Nghịch Thế Vũ Thần

Chương 183: Dốc toàn lực




- Thanh Dương Kiếm Pháp – Thanh Quang Vạn Trượng!

Tư Mộ Liêm hai tay cầm kiếm, cuồn cuộn kiếm khí như thuỷ triều dâng lên, chém về phía Vương Hạo Thần.

Một kiếm vừa ra, thanh quang chói mắt liền bao trùm một mảnh không gian, thanh thế một kiếm càng thêm mạnh mẽ.

Xuất ra Lưỡng Trọng Kiếm Ý cảnh giới, Tư Mộ Liêm một kiếm này quả thật mạnh hơn trước đó không chỉ gấp đôi.

Vương Hạo Thần trong mắt không có kinh hoảng, không ai biết rằng, vừa rồi chiến đấu, hắn chỉ mới sử dụng 5, 6 thành chiến lực mà thôi, chủ yếu là vì nhục thân lực lượng hắn vận dụng chưa đến ba thành.

- Hàn Băng Thần Quyền – Băng Phách Toàn Phong!

Vương Hạo Thần vận dụng sáu thành nhục thân lực lượng kết hợp với thể nội nguyên khí đánh ra Hàn Băng Thần Quyền.

Một quyền toát ra hàn khí lạnh thấu xương, va chạm với trường kiếm của Tư Mộ Liêm.

Tư Mộ Liêm ánh mắt lập tức hoảng sợ, tên kia đang làm cái gì, hắn vậy mà dám lấy tay đỡ kiếm sao?

Tư Mộ Liêm muốn thu kiếm lại, thế nhưng đã không còn kịp nữa.

Nhạc Thi Dao ở bên nhìn thấy cảnh này cũng kinh hãi, nàng đang muốn ra tay ngăn cản thì Lữ Thuần Quân đã lên tiếng:

- Tiểu tử kia là võ thể song tu! Nhị phẩm huyền khí còn không đủ đả thương hắn!

Võ thể song tu? Mới chỉ nửa năm không gặp mà thôi, không hiểu sao Nhạc Thi Dao có cảm giác tiểu đồ đệ mà nàng luôn yêu quý đã khác trước quá nhiều.

Quả nhiên, khi trường kiếm chém vào đầu quyền của Vương Hạo Thần, Tư Mộ Liêm liền cảm nhận được có một cỗ lực lượng cường đại chấn vào tay cầm kiếm, khiến tay của hắn lập tức tê dại, cả người bị đẩy lui về phía sau mấy bước, trường kiếm suýt chút nữa rơi xuống đất.

- Ngươi không cần lo lắng cho tiểu tử kia như vậy, hắn còn không có dùng hết sức!

Lữ Thuần Quân nhìn Nhạc Thi Dao bộ dạng giống như đang ngồi trên đống lửa, cười ẩn ý nói.

Nhạc Thi Dao khẽ gật đầu, sau đó nàng lại cảm thấy ngữ khí của Lữ Thuần Quân có chút gì đó kỳ lạ, sắc mặt hơi đỏ lên, nhưng không phản bác.

Có điều, đối mặt với Tư Mộ Liêm người có Lưỡng Trọng Kiếm Ý cảnh giới, Vương Hạo Thần thực sự còn có chỗ giữ lại? Chiến lực hắn làm sao lại mạnh đến mức như vậy?

- Sư đệ trước đó còn không có dùng toàn lực?

Tư Mộ Liêm đè xuống cảm giác tê dại nơi cánh tay, có chút khó có thể tin nhìn Vương Hạo Thần.

Tư Mộ Liêm hắn tu vi Vũ Sư áp chế cảnh giới đến Thất Tinh Vũ Sĩ vậy mà đánh với đối phương vẫn ở thế hạ phong, trước đó hắn không có nghiêm túc chiến đấu thì không nói, lúc này ngay cả Lưỡng Trọng Kiếm Ý cảnh giới cũng đã dùng đến rồi, thế nhưng đối phương vẫn có thể ép hắn một đầu, vậy chứng tỏ Vương Hạo Thần trước đó cũng không có dùng toàn lực.

Vương Hạo Thần chỉ cười không đáp, xem như không phủ nhận.

