Nghịch Thiên Cải Mệnh Phá Mệnh Người

Chương 115: 115: Tư U Cảnh 2





" Lúc nãy ta đã nói rõ rồi, tại ngươi không nghe.

"
Hoàng Bắc Nguyệt thở dài nhún vai, nhìn vị Thổ Vương của Tư U Cảnh liếc ánh mắt sắc bén nhìn nàng, rõ ràng là tức giận vì bị nàng phá thành a.
" Hừ, nha đầu ngươi không chỉ có thần thú cao cấp, người nam nhân bên cạnh ngươu thực lực cũng không vừa.

Lúc đó hai đấu một, không công bằng.

"
Thổ Vương thở phì phò, dĩ nhiên là nhắc lại lại càng tức giận.

Hắn vốn rất đắc ý vì có một con thần thú giữ thành cấp bậc cao hơn Xích Kim Thánh Hổ của nàng, vậy không ngờ nàng lại còn một con thần thú khác, thực lực đương khủng bố.
" Ngươi bảo vệ không tốt thành, là do ngươi không có năng lực, ở đây la lối với ai? "
Hỏa Vương - Hỏa Tịch của Tư U Cảnh cao quý lạnh lùng liếc hắn một cái, rồi tỉ mỉ đánh giá Hoàng Bắc Nguyệt.
Vì nàng đến phá thành của bọn họ gây động tỉnh quá lớn nên giờ không chỉ có Thổ Vương cùng Hỏa Vương ở, mà Lôi Vương - Lôi Nộ và Phong Vương - Phong Vô Hành cũng có mặt.
Chỉ có thiếu vị Băng Vương lúc nào cũng đi với Dạ Vương nữa thôi là đủ năm vị vương rồi.
Phong Vô Hành từ xa đã cảm nhận được nguyên khí phong dao động vô cùng lớn, hắn là Phong Vương mà sợ rằng cũng thua vị cao thủ thuộc tính phong này.
Thấy ánh mắt của bọn họ đánh giá mình mình, Hoàng Bắc Nguyệt và Phong Liên Dực vẫn thản nhiên, một người thanh lệ tuyệt sắc, một người phong hoa tuyệt đại, bọn họ nổi bật đến nỗi Hỏa Vương cũng khen vài lần.
" Có thể điều khiển các loại gió trên đời, lại có màu mắt tím đặc trưng, ngươi là Tu La Vương? "

Phong Vô Hành kĩ lưỡng nói.
Phong Liên Dực khẽ gật đầu, thần sắc lạnh lùng cao thâm khó đoán nhưng khi nhìn sang Hoàng Bắc Nguyệt ánh mắt lại ôn nhu.
" Ngươi đoạn tình tuyệt ái? "
Hỏa Tịch cẩn trọng hỏi, Tu La Vương có Ma thú Vương tộc bảo hộ, bọn họ đắc tội không nổi.
" Minh chết rồi.

"
Hắn nhàn nhạt trả lời, thanh âm lạnh lẽo nhưng vẫn mang tia nhẹ nhàng, không có ma thú trừng phạt trói buộc, chỉ không cần bỏ qua viện ái, hắn liền không phải trở thành Tu La Vương hoàn toàn.
Ma thú trừng phạt chết, Tu La Vương có thể nảy sinh tình cảm, chỉ cần không cần bỏ qua viện ái, cái này bọn họ biết.
" Vậy ngươi là ai? "
Hỏa Tịch đưa đôi mắt xinh đẹp nhìn Hoàng Bắc Nguyệt, người này mới là người nàng chú ý nhất.
" Xin lỗi đã không giới thiệu từ trước, tại hạ là Hoàng Bắc Nguyệt.

