Nghiện Làm (Thô Tục) - A Phì A

Chương 27: Cô Làm Cơm Anh Ở Phía Sau Địʈ Cô




Tống Lương bên dưới thì mân mê va chạm mông cô, bên trên thì bóp vú cô, Hướng Chu để cho anh tùy ý chơi, còn mình tập trung nấu đồ ăn.

Bởi vì phía dướilồn bị lấp đầy quá thoải mái làm tay cô có chút run rẩy, cho nên lúc đảo đồ ăn tốc độ cực kỳ chậm, tốn không ít thời gian.

Tống Lương ở đằng sau vẫn luôn xoa vυ", mãnh liệt đâm vàolồn cô, âm thanh va chạm phát ra tiếng ‘bạch bạch bạch’.

Vẫn luôn mạnh bạo đâm chọc bên tronglồn không có rời, hai người làm gì thì hạ thể đều dính liền với nhau, Hướng Chu bưng đồ ăn ra ngoài đều bị anh đụ.

Hai người vừa đi vừa Địʈ, thật vất vả mới đem tất cả món ăn ra bàn, hai người đi ra ngoài, Hướng Chu dừng lại trước bàn cơm, xoay người nhìn Tống Lương hỏi anh: “Cơm đã xong, anh muốn ăn cơm như thế nào?”

Tống Lương nhìn cô như vậy, bóp mông cô hỏi: “Cô nghĩ tôi ăn cơm được à?”

Hướng Chu hiện tại còn chưa được thỏa mãn nên không muốn anh rút ra, Tống Lương kéo một cái ghế ra, anh ngồi lên ghế dựa người vào,lồn của Hướng Chu còn đang hàm chứa cặ© anh, cho nên lúc anh ngồi xuống là hai người cùng nhau ngồi.

Cô ngồi xuống càng khiến cặ© đâm càng sâu, vốn đang đưa lưng về phía anh, cô xoay người đổi thành vị trí đối mặt anh, lúc xoaylồn vẫn dính liền với côn ŧᏂịŧ.

Hướng Chu chống tay lên mặt bàn đằng sau, thân thể nâng lên hạ xuống, bắt đầu dùng tư thế nữ trên để ra vào, dùng lực chống bàn mà cưỡi cặ© anh.

Tống Lương ôm eo cô, nhìn bộ ρᏂậи iиɧ ɖụ© của hai người dính chặt nhau, lỗlồn bên dưới đang gắt gao cắn chặt dương vật anh.

Hướng Chu sung sướиɠ nhưng cũng không có phát ra âm thanh quá lớn, cứ như vậy chậm rãi mà cọ xát côn ŧᏂịŧ, thoải mái ngửa đầu rêи ɾỉ và thở hổn hển.

Di chuyển một lúc sau Hướng Chu cảm thấy hơi mệt, liên tục cử động phần eo làm cô mỏi không muốn động nữa, Tống Lương thủ sẵn bên hông cô đột nhiên tăng tốc kéo cô tới mạnh mẽ đâm thọc, nắm eo cô nâng lên rồi lại ngồi xuống.



Vốn dĩ Hướng Chu từ nãy giờ không có phát ra tiếng rên quá lớn, nhưng đột nhiên bị anh Địʈ mãnh liệt như vậy, lúc sau cô thoải mái lớn giọng kêu lên: “A a a a ….. nhanh quá …. nhanh quá …. chậm một chút…. Xin anh.... Xin anh chậm một chút …..”

Anh nắm bên hông dùng sức mà cắm rút, lực đạo đặc biệt rất mạnh, mỗi lần ngồi xuống là Hướng Chu bị đâm đến tận cùng, Địʈ cô quá sưng sướng.

Hướng Chu hưng phấn đến nỗi không kiềm được vẻ mặt phê lòi mắt của mình nên đã bị anh thấy được.

Anh thích nhìn hình ảnh thỏa mãn của cô, bộ dáng cao trào đến mê người.

Hướng Chu bị Địʈ đến cao trào, cả người như bị rút hết sức lực, dựa vào vai anh, ôm lấy cổ anh mà thở dốc, núʍ ѵú cọ trên quần áo Tống Lương. Cô hiện tại có chút run rẩy, thở phì phò bên tai anh, cũng không biết là bị làm sao, đại khái chắc bởi vì thân thể sau khi lêи đỉиɦ không khống chế được mà run lên.

Tống Lương cứ vậy mà ôm cô, nhìn cô sau khi cao trào cả người run rẩy mà ôm lấy anh.

Người phụ nữ này được sướиɠ nên cả người cứ phát run lên, anh ôm eo cô, rút thằng em của mình ra và bắn tinh lên mông Hướng Chu, không có bắn vào bên trong.

…..

Ngày hôm sau Hướng Chu vẫn xuống tiệm để thu tiền phụ anh, nhưng đột nhiên cô nhận được cuộc điện thoại vô cùng vui vẻ, cúp điện thoại sau đó nhìn Tống Lương nói: “Anh Tống, nói cho anh một tin tức tốt, em đã tìm được công việc, đối phương nói là bao ăn bao ở, hơn nữa tiền lương đãi ngộ cũng không tệ. Nếu không có vấn đề gì thì ngày mai em có thể đi làm ngay.”

Tống Lương vốn dĩ đang sửa chữa xe thì nghe được lời này liền đi ra ngoài, ra đứng trước mặt Hướng Chu nhìn thấy vẻ mặt cao hứng của cô, trầm mặc một lúc sau đó hỏi cô, giọng điệu có chút không thích hợp, “Cô phải dọn đi à?”

Hướng Chu nhìn phản ứng của anh, có chút cao hứng nói: “Đúng vậy, em tìm được công việc bao ăn bao ở nên nhất định phải dọn đi, cũng không thể cứ ở nhà anh quấy rầy anh mãi, nói thêm nữa thì không phải lúc ấy anh bảo em tìm công việc nào mà bao ăn bao ở sao? Tìm được liền dọn đi, em hiện tại tìm được rồi nên phải đi chứ, anh không phải nói như vậy sao?”

Tống Lương: “....”