Đồng Thiên Tân sau khi phân phó nhiệm vụ cho Đồng Tứ, liền cùng với Đồng Vô Lệ dẫn theo một nhóm cao thủ rời đi, đi thẳng đến phủ đệ của Đồng Khải Mặc.
Cứ việc trên người Đồng Thiên Tân đang có thương tích, thế nhưng bên cạnh hắn có một cái Đồng Vô Lệ thực lực cực mạnh, hắn căn bản không có gì phải lo lắng.
Hơn nữa, nếu như để lâu, chắc chắn sẽ khiến cho Đồng Khải Mặc nghi ngờ, một khi để hắn bỏ chạy, vậy liền không ai thể ngăn được hắn.
Một lần bị ám sát về sau, Đồng Thiên Tân trong lòng đã đối với Đồng Khải Mặc sinh ra ý tất sát, bởi vì nếu như tiếp tục để người này sống, bản thân hắn chắc chắn không có ngày yên ổn.
……………
Đồng Khải Mặc lúc này vẫn không biết bản thân mình đang ở trong hoàn cảnh nguy hiểm thế nào.
Hắn lúc này đang ở trong phủ đệ chờ đợi tin tức từ Thính Huyết Lâu sát thủ.
Đúng như Đồng Thiên Tân đã dự đoán, Đồng Khải Mặc chính là người đã thuê Thính Huyết Lâu sát thủ đến hành thích Đồng Thiên Tân và Đồng Vô Lệ cũng như một số gia chủ tâm phúc, nguyên nhân rất dễ đoán, đó là bởi vì hắn muốn leo lên ngôi vị gia chủ.
Chứng kiện Đồng Vô Lệ trở về cộng thêm việc Đồng Tĩnh Vân được Tử Dương Tông thiếu tông chủ coi trọng, Đồng Khải Mặc trong lòng không gì sánh được bất an, bởi vì hắn biết rõ chính mình thế đơn lực bạc, căn bản không có cách nào là đối thủ của Đồng Vô Lệ và Tử Dương Tông, từ đó không có khả năng tranh ngôi vị gia chủ với Đồng Thiên Tân.
Mà Đồng Khải Mặc cũng hiểu rất rõ bản tính của Đồng Thiên Tân, chỉ cần đối phương củng cố địa vị của mình, người thứ nhất y không tha nhất định sẽ là hắn, mà hắn lúc đó chắc chắn sẽ giống như cá nằm trên thớt, không có chút năng lực phản kháng nào.
Đồng Khải Mặc vì ngôi vị gia chủ mà phấn đấu cả đời, thậm chí điều này đã trở thành mục đích sống của hắn, tự nhiên không cam tâm cứ như vậy chịu thua, vì thế hắn mới chấp nhận bỏ ra đại giá mời Thính Huyết Lâu sát thủ ra tay, thậm chí mặc kệ gia tộc tổ huấn, bất chấp tất cả đánh cược một lần.
Đồng Khải Mặc một tay cầm tách trà đưa lên miệng, bỗng nhiên, động tác trong tay hắn ngừng lại, ánh mắt cũng trầm tĩnh xuống.
Hắn giữ nguyên tư thế như vậy trong vòng 10 giây, cuối cùng mới đem tách trà trong tay một hơi uống cạn sạch, thế nhưng trong mắt thần sắc lại ảm đạm vô quang.
- Đồng Khải Mặc, không nghĩ tới ngươi vẫn còn có tâm trạng ngồi uống trà! Nếu ta là ngươi, sớm đã tìm đường chạy trốn!
Một đạo cười nhạo thanh âm từ bên ngoài truyền vào, ngay sau đó, Đồng Thiên Tân và Đồng Vô Lệ thân ảnh đồng thời đi vào bên trong nhà.
- Đã không chạy được, vì sao còn muốn chạy?
Đồng Khải Mặc không nhìn hai người, đem tách trà đặt xuống, đạm mạc nói.
Vừa rồi, Đồng Khải Mặc đã cảm nhận được khí tức của hai người, hắn nguyên bản cũng muốn chạy trốn, thế nhưng ngay sau đó hắn phát hiện xung quanh phủ đệ của mình đã bị người ta dùng trận pháp che lại, trong lúc nhất thời căn bản không có cách nào chạy ra ngoài.
Trận pháp này Đồng Khải Mặc cũng không xa lạ, chính Vẫn Thạch Trận của Đồng gia bọn hắn, tối thiểu cần có 10 vị Vũ Sư liên thủ kết trận, có thể vây khốn Vũ Linh cường giả.
