Nghịch Thiên Độc Sủng: Cuồng Phi Thật Yêu Nghiệt

Chương 113: Tiểu biệt thắng tân hôn




Lồng ngực rắn chắc dính sát vào phía sau lưng Thủy Y Họa , độ ấm cực nóng giống như truyền qua quần áo mỏng manh làm cho Thủy Y Họa giật giật thân mình.

Một lúc sau , nam nhân tiến đến bên tai nàng, cắn lấy vành tai của nàng , giọng nói khàn khàn trầm thấp vang lên, " Y Họa , ta rất nhớ nàng , mỗi ngày đều nhớ đến nàng , không lúc nào không không nhớ tới nàng . Nàng thì sao , có nhớ ta hay không ?"

Thủy Y Họa tưởng thoá mạ hắn một chút, nhưng hiện thời bị hắn ôm vào trong ngực, lại nghe giọng nói trầm thấp đè nén này , trong lòng không khỏi mềm nhũn .

Nhớ , nàng đương nhiên nhớ tên đáng chết này rồi. Nhưng lúc trước tên đáng chết này dám đi không từ giã! Chỉ cần nghĩ vậy nàng liền tức nghiến răng nghiến lợi rồi .

Tránh thoát ôm ấp của Cơ Mộc Ly , Thủy Y Họa quay đầu trừng mắt nhìn hắn, "Lão nương không hề nhớ tới ngươi! Cút xa ta chút!"

Dứt lời, mấy bước đi xa.

Cơ Mộc Ly thật vất vả đợi đến nàng dâu mà mình nhớ thương , làm sao có thể để nàng chạy trốn, bước chân di động, trong nháy mắt liền cọ đến phía sau nàng , lại kéo người trở về, giọng điệu tràn đầy oán niệm, " Y Họa , một tháng này ta vì nàng mà ăn không ngon ngủ không yên, nàng làm sao có thể như vậy?"

"Đừng ở trước mặt ta nói lời ngon tiếng ngọt! Ta hỏi huynh , lúc trước vì sao đi không từ giã? Huynh đi mà không biết thông báo một tiếng sao?" Thủy Y Họa lạnh lùng trừng hắn, tuyệt không thể nhân từ mà nương tay với tên yêu nghiệt đáng chết này , miễn cho hắn lần sau lại tái phạm!

Cơ Mộc Ly vừa nghe lời này lập tức đã hiểu nguyên nhân vì sao Thủy Y Họa tức giận , trong lòng bỗng chốc trở nên mềm nhũn , bàn tay to ôm lấy vòng eo nhỏ của nàng tinh tế bóp nhẹ vài cái, ôn nhu nói: " Y Họa oan uổng ta , ta không phải để lại phong thư cho nàng sao?"

Thủy Y Họa hừ một tiếng, "Thư không tính! Chẳng lẽ huynh không có miệng sao? Không phải ở trước mặt ta chính miệng nói thì phải là đi không từ giã!"

"Y Họa , lúc đó ta nghe nói Hỏa Vũ xảy ra chuyện, cho nên vội vàng trở về gấp . Khi đó nàng mới cùng thân cha nhận thức , ta làm sao có thể để chuyện đó làm phiền nàng . Hỏa Vũ bên này quả thật không yên ổn, ta nghĩ đợi xử lý xong chuyện bên này sẽ đi đón nàng ." Nói đến đây bỗng mỉm cười, "Không nghĩ tới Y Họa lại tới tìm ta trước ."

"Ai tới tìm huynh , tự mình đa tình. Ta chẳng qua là quay về xem chuyện giao cho Thu Diệp làm thế nào rồi mà thôi ." Thủy Y Họa âm thầm bĩu môi, tên đáng ghét này thật sự là quá tự kỷ .

Nhưng mà hình như nàng đúng là tìm đến Cơ Mộc Ly .

Cơ Mộc Ly từ phía sau ôm lấy eo của nàng , biết nàng không thấy biểu cảm của mình , không khỏi nhếch miệng cười . Y Họa của hắn rất thích khẩu thị tâm phi, rõ ràng chính là nhớ bản thân , cố tình mạnh miệng không thừa nhận.

Không đợi Thủy Y Họa tiếp tục già mồm, Cơ Mộc Ly liền bồng nàng lên , Thủy Y Họa cả kinh hô nhỏ một tiếng.

"Đáng chết, huynh làm gì vậy ? Chỗ này lại gần cửa chính của Kiếm gia , huynh muốn người khác nhìn đến hả ?" Thủy Y Họa tức giận tóm lấy lỗ tai hắn .

