Weibo lại bùng nổ.
"Không thể nào, thật hay giả?"
Cái xiên trên đầu ngu ngốc, giấy trắng mực đen viết rành rành, còn có thể giả bộ "
" Tôi chỉ biết chồng tôi không có khả năng bị Tần Tư Điềm vu oan, cô ta quả nhiên là một con trà xanh, hôm nay đăng hai bài Weibo như vậy quả thực khiến tôi ghê tởm "
" Trước khi mọi người xem cô ta giả bộ, có người thu mua nhân viên quản lý Weibo của tập đoàn Phó thị, xem xét cô ta lại nói cái gì nữa "
" Tần Tư Điềm ghê tởm, trà xanh hay Bạch Liên Hoa đều bị cô ta chiếm "
" Các người đừng quá phận, cho dù là Tần Hạ bị oan, nhưng chuyện cô ta đoạt bạn trai của chị mình, đương nhiên sự thật là tiểu tam hả "
" Tiểu tam rất đáng giận, Tần Hạ mới ghê tởm "
* * *
Tần Tư Điềm nhìn thấy bài đánh giá trên trang Weibo, cắn chặt hàm răng:" Rốt cuộc Trịnh Dung cùng Tần Hạ là mối quan hệ gì, xen vào nhiều như vậy "
" Ai biết bọn họ là mối quan hệ như thế nào, ngươi cũng đừng tức giận quá, những chứng cứ này nhiều nhất chỉ chứng minh được Tần Hạ bị oan, không hề có chứng cứ là chúng ta thu mua, buổi tối đăng bài lên Weibo ngươi thể hiện một chút "Tôn Vũ Khiết không nghĩ tới Trịnh Dung đánh trả sớm như vậy.
Tần Tư Điềm vẻ mặt âm u, nếu như Tần Hạ thân bại danh liệt, từ nay về sau sẽ không sống được ở đế đô, đã xảy ra chuyện như thế này, mục đích của cô ta đã không đạt được.
Buổi chiều, cô ta lại đăng một bài lên Weibo.
Đại ý là biết Tần Hạ không phải là người như vậy, thực sự là rất tốt, sau đó hy vọng Tần Hạ mau chóng về nhà, mọi người trong nhà đều đang đợi cô ấy.
Phía dưới là một đống fan não tàn quỳ gối liếm nội dung.
Sau đó có người biết hạng mục của Tần thị kết hợp cùng với Triệu thị, sáng sớm ngày hôm sau tin tức đã liền xuất hiện, Tần Hạ nhìn thấy trên TV phóng viên đang phỏng vấn Tần Chính Hào.
Người phóng viên kia không biết là tám chuyện, hay đã được mua chuộc, ngay tại chỗ hỏi ý kiến của ông ta về việc hai cô con gái ồn ào trên Weibo, cùng với suy nghĩ của ông ta về chuyện cô con gái út cướp bạn trai của chị mình, Tần Chính Hào đang trương ra khuôn mặt uy nghiêm nhìn thẳng vào máy ảnh, khuôn mặt đặc biệt là uy nghiêm.
" Tần Hạ là con gái của tôi, tôi hy vọng con bé tôn trọng tự tôn một chút, không cần ghen ghét với chị của mình, Tư Điềm vẫn xem con bé là người em gái tốt, nó đã tổn thương Tư Điềm một lần, sẽ có lần thứ hai, cho dù con bé là con gái của tôi, tôi cũng sẽ khong dễ dàng tha thứ.
"Ý tứ của Tần chủ tịch chính là xác nhận Tần Hạ cướp bạn trai của chị gái?" Phóng viên kích động truy vấn
Tần Chính Hào trầm mặc, nhíu mi, dường như câu hỏi này rất khó trả lời.
Trợ lý của ông ta liền tiến lên ngăn phóng viên.
Phóng viên dễ gì buông tha cơ hội tốt như vậy, "Tần chủ tịch, người hy vọng cô ấy tôn trọng tự tôn, có phải hay không nói cô ấy lúc trước không tự trọng tự tôn?"
Tần Chính Hào không có nói nữa, biểu hiện của ông ta giống như muốn xuyên một nhát vài người Tần Hạ.
Tần Hạ nhìn chằm chằm vào bóng lưng Tần Chính Hào, tay nắm chặt thành quả đấm, thần sắc lạnh lùng khó tả.
Đây là người cha tốt của cô, người khác xem con gái như bảo bối, trong mắt Tần Chính Hào, cô chính là một loại cây cỏ, không nghĩ tới thời điểm muốn dẫm nát dưới chân, thời điểm cũng muốn được ân sủng một chút.
Tần Hạ ôm lấy trái tim của chính mình, cuối cùng cô còn muốn mong chờ điều gì, đều cũng đã bị thương quá nhiều lần như vậy.
Di động bất ngờ vang lên.
Tần Hạ nhìn thấy là Phó Thiên gọi đến, do dự mà ngồi dậy: "Alo"
"Em có ở nhà không?" Giọng nói trầm thấp của Phó Thiên có một năng lực khiến người khác an tâm.
Tâm đang trôi lơ lửng liền bình tĩnh lại, Tần Hạ ngồi dựa trên ghế sôfa, lười biếng mà nói rằng: "Lúc này không ở nhà thì còn có thể ở đâu, tôi đã xem bài đăng Weibo của Trịnh thiếu, cảm ơn anh"
Giọng nói tươi cười của Phó Thiên truyền đến: "Không cần cảm ơn, chuyện anh nên làm"
Tần Hạ mặt đỏ lên, cái gì mà nên làm hả, giống như chính mình cùng với anh có mối quan hệ thân quen.