Nghịch Thiên Ngự Thú Sư

Quyển 2 - Chương 51: Sinh tử chiến




Edit: Zi

Tất cả mọi người đều nhìn chăm chăm vào đấu kỹ trận ở dưới chân Quân Mộ Khuynh, ngay cả Ninh Sương và Lôi Ngải đang ở trên lôi đài cũng ngốc lăng, các nàng ngây ngốc nhìn đấu kỹ trận của Quân Mộ Khuynh mà trong lòng cũng bắt đầu phát run.

Cấp năm kỹ linh sư a! Hỏa nguyên tố cấp năm kỹ linh sư! Quân Mộ Khuynh có phải là người hay không vậy? Nàng mới có mười tuổi thôi đó, mấy tháng trước còn được xem là phế vật không thể ngưng tụ đấu kỹ, bây giờ thì sao? Thiên tài hay phế tài? Nói một cách khác, ngay từ đầu Quân Mộ Khuynh đã ẩn giấu thực lực của mình, không cho ai biết cả.

Con mẹ nó, rốt cuộc là kẻ nào đồn bậy bạ vậy hả. Lời đồn hại chết người a!

Này rõ ràng là nghịch thiên! Thiên phú tuyệt vời!

Quân Mộ Khuynh cúi đầu nhìn đấu kỹ trận dưới chân, cười khẽ nói: “Thế nào? Hiện tại đã biết sợ? Ba ngày trước các ngươi nhìn thấy ‘bát phương chi hỏa’ của ta còn có thể phản kháng cơ mà, hiện giờ sao không hành động?” Con hổ không phát uy các nàng tưởng là con mèo bệnh à? Ngu ngốc? Phế vật? Ta cho các ngươi xem ai mới là ngu ngốc, ai mới là phế vật.

Cấp một kỹ linh sư lúc nãy bị dọa rớt xuống lôi đài cũng vội vã lau mồ hôi trên trán, hoàn hảo, hoàn hảo là hắn đã sớm lăn xuống, nếu không nhất định sẽ dị chết mất.

Khóe miệng mọi người đều co quắp, vô cùng ‘kính phục’ nhìn Lôi Ngải và Ninh Sương, các nàng quá có bản lĩnh đi, ngay cả cấp năm kỹ linh sư mà cũng dám khiêu chiến, quan trọng nhất, người này còn là Quân Mộ Khuynh, chẳng lẽ các nàng căn bản không biết Quân Mộ Khuynh là kỹ linh sư? Đã đấu qua một trận sao lại không biết được? Mọi người bắt đầu lâm vào một trận nghi hoặc.

Mạc Tuyết Mị cũng không thể bình tĩnh nỗi, cấp năm hỏa nguyên tố kỹ linh sư, nàng luôn tự nhận mình là đệ nhất trong các tân sinh, đã là thập cấp đại kỹ sư, còn có ai có thể đánh bại được nàng, nhưng hôm nay Quân Mộ Khuynh… Quân Mộ Khuynh lại là cấp năm kỹ linh sư, tính theo tuổi tác, Quân Mộ Khuynh chỉ mới có mười tuổi, mười tuổi mà thôi…

“Đã là kỹ linh sư, như vậy đối phó với tân sinh sẽ không công bằng!” Thanh âm thâm trầm đột nhiên vang lên, một thân ảnh bay qua, Ninh Lãng mang vẻ mặt mờ mịt xuất hiện ở trước mặt Quân Mộ Khuynh.

“Này… Này… Ta…” Ninh Lãnh bị dọa đến mức nói không thành câu, mười tuổi, cấp năm kỹ linh sư, Quân Mộ Khuynh là muốn nghịch thiên sao?

Ninh Sương kéo Lôi Ngải rời khỏi lôi đài, đắc ý nhìn Quân Mộ Khuynh, Ninh gia trưởng lão nàng đương nhiên biết, Ninh Lãng trưởng lão là một người có thù tất báo, nàng cũng không tin Quân Mộ Khuynh luôn luôn may mắn.