Cơ Mộc Ly mặt không đổi sắc mặc kệ nàng véo tai mình , âm điệu giương lên, cười nói: " Mặc kệ người khác nhìn đến lại như thế nào, bổn vương sủng ái vương phi của mình , tại sao lại ngại bọn họ ?"

Thủy Y Họa cúi đầu nhìn bản thân mặc quần áo của nam tử , trêu tức một câu , "Ta hiện tại là một thiếu niên ."

"Ha ha ha... Gia vẫn mang tiếng là đoạn tụ , người khác muốn nói gì cứ mặc kệ làm cho bọn họ nói đi." Cơ Mộc Ly cười bừa bãi vô cùng .

Thủy Y Họa lập tức ngăn chặn cái miệng của hắn, để sát vào bên lỗ tai hắn, dùng giọng nói mềm dẻo nhắc nhở: "Ta trước tìm chỗ không người, lát sau lại nói chuyện khác."

Cơ Mộc Ly nghe xong lời này hai mắt ở trong màn đêm trở nên sáng rực , thân mình vừa động, đã ôm tiểu hồ ly trong lòng bay nhanh dời đi .

Trong nháy mắt , hai người liền đến một chỗ góc tối không có người .

Hai người thân hình mới ẩn vào trong bóng tối , Cơ Mộc Ly liền khẩn cấp ấn Thủy Y Họa dựa vào trên tường, hung hăng hôn lên, hôn lên mắt Thủy Y Họa , cái mũi, khuôn mặt, môi, vừa hôn vừa nói mơ hồ không rõ : " Y Họa , gia thật sự là nhớ nàng muốn chết, ưm... Mỗi đêm nằm mơ đều có thể mơ thấy nàng... Nhớ nàng nhớ đến phát điên rồi..."

Thừa dịp hắn hôn đến ý loạn tình mê , Thủy Y Họa cắn một cái thật mạnh lên môi hắn , cánh môi lập tức chảy máu, thoạt nhìn đỏ sẫm nhưng lại làm cho người nọ tăng thêm vài phần phong tình.

Cơ Mộc Ly chẳng buồn hừ lấy một tiếng, một tay vẫn ôm eo của nàng eo, một tay sờ sờ môi bản thân vừa bị nàng cắn nát , xòe tay, nhìn đến hai đầu ngón tay dính đầy máu.

"Y Họa , nàng muốn mưu sát phu quân sao ?" Cơ Mộc Ly hơi có chút oán giận nói. Một chút động tác nhỏ như vậy theo ý hắn chẳng qua là một chút tình thú mà thôi nhưng là trên mặt mũi tuyệt không thể biểu hiện thật cao hứng, bằng không Y Họa của hắn xác định ngày sau sẽ càng làm nghiêm trọng thêm .

Thủy Y Họa nhe răng trợn mắt nói: "Lần sau nếu huynh còn dám âm thầm bỏ đi xem , đến lúc đó sẽ không đơn giản là cắn nát miệng của huynh , lão nương nhất định đánh gãy chân của huynh !"

Cơ Mộc Ly nhìn bộ dạng giương nanh múa vuốt của tiểu hồ ly , cười ha ha , đột nhiên ôm lấy cả người nàng , ấn sát vào trên tường, đem hai chân thon dài của nàng quấn ở trên eo mình, hơi hơi ngửa đầu xem nàng, " Y Họa , ta sai rồi. Về sau làm gì đều mang theo nàng đi được không ?"

Trong bóng đêm , cặp mắt tối tăm trước kia bây giờ sáng ngời , lúc này chỉ yên lặng nhìn chằm chằm nàng.

Thủy Y Họa khẽ hừ một tiếng, bắt lấy hai lỗ tai hắn : "Đây chính là huynh nói, cho dù là chuyện lớn thế nào cũng không thể một mình huynh đi chịu trách nhiệm, ta cũng không phải con thỏ nhỏ, không cần huynh phải che chở như vậy ."

"Ừ , Y Họa của ta chưa bao giờ là con thỏ, mà là tiểu hồ ly , vẫn là tiểu hồ ly giương nanh múa vuốt ." Cơ Mộc Ly úp mặt ở trên cổ nàng thấp giọng nói, sau đó bắt đầu gặp nhấm thịt non .

Thủy Y Họa cảm thụ được hơi thở ẩm nóng nơi cổ , trong lòng thiếu một góc giống như bỗng nhiên liền hoàn chỉnh rồi. Mặc kệ trên mặt nàng biểu hiện không thèm để ý, nàng không thừa nhận cũng không được, nam nhân trước mắt này đã khắc sâu vào trong lòng mình .

