Nghịch Thiên Ngự Thú Sư

Quyển 4 - Chương 47: Dựa vào, nàng cư nhiên…




Cho nên mặc dù trong lòng La Tu với Như Hỏa đều đang sốt ruột, cũng không dám ra tay giúp đỡ Già Lâu, bọn họ không muốn hủy hoại danh tiếng của mình.

Hàn Ngạo Thần nhìn thấy ánh mắt của Quân Mộ Khuynh, thân thể chậm rãi đi về hướng Hoa Thiên Nhiêu bên kia, thấy hắn không ngừng nhặt những khoáng thạch bởi vì đấu kỹ va chạm mà vỡ vụn rơi trên mặt đất, huyệt thái dương giật giật.

Người này, thật đúng là chưa từ bỏ ý định, cũng đã nhặt nhiều như vậy, mà vẫn đang nhặt, hắn đây rốt cuộc là muốn làm cái gì?

Quân Mộ Khuynh thấy Hàn Ngạo Thần hiểu ý của nàng, khóe miệng chậm rãi nâng lên, lộ ra một nụ cười tuyệt đẹp, “Băng hỏa song kỹ!”

Kim ô hỏa cùng với thủy triều màu lam lạnh như băng đồng thời xông ra, hai đấu kỹ trận ở dưới chân cùng xuất hiện, hai loại đấu kỹ đồng thời ngưng tụ, hơn nữa nguyên tố hoàn toàn tương phản.

Nhìn thấy việc làm điên cuồng này của Quân Mộ Khuynh, mọi người đều hít vào một hơi, nàng thật sự điên rồi, đồng thời ngưng tụ hai loại nguyên tố đấu kỹ bất đồng, dù cho nàng là song nguyên tố đấu kỹ sư, cũng không thể sử dụng như thế a! Việc này sẽ khiến nguyên khí bị tổn thương nặng nề, nếu như tinh thần lực không đủ, cũng sẽ bị tinh thần lực phản phệ, trở thành kẻ ngốc.

Nàng như vậy, có phải là quá điên cuồng rồi hay không?

Ngay sau khi hai loại nguyên tố ngưng tụ ra, bọn họ mới hiểu được, Quân Mộ Khuynh dám làm như thế, đó là vì nàng đã nắm chắc, mặc dù là như vậy, vẫn khiến người khác  giật mình không nhỏ, có thể đồng thời ngưng tụ ra hai loại nguyên tố, có thể thấy được tinh thần lực kia mạnh mẽ như thế nào, điều này khiến cho những người vây xem, càng muốn có được Quân Mộ Khuynh.

Đầu tiên là một con thú ảnh, hiện tại lại tới song nguyên tố thủy hỏa cùng công kích, Già Lâu âm thầm kinh ngạc, hắn quả nhiên là đã xem thường Quân Mộ Khuynh, hắn quả nhiên đã sai lầm trầm trọng.

“Thủy tuyền!” Trong mắt Quân Mộ Khuynh lóe lên giảo hoạt, trong nháy mắt, bị thủy tuyền chặn lại, mọi người không ai phát giác có chỗ nào không thích hợp.

Vẫn còn!

Lực lượng ba loại đấu kỹ cường đại như nhau, bây giờ nhìn Quân Mộ Khuynh ngưng tụ cái loại đó, uy lực cũng không thể nhỏ, nàng chính là người điên!

Mọi người ở đây trừng lớn hai mắt, khi nhìn tới đấu kỹ trên tay Quân Mộ Khuynh bay ra, thủy tuyền kia bắt đầu điên cuồng dũng động, nó không ngừng dũng động xoay tròn xung quanh, khí lực cường đại dường như muốn đem tất cả hút vào trong đó.

Không ít khoáng thạch hỏa nguyên tố ở xung quanh đã bị thủy tuyền hút vào trong đó, người đứng xem ở xung quanh, vội vàng dừng bước, không để cho bản thân bị ảnh hưởng gì, khí lực cường đại kia, khiến hang động khoáng thạch lại lần nữa phát ra âm thanh chấn động, ngay cả dưới chân mọi người, cũng bắt đầu rung động.

Nàng muốn làm cái gì?