Quân Mộ Khuynh liếc mắt nhìn người đang đứng cách đó không xa, chống lại đôi mắt như chim ưng rình mồi của hắn, mang theo nụ cười nhẹ nhìn Ninh Lãng: “Ninh trưởng lão, không bằng chúng ta thiết lập sinh tử chiến được không?” Người của Ninh gia rốt cuộc cũng chịu ra tay a, xem ra sự yên tĩnh của nàng chỉ đến được hôm nay mà thôi, hôm nay nàng đã đem thực lực làm lộ ra, đương nhiên cũng không còn muốn tiếp tục ở lại Nam Ngưng học viện nữa.

Sinh tử chiến!

Mọi người từ bộ dáng kinh hãi chuyển sang ngốc lăng, sinh tử chiến a, Quân Mộ Khuynh có phải là điên rồi hay không? Dám cùng trưởng lão của Ning gia bày ra sinh tử chiến? Đây không phải là muốn tìm cái chết sao?

“Sinh tử chiến?” Ninh Lãng cũng dại ra, thế nào vừa mới lên liền thành sinh tử chiến vậy?

“Sinh tử chiến thì sinh tử chiến!” Ninh Ưng ở đối diện lập tức đáp ứng, đối với sự cuồng vọng của Quân Mộ Khuynh hắn cảm thấy vô cùng chướng mắt, chưa có ai dám ở trước mặt Ninh Ưng hắn bày ra sinh tử chiến cả.

Sinh tử chiến, hắn cầu còn không được, Ninh gia trưởng lão chẳng lẽ không thể đánh lại một nha đầu sao, hắn không tin!

“Quân Mộ Khuynh lấy trời làm chứng, hôm nay bày ra sinh tử chiến, không chết không ngừng. Nếu như nuốt lời sẽ bị trời tru đất diệt!” Một đạo ánh sáng màu trắng từ trên trời hạ xuống, bay vào trong người Quân Mộ Khuynh, lời thề đã được thành lập, dù cho hôm nay Ninh Lãng có muốn nuốt lời đều sẽ bị nàng giết chết, nếu không nàng sẽ bị thiên địa quy luật truy sát.

Dựa vào! Quân Mộ Khuynh điên rồi sao? Thật sự bày ra sinh tử chiến a!

Ở đây, bất kể là học sinh hay là lão sư đều không thể bình tĩnh nổi. Quân Mộ Khuynh điên rồi, cấp năm kỹ linh sư dám đi khiêu chiến kỹ tôn sư.

Sinh tử chiến, Quân Mộ Khuynh không muốn sống nữa sao? Dám lập sinh tử chiến với Ninh gia trưởng lão, khiêu khích, khiêu khích trắng trợn.

Ninh Lãng cau mày nhìn Quân Mộ Khuynh, sắc mặt vô cùng khó coi nhìn Ninh Ưng, hắn cứ thế mà bị đẩy lên lôi đài, hiện giờ còn bày ra sinh tử chiến, sinh tử chiến a, thủ đoạn của Quân Mộ Khuynh hắn đương nhiên biết, nhất định sẽ không khinh địch.

“Thế nào? Ninh trưởng lão sợ sao?” Quân Mộ Khuynh nhíu nhíu mày, cười nhẹ một cái.

“Ta…” Ninh Lãng khó xử liếc mắt Ninh Ưng đang đứng cách đó không xa, dù sao cũng đều là chết, hắn nhất định sẽ phải giết Quân Mộ Khuynh: “Ta đương nhiên ứng chiến.” Một tiếng vang lên, thiên địa quy luật giáng xuống từ trên trời, một kết giới màu ngà lập tức đem bọn họ bao vây, Hỏa Liêm trực tiếp bị bắn ra ngoài.

Hỏa Liêm vốn định vọt vào nhưng chợt nhớ ra đây là sinh tử chiến, nói thẳng ra chính là không chết không ngừng, nhất định phải có một người chết thì thiên địa quy luật mới tan đi.

Long Thiên âm trầm nhìn Ninh Ưng: “Ninh Ưng trưởng lão, đây là Nam Ngưng học viện, không phải Ninh gia các ngươi, người ngươi phải nói chuyện chính là ta, ngươi dựa vào cái gì dám để cho đệ tử của ta bày ra sinh tử chiến?” Long Thiên tức giận đỏ bừng cả mặt, sinh tử chiến a, đó là sinh tử chiến, không chết không ngừng đó, bọn họ nếu bất phân thắng bại thì thiên địa quy luật vẫn sẽ tồn tại, không ai có thể nhúng tay vào được.