Chỉ có đối bản thân, hắn mới sẽ lộ ra phần nhu tình như thế , bản thân cũng sẽ ở trước người hắn buông xuống tất cả phòng bị. Thay đổi người khác, nàng sẽ làm nũng như vậy sao? Này quả thực sẽ không giống nàng rồi.

"Mộc Ly , ta cũng nhớ huynh ..."

Một tiếng than nhẹ này làm cho nam nhân đang chôn mặt ở trên cổ nàng hơi hơi cứng đờ, hô hấp cũng trở nên càng thêm nóng rực .

Thủy Y Họa không đợi hắn tinh tế thưởng thức, liền chủ động kéo tóc của hắn xuống , cúi đầu hôn lên, động tác có chút kịch liệt. Hai tay vẫn vòng quanh cổ hắn , hai cái đùi lại chặt chẽ quấn quít lấy eo của hắn .

Hai người thân mật giống như không có khoảng cách.

Cơ Mộc Ly mạnh mẽ ôm chặt hai chân nàng , lúc nàng sắp trượt xuống lại xốc bế lên , mà công việc hôn hít lại vẫn không ngừng.

Đợi đến lúc Thủy Y Họa hôn đủ muốn thối lui , tên đáng chết này vẫn quấn quít lấy không tha, Thủy Y Họa đấm một cái vào ngực hắn , né tránh thế công của hắn sau , cười mắng: "Ta nói gia, gia thật giống như con sói đói, đến mấy đời chưa ăn đến thịt rồi hả ?"

Cơ Mộc Ly mổ vài cái vào cái miệng nhỏ nhắn đang đóng mở liên tục rồi mới bỏ qua, cười đáp: "Gia thấy nàng liền giống như sói hoang thấy dê béo, tưởng không ăn đều không được."

"Ta xem là dê xồm mới đúng." Thủy Y Họa tà tà trừng mắt nhìn hắn.

Hai người dính hồi lâu, xa xa bỗng nhiên có người hướng về bên này đến gần.

"Gia, có phải người hay không ?" Là giọng nói của Đông Phương Lăng .

Hai người liếc nhau, Thủy Y Họa vội vàng từ trên người hắn trượt xuống, sửa sang lại quần áo hỗn độn , rồi sau đó thay Cơ Mộc Ly cũng sửa sang lại vạt áo.

Kết quả Đông Phương Lăng vừa đúng liền nhìn đến một màn vô cùng thân thiết này , hai mắt nhất thời trợn trắng , chỉ vào người đứng sau Cơ Mộc Ly vừa ẩn vào trong bóng tối kia , run run đầu ngón tay nói: "Gia, ngài vậy mà ...Vậy mà giấu vương phi làm ra loại sự tình này! Ngài làm sao có thể như vậy..."

Người phía sau gia rõ ràng là nam nhân ! Gia chẳng lẽ thực sự là đoạn tụ ? Hay là hồi lâu không gặp vương phi, cho nên "Hồng hạnh xuất tường" rồi hả ?

Đông Phương Lăng trong lòng thất vọng nói không nên lời . Gia trước kia luôn luôn giữ mình trong sạch, tuy rằng sau khi gặp được vương phi bản tính háo sắc lộ hết, nhưng nhân lúc vương phi không có ở đây hắn có thể làm ra chuyện vượt tường như này , thật sự không thể tha thứ !

"Gia, ta coi thường ngài ! Bản thân ngài tự trở về đi, xe ngựa không đợi ngài nữa !" Đông Phương Lăng hừ lạnh nói, khinh thường liếc nhìn thiếu niên ẩn trong bóng tối kia , tức giận phẩy tay áo bỏ đi. Mệt hắn phát hiện không thấy gia còn đi ra tìm , ai ngờ người ta ở chỗ này phong lưu khoái hoạt .

Cơ Mộc Ly bị phản ứng của Đông Phương Lăng làm cho tức giận cười ra tiếng , Thủy Y Họa ở phía sau rốt cục cũng nhịn không được cười ha ha . Tiếng cười trong màn đêm yên tĩnh có vẻ trong sáng dị thường .

Người trong bóng tôi chậm rãi đi ra , nhìn người đã đi ra phía trước vài bước kêu lên : "Lăng, là ta, ta từ Cổ Cương mới về ."

Đông Phương Lăng dừng bước , mạnh quay đầu nhìn, thấy người nọ quả thật là Thủy Y Họa mặc nam trang .

Hóa ra là chính hắn nghĩ sai rồi? !

