Nghiện - Tứ Khuyết Nhất

Chương 3: Li*m quần lót




Chờ người đàn ông tắm rửa xong, Bạch Chỉ xuống lầu lấy một chút trái cây, lúc trở lại liền như vô tình chạm mặt Chu Thành Đông.

Tóc Chu Thành Đông ướt sũng, trên người quấn khăn tắm quá mỏng, nhìn kỹ một chút đã có thể thấy được cây gậy dưới thân kia được che lại phồng lên rõ ràng.

Bạch Chỉ đương nhiên thấy được, cô bưng đĩa nói: “Cha nuôi, người muốn ăn trái cây không?”

Chu Thành Đông không thích ứng được kiểu xưng hô này, cha nuôi, có loại cảm giác như đã làm cha rồi.

“Ta không ăn, con lấy về phòng ăn đi.” Ngữ khí Chu Thành Đông lạnh nhạt, anh nói xong, đi nhanh qua hành lang trở lại phòng ngủ.

Bạch Chỉ đã quen với tính tình ông ấy, trong ấn tượng của cô người đó đối với cũng ai đều thực lạnh lùng, cho dù là với Vu Mị cũng có cảm giác xa cách, cho nên cô cũng không có biểu cảm kỳ lạ gì.

Đưa mắt qua phòng tắm cô nhìn bên trong, liếc mắt một cái cô đã thấy được quần lót ném ở trong giỏ đồ.

Bạch Chỉ đứng bất động ở cửa, tiểu ác ma trong lòng đang tiến hành dụ hoặc cô: “Vào đi thôi, đi lấy quần lót của ông ấy.”

Đây không phải là lần đầu tiên cô dòm ngó quần lót của ông, càng không phải là lần đầu tiên muốn trộm lấy quần lót.

Bạch Chỉ không khống chế được dục vọng biến thái đối với cha nuôi, cô đi vào phòng tắm, hệt như kẻ trộm cầm lên quần lót giữ ở trong tay, quần lót màu đen thuần không biết có bao nhiêu dơ bẩn nhưng giờ khắc này, Bạch Chỉ lại cho rằng có quần lót như có cảm giác ông ấy đang bên cạnh mình.

Trái tim đập “Thùng thùng” một cách kinh hoàng, cô nuốt nước bọt bước ra từ phòng tắm, không dám nhìn bên ngoài có người hay không, cầm quần lót chạy nhanh trở lại phòng của mình.

Đóng cửa lại, Bạch Chỉ dựa vào cánh cửa, trái tim cô kịch liệt nhảy lên muốn dừng cũng không được.

Cầm chặt quần lót, mãi đến khi lòng bàn tay ra mồ hôi, Bạch Chỉ mới ý thức được chính cô lại trộm quần lót của đàn ông.

Đem đĩa đựng trái cây đặt ở trên bàn, Bạch Chỉ mở quần lót ra, bốn chân quần lót rộng thùng thình, hình thức bảo thủ đủ để nói lên tính cách của ông, cô chuyển qua tới vị trí phía trước quần, ở địa phương kia thế nhưng lại phồng lên thật lớn, tuy rằng là trống không, nhưng thực rõ ràng, hẳn là bị dương v*t căng dãn ra.

Trong đầu cô thoáng hiện ra bộ dáng vật bên dưới của ông ấy, có lẽ là một vật lớn dọa người.

Bạch Chỉ nhịn không được việc chính mình đối với cha nuôi có dục niệm điên cuồng, cô nhìn chỗ phồng ra có chút màu trắng, muốn ghi nhớ hương vị quần lót của ông.

Tham niệm trong lòng nảy sinh, cô không biết vì sao đối với đồ vật thuộc về đàn ông cô lại có loại ý nghĩ biến thái này, nhưng cô muốn ngửi nó!

Chung quy không thắng nổi dục vọng, Bạch Chỉ để quần lót trên mũi mình, hít một ngụm thật sâu, quanh chóp mũi tràn đầy hương vị hạ thể của đàn ông, mùi vị tanh tưởi nhàn nhạt.

Cô không chán ghét mùi vị đó, trong lòng cô thậm chí còn cảm thấy rất dễ ngửi, lại hít một hơi, phía dưới cô đã ướt át, âm hộ sinh ra một trận cảm giác ngứa ngáy, cô liền nghĩ đến người ấy dùng dương v*t của mình chinh phục cô.

Tuổi trẻ, thân thể đối với dục vọng trước mắt luôn dễ bị hàng phục, mà Bạch Chỉ có suy nghĩ xấu xa với cha nuôi, đã nhanh chóng ép điên cô, bây giờ cô chỉ muốn lột sạch quần áo đi dụ hoặc ông ấy.

Quần lót tanh tưởi khơi dậy khao khát tình dục mãnh liệt của Bạch Chỉ, cô cởi sạch quần áo bò lên trên giường, tách ra hai chân, dùng tay của mình thọc vào rút ra âm hộ, nhỏ giọng rên rỉ, nước bạch lộ ở nơi hạ thể không ngừng phun ra.

Bạch Chỉ quá nhạy cảm, thân thể non nớt không chịu nổi khoái cảm, cô mới cắm một lúc đã cao trào, d*m thủy bắn ra tưới ướt cả một mảng giường đệm.

Cô nằm liệt trên giường, tuy dục vọng của cô tạm thời được thỏa mãn nhưng tiểu huyệt cơ khát múp míp từng vòng, mềm mại lại thiếu thao, dâm mĩ co chặt.