Mọi người nhìn lại xung quanh, nuốt nuốt nước miếng, Quân Mộ Khuynh không phải là muốn cùng bọn họ đồng quy vu tận chứ!?

Mọi người len lén ngưng tụ đấu kỹ phòng ngự, nghĩ tới lúc Quân Mộ Khuynh phát ra công kích, trong nháy mắt sẽ rời đi, Quân Mộ Khuynh muốn chết, bọn họ còn chưa muốn, ngay cả Già Lâu cũng chuẩn bị ngưng tụ đấu kỹ phòng ngự, tất cả mọi người đều chờ đợi thời điểm Quân Mộ Khuynh ra tay, thế nhưng, khi bọn họ nhìn thấy tủy tuyền điên cuồng đong đưa thân thể kia, bọn họ từ phòng ngự, biến thành kinh ngạc, cuối cùng vẻ mặt cứng đờ ở tại chỗ.

Đây là, tình huống gì?

Thủy tuyền hoàn toàn chạy về hướng ngược lại, đây không phải là dùng để công kích, mà là dùng để chạy trốn!

Dựa vào! Nàng vậy mà lại… Trốn! Quân Mộ Khuynh bỏ chạy!

Quân Mộ Khuynh thật sự là bỏ chạy, còn chạy hoa lệ như vậy, mấy người bọn họ đều mở to mắt, nhìn đấu kỹ Quân Mộ Khuynh công kích, kết quả là bị người ta lừa gạt, nàng căn bản cũng không tính toán công kích nữa, mà là bỏ chạy!

Đấu kỹ vừa rồi, tùy ý liền có thể hủy diệt tất cả, bọn họ căn bản cũng không nghĩ tới, Quân Mộ Khuynh dùng loại đấu kỹ này không phải để đánh nhau, mà là trực tiếp bỏ chạy, tất cả mọi người nhìn mình đấu kỹ phòng ngự ngưng tụ trên tay mình, đều lộ vẻ ngượng ngùng, bọn họ đều bị đùa bỡn.

Già Lâu nhìn đấu kỹ từ từ biến mất, hoàn toàn ngây ngốc ở đó, chờ hắn phản ứng lại, thiếu chút nữa không có nhảy lên mắng to, chỉ là lúc này mặc kệ hắn mắng như thế nào, người đã đi rồi không nghe thấy được.

Hắn còn tưởng rằng Quân Mộ Khuynh sẽ ra sát chiêu lợi hại gì, hại trong lòng hắn cũng khẩn trương lên, bắt đầu ngưng tụ đấu kỹ, kết quả nàng cứ như vậy xoay người bỏ đi, bị gạt, dễ dàng bị gạt, nàng không phải nói sẽ không trốn sao? Quả thực chính là vô sỉ không biết xấu hổ!

Thối! Loại này hành vi hạ lưu vô sỉ này, Quân Mộ Khuynh cũng có thể làm ra được!

Mấy người đứng ở đây, muốn một đấm vô ngực thổ huyết ảo não vạn phần, chỉ thiếu chút nữa là trực tiếp đập đầu vô tường, một nữ tử băng lãnh như vậy, thế mà lại sử dụng chiêu vô sỉ đó, trực tiếp chọc vào mắt bọn họ, thà rằng không nên nhìn thấy một màn như vậy!

Một thiên tài biến thái lại có thể vô sỉ không biết xấu hổ như vậy, muốn bọn họ tin như thế nào?

Đối với kích động của mọi người, Kiếm Phong 囧 囧 nhìn cửa động, trong nháy mắt đó, lực lượng thủy tuyền kia trong ba loại Quân Mộ Khuynh ngưng tụ ra thì uy lực còn muốn lớn hơn, hắn cũng cho rằng Quân Mộ Khuynh sẽ ra sát chiêu lợi hại gì đó, nên khi nhìn thấy bóng lưng nàng rời đi, hắn thiếu chút nữa là té ngã.

“Dựa vào! Hóa ra bọn họ đã có dự mưu!” Nhìn hai nam tử cũng đã biến mất, âm thanh mắng to vang lên, đây là có âm mưu. (dự mưu: âm mưu đã tính toán trước)

Hoa lệ khiến cho bọn họ kinh hãi, sau đó mang theo khoáng thạch tâm nhị rời đi, khốn khiếp! Còn có ai vô sỉ hơn so với Quân Mộ Khuynh sao?