Đông Phương Lăng mặt nóng lên, chỉ cảm thấy vô cùng mất mặt, lần này không nói hai lời, đi càng nhanh hơn .

Thủy Y Họa cùng Cơ Mộc Ly liếc nhau, nhất thời cười khà khà ha... Không nghĩ tới Đông Phương Lăng cũng có lúc đáng yêu như vậy .

"Y Họa , nhạc phụ làm sao nguyện ý cho nàng đi vậy ? Ta còn tưởng rằng bản thân phải đợi ít nhất nửa năm đâu .Nhưng mà lúc này nàng quay về cũng tốt, thế cục bây giờ cơ bản đã ổn định lại rồi." Cơ Mộc Ly ôm lấy thắt lưng Thủy Y Họa đi theo phía sau Đông Phương Lăng .

"Nhạc phụ? Huynh gọi rất thuận miệng nhỉ ?." Thủy Y Họa cười nói, "Phụ thân hắn nhìn ra trong lòng ta nghĩ huynh , cho nên để ta quay về ."

"Nàng không cần phải gạt ta, nhạc phụ đại nhân của ta cũng không phải là người dễ lừa , Y Họa có phải nàng đáp ứng hắn chuyện gì phải không ?" Cơ Mộc Ly rõ ràng không tin lời nói của Thủy Y Họa .

"Cũng không có gì, chính là trong vòng một tháng học hết phương pháp luyện chế gần một trăm loại cổ độc cùng một ít cổ thuật đơn giản , ngoài ra học thêm cách luyện chế 500 loại thuốc , còn nữa võ công của ta cũng tăng lên rất nhiều ." Thủy Y Họa lơ đễnh nói.

Cơ Mộc Ly nghe xong lời này bước chân hơi ngừng lại, lập tức ôm Thủy Y Họa càng chặt hơn. Tuy rằng Y Họa nói rất nhẹ nhàng nhưng là Cơ Mộc Ly sao có thể không biết trong đó vất vả. Một tháng mà thôi, nàng lại buộc bản thân làm nhiều chuyện như vậy .

Lúc hai người ân ái ngọt ngào , Đông Phương Lăng đã bước nhanh đi tới trong đội ngũ, xấu hổ và giận dữ đứng ở đàng kia .

Bởi vì lần này Cơ Mộc Ly cố ý phô trương thanh thế mà đến , cho nên xe ngựa rộng mở thoải mái không nói, chung quanh còn theo mười mấy hàng thiếp thân thị vệ.

"Đông Phương công tử, Vương Gia đâu, còn không tìm được?" Triệu Xương lập tức hỏi.

Đông Phương Lăng tức giận trừng mắt nhìn hắn, "Vương phi đã trở lại, gia cùng vương phi hai người lúc này đang chàng chàng thiếp thiếp đâu." Nói vừa dứt, lại nghĩ tới nhiều thị vệ như vậy đều đang chờ, lúc này áp chế nỗi xấu hổ, lại tinh tế hư cấu giải thích một hồi.

Lúc trước mấy người Cơ Mộc Ly trở về, lại thiếu Thủy Y Họa, cho nên mấy người liền viện cớ, nói Thủy Y Họa trên đường du sơn ngoạn thủy bị bệnh nặng, Vương Gia nghe được tin tức trong triều không thể không vội vã trở về, mà vương phi đành phải ở bên ngoài dưỡng bệnh. Đông Phương Lăng lúc này chỉ nói vương phi hết bệnh rồi, vừa khéo chạy đến thành Hoa Dung , lại nghe thấy Kiếm Thập Nhất đại hôn, vì thế đến Kiếm phủ, vừa đúng liền đụng phải gia.

Triệu Xương không có nghi ngờ , lúc này rất kích động , "Vương phi đã trở lại!"

Mọi người rất thông cảm cho sự kích động của Triệu Xương , bởi vì bọn họ cũng thật kích động. Vương phi trở về có nghĩa là những ngày tháng đông lạnh giá rét ở Viêm Đạm vương phủ sẽ lập tức đi qua, nghênh đón mùa xuân tới . Bọn họ đã sớm chịu đủ tính khí thất thường của Viêm Đạm vương trong một tháng này rồi.

Không phải đợi lâu , mọi người quả nhiên thấy Cơ Mộc Ly ôm một thiếu niên tuấn tú đi tới, nhìn kĩ không phải là vương phi bọn họ hồi lâu không thấy sao!

Cơ Mộc Ly cười nhìn mọi người nói câu vất vả, rồi sau đó đỡ Thủy Y Họa lên xe ngựa.

