Edit: Thanh Hưng
Đinh Lạc Lạc trở về nhà cũ của nhà họ Đinh thăm bà nội. Nhà họ Đinh có ba gian nhà trệt, một mảnh sân, bốn phía còn có một số tha.nhh.ung nhà trệt của những nhà khác, một số sân. Nộtt khu nhà ở cũ này, bị Phủ Thị Chính thành phố B liệt vào "Văn vật"*, nếu ai động tới một viên ngói một viên gạch ở đây, người đó sẽ bị chính phủ xử lý.
*văn vật = di vật văn hóa
Bà nội Đinh đang chơi mạt chược với các bà cụ hàng xóm, một bàn bốn người, cộng lại đã hơn ba trăm tuổi, nhị ngũ bát vạn lại ăn lqd lại đụng cực kỳ vui mừng. Đinh Lạc Lạc mang cái ghế băng lại ngồi ở sau lưng bà nội. Bà nội Đinh nói: "Lạc nhi, lại gầy." Đinh Lạc Lạc qua loa một tiếng: "Oh." Nghĩ thầm: từ lúc con vào cửa, con mắt của ngài cũng chưa từng rời khỏi bàn bài, ngài là nghe ta gầy, hay là nghe thấy ta gầy? Bà nội Đinh còn nói: "Lạc nhi, tiền đủ tiêu sao?" Đinh Lạc Lạc lại đáp một tiếng: "Vâng." Nghĩ thầm: vốn đặt cuộc trên bàn mạt chược này của ngài đều là con tài trợ, cần gì phải quan tâm túi tiền của con có trống hay không trống.
Đinh Lạc Lạc hôn một cái lên những nếp nhăn trên mặt bà nội Đinh, vậy là được rồi. Bà nội Đinh từ trước đến giờ mạt chược l.le.q.quy.d.don là thứ nhất, cháu gái thứ hai, trong phạm vi mười dặm, không ai không biết, không ai không hiểu.
Giang Tiêu hẹn Đinh Lạc Lạc ăn cơm trưa, Đinh Lạc Lạc nói: "Được, hôm nay tớ mời." Giang Tiêu nói thẳng: "Thôi đi, tình hình kinh tế của cậu rất túng thiếu. Để cho cậu mời, lương tâm của tớ sẽ lo lắng không yên." Đinh Lạc Lạc kiên trì: "Tớ mời. Chỉ là, cậu phải trả lời tớ mấy vấn đề."
Sally lại lắc lắc cặp mông tròn trịa đưa tư liệu "Thiên Viên" đến trên bàn Tả Sâm, ngón trỏ thoa sơn móng tay màu hồng còn mê người mà xẹt qua tài liệu. Tả Sâm nói: "Cảm ơn, thân ái." Sally lại để lại một mị nhãn, mới uốn éo đi ra ngoài.
Bản vẽ thiết kế của"Thiên Viên" lại không quá bình thường, tủ âm tường giữa bức tường của hai nhà cũng không khác thường. Tả Sâm suy nghĩ một chút cũng cảm thấy vậy, nếu là từ lâu trên bản vẽ này đã có này đã có một đoạn tường không giải thích được, chẳng lẽ anh lại không biết không hiểu, lặng lẽ ngồi chờ tới lúc tiểu bất điểm thoạt nhìn có vẻ trói gà không chặt kia xoay búa đục thông hai phòng hay sao.
Cho đến lúc Lương Hữu Tề đến, Tả Sâm vẫn còn nhìn chằm chằm bản vẽ ngẩn người.
Lương Hữu Tề mặc quần bó màu tím, giày da nhọn trắng như tuyết giống như mũi khoan. Tả Sâm che mắt: "Hữu Tề à, cậu có thể ăn mặc nghiêm chỉnh một chút hay không? Ngày ngày giống như Ngưu Lang ra vào phòng làm lqd việc của tôi, người không biết sẽ nghĩ tôi thế nào hat?" Lương Hữu Tề ngồi xuống, bắt chéo hai chân: "Ít bình phẩm tôi từ đầu đến chân đi. Nói đi, lại là cái lồng chim kia?" Ngón tay che mắt của Tả Sâm lộ ra một đường nhỏ: "“Thiên Viên”. Tôi chuẩn bị đổi chim rồi." Lương Hữu Tề đứng dậy: "Ngày mai đi, hôm nay tôi muốn nghỉ ngơi." Tả Sâm xì mũi coi thường: "Lại nghỉ ngơi? Xem ra trả lương cho cậu quá cao." Lương Hữu Tề duỗi cái lưng mỏi nói: "Cao hơn nữa tôi cũng đáng được nhận."