Sau khi đợi tâm tình bình tĩnh trở lại, mặc dù mọi người không phục, cũng không có cách nào, người bọn họ mắng đã đi xa rồi, hiện tại cũng không biết đi địa phương nào, nếu đi nhanh, nói không chừng đã đi ra khỏi Hỏa Dung động, tất cả mọi người đều đã bị Quân Mộ Khuynh lừa gạt.

Không có ai buồn đuổi theo, Như Băng đứng ở một bên, Như Hỏa không có lên tiếng, thì sẽ không ra tay, La Tu ở bên này, thiên hỏa của hắn cũng bị kim ô hỏa kiềm chế, căn bản không thể động đậy nửa phần, đâu còn ra mệnh lệnh gì, để cho người của mình ra tay ngăn cản Quân Mộ Khuynh, nhưng mà dù cho có ra lệnh, chỉ sợ cũng cản không nổi tốc độ chạy của Quân Mộ Khuynh.

Kiếm Phong thì lại càng không có đuổi theo Quân Mộ Khuynh, từ lúc vừa mới bắt đầu, hắn đã không có chủ ý này, mấy người bọn họ đánh nhau, bây giờ người ta cũng đã đi rồi, càng không có đạo lý phải đuổi theo ra ngoài.

La Tu biết, chỉ cần Quân Mộ Khuynh muốn, một ánh mắt của nàng cũng có thể làm cho thiên hỏa ở trong thân thể của hắn phá thể đi ra ngoài, phủ phục ở trước mặt nàng, nếu như bây giờ hắn đuổi theo, thì là ai chịu thiệt?

Đó không chỉ là chịu thiệt, ngay cả hắn ở trước mặt đồng bạn, cử động cũng không nổi, bị người cười chế nhạo, chuyện này, chỉ sợ còn có thể truyền tới Lâm Quân, đến lúc đó không phải thể diện của hắn sẽ bị mất hết sao?

Cho nên, bọn họ thấy Quân Mộ Khuynh rời đi, muốn ngăn cản, cũng bất lực, Quân Mộ Khuynh có song nguyên tố, bọn họ đều muốn thêm vào thế lực của mình, trở thành người của mình, cho nên người như vậy không thể đắc tội, vả lại mà nói, nơi này là Hỏa Dung động, Quân Mộ Khuynh chỉ cần phất tay một cái, dung nham đều sẽ nghe theo mệnh lệnh của nàng, đến lúc đó bọn họ toàn bộ đều chết ở chỗ này.

Bất kể là nguyên nhân gì, bọn họ cũng đều biết Quân Mộ Khuynh không phải dễ đối phó như vậy, hơn nữa bọn họ cũng không thể tỳ tiện ra tay với nàng, hiện tại thực lực của bọn họ, cao nhất mới đến đại thừa giả, những người khác không phải thượng tôn đấu kỹ sư, thì chính là tôn giả, cho dù muốn ra tay, cũng không phải là bây giờ.

Cao thủ như thế, cũng không có ai nguyện ý đắc tội, phải biết, Quân Mộ Khuynh ngoại trừ là đấu kỹ sư song nguyên tố ra, còn có ma thú!

Thế nhưng nàng không phải còn lấy được khoáng thạch nguyên tố sao? Thế nào một chút chuyện cũng không có, thời gian qua lâu như vậy, Quân Mộ Khuynh vẫn ngưng tụ đấu kỹ như trước, đối kháng với Già Lâu, một chút cũng nhìn không ra có chỗ nào khác biệt.

Nghĩ tới đây, mọi người ôm ngực, Quân Mộ Khuynh sẽ không lợi hại như vậy chứ, ngay cả lực lượng khoáng thạch tâm nhị, cũng giống như là cơm vậy, không đúng, so với ăn cơm còn muốn đơn giản hơn.

La Tu đã sớm khôi phục lại bình tĩnh nhìn ra cửa động, trong mắt thoáng qua một tia sát ý, mặc dù hắn rất muốn Quân Mộ Khuynh thêm vào Minh tông, nhưng hắn biết, một khi Quân Mộ Khuynh tiến vào Minh tông, địa vị của hắn sẽ xuống dốc không phanh, hơn nữa Quân Mộ Khuynh nàng còn ở trước mắt bao nhiêu người, đoạt đi thứ vốn nên thuộc về hắn, việc này càng không thể tha thứ.

