Nghịch Thiên Thần Phi Chí Thượng

Chương 27: 27: Lấy Tiền Lại






Tất cả mọi người nghe xong đều kinh ngạc nhìn về nơi phát ra thanh âm - chỉ thêm có một kim tệ, đây là đùa giỡn hay là cố ý vậy?
Khương Huyền cũng tức giận không thôi, hắn trừng mắt nhìn cái người đang phá đám, nhưng hắn lại nhận ra chính là người đàn ông kỳ quái mặc áo choàng ban nãy.

Nếu mà thêm nhiều thì cũng không có gì để nói, đằng này lại chỉ thêm có một kim tệ, đây là cố ý chơi hắn mà?
Mộ Nghiêm và những người khác cũng đầy nghi hoặc, nhưng họ chỉ nhìn thoáng qua rồi thu hồi tầm mắt.

Tuy rằng không quen biết, nhưng nếu có thể cho Khương Huyền ăn chút mệt, họ cũng sẽ rất cao hứng.

"255 vạn kim tệ!"
Khương Huyền cũng không nghĩ ngợi gì, lại tăng giá!
Mà tùy tùng ngồi bên cạnh hắn mấp máy môi, nhưng vẫn không nói.

Mộ Thanh Lan dựa vào lưng ghế, lần thứ hai lười biếng nói--
"255 vạn lẻ một kim tệ.

"
Phụt.

Sau một khoảng thời gian im lặng ngắn ngủi, cuối cùng ai đó cũng không kìm được, âm thầm cười ra tiếng, bất quá sau đó cũng im miệng ngay lập tức.

Nhưng sắc mặt của Khương Huyền, vẫn ngay lập tức trở nên rất khó coi.

"Ngươi rốt cuộc là ai? Ngay cả đồ của Khương gia ta cũng dám đoạt!"
Nhìn thấy Khương Huyền phát hỏa, tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm vào để xem kịch vui.

Nhưng người đàn ông mặc áo choàng chỉ nghe vậy, cũng chỉ cười nhạt nói:
"Thứ này, bây giờ vẫn còn chưa thuộc về Khương gia của ngươi thì phải?"
"Ngươi!"
Khương Huyền tức giận.

"Quy tắc đấu giá vô cùng đơn giản - ai ra giá cao thì sẽ có được.


Thế nào hả, Khương đại thiếu gia không có tiền để đấu giá, nên liền muốn ỷ thế hiếp người cường đoạt sao?"
Giọng điệu nghe có vẽ lười biếng, nhưng lời nói ra lại khiến người ta không thể không gật đầu, đặc biệt là ở đây - chính là Nhà đấu giá Hạ Thương!
"Hừ! Bổn thiếu gia đây thật ra muốn xem xem, ngươi có năng lực gì cùng bổn thiếu gia đấu!"
Khương Huyền hừ lạnh một tiếng: "270 vạn kim tệ!"
Hắn cố tình không tin, người này có năng lực gì để tăng giá!
Mọi người đều hít hà một hơi - cái giá này, quả thật quá cao rồi!
Mặc dù Tinh Trận Đồ rất hiếm, nhưng cái giá này, cũng hơi quá mức.

Cho dù là Khương gia, muốn lấy ra nhiều như vậy một lúc, cũng có chút khó khăn.

Tùy tùng bên cạnh Khương Huyền bất đắc dĩ nhỏ giọng nhắc nhở: "Thiếu gia, ngươi phải suy nghĩ kỹ lại, Tinh Trận Đồ này tuy rằng trân quý, nhưng thật sự cái giá này không đáng ạ!"
Các gia tộc tuy đã biết được tin tức từ trước, hơn nữa đều có lòng muốn tranh đoạt, nhưng họ cũng không ngốc, làm sao có thể bỏ ra một số tiền khổng lồ, để chụp một cái tam tinh Tinh Trận Đồ cũ nát được chứ?
Khương Huyền trừng hắn một cái: "Câm miệng!"
Khương Huyền chưa bao giờ chịu thua thiệt, thứ hắn muốn, cũng chưa từng không đạt được!
Tuy nhiên, khoảnh khắc tiếp theo, thanh âm kia lại từ từ phát ra lần nữa--
"270 vạn lẻ một kim tệ.

