Nghiêm Cấm Bịa Đặt Tin Đồn

Chương 63




Bài đăng chủ đề: [Ai có thể cho tôi biết chuyện gì đã xảy ra với Sơ Kỳ Bất Ý không?]

Đầu tiên tôi không phải là fan cp, tôi chỉ muốn hỏi hai người này đang giở trò gì vậy?! Tôi sốc luôn đấy [liên kết video]

Hai người bọn họ không phải mới ôm nhau hồi đầu năm à? Sao tự nhiên bây giờ lại giờ vờ không quen? Sao tôi không hiểu gì hết?

2L: Tôi cũng không hiểu. Lúc nghe One nói câu “Xin chào” kia, mặt tôi cũng sững sờ y như Kỳ Tích luôn.

3L: #Đào lại những chuyện động trời của Sơ Kỳ Bất Ý những năm tháng đó#

4L: Đây là tình thú của cặp tình nhân thôi.

9L: Nghe nói hai người bọn họ mâu thuẫn gay gắt lắm, còn có thể chào hỏi giữ thể diện như thế kia cũng đã không tệ rồi.

10L: Nghe ai nói? Nói tôi biết với.

13L: Đừng có làm loạn ở đây. Rõ ràng One cố ý nói như vậy. Nếu mối quan hệ không tốt thì đã không đùa như vậy?

14L: Có đúng là đùa thật không? Nói đùa thì cũng phải nhìn xem đối phương có cười hay không chứ. Tôi thấy cả hành trình Kỳ Tích vô cùng xấu hổ, lúc Vạn Sơ Không ngồi xuống bên cạnh cậu ấy cũng không dám quay đầu lại nhìn, giống như bị dọa sợ vậy. Xin hỏi đây là đắc tội gì với minh tinh lớn à? Chưa gì đã bắt đầu kiêu ngạo như vậy rồi.

19L: Không phải trợ lý của Vạn Sơ Không ở đằng sau cũng bị quay vào à? Với lại những người ở hiện trường cũng nói lúc bên trong có nhìn thấy vị trí trên máy bay, đây rõ ràng là tổ chương trình cố ý sắp xếp.

22L: Cái này là còn chưa ấm chỗ đã bắt đầu quay à?

23L: Đạo diễn của “Ngày Xuân” là Tằng Nhân. Phong cách của ông ta còn chưa đủ rõ ràng sao? Ông ta thích kiểu ngẫu hứng như vậy, nhiều ngôi sao cũng bị cắt ghép chỉnh sửa rồi mà.

29L: Đây không phải là lần đầu tiên Kỳ Tích tham gia một chương trình tạp kỹ thế mà mới chào hỏi thôi đã bị dọa sợ như thế. Quý giá thật đấy, không chơi nổi thì đừng có mà tham gia.

34L: Cái video này tôi xem lần nào là cười lần đó, nhất là lúc Kỳ Tích còn chưa biết tình huống đang là gì thì tự nhiên Vạn Sơ Không tới bắt tay chào hỏi

35L: Tôi thì nghĩ Kỳ Tích suýt chút nữa thì thốt lên: Anh bị mất tri à?

36L: Hoàn thành thế giới mà chỉ có mình Kỳ Tích bị tổn thương.

47L: Không quen thì nói không quen, tại sao lại nói là giả vờ? Nếu quan hệ thật sự có tốt đi chăng nữa thì cũng không cần mất trí đi ôm nhau trước mặt phóng viên như thế. Bị ôm trước mặt nhiều người như vậy đương nhiên không thể nào đẩy ra rồi. Dù sao thì không phải ai cũng không cần mặt mũi giống cậu ta.

48L: Chà, phân tích rõ ràng quá.

52L: Tôi sẽ không nói có người chủ động nhắc tên Kỳ Tích lúc phỏng vấn. Tôi sẽ không nói có người vượt qua nửa cái khán phòng chỉ để nói một câu với Kỳ Tích. Tôi cũng sẽ không nói có người chủ động sai trợ lý lái xe đến sân bay đón Kỳ Tích. Nếu muốn so về độ mặt dày thì chưa biết ai hơn ai đâu.

53L: Mặc dù mọi người đang lên án nhưng tôi vẫn muốn nói. Mấy người đừng có cãi nhau nữa. Mấy người cứ như vậy chỉ khiến đám fan cp điên cuồng kia khom lưng nói cảm ơn cảm ơn cắn đường cắn đường thôi!!

62L: Siêu thoại Sơ Kỳ Bất Ý luôn rất thú vị. Hai người kia chỉ mới nắm tay thôi mà bọn họ nhảy cẫng lên rồi.