La Tu tức giận nắm chặt hai tay, che giấu sát ý ở đáy lòng, đừng để cho hắn tìm được cơ hội, một khi có cơ hội, hắn sẽ giết Quân Mộ Khuynh, giết người đã cướp khoáng thạch tâm nhị của hắn!

Minh tông, hắn tuyệt đối sẽ không để Minh tông biết có người tên Quân Mộ Khuynh tồn tại!

Như Hỏa đứng ở một bên, nàng nhìn thấy biểu tình trên mặt La Tu lúc này liền lộ ra một nụ cười đắc ý, Quân Mộ Khuynh, người muốn giết Quân Mộ Khuynh, không chỉ có một mình nàng, nàng cũng không cần phải vội giết Quân Mộ Khuynh, bởi vì, nàng sẽ giải quyết luôn cả hai người kia.

Thủy tuyền màu lam ném ra một thân ảnh màu đỏ, từ từ dừng lại bước tiến, dừng ở tại chỗ không ngừng giãy dụa thân thể của mình.

Hoa Thiên Nhiêu bụm mặt, ngồi dưới đất, trên tay còn đang nắm mấy viên khoáng thạch màu đỏ, mắt trừng lớn, vẻ mặt kia, giống như là thấy quỷ vậy.

Hắn nhìn thấy gì?

Quân Mộ Khuynh vậy mà lại bỏ chạy! Khốn khiếp! Hắn có phải là nhìn lầm rồi hay không? Quân Mộ Khuynh sao có thể chạy, nàng là người khí phách như vậy, sao có thể bỏ chạy!

Nàng không phải vẫn ở thế thượng phong sao? Tại sao phải đi? (thượng phong: đang có lợi thế)

Thủy tuyền đang từ từ nhỏ đi, từ từ có thể thấy rõ ràng hai thân ảnh sóng vai đứng thẳng, thân ảnh dần dần càng hiện rõ rãng, thân ảnh đỏ rực cùng thân ảnh màu đen chậm rãi hiện ra, nhìn thấy vẻ mặt Hoa Thiên Nhiêu giống như là nhìn thấy quỷ thì đều lắc đầu.

“Quân quân, ta bây giờ là không phải đang nằm mơ chứ?” Hoa Thiên Nhiêu ngây ngốc nhìn Quân Mộ Khuynh, vẫn không tin một màn mà mình nhìn thấy kia, hiển nhiên hắn đã quên mất trình độ phúc hắc của người trước mắt.

Khóe miệng Quân Mộ Khuynh run rẩy một chút, nhìn bộ dạng dại ra của Hoa Thiên Nhiêu, liền đi tới trước mặt hắn, sau đó giơ tay lên, hung hăng đánh qua, trực tiếp đánh đến trên mặt yêu nghiệt của người nào đó, một chút cũng không có lưu tình.

“Sao lại đánh ta!” Hoa Thiên Nhiêu mạnh đứng lên, ôm mặt, ủy khuất hỏi, lần ra tay này cũng quá độc ác!

“Chứng minh ngươi không phải đang nằm mơ.” Quân Mộ Khuynh khoanh hai tay trước ngực, lạnh nhạt đứng đó, vẻ mặt vẫn lạnh nhạt như cũ, nàng lúc này, không có che giấu uy lực kim ô hỏa trên người, hỏa diễm xung quanh, khi có bọn họ đến đều phân tán ra, không dám tiến tới gần thêm nữa.

Hoa Thiên Nhiêu xoa xoa mặt, khóc không ra nước mắt nhìn Quân Mộ Khuynh, nàng muốn chứng minh, có thể làm cách khác mà, hơn nữa, nàng không biết đánh người thì không thể đánh mặt sao? Hắn vẫn luôn cho rằng gương mặt rất đẹp, hiện tại nhất định là đã bầm một cục rồi.

“Quân quân, vậy ngươi tại sao phải đi nhanh như vậy, rõ ràng vừa rồi ngươi đang chiếm thượng phong, rất nhanh cái người gọi là Già Lâu kia sẽ bị đánh bại!” Đã như vậy, tại sao phải đi, trực tiếp đánh là được rồi a!