Tư Mộ Liêm cười khổ, hắn đã từng nghe nói, Minh Thiên Phong xưa nay không có đệ tử nào nổi bật, thế nhưng lúc này hắn không thể không hoài nghi tính xác thực của chuyện này.

- Tư Mộ sư huynh, chúng ta lại tới!

Vương Hạo Thần chân dẫm Ngự Phong Lưu Ảnh Bộ, hoá thành vô số đạo tàn ảnh.

- Kinh Thần Thối – Thiên Quân Vạn Mã Kinh Thiên Hạ!

Chỉ trong chớp mắt, Vương Hạo Thần đã đá ra vô số đường cước, thế cước bá đạo kinh người, liên miên bất tuyệt, đem Tư Mộ Liêm đường lui đều phong toả, không chỗ tránh né.

Tư Mộ Liêm đương nhiên không ngồi im chịu trận, hắn đối với thực lực của mình cũng có lòng tin rất lớn, cho dù đối phương có mạnh đến mức nào, hắn vẫn có năng lực phản kháng.

- Thiểm Điện Kiếm Quyết – Tiệp Nhược Tật Lôi!

Tư Mộ Liêm chân đạp một loại bộ pháp huyền diệu, thân hình như một tia chớp nhanh đến không nhìn rõ, vậy mà miễn cưỡng theo kịp tốc độ của Vương Hạo Thần, huy động trường kiếm cùng lúc ngăn cản thế công của người sau.

Vương Hạo Thần lập tức biến chiêu, vận chuyển Vạn Đạo Thông Thiên Quyết, kình cũ chưa hết kình mới lại đến, lại đá ra một thối như sấm sét.

- Kinh Thần Thối – Cô Tinh Vấn Thế Diệt Thương Sinh!

Một thối nhanh nhất trong cửu thức Kinh Thần Thối, uy thế trong phút chốc còn hơn cả Thiên Quân Vạn Mã Kinh Thiên Hạ, tốc độ nhanh đến nỗi Tư Mộ Liêm không cách nào bắt kịp, nhanh chóng phá an tầng phòng thủ của hắn.

Tư Mộ Liêm căn bản không kịp phản ứng, chỉ thấy trước ngực nhói lên, bị cước của Vương Hạo Thần đá bay ra ngoài.

May mắn hai người chỉ là luận bàn, Vương Hạo Thần sớm đã thu lại phần lớn cước lực, nếu không Tư Mộ Liêm chắc chắn đã trọng thương không nhẹ.

- Thối pháp không chỉ nhanh lại còn cực mạnh, cùng cảnh giới, Tiểu Liêm muốn ứng phó thối chiêu của tiểu tử này thực sự rất khó khăn!

Lữ Thuần Quân cười nói.

Nhạc Thi Dao trong lòng lại đang rất nghi hoặc, nàng biết rõ trước khi Vương Hạo Thần hạ sơn võ học còn rất thô thiển, thế nhưng chỉ qua nửa năm, hắn không chỉ có một thân đầy tuyệt kỹ mà bất kể là quyền đạo, chưởng đạo, kiếm đạo hay thối đạo đều có được thành tựu nhất định, hơn nữa tất cả võ kỹ mà hắn sử dụng đều không phải là của Thiên Sinh Môn.

Xem ra nửa năm qua tiểu đồ đệ nàng đã gặp được không ít kỳ ngộ.

- Thái trưởng lão, người đừng nói với ta, đây là toàn bộ thực lực của Tư Mộ Liêm đi a?

Nhạc Thi Dao chăm chú nhìn Lữ Thuần Quân nói.

Nàng tự nhiên không tin, Tư Mộ Liêm thực lực chỉ có như vậy.

Phải biết, Tư Mộ Liêm là đệ tử duy nhất của Lữ Thuần Quân trong trăm năm qua, tuy rằng chỉ là ký danh đệ tử, thế nhưng ở cùng cảnh giới hắn tuyệt đối không kém bất cứ ai trên Thiên Sinh Môn Võ Bảng Thập Tú.

Nếu như không phải Tư Mộ Liêm chỉ mới được Lữ Thuần Quân thu nhận trong vòng mấy tháng gần đầu, thời gian tu luyện còn rất ngắn, Tư Mộ Liêm nói không chừng đã có thể đi tranh một chuyến Võ Bảng xếp hạng.