63L: Tôi con mẹ nó muốn nói mấy người đang ngây thơ cái gì vậy? Lúc hai người bọn họ chưa quen nhau thì ba cái đồ cấm con nít viết còn ít chắc? Người qua đường cũng nhịn không được mà phải liếc mắt xem thử mà bây giờ tự nhiên từ khi quen biết nhau xong mấy người sao lại trở nên không có tiền đồ như thế chứ!!

69L: Mấy người đừng có mà bắt nạt 7 bảo nữa. Nhân viên quay phim đều đi theo thế kia rõ ràng là đang ghi hình chương trình. Không có ai nói với ẻm hết, còn hùa nhau lừa ẻm nữa. Bảo bối của chúng ta đáng thương quá đi.

75L: Phốc, thật đấy. Trâu bò thật.

89L: [Liên kết video] Hàng mới

90L: Đây là ai quay vậy? Bị chửi còn chưa đủ nữa hả? Đã theo tới phòng chờ máy bay rồi mà mẹ nó còn dám tung ra?

91L: Đây là acc clone, thậm chí còn chẳng có ảnh đại diện, chắc lập ra để đăng mấy video kiểu này. Tôi không tìm thấy nguồn, bây giờ lại bị mấy doanh tiêu hào chia sẻ rồi.

92L: Đây là nửa sau của đoạn chào hỏi phải không? Video trước thì 39 giây, video này có 16 giây, ngắn quá.

93L: Chắc là có quay lại toàn bộ nhưng chỉ cắt mỗi hai đoạn nhỏ để đăng lên.

94L: Tôi có linh cảm là bản đầy đủ sẽ xuất hiện trong vòng bạn bè của mấy tay bán data.

95L: Kỳ Tích làm tôi cười chết luôn. Cứ vài giây là ẻm lén lút liếc sang Vạn Sơ Không ngồi bên cạnh. Mọi người xung quanh cứ nhìn chăm chăm nên ẻm xấu hổ không dám nói gì luôn. Nhìn dáng vẻ của Kỳ Tích giống như rất muốn kéo tay áo Vạn Sơ Không hỏi một câu: Hai ta thật sự không quen nhau hả?

99L: Cậu ta đứng với One trông nhỏ con thật đấy, trong khi rõ ràng cũng không hề thấp.

100L: Tôi phải nói lại, chênh lệch chiều cao yyds.

156L: Đã có bản đầy đủ rồi, lúc sau hai người bọn họ có nói chuyện. Người bán data trong vòng bạn bè của tôi nói hai người bọn họ vừa lên máy bay thì đã có người nâng hạng cho luôn.

157L: Tôi chỉ nói về chuyện hôm trước Vạn Sơ Không đã bay đến Hoa Đô trong khi rõ ràng không có công việc, chắc là tổ chương trình sắp xếp.

158L: Ngàn dặm xa xôi chạy đến chỉ là để trêu chọc vợ yêu thôi đúng không? Tôi muốn báo cáo người này không có thuộc tính trung khuyển ôn nhu như trong fanfic!

159L: Như mọi người đều biết, fanfic đều là ooc.

160L: Sơ Kỳ Bất Ý, mấy người giả vờ không quen còn chưa tới một phút đồng hồ, có phải là có chút không thoải mái không?



Sau khi Vạn Sơ Không ngồi xuống bên cạnh Kỳ Tích, có mấy lần Kỳ Tích muốn nói lại thôi. Lúc cậu quay đầu trùng hợp nhìn thấy máy quanh sau lưng trợ lý.

Kỳ Tích: “…”

Bởi vì cậu vừa mới chột dạ không có nhìn kỹ cho nên không ngờ tổ chương trình lại âm thầm bắt đầu quay phim như vậy. Ngại những người xung quanh, cậu không dám hỏi thẳng Vạn Sơ Không, chỉ có thể lén lút liếc đối phương.

Nhìn thấy khóe miệng có chút cong lên của Vạn Sơ Không, cậu lập tức nhận ra mình đoán không sai. Chắc hẳn Vạn Sơ Không đã sớm biết chuyện này. Chẳng trách hôm qua không gọi điện thoại cho cậu, chỉ mỗi nhắn tin, nhất định là đang ở trên máy bay!

Kỳ Tích còn đang phân tích, Vạn Sơ Không đột nhiên tiến lại gần, lấy tay che lỗ tai giống như nhân viên vừa rồi, nhẹ giọng nói: “Là bọn họ dặn anh không được nói trước với em.”

Nương theo tiếng thầm thì bên tai, Kỳ Tích nghiêng đầu sang chỗ khác sững sờ nhìn người bên cạnh: “Ồ… Được.”