Quân Mộ Khuynh liếc mắt, “Ngươi cho rằng người ở cấp bậc tôn thần, dễ đánh bại như vậy sao?” Những người đó chỉ là thoáng chốc chưa có bình tĩnh lại mà thôi mà thôi, huống hồ nàng đã cảm giác được nguyên tố không gian đang từ từ bắt đầu nhảy lên, như vậy nói cách khác khoáng thạch tâm nhị hẳn là đã rơi vào nguyên tố không gian của nàng.

“Tôn, tôn thần!” Hoa Thiên Nhiêu hồi lâu sau mới phản ứng lại, mấy người kia, đều là cấp bậc tôn thần!

“Ngươi lấy khoáng thạch đủ chưa?” Quân Mộ Khuynh không để ý tới vẻ mặt kinh ngạc của Hoa Thiên Nhiêu, lạnh nhạt hỏi.

“Đủ rồi.” Hắn chỉ sợ là lấy nhiều nhất của một thành chủ, hết thảy này đều phải cảm tạ Quân Quân, chỉ có điều nàng hỏi chuyện này là có ý gì?

Rất tốt, Quân Mộ Khuynh gật gật đầu, “Đã biết đường đi rồi thì cũng nên đi ra thôi, ngươi có thể đi trở về.” Người Hỏa Dung thành còn đang chờ hắn, vừa rồi mấy người kia mới nghe Như Hỏa nói là đến Hỏa Dung thành đi tìm nàng.

“A.” Hoa Thiên Nhiêu gật gật đầu, chợt ngẩng đầu lên, “Các ngươi không đi ra sao?” Mặc dù bọn họ ở trong này không có chuyện gì, thế nhưng ở trong này lâu cũng không tốt, hơn nữa nhìn bộ dạng của bọn họ, cũng không tính quay lại Hỏa Dung thành.

“Nhân yêu, từ lúc nào ngươi trở nên nhiều lời như vậy, bảo ngươi đi trở về, thì ngươi đi trở về đi!” Quân Mộ Khuynh không kiên nhẫn nhìn Hoa Thiên Nhiêu, sao lại có nhiều vấn đề như vậy, nàng cũng sắp không kiên trì nổi.

Hàn Ngạo Thần đi tới trước mặt Hoa Thiên Nhiêu, khóe miệng chậm rãi nâng lên, “Khuynh Khuynh bảo ngươi đi trở về, ngươi đi trở về là được rồi, đừng quên, còn có ta ở đây.” Tiểu Khuynh Khuynh ăn khoáng thạch tâm nhị, nhất định tâm nhị đã xảy ra phản ứng, nàng cũng không muốn để Hoa Thiên Nhiêu biết.

Hoa Thiên Nhiêu sờ sờ mũi, Quân Quân vẫn là vô tình như thế, “Được thôi được thôi, ta đi là được chứ gì.” Đột nhiên, Hoa Thiên Nhiêu lại lộ ra bộ dạng quyến rũ xinh đẹp đến cực điểm, kiêu ngạo nói.

Dựa vào! Đỉnh đầu Quân Mộ Khuynh vang lên đừng đợt tiếng sấm, tử nhân yêu này!

Đôi mắt ai oán, mỗi bước đi lại dè dặt nhìn về phía sau, nhưng khi nhìn thấy ánh mắt lạnh như băng kia, Hoa Thiên Nhiêu vẫn là chậm rãi đi về phía trước, kỳ thực hắn vẫn không yên lòng để hai người bọn họ ở đây, vừa rồi những người đó, đều là cấp bậc tôn thần, dù cho không phải tôn thần, thì cũng đã rất lợi hại rồi.

Không biết bọn họ muốn ở lại làm cái gì, chỉ là Hoa Thiên Nhiêu càng hi vọng mình có thể ở lại, có hắn ở đây, nói không chừng còn có thể giúp đỡ một tay.

Nhìn thấy bộ dạng của Hoa Thiên Nhiêu, Quân Mộ Khuynh với Hàn Ngạo Thần lập tức 囧, bảo hắn đi ra ngoài, không đến mức có cái vẻ mặt như vậy chứ, rất giống như là oán phụ bị vứt bỏ vậy.