Mọi người cảm động đến rơi nước mắt chỉ còn thiếu gạt lệ . Từ lúc Vương Gia về trong phủ đây là lần đầu tiên cười với bọn họ . Rất là hiếm thấy! Vương phi người xuất hiện thật sự là rất kịp thời rồi.

" Đợi một chút!" Vừa lên xe ngựa Thủy Y Họa lập tức phục hồi tinh thần lại, mới vừa rồi bị Cơ Mộc Ly rót mật vào tai , làm cho nàng đã quên chính sự rồi !

" Y Họa , làm sao vậy ?" Cơ Mộc Ly rời khỏi chỗ ngồi đi qua ôm lấy nàng, sau đó lập tức phân phó xa phu lái xe.

"Cơ Mộc Ly , huynh bảo bọn họ dừng xe lại đi , ta còn có việc muốn xử lý!"

Cơ Mộc Ly để sát vào nàng ngửi mùi thơm nhàn nhạt trên người nàng , lơ đễnh nói: "Y Họa có chuyện gì muốn làm giao cho hạ nhân là được, làm sao phải tự mình đi ."

" Ta đi đưa lễ cho Thập Nhất , ta muốn đích thân cho hắn mới yên tâm." Thủy Y Họa đẩy gương mặt hắn đang thấu lại gần ra .

Cơ Mộc Ly trong mắt hiện lên bất mãn. Đều lúc này , Y Họa còn nghĩ tới người khác, chẳng sợ người nọ là Thập Nhất , trong lòng hắn cũng có chút khó chịu.

Nhưng là Thủy Y Họa hiển nhiên còn chưa nói xong, lại tiếp tục nói: "Hơn nữa Liệt sư huynh lần này theo ta cùng nhau tới , hắn còn ở khách sạn , ta không thể không nói một tiếng liền đi đi?"

Cơ Mộc Ly nghe xong những lời này , ánh mắt hiển nhiên lạnh xuống , Thập Nhất thì thôi, dù sao là người mình, nhưng Bắc Đường Liệt tính cái gì, chỉ là người ngoài , Y Họa thế mà còn nghĩ tới hắn!

" Y Họa yên tâm, quà tặng cho Thập Nhất ta đã tính cả phần của nàng rồi , ta đưa cho hắn hai chai đại bổ hoàn , có thể nói ngàn vàng khó mua, cho nên nàng không cần để ý chuyện này . Còn có Bắc Đường Liệt, ta sẽ bảo thị vệ đến khách điếm tiếp hắn nhập phủ làm khách, Y Họa cảm thấy như vậy được không ?"

Bên ngoài xe ngựa , Đông Phương Lăng vừa nghe lời này, cả người lẫn ngựa lảo đảo một chút.

Tuyệt rồi ! Gia nhà hắn tuyệt đối là nam nhân vô sỉ nhất trên đời này . Hai chai thuốc bổ rõ ràng là hắn lấy danh nghĩa bản thân đưa cho Thập Nhất , hiện tại bị gia lấy ra lừa vương phi? ! Gia, ngài còn muốn gương mặt nhân thần cộng phẫn này hay không ?

Mắng đi mắng lại, Đông Phương Lăng cũng sẽ không ngốc đến mức đi vạch trần lời nói của Cơ Mộc Ly.

"Này... Đêm hôm trước nghe Thập Nhất nói huynh không chuẩn bị quà tặng , không nghĩ tới hôm nay huynh lại lén lút tặng." Thủy Y Họa nói thầm một câu, " Thôi vậy , quà ta chuẩn bị cho Thập Nhất để lần sau có cơ hội lại cho hắn . Đúng rồi, huynh nhanh phái người đi tiếp Liệt sư huynh lại đây , hắn ở đây lạ nước lại cái , sớm đi tiếp đến ta cũng yên tâm."

Cơ Mộc Ly nghe xong những lời này, cả người đều cảm thấy không dễ chịu , nhưng vẫn xốc rèm xe lên sai bảo Triệu Xương một câu, "Triệu Xương, ngươi đi khách điếm đón một người tên là Bắc Đường Liệt về trong phủ ."

Vừa nói xong , Cơ Mộc Ly liền vội vàng buông rèm xe xuống , để lại Triệu Xương một mình ngẩn người. Khách điếm ? Trong thành Hoa Dung này hơn năm mươi nhà khách điếm đi, gia ngài nói rõ là khách điếm nhà ai a!