"
Khương Huyền thật sự sắp tức giận muốn bùng nổ!
Người này chính là cố ý!
Mộ Thanh Lan không có rảnh để bận tâm, cũng không thèm để ý đến suy nghĩ của Khương Huyền.

Nàng chỉ cần một vật để bảo mệnh, hiện tại thứ duy nhất có thể có được chính là Tinh Trận Đồ này, đương nhiên nhất định phải giật lấy.

"Ngươi cho rằng Khương gia ta sợ ngươi sao!"
Khương Huyền hai mắt đỏ bừng, sắc mặt hơi méo mó, lập tức mở miệng muốn tăng giá!
"Thiếu gia! Chờ một chút!"
Tùy tùng bên cạnh lập tức kéo hắn lại, vội vàng nói: "Thiếu gia! Trước đó Gia chủ đã giao phó, mặc dù là đồ thật, nhưng nếu vượt qua hơn 250 vạn kim tệ, thì cũng không cần phải có!"
Nó thực sự không đáng giá!
Khương Huyền còn muốn nói gì nữa, thì người tùy tùng lại nói:
"Thiếu gia, ngài cũng không thể không nghe theo lời dặn dò của Gia chủ!"
Khương Huyền có chút do dự, hắn tuy rằng hành động đã muộn, nhưng trong lòng vẫn là tràn đầy tức giận.


"Thiếu gia, cho dù hắn cướp được bảo bối kia, thì cũng phải có mệnh mới có thể sử dụng, không phải sao?"
Lời nói của tùy tùng, lập tức khiến sắc mặt của Khương Huyền tốt hơn rất nhiều.

Đúng vậy, Lạc Tây thành này là địa bàn của Khương gia, người đó chụp được bảo bối đó, thì có tác dụng gì?
Chỉ cần sử dụng một chút thủ đoạn, bọn họ liền có thể đem vật đó quy về chính mình!
Khương Huyền cười lạnh, dựa vào lưng ghế thật mạnh, nhìn về phía Mộ Thanh Lan:
"Chỉ là một tên vô lại ở đâu đến, bốn thiếu gia cũng không cần cùng đấu với ngươi, chỉ hy vọng.

.

Ngươi có thể ra khỏi được Lạc Tây thành này mới tốt.

"
Đây thật sự là làm trò đe dọa trước mặt mọi người.

Bất quá, Khương gia có thế lực cường đại, còn Khương Huyền thì độc đoán nên không có gì lấy làm lạ khi hắn làm như vậy.

Mộ Thanh Lan giật giật khóe miệng.

"Không có tiền chính là không có tiền, giả vờ hào khí cái gì.

"
Nói một câu, lại khiến mặt của Khương Huyền lần thứ hai lại đỏ thành màu gan heo.

Nếu không phải vì băn khoăn mặt mũi của nhà đấu giá Hạ Thương, hắn thật sự muốn xé xác kẻ đó ra ngay lập tức!
Hạ Chung luôn lặng lẽ theo dõi sự việc này, lúc này mới cười nói:
"Vị này ra giá 270 vạn lẻ một kim tệ, vậy còn có ai ra giá cao hơn không?"
Toàn bộ phòng đấu giá đều im lặng.

"270 vạn lẻ một kim tệ lần thứ nhất!"
"270 vạn lẻ một kim tệ lần thú hai!"

"270 vạn lẻ một kim tệ lần thứ ba!"
Đinh!
"Thành giao!"
Hạ Chung nhìn Mộ Thanh Lan, nụ cười trên mặt càng đậm một ít:
"Xin chúc mừng.

"
Mộ Thanh Lan khẽ gật đầu, nhưng không nói gì.

Mọi người sắc mặt phức tạp, đều không ngờ đến, bảo vật nóng bỏng tay này, lại bị một kẻ không rõ lai lịch đoạt được.

"Nha đầu, ngươi cũng thật là to gan, hiện tại ngươi gần như không còn một xu dính túi, vậy mà lại dám trực tiếp đưa ra cái giá này, để ta xem đến lúc giao tiền, ngươi sẽ làm sao đây".

Giọng nói của Tuyết U truyền đến.

Mộ Thanh Lan mỉm cười, Nguyên thần khẽ nhúc nhích, ánh mắt quét qua nơi các đại gia tộc trong hội trường:
"Đương nhiên.

