Tôn trưởng quầy ngạc nhiên hỏi:
- Bạch tiểu thư, tiểu thư mua những thứ này... là định tự mình luyện huyền khí sao?
Bạch Đan Đan gật gật đầu.
Tôn trưởng quầy lại tiếp:
- Tiểu thư đã nghĩ kĩ chưa vậy? Luyện khi không phải là việc đơn giản đâu. Tiểu thư không có hỏa kim thuộc tính, lại chả có tam phẩm lực tinh thần thiên võ, còn chưa từng học qua thủ pháp luyện khí... lãng phí nguyên liệu là chuyện nhỏ, chả may làm nổ lò luyện, làm chết người là chuyện lớn...
Nghe đến đây, Bạch Đan Đan thấy ngạc nhiên vô cùng.
- Có luyện mỗi nhất phẩm huyền khí thôi mà cũng nổ được lò luyện ư?
Cấp bậc huyền khí càng thấp thì quá trình luyện chế sẽ yêu cầu sức mạnh tinh thần càng thấp, khả năng gây nổ lò luyện cũng càng thấp.
Trong mắt Bạch Đan Đan, luyện loại huyền khí nhất phẩm thì tỉ lệ gây nổ là hoàn toàn không tồn tại.
Nhưng Tôn trưởng quầy nhìn biểu hiện của nàng thì lại cho rằng Tam tiểu thư này không tin lời ông ta nên ông không khỏi lắc đầu ngán ngẩm.
Những tiểu thư, công tử trong giới quý tộc, đầu óc thật quá giản đơn, không chút hiểu biết về luyện khí mà một phút hứng thú cũng đi mua lò luyện đua đòi luyện huyền khí...
Thật là tự tin thái quá vào bản thân mà...
Luyện khí mà dễ dàng như vậy thì thân phận của liên khí sư còn cao quý như giờ được sao?
Đừng đến lúc đến phế liệu của huyền khí không luyện nổi một mẩu mà mất oan mạng!
Tôn trưởng quầy tiếp tục khuyên giải:
- Bạch tiểu thư không phải tôi có ý dọa tiểu thư đâu, luyện huyền khí thật sự rất nguy hiểm, không những có thể gây nổ mà trong quá trình cho nguyên liệu vào lò xảy ra chút sai sót thôi cũng gây ra khí độc đấy...
Bạch Đan Đan cắt ngang câu nói của trưởng quầy:
- Tôn trưởng quầy, những điều ông muốn nói ta đều biết rõ. Phiền ông gói những nguyên liệu mà ta vừa nói trên cho ta đi.
Tôn trưởng quầy thấy khuyên giải thế nào cũng không được nên không nói gì thêm nữa. Quay người chỉ huy tiểu nhị đi gói ghém nguyên liệu.
- Đợi chút!
Bỗng Bạch Đan Đan kêu lớn, Tôn trưởng quầy và tiểu nhị đều quay lại nhìn nàng.
Bạch Đan Đan sờ túi ngân lượng đã có phần lép xẹp của mình mà rằng:
- Ta không có nhiều ngân lượng đâu nên gói cho ta những loại nguyên liệu rẻ tiền nhất có thể là được!
Tất cả mọi người thật sự phục nàng rồi!
- Không có tiền? Không có tiền thì mua lò luyện khí với những nguyên liệu này để làm gì?
- Một phế nhân không có chút huyền lực nào, trước giờ chưa từng học luyện khí mà còn dùng loại nguyên liệu rẻ tiền nhất nữa, luyện nổi ra huyền khí thì đúng là có ma quỷ rồi!
- Haizz, đừng nói nữa! Ai bảo người ta có tiền để hoang phí cơ? Về nổ lò luyện thì đến lúc ấy chỉ có nước khóc hết nước mắt mà thôi...
Bạch Đan Đan miễn dịch hoàn toàn với ánh mắt soi mói của mọi người trong Ngàn Trân các, rốc hết tiền trên người để mua thứ nguyên liệu rẻ tiền nhất rồi xách túi lớn túi nhỏ đi ra khỏi Ngàn trân các.
Trên đường lớn, người qua kẻ lại đông đúc.
Một chiếc xe ngựa đỗ ngay trước cửa Ngàn trân các, cũng không biết đã đỗ bao lâu ở đó rồi...
Bạch Đan Đan đi qua không kìm được lòng mà ngoái lại nhìn chiếc xe ngựa...
Chiếc xe thật quá sang trọng thu hút ánh nhìn...
Thân xe được làm toàn bộ từ gỗ Hắc kim trầm, mỗi tấc đáng giá cả vạn lượng vàng.
Kéo xe là 8 chú ngựa màu đen, đều là ngũ phẩm ma thú, thường rất được giới " lục trọng huyền kinh cao thủ" ưa thích sử dùng làm vật cưỡi. Vậy mà giờ bị sử dụng như những chú ngựa bình thường để kéo xe...
Những người quần chúng tập trung quang chiếc xe đều cảm than về địa vị cao quý của chủ nhân chiếc xe, còn riêng Bạch Đan Đan lại hết sức kinh ngạc...
Bởi nàng đã nhìn ra thân chiếc xe này vốn là một cực phẩm huyền khí,và thuật phòng thủ và tấn công của chiếc xe này đều đạt đến sự tinh xảo dường như là tuyệt đối.
Chỉ với huyền khí này thôi cũng đủ để dễ dàng đánh bại " thiên huyền kinh" tuyệt thế cao thủ rồi.
Chủ nhân của chiếc xe này có thân phận vô cùng không bình thường....!!!