Bên trong rừng cây rậm rạp, một bạch y thiếu nữ nổi bật đang tiến sâu vào sơn mạch, gương mặt thanh tú của nàng một mảnh thản nhiên như không sợ chạm phải Ma thú cường đại.
Nam Cung Khuynh Tuyết hết nhìn Đông rồi đảo sang Tây, trên đường đi, nàng không hề nhìn thấy một Ma thú nào cả.
Nàng khẽ thở dài, vận khí của nàng tệ đến mức muốn nhìn thấy Ma thú còn khó hơn lên trời ?Chấp Minh đột nhiên bất ngờ xuất hiện hại Nam Cung Khuynh Tuyết suýt chút nữa bị hù chết, mặt nàng trở nên đen xì, quắc cho Chấp Minh một ánh mắt cảnh cáo :" Nếu người dám chơi trò này một lần nữa, ta sẽ nhốt ngươi vào Võ Cổ Thư."Chấp Minh nhún vai, lạnh lùng cười :" Tiểu nha đầu ngươi ngu ngốc vừa thôi, ngươi không thấy xung quanh đây không có Ma thú à ?"" Sư phụ ! ta không mù."Nàng gằn từng chữ, sau đó xoay người bỏ đi, bất quá, càng tiến về phía trước nàng càng cảm thấy rõ ràng một luồng hơi thở cường đại, rất cường đại....Nam Cung Khuynh Tuyết khẽ bẻ một cành cây chắn mất tầm nhìn, đột nhiên khung cảnh trước mắt làm nàng dại ra.
Chấp Minh lượm lờ xung quanh, tay vuốt cằm :" Đồ nhi ngoan ! ngươi đã biết vì sao nơi này một con Ma thú cũng không thấy chưa ?"Tất nhiên rồi, Nam Cung Khuynh Tuyết hít một hơi lạnh.Khung cảnh phía trước.....Cây cối đổ rạp, có cây bị thiêu cháy chỉ còn cái gốc, trên đất chính là những cái hố sâu to đùng, không những thế còn một cái khe dài như chẻ đôi toàn bộ Hoang Sa sơn mạch, cảnh này muốn có bao nhiêu tan hoang thì liền có bấy nhiêu tan hoang !Nàng đảo mắt một lượt, hơi thở cường đại vẫn còn lưu lại, tuy chỉ là tàn hơi nhưng vẫn khiến nàng khó thở.
Chấp Minh vuốt tóc nàng, không nhanh không chậm nói :" Cường giả vừa mới đánh nhau nơi này chắc là từ Ninh Thần đại lục tới !"Trái tim nàng run lên.
Ninh Thần đại lục ! Cường giả Ninh Thần đại lục đánh nhau thì trở thành như vậy ? Doạ toàn bộ Ma thú trốn hết !!!Nam Cung Khuynh Tuyết lắc đầu, không biết khi nào nàng mới có thể cường đại như thế ?Chấp Minh lạnh giọng đi, nhắc nhở nàng :" Hửm, ngươi ngắm nhìn cảnh quan chán chưa ! Quên luôn rằng chúng ta đến đây là để tóm cho ngươi một con Ma thú phòng thân à ?"Nam Cung Khuynh Tuyết giật mình, mãi đắm chìm trong suy nghĩ mà quên mất mục đích chính của mình rồi ? bỗng một đạo ánh sáng xanh hấp dẫn tầm mắt nàng.
Nam Cung Khuynh Tuyết khẽ nheo mắt, phi thân đến chỗ ánh sáng xanh đó.Thủy nguyên tố ! Nàng vừa đáp xuống, thủy nguyên tố liền đánh úp về phía nàng.
Đấu khí trong cơ thể vận động, Nam Cung Khuynh Tuyết tung một chưởng đỡ được thủy nguyên tố.
Chấp Minh nhìn nàng ra tay, y cảm thán lắc đầu :" Nha đầu ngươi tố chất vậy mà thật yêu nghiệt, mới đó đã đột phá Đấu giả cấp một rồi."Nàng cười hì hì, dời mắt nhìn lại thì nghe Chấp Minh hét :" Thủy Kỳ Lân, cư nhiên vậy mà là Thủy Kỳ Lân, nha đầu, may mắn đó !"Thủy Kỳ Lân ! cái gì Thủy Kỳ Lân ?Nam Cung Khuynh Tuyết xoa xoa đầu, nghi hoặc nhìn về phía Ma thú đang nằm trên đất, khắp người toàn là vết thương, nó đang dùng chính thủy nguyên tố để trị thương.
Tuy nhiên Chấp Minh như biết sự nghi hoặc của nàng, y hận không thể đá nàng đến Tây Thiên ! Thủy Kỳ Lân mà cũng không biết, rõ ràng so với mấy kẻ trong cung kia thì nàng lại càng não tàn hơn nữa, y cắn răng nghiến lợi giải thích :" Thủy Kỳ Lân là Thượng cổ dị thú thần thú.
Tương truyền Man Hoang là nơi Thủy Kỳ Lân sinh ra, tính thích chiếm đoạt Yêu vật, có thể Ngự vạn thuỷ, chấn nhiếp Ma thú.
Sau là Dị nhân thu phục, là Hoa Tuyệt quốc thủ hộ.
Tính cách nhân từ, sinh vật cường đại thực lực, am hiểu lý đời, thông hiểu thiên ý, có thể lắng nghe Thiên Mệnh, Vương Giả Thần Thú."Chấp Minh nói xong, Nam Cung Khuynh Tuyết ngẩn ra, cái con màu xanh lè này vậy mà lại là Thượng cổ dị thú thần thú, thực lực cường đại như thế ! Nàng như nghĩ ra một thứ, hỏi :" Nếu nó mạnh như thế, vậy tại sao lại bị thương nặng vậy ?"" Có lẽ là cường giả vừa đánh nhau ở đây !".