Nghịch Thế Vũ Thần

Chương 6: Trở thành vũ giả




Vương Hạo Thần lại đem một bộ bí tịch cầm xuống, hai mắt dán vào thông tin được ghi trên bí tịch.

-Phục Hổ Quyền! Phàm cấp hạ phẩm vũ kỹ, thích hợp cho vũ giả mới bước chân vào Vũ Đồ cảnh, chia làm thập cấp, mỗi cấp tương đương với thập hổ chi lực! Tu luyện đến đại thành có thể so với Phàm cấp trung phẩm vũ kỹ!

Vương Hạo Thần trầm ngâm một lát, hắn từ đầu vốn dĩ không có ý bởi vì những loại vũ kỹ này chỉ có Phàm cấp mà thất vọng, hắn hiểu đạo lý cơm phải ăn từng chút, chẳng qua hắn yêu cầu có chút đặc thù, vì thế tìm kiếm ra vũ kỹ thích hợp với bản thân cũng có một chút độ khó.

Bởi vì hắn thiên phú rất cao, vì thế nếu như chọn vũ kỹ không đúng hoặc quá mức đơn giản, vậy vũ kỹ chẳng bao lâu sẽ không theo kịp hắn cước bộ.

Mà Phục Hổ Quyền bộ này vũ kỹ, để cho hắn cảm thấy tương đối hài lòng, vậy liền chọn nó a.

Đem Phục Hổ Quyền cất vào, Vương Hạo Thần ôm ý định muốn tìm thêm cho mình một mình một bộ dành cho kiếm tu vũ kỹ tiếp tục tìm kiếm.

Hắn từ nhỏ đã yêu thích kiếm, trong lòng luôn luôn mong muốn bản thân sau này có thể trở thành một tên cường đại kiếm tu.

Thế nhưng hắn dành ra nửa ngày thời gian tìm đọc bí tịch, bước chân của hắn cũng đã dừng lại ở nơi sâu nhất của Vũ Kỹ Các tầng một, thế nhưng vẫn không tìm được vũ kỹ ưng ý.

Lúc này, hắn cũng không còn nhiều lựa chọn, bởi vì trước mặt hắn đã là mấy bộ vũ kỹ cuối cùng của tầng một.

-Bách Linh Kiếm Pháp!

-Toàn Phong Kiếm Pháp!

-Tung Hoành Kiếm Pháp!

Ba bộ kiếm pháp này, đều chỉ có Toàn Phong Kiếm Pháp là Phàm cấp trung phẩm vũ kỹ.

Hơn nữa, Toàn Phong Kiếm Pháp không đặt nặng mỹ lệ chiêu thức, chỉ chú trọng tốc độ cùng hiệu quả sau cùng, một kiếm thế nhanh như bão táp, để cho đối thủ không kịp phản ứng, cái này yếu chỉ để cho Vương Hạo Thần có chút yêu thích.

-Được rồi, chọn Toàn Phong kiếm pháp!

Suy nghĩ một lát, Vương Hạo Thần cuối cùng quyết định chọn Toàn Phong Kiếm Pháp, dù sao khả năng lĩnh ngộ của hắn rất mạnh, nếu bắt buộc phải chọn, vậy còn không bằng chọn lấy thứ tốt nhất để tu luyện.

Cầm hai quyển vũ kỹ, Vương Hạo Thần đi vào sư nương bên người.

-Thoả mãn rồi chứ?

Sư nương nhìn hắn cười hỏi.

-Rất hài lòng!

Vương Hạo Thần đồng dạng cười đáp lại.

Hai người không tiếp tục trì hoãn, đi đến chỗ trưởng lão thủ các để đăng ký.

Vị trưởng lão kia nhận ra sư nương thân phận, vì thế cung kính có thừa một hơi liền giúp hắn phế duyệt.

Nhận vũ kỹ bí tịch trở về Minh Thiên Phong, Vương Hạo Thần đột nhiên hướng sư nương nói:

-Sư nương, ta có thể hay không tạm nghỉ mấy ngày?