Ninh Ưng nhìn thấy bộ dáng kích động của Long Thiên cũng không tức giận: “Long Thiên đại nhân, người bày ra sinh tử chiến là học sinh của ngươi, không phải ta.” Ý tứ của hắn chính là, dù cho hôm nay Quân Mộ Khuynh có chết cũng không liên quan gì tới hắn, là chính nàng tự bày ra sinh tử chiến mà.

“Vô sỉ!” Long Thiên phẫn hận nói, hắn chưa từng nghĩ bản thân sẽ có một ngày phải thốt ra hai chữ này.

Quá vô sỉ, không biết xấu hổ, để cho một trưởng lão của Ninh gia đi đối phó với một đứa bé, không biết xấu hổ, thối!

“Cảm ơn quá khen, đều là học Long Thiên đại nhân ngài hết!” Ninh Ưng mỉm cười nói, khó có thể nhìn thấy Long Thiên kích động, chẳng lẽ còn có ẩn tình gì ở trong đây? Hay là Long Thiên căn bản biết được thực lực đích thực của Quân Mộ Khuynh? Nghĩ tới đó, con ngươi của Ninh Ưng lại đột nhiên trầm xuống.

Long Thiên hiện tại không có tâm tư đùa cùng Ninh Ưng, hắn lớn tiếng quát: “Nếu như hôm nay Quân Mộ Khuynh xảy ra bất cứ chuyện gì, Nam Ngưng học viện cùng với Ninh gia, không đội trời chung!” Cho dù là công hay tư, Quân Mộ Khuynh nhất định không thể xảy ra chuyện gì, nhất định không.

Ninh Ưng hơi sững sờ, lần này Long Thiên thật sự rất nghiêm túc, hắn quả nhiên là biết được đẳng cấp của Quân Mộ Khuynh sao?

“Ngươi biết Quân Mộ Khuynh là cấp năm kỹ linh sư?” Ninh Ưng hỏi thẳng, không để ý đến ánh mắt mọi người đang nhìn sang.

“Nếu ta biết, ta còn đứng ở đây sao?” Long Thiên rống lên, trong lòng không vui chút nào, tiểu nha đầu này dám giấu diếm hắn, nàng tấn chức đến cấp năm kỹ linh sư, hắn đương nhiên rất vui, nhưng hiện tại đối thủ của nàng là kỹ tôn sư, hắn sao mà vui nổi được nữa.

Ninh Ưng liếc Long Thiên một cái, nhìn bộ dáng tức giận của hắn, hắn biết Long Thiên không nói dối, Quân Mộ Khuynh thật đúng là lợi hại, có thể lừa tất cả mọi người, tất cả đều bị lừa.

Mấy trăm tân sinh còn chưa kịp hoàn hồn từ sau khi Quân Mộ Khuynh bày ra sinh tử chiến liền nhìn thấy Long Thiên cùng Ninh Ưng đang ầm ĩ, đều nghi hoặc, Quân Mộ Khuynh bày ra sinh tử chién, tại sao Long Thiên đại nhân lại kích động đến vậy?

Hỏa Liêm sốt ruột nhìn Quân Mộ Khuynh, nó chỉ mới có chợp mắt một chút thế nào chủ nhân đã thiết lập sinh tử chiến với người ta rồi. Cái này thảm nha. À mà… Chi Chi đâu ý nhỉ?

Ninh Lãng trấn định tâm thần lại, mới một chút thế mà đã bị Quân Mộ Khuynh dọa thì còn đâu mặt mũi của một vị trưởng lão cơ chứ, còn là một tên tiểu tử dứt sữa chưa sạch, quan trọng hơn, Ninh Ưng trưởng lão còn có ở đây, nếu như lần này hắn hoàn thành nhiệm vụ, nói không chừng Ninh Ưng trưởng lão sẽ đề cao hắn cũng nên.

”Quân Mộ Khuynh…”

“Ninh trưởng lão, nói nhiều làm gì chứ, bắt đầu đi.” Nàng cũng phải thử thử một chút lực lượng của mình tới đâu, đã có chuột bạch tự đưa tới cửa, nàng không để ý thí nghiệm một chút đâu.