Muốn Hoa Thiên Nhiêu rời đi, hai người đều bất động thanh sắc, mặc kệ hắn lộ ra vẻ mặt gì, bọn họ cũng đứng ở đó, mặt không thay đổi, nhẫn nại như vậy, hai người bọn họ cũng ở trong lòng âm thầm bội phục mình.

Phải biết, cật lực khắc chế kích động muốn cười to, là một chuyện  rất không dễ dàng gì, huống chi người lộ ra bộ dạng đó còn là tên nhân yêu Hoa Thiên Nhiêu kia, động tác kia, mềm mại, dễ thương, quyến rũ, cợt nhã, đều tập trung ở trên người hắn, người có thể khắc chế ý cười, còn có thể mặt không thay đổi, thực sự là không nhiều.

Sau khi Hoa Thiên Nhiêu đi mất, hai người mới thở phào nhẹ nhõm, tử nhân yêu này lại đi thong thả thêm một bước nữa, bọn họ sẽ bật cười mất.

“Quen biết Hoa Thiên Nhiêu bao lâu nay, bây giờ mới biết cái gì gọi là yêu tinh.” Quân Mộ Khuynh bộc lộ cảm xúc, người này, động một chút là lại lộ ra bộ dạng điềm đạm đáng yêu, thẹn thùng nhưng mà mỗi lần vẻ mặt đều khiến cho người ta bị sấm đánh đến trong mềm ngoài khét.

“Tiểu Khuynh Khuynh thích như vậy?” Hàn Ngạo Thần chau chau đầu mày, xoay người nghi ngờ hỏi.

“Không có!” Quân Mộ Khuynh vội vàng lắc đầu, trong những người quen biết, có một nhân yêu là đủ rồi, hai nhân yêu, vậy thì cũng không cần sống nữa.

Nếu như nàng nói thích, Hàn Ngạo Thần kia nhất định sẽ càng kinh khủng hơn Hoa Thiên Nhiêu nhiều, hơn nữa với dung mạo nhân thần cộng phẫn của hắn, tuyệt đối là một loại chấn động.

Nhìn thấy bộ dạng khẩn trương của Quân Mộ Khuynh, Hàn Ngạo Thần khẽ cười, vuốt vuốt sợi tóc mái, phong thái ưu nhã, sinh động giống như là nước chảy mây trôi vậy, toát ra rất tự nhiên.

Quân Mộ Khuynh toát mồ hôi nhìn nam nhân trước mặt, kỳ thực, yêu nghiệt nhất vẫn là Hàn Ngạo Thần, người này, mặc kệ có bộ dạng gì, cũng có thể tạo thành tiêu điểm, khiến ánh mắt người ta khó mà dời đi, trừ khi là hắn cố ý che giấu khí tức của mình.

Đột nhiên, gương mặt Quân Mộ Khuynh còn đang buông lỏng, sắc mặt đại biến, thân thể cũng bắt đầu nóng lên.

Hàn Ngạo Thần phát hiện tình huống này, bước nhanh đi đến trước mặt Quân Mộ Khuynh, “Khoáng thạch tâm nhị phát sinh phản ứng?” Không thể ở đây, phải tìm một chỗ bí mật!

“Ừm.” Quân Mộ Khuynh cau mày gật gật đầu, nàng cảm giác mình lần này sẽ tấn chức, sẽ có gặt hái không nhỏ.

“Ta luôn ở bên cạnh.” Hàn Ngạo Thần đỡ Quân Mộ Khuynh đi về một phương hướng, trong lòng cũng bắt đầu khẩn trương, mặc dù tìm khoáng thạch tâm nhị, chính là vì muốn tiểu Khuynh Khuynh có thể tấn chức nhanh một chút, nhưng hắn vẫn rất lo lắng.

Đồng thời hắn rất tò mò, lần này tiểu Khuynh Khuynh tấn chức, sẽ tiến bộ đến mức nào, nàng bây giờ là thượng tôn đấu kỹ sư, nếu như là người bình thường, thì sẽ biết, đó ít nhất cũng có thể tấn chức một tầng cấp, mà tiểu Khuynh Khuynh có năm nguyên tố, năm loại nguyên tố không thể ai mạnh ai yếu, phải nắm chặt thật tốt, cùng nhau tấn chức, nếu không cường đại nguyên tố, sẽ cắn nuốt những thứ khác.