Sư nương cho là hắn muốn dành thời gian nghiên cứu vũ kỹ bí tịch, vì thế không chút do dự gật đầu đáp ứng, bất quá trước khi rời đi vẫn hảo tâm nhắc nhở hắn không muốn quá sức, tránh tự hại chính mình.

Kỳ thực tại Thiên Sinh Môn là có hẳn một cái tửu lâu cho chúng đệ tử đi vào ăn uống, thế nhưng Tiêu Hàn Dư một phần bởi vì chán ghét Vương Hạo Thần vô dụng, một phần bởi vì yêu thích hắn món ăn hương vị, nên mới đẩy hắn xuống làm một cái đầu bếp phục vụ mọi người.

Vương Hạo Thần quay về mình gian phòng, kỳ thực mà nói, đây cũng không được tính một cái tử tế căn nhà, chẳng qua là một cái nhà kho nhỏ bên cạnh phòng bếp được hắn cải tạo lại để có chỗ tránh mưa nắng mà thôi.

Vương Hạo Thần mở cửa phòng đi vào, lại cẩn thận lấy ra một chiếc hộp gỗ ở dưới giường, vẻ mặt mỉm cười lẩm bẩm:

-Lần này muốn nhanh chóng đột phá đến Vũ Đồ cảnh, liền phải dựa vào mấy thứ này rồi!

Bên trong hộp, có mấy cây linh thảo đỏ rực như lửa được hắn cất giữ cẩn thận.

Đây là Vương Hạo Thần suốt những năm qua đi vào trong núi đốn củi vô tình tìm được Xích Nham Thảo!

Xích Nham Thảo, mặc dù chỉ là Nhất cấp hạ phẩm linh dược, thế nhưng bên trong ẩn chứa cực nhiệt năng lượng vẫn có không ít, có thể tăng mạnh tốc độ tu luyện, đối với một cái chưa trở thành vũ giả như Vương Hạo Thần, có thể nói là chí bảo.

Vương Hạo Thần cẩn thận đem một cây Xích Nham Thảo lấy ra, lại đem sắc với nước suối, chuẩn bị cho chính mình sử dụng.

Mọi thứ đều chuẩn bị về sau, Vương Hạo Thần mới quay trở lại phòng, ngồi xếp bằng dưới đất, lại đem đã sắc kỹ Xích Nham Thảo uống vào.

Xích Nham Thảo vừa vào miệng, liền hoá thành một luồng nóng bỏng dược lực chậm rãi tản mát trong hắn cơ thể, hướng Vương Hạo Thần toàn thân kinh mạch chảy tới.

Vương Hạo Thần lập tức vận chuyển Vạn Đạo Thông Thiên Quyết, bắt đầu luyện hoá Xích Nham Thảo dược lực, đem nó chuyển hoá thành tinh thuần nguyên khí đưa vào hắn đan điền.

Cứ như vậy, đến khi Vương Hạo Thần lần nữa mở ra hai mắt, lúc đó đã là vào buổi tối, mà hắn đan điền, cũng đã được lấp đầy 4 phần 10.

-Quá tốt! Với tốc độ như vậy, chỉ cần ta dành hết thời gian tu luyện, vậy trong vòng hai ngày nữa liền có thể đột phá tới Vũ Đồ cảnh!

Vốn dĩ hắn cho là, ít nhất cần mười ngày mới có thể đột phá đến Vũ Đồ, chỉ là không ngờ Xích Nham Thảo dược lực quá hiệu quả, để cho hắn tiếp kiệm được rất nhiều thời gian.

Bất quá để cho Vương Hạo Thần có chút bất đắc dĩ chính là, hấp thụ một cây Xích Nham Thảo năng lượng, cũng không có để cho Vạn Đạo Thông Thiên Quyết phản ứng chút nào, tựa hồ là đang chê cái này linh dược cấp bậc quá thấp.

Vương Hạo Thần liền cơm tối cũng không kịp ăn, tiếp tục đem một cây đã sắc Xích Nham Thảo uống vào, tiếp tục điên cuồng tu luyện.

Thời gian trôi qua cực nhanh, thấm thoát, Vương Hạo Thần đã tu luyện tới buổi sáng ngày thứ ba.