“Ồ được là sao?” Vạn Sơ Không hỏi cậu.

“Là em hiểu rồi.” Kỳ Tích nói, “Là để quay phim đúng không? Anh dọa em sợ chết khiếp.”

Nếu nói trước cho cậu thì có khi cậu còn lúng túng hơn. Giả vờ gặp nhau ở sân bay gì đó, mặc dù trong chương trình tạp kỹ trước đây cũng sẽ có nhưng để cậu diễn một màn như thế với Vạn Sơ Không thì thôi chạy trốn còn hơn.

Vạn Sơ Không bật cười, nhấn mạnh lần nữa, “Bọn họ dặn anh không được nói cho em biết.”

Kỳ Tích: “Vậy thì bọn họ thật sự tệ lắm luôn.”

Kiểm tra vé xong, trên đường vào máy bay, trước sau gì đều là nhân viên công tác, Vạn Sơ Không nghiêng người dựa vào cậu: “Em giận à?”

Kỳ Tích nói: “Không có, em đang tự hỏi liệu hạng phổ thông có phải dó nhóm chương trình sắp xếp hay không…”

Vạn Sơ Không: “Ừm.”

Kỳ Tích chỉ thuận miệng hỏi, nghe vậy ngẩng đầu nhìn Vạn Sơ Không, trong mắt đầy vẻ lên án “còn cái gì em không biết nữa không”.

Vạn Sơ Không cong mắt cười, thì thầm: “Đã sắp xếp xong rồi. Chúng ta ngồi cạnh nhau.”

Vừa dứt lời, sau lưng hai người vang lên tiếng ho khan.

Kỳ Tích quay lại, người đại diện của Vạn Sơ Không đi sau lưng bọn họ. Vẻ mặt trợ lý như chết lặng. Đây rõ ràng chưa phải là chuyện tồi tệ nhất, người đại diện còn chưa có thấy được nhiều sóng gió bằng cậu ta đâu!

Vạn Sơ Không lịch sự hỏi: “Cổ họng của anh khó chịu à?”

Người đại diện: “Không sao, cậu còn nhớ lời tôi nói trên xe…”

Hắn còn chưa dứt lời, Vạn Sơ Không đã nói “Vậy thì tốt rồi” rồi quay đầu lại, căn bản không thèm nghe người đại diện nói gì cả.

Kỳ Tích có chút tò mò không biết người đại diện và Vạn Sơ Không nói gì. Sau khi ngồi xuống, nhìn trái nhìn phải thấy không có máy quay phim cậu mới quay đầu lại hỏi: “Người đại diện nói gì với anh thế?”

Vạn Sơ Không suy nghĩ một lúc, trích ra tám chữ trong đống lời lải nhải của người đại diện: “Chăm chỉ làm việc, đừng có gây chuyện.”

Kỳ Tích chớp mắt, giơ ngón cái, vô cùng tán thành.

Vạn Sơ Không nói xong đè tay cậu lại, ấn xuống rồi thì nhét vào lòng bàn tay mình.

Xung quanh không chỉ có mỗi bọn họ, Kỳ Tích nhanh chóng thu tay về, nói nhỏ: “Không được…”

Vạn Sơ Không hỏi cậu: “Thật sự không giận anh chứ? Anh không nói trước với em là anh sẽ đến.”

“Không có mà, không phải chỉ để quay phản ứng của em thôi sao…” Kỳ Tích bình tĩnh được một nửa đột nhiên thông minh, “Vậy chuyện chào hỏi cũng do bọn họ sắp xếp à?”

Vạn Sơ Không cúi đầu nhẹ nhàng chọc chọc mép điện thoại, gõ vào vết nứt trên màn hình, “Anh biết rồi, quả nhiên là có giận anh.”

Kỳ Tích: “Em không giận, nhưng chuyện chào hỏi…”

“Bọn họ sắp xếp để anh gặp chú Phòng nhưng anh nói là anh nói chuyện với em thì tốt hon.”

Kỳ Tích: “Cảm ơn, vậy chuyện chào hỏi…”

“Anh muốn bay cùng em.”

Kỳ Tích dừng một chút, sau đó đưa ra kết luận: “Cho nên chuyện chào hỏi là ý kiến của anh, đúng không?

Vạn Sơ Không ngẩng đầu nhìn cậu, con ngươi màu nâu đen trông tràn đầy sức sống: “Không phải em nói không giận à?”

Ngay lúc Kỳ Tích muốn nói gì đó thì tiếp viên hàng không bước tới ngắt lời bọn họ. Trong lúc đó, Vạn Sơ Không cứ luôn nhìn cậu, Kỳ Tích cố ý giấu mặt vào trong cổ áo nhưng không thành công.

