hướng Túy Xuân Các mà đến .

... ...... ......

Tử Y : Trang phục váy màu tím , tím không đậm cũng không nhạt , nhìn vào rất đẹp .

bách bất cập đãi : Đã đến lúc không thể chờ đợi được nữa .

“ Nhất nhập hầu môn thâm tự hải” : Vào cửa hầu môn sâu như biển