.

là phải nhờ một trong những người này giúp ta ra số tiền này rồi.

"
Tuyết U lười biếng nói: "Hỏa Linh Nguyên Tinh quý giá không kém gì tam tinh Tinh Trận Đồ này, nhưng rồi sau đó, ngươi cũng không phải lại trở thành kẻ nghèo hèn sao?"
Rốt cuộc, giá của Tinh Trận Đồ kia, thật sự có chút quá cao.

Trong mắt Mộ Thanh Lan như có tia sáng hiện lên, khẽ cười một tiếng:
"Cho nên, không thể tránh khỏi để cho bọn họ phải bỏ ra chút máu.

.

"
Mà lúc này, cột ngọc bên tay phải của Hạ Chung đã từ từ hạ xuống, chỉ còn lại một cột bên trái.

Không ít người trong lòng tràn đầy tò mò.

Trước đó đã có tin tức, nói sẽ bán đấu giá Tam tinh Tinh Trận Đồ, vốn nghĩ rằng đó sẽ là vật cuối cùng, nhưng không ngờ lại còn có một vật khác.


Cũng không biết rốt cuộc là bảo vật gì, mà lại có thể đặt ở ở phía sau Tinh Trận Đồ này bán đấu giá nhỉ?
Hạ Chung nhìn xung quanh, cười nói: "Chư vị, nếu trước đó không chụp được bảo bối mình thích cũng không sao, bảo vật cuối cùng này, nhất định sẽ không làm mọi người thất vọng!"
Sau khi thành công thu hút sự tò mò của mọi người, vẻ mặt của Hạ Chung cũng trở nên trịnh trọng hơn một chút, trong mắt, cũng hiện lên một niềm kiêu ngạo không hề che dấu--
"Chư vị, vật phẩm cuối cùng này, chính là Nguyên Tinh của Hỏa Linh Nguyên Sư lục phẩm!"
Cái gì?
Giọng của Hạ Chung rơi xuống, cả hội trường đột nhiên chìm vào một sự im lặng quỷ dị!
Tin tức này quả thật quá mức chấn động, khiến tất cả mọi người đều sững sờ tại chỗ!
Hạ Chung hài lòng với biểu hiện của mọi người, từ từ mở hộp ngọc bích màu đen--
Một khối Nguyên Tinh đỏ rực, lẳng lặng nằm đó, trong trẻo và tinh khiết, nóng bỏng thiêu đốt!
Những người ở cạnh đó, thậm chí có thể cảm nhận được hơi thở nóng bỏng, năng lượng cường hãn từ nó phát ra!
"Thật là thuần túy năng lượng!"
Có người không khỏi cảm thán, trong mắt tràn đầy tán thưởng.

"Hỏa Linh Nguyên Tinh này trân quý cỡ nào, tin tưởng không cần lão phu nói thêm, tất cả mọi người đều biết.

Giá khởi điểm là 150 vạn kim tệ!"
"Hóa ra là Hỏa Linh Nguyên Tinh! Chẳng trách ngay cả Tinh Trận Đồ cũng phải đấu giá trước!"
"Xem ra Nguyên Tinh rất thuần khiết, nếu có được, nhất định sẽ tăng lên cảnh giới!"
Mọi người không khỏi xôn xao bàn tán, nhưng người của mấy đại gia tộc lại càng kích động hơn.

Vẻ mặt của Mộ Nghiêm khẽ nhúc nhích, thân thể hơi nghiêng về phía trước.

Vẻ măt của Diệp Úc Nhu cũng sáng rực, có vẻ rất động tâm, nhưng lại vẫn không mở miệng.

Khương Huyền vỗ tay một cái, mới vừa rồi không lấy được Tinh Trận Đồ, vậy thì Hỏa Linh Nguyên Tinh này nhất định phải chiếm được!
"Thứ này, Bổn thiếu gia muốn định rồi! Hai trăm vạn.

.

"
"Ba trăm vạn kim tệ!"
Mộ Thanh Lan thanh thúy lưu loát lên tiếng, đón nhận ánh mắt bất chợt âm trầm và phẫn nộ của Khương Huyền, nở nụ cười rạng rỡ.

- -Đầu tiên hãy lấy lại số tiền từ Tinh Trận Đồ cái đã.

.