Triệu Xương nhìn Đông Phương Lăng liếc mắt một cái, Đông Phương Lăng trực tiếp quay đầu tránh đi. Đây rõ ràng cho thấy gia đang lừa vương phi , thật là ngốc, dựa theo lòng dạ hẹp hòi của gia thì kiểu gì cũng muốn cùng vương phi ân ái đủ mới đi đem tên Bắc Đường Liệt chướng mắt kia mang về đến.

Triệu Xương không dám hỏi nhiều, mặt đầy đau khổ tự giục ngựa quay đầu đi. Nếu gia không nói cho hắn là khách điếm nhà ai , hắn chỉ có cách tìm lần lượt thôi , đành tìm khách điếm gần Kiếm phủ nhất , chắc cũng không phải rất khó đi.

Nhưng hắn lại không biết , Bắc Đường Liệt ở khách điếm vừa đúng liền cách Kiếm phủ xa nhất.

Triệu Xương bị ép buộc chết đi sống lại rốt cục sau hai ngày cũng tìm được khách điếm mà Bắc Đường Liệt ở , thật đáng buồn là người này đã đi trước hắn một bước . Triệu Xương tức giận đến mức không có đương trường phun ra một ngụm máu tươi, lúc chuẩn bị trở về lĩnh phạt lại phát hiện người kêu Bắc Đường Liệt kia đã ở trong phủ!

Tự nhiên, này đó đều là nói sau. Đợi Triệu Xương giục ngựa rời đi , Cơ Mộc Ly mới lại tiếp tục dỗ Thủy Y Họa : " Nàng an tâm chưa ? Hắn sẽ lập tức tiếp Liệt sư huynh của nàng tới trong phủ ."

Tuy rằng Cơ Mộc Ly ngoài miệng vô tình hỏi thế nhưng kỳ thực ở trong lòng đã sớm đem Bắc Đường Liệt đánh cho dập nát . Đừng tưởng rằng hắn không thấy được, lúc ở trên bàn rượu tên Bắc Đường Liệt đáng chết kia dám dùng móng vuốt của hắn đè đầu Y Họa xuống , là không nghĩ bản thân nhanh như vậy tìm đến Y Họa sao? Thật sự là hồn nhiên, cho dù tùy tiện đưa Y Họa của hắn để lẫn trong đám người , hắn đều có thể trong thời gian ngắn nhất tìm thấy nàng , càng đừng nói tới kiểu yến hội thế này .

Thủy Y Họa nghe hắn phân phó như vậy quả thật yên lòng, Triệu Xương là một thị vệ làm việc có năng lực , mới có thể nhanh chóng đón Liệt sư huynh về phủ .

Hai người liền chạy suốt đêm về Hoàng Thành, Cơ Mộc Ly có lệnh bài trong người, tùy thời có thể ra vào Hoàng Thành, đoạn đường này có thể nói thuận lợi thật sự. Chính là, chỉ còn cách Hoàng Thành một con đường , hai chữ thuận lợi rõ ràng viết ngược rồi .

Nơi này cực kì hẻo lánh, đường lại nhỏ hẹp , hai bên cỏ cây mọc thành bụi. Cho dù trong Hoàng Thành cũng không thể cam đoan mỗi một con đường hai bên đều là cửa hàng và phủ trạch nối tiếp nhau san sát .

Thủy Y Họa đang nhắm mắt dưỡng thần chợt mở mắt ra.

"Tỉnh?" Cơ Mộc Ly vẫn ôm Thủy Y Họa vào trong ngực, hắn không nghĩ ngủ, hoặc là nói là luyến tiếc ngủ, cho nên luôn luôn ngắm nghía gương mặt Thủy Y Họa , thấy nàng bỗng nhiên mở mắt, biết nàng cũng phát hiện bên ngoài dị thường.

"Gia ôm ấp cũng không thể khiến nàng an tâm đi vào giấc ngủ sao? Việc này không cần nàng lo lắng ." Cơ Mộc Ly ngoéo mũi nàng một cái , một mặt sủng nịch nhìn nàng.

Thủy Y Họa trợn trừng mắt, "Đều làm ra động tĩnh lớn như vậy , ta lại không tỉnh , chẳng khác nào heo sao ?"

Đám người mai phục trong đám cây cỏ bên ngoài hiển nhiên không phải là sát thủ trải qua huấn luyện đặc biệt giống như Phong Vân đường , tuy rằng võ công cũng coi như không kém , nhưng dưới con mắt của Cơ Mộc Ly và Thủy Y Họa xem ra căn bản không đáng giá nhắc tới.