Chờ tiếp viên đi rồi, Kỳ Tích quay đầu lại nhưng Vạn Sơ Không lại quay mặt đi nhìn chiếc điện thoại đã bị tắt màn hình như thế anh đã làm sai cho nên tự phạt.

Kỳ Tích rất vô tội: “Em thật sự không tức giận…” Vừa nói cậu vừa lặng lẽ níu góc áo của Vạn Sơ Không.

Lúc này Vạn Sơ Không mới quay đâì, đưa tay ghé sát vào tai Kỳ Tích, nhỏ giọng nói: “Vợ không giận anh là tốt rồi.”

Lỗ tai Kỳ Tích lập tức đỏ lên mấy độ.

Sau khi máy bay cất cánh, Kỳ Tích chú ý có một cặp tình nhân thường xuyên nhìn về phía bọn họ. Cậu vừa nhắm mắt lại, Vạn Sơ Không đặt tay lên tay vịn, ngón tay hai người khẽ chạm vào nhau.

Kỳ Tích lập tức quay đầu, sắc mặt Vạn Sơ Không vẫn như thường lệ, cúi đầu dùng tay kia quét điện thoại.

“Anh đụng em rồi.” Kỳ Tích nhắc nhở.

Vạn Sơ Không quay đầu, giọng điệu vô cùng tự nhiên: “Không thể chạm em à?”

Kỳ Tích vừa muốn mở miệng thì khóe mắt nhìn ảnh sân bay của mình đầy trên màn hình của Vạn Sơ Không: “Anh… đừng có mà lướt weibo trên máy bay.”

“Tại sao? Anh cố ý mua wifi.”

Kỳ Tích cạn lời.

Một lát sau, cặp tình nhân kia cuối cùng cùng di chuyển. Người đàn ông bước đến trước mặt Vạn Sơ Không nói vợ anh ta thích Vạn Sơ Không cho nên muốn xin chữ kí.

“Chúng tôi vừa mới kết hôn cách đây không lâu. Lần này đi hưởng tuần trăng mật, không ngờ có thể gặp được anh. Cô ấy nhát quá nên không dám đến nói…”

Kỳ Tích nhìn về phía cô gái, khuôn mặt cô ấy quả nhiên đã đỏ bừng lên.

Vạn Sơ Không nói không sao hết, người đại diện ngồi phía sau nghe vậy lặng lẽ đưa một cây bút qua.

Từ góc nhìn của Kỳ Tích, một bên mặt của Vạn Sơ Không cực kì đẹp trai, xương hàm rõ ràng, lông mày vừa phải, lúc cúi đầu kí tên trông hơi có vẻ thờ ơ, thậm chí có thể nhìn ra được một chút lạnh lùng.

Thừa dịp Vạn Sơ Không đang kí tên, nhà trai bỗng nhỏ giọng hỏi: “Cậu là Kỳ Tích đúng không?”

Không chỉ Kỳ Tích ngẩng đầu lên mà Vạn Sơ Không cũng ngẩng theo.

Nhà trai mỉm cười: “Vợ tôi hỏi có thể cũng xin chữ kí của cậu không, cô ấy vô cùng thích cậu.”

Kỳ Tích nhìn về nhân viên công tác ngồi phía sau, nhân viên khoát tay, cậu quay đầu lại: “Tôi không mang theo ảnh, không có cách kí tên…”

Nhà trai tỏ vẻ đã hiểu.

“Kí bên cạnh anh đi.” Vạn Sơ Không chỉ một vị trí trên tấm poster.

Kỳ Tích ngẩn người: “Không tốt lắm đâu.”

Vạn Sơ Không hỏi người đàn ông: “Anh có phiền không?”

Tất nhiên nhà trai nói không phiền.

“Em có phiền không?” Vạn Sơ Không quay đầu hỏi Kỳ Tích.

Người đại diện nhịn không được xen vào: “Cậu có nhớ lời tôi nói trên xe…”

“Giao lưu thân thiện với người hâm mộ cũng không được à?”

Người đại diện dường như muốn tát vào miệng mình, hoặc chặt đứt bàn tay vừa mới cầm bút của hắn.

Lần này Kỳ Tích không hỏi nhân viên công tác nữa, trực tiếp kí tên lên tấm poster, đối phương cảm ơn xong sau đó về lại chỗ ngồi.

Vạn Sơ Không nói: “Tên chúng ta viết cùng một chỗ.”

Kỳ Tích ho nhẹ một tiếng, sờ sờ lỗ tai: “Đúng vậy, cùng ở bên nhau.”