Cũng chính bởi vì như vậy, tiểu Khuynh Khuynh tấn chức so với người khác phải dùng nhiều tâm tư hơn, chỉ là thiên phú biến thái của nàng, hình như đã phá vỡ kiến giải này.

Cho nên, hắn cũng không thể nói cuối cùng tiểu Khuynh Khuynh có thể tấn chức bao nhiêu đẳng cấp, chỉ có nhìn nàng vận dụng thế nào, có thể hấp thu bao nhiêu năng lượng của khoáng thạch tâm nhị.

Dù sao ở trong thân thể nàng, còn có một điểm đen nhỏ kỳ quái, đến bây giờ, bọn họ cũng không biết điểm đen nhỏ này là thứ gì.

Quân Mộ Khuynh gật gật đầu, nàng vốn còn dự tính muốn Hàn Ngạo Thần đợi ở bên cạnh, nếu không đã sớm bảo hắn cùng Hoa Thiên Nhiêu đi trở về.

Rất nhanh hai người tìm được một chỗ bí mật, đó là một góc nhỏ bị biển lửa vây quanh, người ngoài không thể nào đi vào được, thế nhưng Quân Mộ Khuynh với Hàn Ngạo Thần quá biến thái, hỏa diễm nhìn thấy bọn họ đều rối rít lui bước, làm sao dám chặn bước tiến của bọn họ.

Khoáng thạch tâm nhị đã bị người lấy, chuyện này vẫn chưa có ai biết, nhất định sẽ còn có người lục tục tiến vào, những người đó nhất định cũng là người Lâm Quân bên kia, để hạn chế những phát sinh không cần thiết, bọn họ vẫn là khiêm tốn một chút.

Quân Mộ Khuynh nhắm mắt lại, thăm dò nguyên tố không gian, phát hiện kim ô hỏa tùy ý lơ lửng ở trong không gian, nhưng dù nó tùy ý thế nào, cũng không dám đến khoe khoang trước mặt điểm đen nhỏ, điểm đen nhỏ giống như là một vương giả yên lặng, thời điểm nó tùy ý, những nguyên tố khác sẽ bái phục, thời điểm nó yên lặng, nguyên tố cũng không dám tùy tiện tới gần, ngay cả kim ô hỏa cũng vậy.

Kim ô hỏa chậm rãi di chuyển, Quân Mộ Khuynh nhìn thấy điểm đỏ nhỏ bay tới, đó chính là khoáng thạch tâm nhị.

Phát hiện khoáng thạch tâm nhị, Quân Mộ Khuynh trước trấn an kim ô hỏa, nàng cân đối lực lượng phân bổ đến những nguyên tố khác trên người, để chúng nó cũng có thể hấp thu lực lượng được tốt nhất, tấn chức, thì tất cả lực lượng phải cùng nhau, không thể chỉ có kim ô hỏa.

Ngay khi phân bố lực lượng khoáng thạch tâm nhị, Quân Mộ Khuynh kinh ngạc phát hiện, điểm đen nhỏ trong nguyên tố không gian, phảng phất như là ngủ say rất lâu, chậm rãi thức tỉnh vậy, không cần nàng đi chi phối, điểm đen nhỏ có thể tự mình hấp thu lực lượng của khoáng thạch tâm nhị.

Lực lượng cường đại tràn ngập không gian nhỏ hẹp, Hàn Ngạo Thần đứng ở một bên, nhìn Quân Mộ Khuynh, cũng có thể cảm giác được khí tức cường đại trên người nàng, hỏa diễm xung quanh càng trốn rất nhanh, không dám tùy tiện tới gần người đang nhắm mắt nhìn qua rất là vô hại.

Hàn Ngạo Thần không biết đây là thế nào, hắn cũng không dám tùy tiện quấy rầy, dù sao chuyện tấn chức này, rất là nguy hiểm, chớ nói chi là Quân Mộ Khuynh có năm loại nguyên tố, năm loại nguyên tố đồng thời tấn chức.