Đông Phương Lăng đi đầu hiển nhiên cũng phát hiện dị thường, vội vàng ý bảo thị vệ phía sau dừng lại, khẽ quát một tiếng, "Toàn bộ võ trang!"

Một chữ cuối cùng còn chưa nói xong , trong cây cối liền bắn ra vô số phi tên, đều hướng về phía xe ngựa bay tới .

Lần này Cơ Mộc Ly tuy rằng cố ý phô trương , nhưng là cũng không mang theo nhiều người , người khác có lẽ không biết, nhưng Đông Phương Lăng lại nhìn rõ tính toán của chủ tử . Gia vốn định dẫn xà xuất động . Kết quả chứng minh, xà quả nhiên xuất động rồi.

Mưa tên qua đi, hơn mười người áo đen từ trong bụi cỏ nhảy ra, người người giơ đại đao màu bạc , dưới ánh trăng có vẻ cực kì chói mắt.

Cơ Mộc Ly mang ra thị vệ tuy ít lại tinh, là mấy người võ công tốt nhất trong vương phủ , cho dù không thể lấy một đánh mười cũng có thể lấy một chọi năm . Đối phương động tác đều nhịp , rõ ràng chính là trong quân đội huấn luyện ra.

Cơ Mộc Ly trong tâm cười lạnh. Nhị ca của hắn ra tay thật ngoan độc , thế nhưng tưởng ở chỗ này kết liễu mạng hắn ? Đáng tiếc, hắn lại không biết đây vừa vặn vào kế hoạch của bản thân .

Cơ Vũ Trường , ngươi đến cùng là dựa vào cái gì nhận định ta sẽ chết ở chỗ này? Lúc binh khí giao nhau , người trong xe ngựa không chút hoang mang đi ra, Thủy Y Họa cũng theo sát chui ra xe ngựa.

Cơ Mộc Ly quay đầu liếc nhìn nàng, " Quay vào xe ngựa cho ta đi!"

Thủy Y Họa trực tiếp trừng trở về, đẩy ra hắn nhảy xuống xe. Buồn cười, không thấy được đối phương ỷ vào nhân số nhiều đả thương vài người thị vệ sao, nàng làm sao có thể yên tâm mà ngồi . Trên thực tế, là chính nàng ngứa tay nghĩ muốn đánh thôi .

Những người áo đen đó vừa thấy chính chủ đi ra , lập tức tránh đi thị vệ bay tới .

Cơ Mộc Ly kéo Thủy Y Họa tránh ở sau người, một cước đá người vừa bay đến ra thật xa, chính là một cước liền đá người nọ lục phủ ngũ tạng đều đảo lộn . Mà lúc này Thủy Y Họa đã đoạt lấy một cây đao, chạy vào vòng hỗn chiến , Cơ Mộc Ly tức giận thật muốn đương trường đánh mông nàng .

Tuy rằng biết bản lĩnh của Y Họa không kém , nhưng là như vậy không nghe lời, nên đánh!

Thủy Y Họa dơ đao vào đám người áo đen , động tác chém xuống rất tiêu sái xinh đẹp , chỉ thấy thân mình nàng bỗng nhiên ngửa ra sau, cầm đao đâm vào ngực của một người phía sau chém tới, đồng thời đưa chân phải ra , vẽ một đường cong hoàn mỹ trong không trung , đá văng người phía trước . Lập tức quay người lại, đao lại dơ lên chém xuống một người áo đen phía bên phải chuẩn bị đánh lén .

Cơ Mộc Ly một chưởng bổ ra đánh người áo đen vụng trộm tiếp cận , ánh mắt bất động dừng ở trên người Thủy Y Họa , khóe miệng tươi cười càng ngày càng đậm. Y Họa của hắn cũng quá ham chơi , coi đây là đang xiếc ảo thuật hay sao?

Đông Phương Lăng võ công vốn là so đám người áo đen này cao hơn rất nhiều, chỉ chốc lát sau liền giải quyết mấy người bên cạnh . Nghiêng đầu vừa thấy, liền nhìn thấy trọn vẹn động tác tiêu sái của vương phi nhà hắn , mừng rỡ kém chút hắn đương trường vỗ tay lên.

Mấy người thị vệ cũng nhàn rỗi, đồng loạt nhìn chằm chằm Thủy Y Họa xem. Trong đó một cái không dấu vết đi đến bên người Cơ Mộc Ly , cười nói: "Gia,dđlequyydonnn không nghĩ tới vương phi võ công so ta cũng không kém, chẳng những không kém còn muốn cao hơn rất nhiều đâu."