- Tiểu Liêm đúng là còn một ít lá bài tẩy, bất quá đối mặt với tiểu tử kia ta e là không có bao nhiêu chỗ dùng!

Lữ Thuần Quân lắc đầu nói.

Nhạc Thi Dao hơi sửng sờ, đến nàng cũng không đánh giá Vương Hạo Thần cao đến mức như vậy, chẳng lẽ hắn chiến lực thực sự đã đạt tới trình độ vô địch cùng cảnh giới?

Tư Mộ Liêm đúng là vẫn chưa bị đánh bại, tuy lúc này hắn bộ dáng có chút chật vật, thế nhưng chiến lực thì không bị ảnh hưởng nhiều.

- Trước đây ta cứ nghĩ ngoài mấy kẻ trên Võ Bảng kia ra thì cùng cảnh giới không ai có thể thắng được ta! Bất quá xem ra ta trước kia đúng là ếch ngồi đáy giếng!

Tư Mộ Liêm sắc mặt có chút phức tạp, hít sâu một hơi, tiếp đó, hắn muốn dùng toàn lực mà chiến, bởi vì nếu không như vậy, trận chiến này hắn căn bản không cách nào thắng được.

Trên người hắn cỗ kiếm ý, lần nữa trở nên cường đại gấp bội.

Đến lúc này, Vương Hạo Thần trong mắt cũng hiện lên một tia ngưng trọng, bởi vì hắn phát hiện Tư Mộ Liêm kiếm đạo cảnh giới vậy mà cũng đạt tới Tam Trọng Kiếm Ý, hơn nữa so với hắn còn mạnh hơn, dường như là Tam Trọng Kiếm Ý đỉnh phong cảnh giới, chỉ kém một chút liền có thể bước vào cảnh giới Tứ Trọng.

Nguyên lai, đây mới là toàn bộ chiến lực của Tư Mộ Liêm, xác thực mà nói, chỉ dựa vào kiếm đạo tạo nghệ, tại cùng cảnh giới hắn căn bản không cần sợ bất cứ người nào.

- Sư đệ! Chúng ta lại đến chiến một trận thống khoái!

Tư Mộ Liêm trong mắt bốc lên chiến ý, tay dẫn theo trường kiếm hướng Vương Hạo Thần lao tới, một kiếm nối tiếp một kiếm bổ đi ra.

Mỗi kiếm đều rất đơn giản, thế nhưng bởi vì có Tam Trọng Kiếm Ý gia trì, uy lực so với trước chỉ mạnh không yếu, vô cùng sắc bén.

Vương Hạo Thần cảm nhận làn da của mình bị kiếm khí của Tư Mộ Liêm cắt vào có chút đau rát, Tam Trọng Kiếm Ý quả nhiên lợi hại.

Thế nhưng hắn cũng muốn biết, lấy cường độ nhục thân của hắn hiện tại có thể chịu được công kích của Tam Trọng Kiếm Ý hay không.

Lại nói, hắn vẫn cảm thấy, cho dù Tư Mộ Liêm đã dốc toàn lực cũng không đủ để khiến hắn phải đem kiếm đạo cảnh giới tăng lên Lưỡng Trọng hay Tam Trọng Kiếm Ý để đối phó.

- Hàn Băng Thần Quyền – Vũ Khúc Băng Tinh!

Vương Hạo Thần trên tay lại bốc lên một trận hàn khí lạnh như băng, tay trái dùng quyền không ngừng đánh ra, cùng Tư Mộ Liêm đối cứng.

Hàn khí dày đặc như muốn đông cứng thiên địa.

Lúc này cho dù là Lữ Thuần Quân ở bên ngoài quan chiến đều có chút kinh ngạc, hắn không nghĩ tới, Vương Hạo Thần vậy mà to gan đến mức lại dám lấy nhục thân đôi công với Tư Mộ Liêm đã xuất ra Tam Trọng Kiếm Ý.

Phải biết, với Tam Trọng Kiếm Ý, đừng nói trong tay Tư Mộ Liêm là một thanh bảo kiếm, cho dù chỉ là một thanh kiếm gỗ, hắn đều có thể đem một cái Thất Tinh Vũ Sĩ chém làm hai nửa.