"
Hoàng Bắc Nguyệt lễ phép giới thiệu, bọn họ dù sao cũng từng giúp nàng đạt được chú ấn thổ, chú ấn phong sắp hoàn vẹn nên lễ phép đối với bọn họ một chút.
Vừa nghe nàng báo danh, bốn người kia đồng thời khiếp sợ nhìn nàng.
" Ngươi chính là Hoàng Bắc Nguyệt? "
Trên gương mặt Hỏa Tịch lộ ra nụ cười quỷ dị.
" Cái gì, là cô ta thật sao? "
Thổ Nhuyễn cũng chấn động, vẻ mặt dưới cái đầu bóng loáng cũng có chút đặc sắc.
Phong Liên Dực cau mày, đám người này phản ứng như vậy làm hắn khó chịu, lại còn nhìn nàng chằm chằm nữa chứ!
" Nguyệt, bọn họ rất kì quái.

"
Phong Liên Dực nghiêng đầu nói nhỏ với Hoàng Bắc Nguyệt, bọn họ làm hắn thực chán ghét.
" Bọn họ không có ác ý đâu.

"
Hoàng Bắc Nguyệt cười nhẹ rồi mỉm cười đối với bốn vị vương.
" Hôm nay ta đến đây để gặp Dạ Vương, mong các vị có thể nhường đường.

"
" Ngươi có tư cách gì mà muốn đi gặp Dạ Vương? "
Hỏa Tịch nói.

" Tư cách gì ư? Ta là truyền nhân của Hiên Viên Cẩn.

"
Lời vừa dứt, bốn vị vương liền chấn động lần nữa, thần sắc bất ngờ và có chút hoảng sợ nhìn nàng.
" Nha đầu, ngươi nói lại lần nữa xem.

"
Lôi Nộ đi lên kích động nói.
" Ta là truyền nhân của Hiên Viên Cẩn, chủ nhân mới của Vạn Thú Vô Cương.

Mà nếu ta không nhầm thì Hiên Viên Cẩn tên thật là Tiêu Cẩn, muội muội của Dạ Vương.

"
Lời nàng nói làm bọn họ khiếp sợ không thôi, chẳng trách lại có thực lực mạnh như vậy nhưng là chủ nhân của Vạn Thú Vô Cương...
" Ngươi sở hữu năm loại thuộc tính nguyên khí, nhưng vừa rồi không sử dụng nguyên khí của Vạn Thú Vô Cương.

Với lại nếu là chủ nhân của hắc ngọc, thì mái tóc phải màu đỏ mới đúng.

"
Lôi Nộ nhớ lại Tiêu Cẩn ngày xưa rồi nói.
" Hừ, quả thật ta là chủ nhân của Vạn Thú Vô Cương, nhưng hiện tại có chút biến cố xảy ra.

Và ta không cần Vạn Thú Vô Cương! "
Đối với sự kiêu ngạo của Hoàng Bắc Nguyệt, không có một ai tức giận cả vì từ nàng làm cho bọn họ thấy được bóng dáng quen thuộc ngày xưa.
Đối chọi gay gắt, vô cùng dẻo miệng, không cúi đầu nhận thua, quật cường khiến người ta đau đầu.

" Nếu vậy ta sẽ nói lại với Dạ Vương.

"
Lôi Nộ vội vàng nói, đối với chuyện của Hiên Viên Cẩn, hắn quả nhiên còn áy náy trong lòng.
" Không cần, Dạ Vương bệ hạ nói cho truyền người vào.

"
Hoàng Bắc Nguyệt nghe thanh âm liền đoán ra ai, từ sau các vị vương, một nam nhân áo bào lục bước ra, khuôn mặt bị vành nón che khuất, thanh âm lạnh lùng như băng tuyết nhưng có Phong Liên Dực ở đây, độ lạnh lùng của hắn tính gì?
" Nếu vậy thì ta cung kính không bằng tuân lệnh.

"
Hoàng Bắc Nguyệt cười nói rồi cùng Phong Liên Dực đi theo Lộc Nhai.
" Đúng rồi, còn một việc rất quan trọng, thỉnh các vị vương đây đi cùng ta.

"
Lộc Nhai chỉ nhìn không nói gì, bọn họ liếc mắt nhìn nhau, Lôi Nộ liền gật đầu rồi tiến lên đi theo.

Sau đó Hỏa Tịch, Phong Vô Hành và Thổ Nhuyễn mới chậm rãi bước đi..