Lúc này, hắn đan điền đã hoàn toàn bị tinh thuần nguyên khí lấp đầy không còn chút chỗ trống, chỉ thấy từng đạo dồn dập nguyên khí, đã bắt đầu hướng về bích chướng đập đi qua.

Tấn cấp dấu hiệu!

Vương Hạo Thần rốt cuộc đợi được đến thời điểm này, trong lòng mừng rỡ vạn phần, biết thành bại hoàn toàn phụ thuộc vào giây phút này, vì thế liền nắm chặt hai tay, lại không ngừng vận chuyển nguyên khí, điên cuồng trùng kích cái kia bích chướng.

Một lần!

Hai Lần!

Ba lần!

Năm lần!

Đến lần thứ tám trùng kích, bích chướng kia rốt cuộc hiện ra một tia vết rách, mà Vương Hạo Thần nguyên khí, lập tức nhân cơ hội này toàn lực xông qua, rốt cuộc đem cái kia bích chướng một hơi xé rách.

Ầm!

Đan điền hắn vào một khắc này đột nhiên hoá thành vạn điểm tinh quang.

Thế nhưng rất nhanh sau đó, vạn điểm tinh quang này liền ngưng tụ lại, một lần nữa kết thành đan điền, bất quá lúc này đan điền lại so với lúc trước lớn hơn không biết bao nhiêu lần.

Vương Hạo Thần nhất thời cảm nhận được một loại tinh lực tràn đầy cảm giác, kinh mạch thông suốt, để cho hắn cả người đều thoải mái dị thường.

Loại này cảm giác, chính là đã thành công đột phá đến Vũ Đồ dấu hiệu.

Nhất Tinh Vũ Đồ!

-Vũ Đồ! Ta Vương Hạo Thần rốt cuộc trở thành vũ giả, ha ha ha...

Vương Hạo Thần không kìm được trong lòng được ngửa mặt lên trời cuồng tiếu, hai mắt lúc này cũng toát ra từng tia lệ quang.

Một ngày này, hắn chờ đợi đã quá lâu.

Từ nay về sau, hắn vĩnh viễn cũng không phải phế vật vô pháp tu luyện, mà là một cái chân chính vũ giả.

Cảm giác này, thực sự để cho hắn vui mừng đến điên dại.

Vương Hạo Thần lúc này tin tưởng chỉ cần hắn khắc khổ tu luyện, nhất định sẽ có một ngày hắn đem mọi nhục nhã lúc trước mình phải chịu sòng phẳng hoàn trả lại, sau này có thể ngẩng cao đầu mà đi, trở thành một cái đầu đội trời, chân đạp đất nam nhân.

-Lục Phong! Cho ngươi lại đắc ý một đoạn thời gian, không lâu nữa ta sẽ đem cả lời lẫn lãi toàn bộ hướng ngươi đòi lại!

Vương Hạo Thần nhớ tới cái kia Lục Phong bộ dáng cao ngạo mấy ngày trước, khoé miệng hiện ra một vòng sâm lãnh cười cười.

Cái này Lục Phong, tại Thiên Sinh Môn mấy năm này liên tục làm khó hắn đủ đường, nếu không phải có sư nương che chở, e rằng hắn sớm đã bị y đá ra khỏi tông môn rồi.

Hắn là một cái có thù tất báo người, trước đây bởi vì không có thực lực, hắn chỉ có thể nhận mệnh, thế nhưng lúc này hắn đã trở thành vũ giả, tin tưởng tương lai không xa có thể siêu việt Lục Phong.

-Lục Phong tu vi mấy tháng trước còn là Vũ Đồ lục tinh, đến bây giờ nói không chừng đã sớm đột phá tới thất tinh cảnh giới! Ta muốn siêu việt hắn, cần phải cố gắng gấp bội!

Vương Hạo Thần trong mắt rực cháy chiến ý, hắn đặt ra mục tiêu đầu tiên của mình chính là siêu việt Lục Phong, bất quá đây cùng không phải điểm cuối của hắn, bởi vì Vương Hạo Thần thế nhưng là biết, Lục Phong tại Thiên Sinh Môn chúng đệ tử thực lực chẳng qua là kế đáy tồn tại.