- Tứ...Tứ tiểu...tiểu thư... người bị làm sao vậy??
Mọi người kinh hoàng nhìn về phía khuê phòng của Tam tiểu thư thì cửa phòng lại mở toang ra lần nữa.... và thấy một nữ nhân mặc chiếc váy trắng toát đang "bay" ra ngoài.
- Là ai??
-.... a...a...là là Tam...Tam tiểu...tiểu thư....
Bạch Nhược Tâm lại càng thêm sợ hãi, ả gào ầm ĩ lên...
Một lão ma ma lớn tuổi nhìn ra có gì đó không đúng ở đây, bà ta vội chặn trước mặt Bạch Nhược Tâm rồi lớn tiếng:
- Tứ tiểu thư, người đừng sợ... lão nô thấy đây không phải là ma quỷ gì cả đâu... Là kẻ nào to gan lớn mật dám đến Hầu phủ giả thần giả... quỷ?
Đôi mắt đen lay láy, sâu thăm thẳm của Bạch Đan Đan lạnh lùng nhìn bà ta... Lão ma ma chỉ thấy đầu óc quay cuồng và chân thì đứng không vững, mềm nhũn ra quỳ sụp xuống đất.
Bạch Đan Đan khẽ cất tiếng:
- Mỗi người tự vả vào mồm 20 cái thật mạnh rồi cút ra khỏi đây cho ta!
Ngay lập tức dưới sự khống chế của thuật thôi miên, tiếng vả miệng vang lên bôm bốp bôm bốp,... chỉ một lát là mặt của a hoàn, ma ma đã sưng vù lên như bánh bao hết lượt...
Đánh xong, bọn chúng mới dám lồm ngồm bò dậy và lao nhanh bỏ chạy, bỏ luôn cả Tứ tiểu thư đang lõa thể ngồi bệt dưới đất...
Bạch Nhược Tâm lúc này mới run lẩy bẩy, lồm ngồm đứng lên... vừa gào " có quỷ...có quỷ" vừa xiêu xiêu vẹo vẹo bỏ chạy.
.........
Trên đường phố đông đúc...
Bạch Đan Đan cất lớn tiếng:
- Mau đến mà xem, mau đến mà xem này... Tứ tiểu thư của Vũ Uy hầu phủ lõa thể chạy trên đường này... òa nước da nàng trắng mơn mởn, thân hình chỗ nào ra chỗ đấy, không đẹp không lấy tiền này.... mau đến mà xem nào.....
Trên đường lớn bỗng đâu xuất hiện một ả điên, lõa lồ thân thể mà chạy trên đường đã đủ khiến người đi đường hoảng hốt, dừng bước xem và bình luận rồi...
Bây giờ lại nghe Bạch Đan Đan tung tin đó chính là Tứ tiểu thư của Vũ Uy Hầu phủ thì lại càng hiếu kì... Trong chốc lát Bái Nhược Tâm đã bị dòng người hiếu kì đông đúc bao vây kín ở giữa.... Họ vừa hiếu kì nhìn ngó vừa không ngừng bình luận, nhận xét bởi những lời khó nghe.
- Ôi, con ả điên này thật ra dung mạo cũng không tồi, thân hình lại rất đẹp... tiếc là đầu óc không được tỉnh táo cho lắm... Mà không sao, ta có tiểu đệ năm nay đã ngoài tam tuần, hơi có vấn đề về thần kinh, đến nay vẫn chưa lấy được thê tử... Hay là ta làm phúc nhặt ả này về cho gã nhỉ...kể ra cũng đẹp đôi đấy...
- Ha ha ngươi nằm mơ à? Không thấy vừa xong có người bảo ả chính là Tứ tiểu thư của Vũ Uy Hầu phủ ư? Dù là kẻ điên thật thì cũng không đến lượt tiểu đệ của ngươi đâu.
- Hả? Không phải Hầu phủ chỉ có mỗi Tam tiểu thư là một đại phế nhân ư? Hãy nghe nói Tứ tiểu thư thiên bẩm không tồi? Tứ tiểu thư sao có thể là ả điên này được? Lại còn lõa lồ chạy trên đường thế nà nữa chứ...
- Nhưng mà... hình như đây.. đúng là Tứ Bạch tiểu thư đấy...
- Gì cơ? Ngươi không nhận nhầm chứ?
- Ta làm sao mà nhận nhầm được? Cậu của anh họ của chị dâu của con bác họ bác hàng xóm của ta chính là người gác cổng của Bạch phủ mà... ta không nhầm đâu.. Đây chính là Tứ tiểu thư của Vũ Uy Hầu phủ đấy!
- Thật thế ư? Đường đường một khuê nữ của một danh gia vọng tộc mà lại làm ra việc đáng xấu hổ thế này được sao?
- Cái này ai mà biết được?
- Ha ha ta nghe nói nhiều con cháu của những gia đình giàu có thường có những thú vui những đam mê quái đản...Không chỉ lõa thể chạy trên đường mà còn có kẻ thích bị đánh đập, lại có kẻ thích ăn cả "***" Thú vui của người có tiền thì những kẻ nghèo hèn như chúng ta sẽ không hiểu được đâu...
- Thôi ngươi đừng nói nữa, thật buồn nôn, bại hoại xã hội quá....
.........
Bạch Đan Đan gào lên một câu như vậy xong liền vội vàng tìm một chỗ kín đáo để ẩn....
Không ai để ý rằng, trước cửa biệt phủ, có một thiếu nữ đang ngồi trên bậc thềm,say sưa nghe mọi người bình phẩm về Tứ tiểu thư của Vũ Uy Hầu phủ.
- Ai dà, cái quốc gia nhỏ bé nghèo nàn này, Quốc lực kém, trình độ tu luyện cũng kém cỏi.... Vậy mà một đại thúc bán hàng rong trên đường lại có kiến thức uyên bác đến vậy... lại còn biết có người thích ăn " shi..." nữa...
Lúc này, đầu óc Bạch Nhược Tâm cũng đã tỉnh táo hơn....