"Ha ha... Này đương nhiên, cũng không nhìn một cái vương phi các ngươi là nữ nhân của ai ." Cơ Mộc Ly hai tay rảnh rang chống nạnh, đắc ý nở nụ cười.

Cơ Mộc Ly tiếng cười mới lên, liền thấy mỹ nhân phía trước trong giây lát nghiêng đầu , một đôi mắt hàn quang hiện ra, tràn đầy sát ý trừng hướng bản thân.

Lúc Cơ Mộc Ly hơi hơi ngây người , Thủy Y Họa đã một cước đá một cây đao cắm gần đó bay thẳng về hướng Cơ Mộc Ly đang đứng .

"Vương phi, cô làm cái gì? !" Đông Phương Lăng hoảng sợ hét lớn một tiếng. Lúc đang muốn bổ nhào qua bảo vệ Cơ Mộc Ly , dien,,dan.lê quý đôn, lại bị màn tiếp theo cả kinh không thể động đậy.

Đại đao tuy rằng nhìn như nhắm ngay phương hướng Cơ Mộc Ly , kỳ thực đao phong hơi trật một ít, hết thảy phát sinh chỉ trong một cái chớp mắt .

Nhưng nghe thấy một tiếng hét thảm bỗng nhiên vang lên, người thị vệ cách Cơ Mộc Ly gần nhất chẳng biết lúc nào đã bị đại đao cắt ngang qua cánh tay phải đang giơ lên dien,,dan.lê quý đôn, toàn bộ cánh tay phải đều bị đao găm vào vách đá ở phía sau xe ngựa . Mà cánh tay bị găm lại còn nắm lấy một thanh đoản kiếm đã nhiễm độc . Đoản kiếm giấu ở trong tay áo, không nhìn kỹ căn bản thấy không rõ lắm.

Đông Phương Lăng kinh hãi, thị vệ lại muốn mạng gia ? ! Đám thị vệ này đều là gia một tay mang đi !

"Mộc Ly , huynh không sao chứ?" Thủy Y Họa nhanh chóng giải quyết xong mấy người áo đen quanh thân , llequydon để lại hai nhân chứng sống ném cho thị vệ, vội vàng chạy đi qua.

Cơ Mộc Ly từ trong sững sờ hoàn hồn, nghiêng đầu xem thị vệ này liếc mắt một cái, hai mắt trở nên lạnh lẽo vô cùng. Hắn nguyên bản liền hoài nghi Cơ Vũ Trường vì sao nắm chắc có thể lấy được mạng của hắn như thế , hóa ra là đã sớm mua được cận vệ bên người hắn !

Đoản kiếm của người này cách bản thân không đến hai tấc , lại chậm một lát, thanh kiếm này chỉ sợ cũng đâm vào trong thân thể hắn , rồi sau đó Cơ Vũ Trường sẽ vì hắn cố ý chuẩn bị tốt kịch độc nhất định sẽ lập tức tản ra toàn thân hắn , trong khoảnh khắc liền lấy đi tính mạng của hắn!

Nếu là thay đổi bình thường, liền tính là cận vệ hắn cũng vẫn duy trì sự cảnh giác , chính là hôm nay nhìn thấy người trong lòng, một ít lực chú ý bị phân tán đi, thêm nữa thị vệ vừa rồi cũng chống cự lại thích khách, hắn lại làm sao có thể hoài nghi đến trên đầu những người này .

Cũng may... Cũng may có Y Họa , nàng để ý mạng của bản thân mình .

Thị vệ thấy mưu hại không thành, ánh mắt tối sầm lại, định cắn nát túi độc dược trong miệng . Chỉ tiếc động tác còn chưa kịp thực thi, Thủy Y Họa đã nắm lấy cằm của hắn , rồi sau đó mạnh mẽ bóp nát .

Mọi người chỉ nghe cạch một tiếng , cằm người nọ rõ ràng bị bẻ gãy.

"Nam nhân của ta ngươi cũng dám ám toán, muốn chết!" Thủy Y Họa lạnh lùng từ trong kẽ răng phun ra mấy chữ, rồi sau đó quơ lấy một cái đao trên mặt đấy , một nhát đâm vào đùi của hắn , sau đó mạnh mẽ rút ra. Dao trắng đâm vào dao đỏ rút ra, máu tươi bắn tung tóe trên đất.

Mọi người đồng loạt hít lạnh một hơi, chỉ có Cơ Mộc Ly nhìn Thủy Y Họa ánh mắt càng ngày càng ôn nhu, vừa rồi hàn khí trong mắt tất cả đều tiêu tán không thấy nữa.