Ninh Lãng cười lạnh liếc Quân Mộ Khuynh một cái, ngày đó ở Phù Thủy trấn hắn đã biết sự lợi hại của Quân Mộ Khuynh, khi đó Lôi Tố đều bị nàng chọc tới phun máu, có điều hắn không phải là Lôi Tố, cũng không bị nàng giết con mình, nàng sẽ không có cơ hội chọc giận mình được, chỉ mới mấy tháng, Quân Mộ Khuynh có thể từ cấp bảy đại kỹ sư tấn chức đến cấp năm kỹ linh sư, việc Quân Mộ Khuynh là phế vật hắn đã sớm không tin rồi.

“Cát bụi cuồn bạo!” Ninh Lãng trực tiếp động thủ, hắn nhất định sẽ không để cho Quân Mộ Khuynh có cơ hội đem mình chọc tới phun máu.

“Khắp bầu trời hỏa lá chắn!” Quân Mộ Khuynh lạnh lùng cười, ánh lửa bắn ra từ bốn phía xung quanh nàng, đem nàng vây quanh ở trong.

Quân Mộ Khuynh chỉ phòng ngự nhưng Ninh Lãng cũng không dám khinh địch, mấy tháng trước nàng có thể đồng thời ngưng tụ được hai loại đấu kỹ, hiện tại đã là cấp năm kỹ linh sư, thực lực nhất định sẽ mạnh hơn rất nhiều.

“Đất mưa tên!” Ninh Lãng rống lên một tiếng, mũi tên bằng đất cát bay tới phía Quân Mộ Khuynh.

“Đàn hỏa loạn vũ!” Quân Mộ Khuynh cũng không lưu tình, sinh tử chiến không phải ta sống ngươi chết thì sẽ không hủy, nàng cũng không muốn chết sớm như vậy.

Sao có thể? Tất cả lão sư có mặt đều đứng bật dậy, chạy tới gần hơn để nhìn, bọn họ chưa từng đem Quân Mộ Khuynh để vào mắt, càng chưa từng nghĩ đến Quân Mộ Khuynh sẽ có một ngày hôm nay, cấp năm kỹ linh sư, có thể đồng thời ngưng tụ hai loại đấu kỹ, chưa từng nghe qua a.

“A?” Ninh Lãng lập tức tản một đấu kỹ ra, ngưng tụ phòng ngự: “Đất lá chắn!” một đám bụi nhanh chóng chắn trước mặt Ninh Lãng, đem hỏa diễm của Quân Mộ Khuynh chặn ở bên ngoài.

“Ninh trưởng lão, Quân Mộ Khuynh bây giờ đã không phải là Quân Mộ Khuynh cấp bảy đại kỹ sư của hơn nửa năm trước.” Quân Mộ Khuynh cười vô cùng tươi: “Bát phương chi hỏa!” Quân Mộ Khuynh ngưng tụ đấu kỹ thứ ba, hung hăng đánh Ninh Lãng.

Tất cả mọi người đều hít một ngụm khí lạnh, đồng thời ngưng tụ ba loại đấu kỹ a!

Ninh gia trưởng lão là kỹ tôn sư mà chỉ có thể ngưng tụ ra hai loại, Quân Mộ Khuynh vậy mà có thể ngưng tụ ra ba loại, là ba loại a!

Lão sư phụ trách hỏa nguyên tố trong lòng vô cùng hối hận, từ khi bọn hắn nhìn thấy Quân Mộ Khuynh đem đá kiểm tra chiếu sáng thì đã nên nghĩ Quân Mộ Khuynh không phải là người đơn giản, vì sao lúc đó bọn họ không nghĩ tới Quân Mộ Khuynh có thể lợi hại đến vậy?

Nửa năm trước đã là cấp bảy đại kỹ sư, bọn họ có nghe lầm không vậy? Chỉ có ngắn ngủn nửa năm, Quân Mộ Khuynh có thể tấn chức lên kỹ linh sư, thậm chí còn là cấp năm kỹ linh sư?

Đám tân sinh ồ lên, trong lòng không khỏi vui mừng, hoàn hảo, hoàn hảo, lúc trước không có đắc tội Quân Mộ Khuynh.