Đinh Lạc Lạc mời Giang Tiêu ăn mì thịt bò. 16 khối hai tô mì, hơn nữa bốn khối một đĩa thức ăn nhỏ, hai người ăn đến nỗi mồ hôi đầm đìa. Giang Tiêu quệt quệt mồm: "Nói đi, muốn hỏi tớ cái gì?" Đinh Lạc Lạc chậm rãi tiến l.equ.yd.on tới bên tai Giang Tiêu: "Cậu và Viên Kiệt, buổi tối, sẽ làm cái gì hả?" Giang Tiêu nhíu nhíu mày: "Buổi tối? Có thể làm gì? Xem ti vi, ngủ." Đinh Lạc Lạc lắc đầu như trống lắc: "Không phải, là sau khi xem ti vi, trước khi ngủ, làm gì hả?" Giang Tiêu “Ồ” một tiếng thật dài: "Cậu là hỏi vận động trên giường à?" Con ngươi Đinh Lạc Lạc nhìn trái nhìn phải, chỉ sợ câu "vận động trên giường" của Giang Tiêu bị người khác nghe được.
Điện thoại của Giang Tiêu vang lên, cô ấy “A lô” một tiếng, lại “À” ba tiếng, lập tức cầm túi xách đứng lên. Cô ấy nói: "Lạc Lạc, việc gấp, tớ đi trước. Vận động trên giường hôm nào tớ sẽ kể cho cậu." Nói xong, lập tức lqd chạy đi để lại một vệt khói. Đinh Lạc Lạc đưa tay ra nhưng ngay cả một sợi tóc của cô ấy cũng không bắt được.
Trên đường về nhà, đột nhiên Đinh Lạc Lạc lo lắng: sẽ có có kẻ trộm ra vào tủ âm tường của cô, lấy trộm hết đồ đạc trong nhà cô hay không? Lúc ra cửa cô quá vội vã, nhớ khóa cửa phòng, cũng không nhớ khóa cửa tủ. Đinh Lạc Lạc đi như bay, chạy trở về nhà.
Tất cả đồ đạc trong nhà đều còn nguyên. Đinh Lạc Lạc nhẹ chân nhẹ tay mở tủ âm tường ra, nhìn thấy đoạn tường, và tủ âm tường đen ngòm nhà Tả Sâm. Người này, lại vẫn chưa tìm người tới sửa chữa. Người này tên là gì? Tả cái gì? Vóc dáng thật là cao, mắt cũng rất xinh đẹp. Đinh Lạc Lạc nhìn về phía tủ âm tường ngẩn người.
Tả Sâm trở lại "Thiên Viên", mở tủ âm tường ra. Đinh Lạc Lạc bị Tả Sâm đột nhiên xuất hiện dọa sợ đến liên tiếp lùi lại, lảo đảo thanh.hưng một cái, ngồi trên mặt đất. Tả Sâm sững sờ, lập tức cười to lên: "Tiểu bất điểm, vẫn còn bắt quỷ à?" Đinh Lạc Lạc nhìn chằm chằm Tả Sâm: "Sao anh vẫn chưa có tìm người tới sửa chữa?"
"Chờ một chút. Công nhân vội, chậm một chút sẽ tới." Tả Sâm đột nhiên không muốn sửa chữa lại đoạn tường này nữa. Vừa mở cửa tủ ra, là có thể nhìn thấy cô gái nhỏ Đinh Lạc Lạc này, cũng không có gì không tốt.
Đinh Lạc Lạc đứng lên: "Không có việc gì, tôi đóng cửa trước." Nói xong, phanh một tiếng đóng cửa tủ lại. Đinh Lạc Lạc không lqd muốn nhìn thấy Tả Sâm. Cô vừa nhìn thấy anh, trái tim lập tức nhảy bùm bùm. Điều này làm cho cô cảm thấy không thoải mái.