Ninh Ưng chỉ cảm thấy ngực nhói đau, thiếu chút nữa hắn cũng đã phun máu giống Lôi Tố mà ngất đi rồi, nửa năm có thể từ cấp bảy đại kỹ sư tấn chức lên cấp năm kỹ linh sư, Quân Mộ Khuynh có còn là người không? Cầm thú như vậy, Quân gia lại có thể đuổi nàng đi, đầu óc của Quân gia bị cháy mất rồi à?

Đấu kỹ đụng nhau tạo ra một tiếng nổ lớn, nhưng tiếng nổ này lại chẳng làm các học sinh sợ, bọn họ không thể cảm giác được nỗi sợ nữa rồi, bởi vì lời của Quân Mộ Khuynh là lời khó tin nhất trên đời, ngắn ngủn nửa năm mà tốc độ tấn chức của nàng cũng quá kinh khủng đi.

Mạc Tuyết Mị nắm chặt nắm tay, móng tay bấm vào lòng bàn tay khiến tay nàng chảy máu, hai mắt gắt gao nhìn Quân Mộ Khuynh chằm chằm, trong mắt không chỉ có đố kỵ mà còn vô cùng độc ác.

Dựa vào cái gì? Dựa vào cái gì? Mạc Tuyết Mị không ngừng tự hỏi.

Bạch Tử Kỳ nhìn Quân Mộ Khuynh đắm đuối, nàng luôn biết tiểu Khuynh vô cùng lợi hại, một đao có thể giết chết ma thú, nhưng đến khi biết được thực lực chân chính của tiểu Khuynh, nàng cũng không khỏi đau tim, tiểu Khuynh chỉ mới có mười tuổi a, lúc nàng mười tuổi chỉ mới là huyễn kỹ sư thôi đó.

Lãnh Hải Đường từ chỗ tối cũng chậm rãi hiện ra, hiện tại hắn không cần kiểm tra cũng biết Quân Mộ Khuynh có tư cách hay không. Thử hỏi, ở Thiên Không đại lục này, còn ai có thiên phú hơn Quân Mộ Khuynh? Mười tuổi là kỹ linh sư, so với Hàn Ngạo Thần còn muốn nghịch thiên hơn.

Long Thiên cũng ngây người, hắn nhìn tinh thần lực cường đại của Quân Mộ Khuynh, cười vô cùng đắc ý, kỳ thật hắn một chút cũng không nên lo lắng cho tiểu nha đầu này. Nàng là người từ trước đến giờ cũng sẽ không bao giờ quyết định chuyện gì nếu không dám nắm chắc kết quả. Người bình thường khi tới mười hai cấp đỉnh mới có thể miễn cưỡng ngưng tụ ra đồng thời hai loại đấu kỹ, Quân Mộ Khuynh hiện chỉ mới có cấp năm đã có thể ngưng tụ ra ba loại, hắn còn lo gì chứ, huống hồ, vừa rồi hắn đã quên mất, Quân Mộ Khuynh chính là Xích Quân, là song nguyên tố đấu kỹ sư a.

Thượng Quan Cung sửng sốt, luống cuống, Quân Mộ Khuynh, Quân Mộ Khuynh sao có thể lợi hại như vậy, đột nhiên hắn nghĩ tới một việc, chạy vội tới bên cạnh Long Thiên.

“Long Thiên đại nhân.” Thượng Quan Cung cung kính gọi, hắn nhất định phải xác định một chuyện.

“Nói đi.” Long Thiên lạnh nhạt nhìn Quân Mộ Khuynh, hắn đã nghĩ thông rồi, không lo lắng nữa, nếu như lo lắng thì cũng phải là lo cho Ninh Lãng mới đúng, tới lúc thắng, dù cho Quân Mộ Khuynh có bại lộ thân phận là Xích Quân nàng nhất định sẽ không để mình thua, nghĩ tới đó, tâm tình hắn vô cùng tốt, sự việc Xích Quân chính là Quân Mộ Khuynh được đưa ra ánh sáng, mọi người đều sẽ biết Quân Mộ Khuynh là học sinh của hắn, còn là song nguyên tố đấu kỹ sư.