Đây chính là nội tình của Đồng gia, trước đó Hình gia ba huynh đệ vốn dĩ có thể làm loạn ở nơi này là bởi vì Đồng gia không có chuẩn bị trước, bất ngờ bị đánh phủ đầu, nếu như để cho bọn hắn có thời gian sắp đặt, coi như Đồng Thiên Tân và Đồng Khải Mặc không ra tay thì ba huynh đệ cũng chưa chắc có thể quét ngang Đồng gia như vậy.
Bình thường mà nói, cho Đồng Khải Mặc một chút thời gian hắn vẫn có khả năng phá vỡ trận pháp thoát đi, thế nhưng bây giờ ở nơi này còn có Đồng Thiên Tân và Đồng Vô Lệ thực lực không kém gì hắn, hai người cộng với Vẫn Thạch Trấn, hắn tình huống căn bản là hữu tử vô sinh, không có một chút hi vọng có thể sống sót, như vậy hà tất phải phí công chạy trốn.
Đồng Thiên Tân và Đồng Vô Lệ có thể hảo hảo xuất hiện ở nơi này, đồng nghĩa với việc Thính Huyết Lâu sát thủ đã thất bại.
- Đồng Khải Mặc, ngươi thật bỏ ra được a! Vậy mà mời đến Thính Huyết Lâu sát thủ hành thích chúng ta, nếu không phải có Hoàng Uyên huynh tại, huynh đệ chúng ta đúng là khó cái chết!
Đồng Thiên Tân lườm Đồng Khải Mặc nói.
- Ha ha! Chung quy vẫn là giống như ta lo ngại! Tử Dương Tông người là cái biến số lớn nhất!
Đồng Khải Mặc cười khổ.
Hắn không phải không biết, Hoàng Uyên thực lực so với Đồng Thiên Tân và Đồng Vô Lệ còn mạnh hơn nhiều, nếu như có Hoàng Uyên xuất thủ, Thính Huyết Lâu sát thủ lại không thể làm một kích tuyệt sát, vậy việc ám sát sẽ khó khăn hơn rất nhiều.
Đồng Khải Mặc cũng muốn để cho Thính Huyết Lâu sát thủ đi giết Hoàng Uyên, thế nhưng hắn lại không thể, một phần bởi vì hắn chưa hẳn có tài lực để thuê một cái sát thủ có năng lực hành thích Hoàng Uyên, cho dù có thì hắn cũng không dám, bởi vì sau lưng Hoàng Uyên là Tử Dương Tông.
Đồng Khải Mặc biết rõ, nếu như Đồng Thiên Tân và Đồng Vô Lệ chết rồi, hắn thuận thế ngồi lên ngôi vị gia chủ, cứ việc trong gia tộc sẽ có vài người có đầu óc đoán được hắn là người đứng sau việc hành thích Đồng Thiên Tân và Đồng Vô Lệ, bất quá chỉ cần đối phương không muốn chết tự nhiên sẽ không nói ra, nhưng đối với Hoàng Uyên thì khác, trước không quan tâm đến việc có chứng cứ hay không, chỉ cần biết Hoàng Uyên chết ở Đồng gia, gia tộc của hắn nhất định sẽ không có ngày yên ổn, thậm chí có khả năng bị diệt tộc.
Coi như Tử Dương Tông biết được Hoàng Uyên là chết trong tay Thính Huyết Lâu sát thủ cũng không có tác dụng, dù sao Tử Dương Tông cường đại hơn cũng không dám đi gây sự với Thính Huyết Lâu loại thế lực ngay cả hoàng thất cũng phải e chừng này, ngược lại có khả năng chỉ có thể nhắm mắt tìm Đồng gia trút giận.
Đồng Khải Mặc chung quy vẫn là vì gia tộc suy nghĩ, tuy rằng hắn thèm muốn ngôi vị gia chủ, thế nhưng hắn còn không có phát rồ đến mức để cho gia tộc phải huỷ diệt vì mình.
Đây cũng chính là lý do vì sao Đồng Khải Mặc không có để cho Thính Huyết Lâu sát thủ giết sạch đám người đi theo Đồng Thiên Tân mà chỉ trừ đi mấy cái tâm phúc tâm trung với y, bởi vì hắn không muốn đả thương căn cơ của gia tộc.
Chỉ có thể nói, Đồng Khải Mặc hắn không đủ ác, cũng không đủ điên, nếu như hắn chấp nhận bất chấp tất cả chỉ vì muốn đoạt lấy ngôi vị gia chủ, chịu mạo hiểm, vậy đừng nói là Đồng Thiên Tân hay Đồng Vô Lệ, thậm chí ngay cả Hoàng Uyên cũng chưa hẳn có thể sống sót.
- Đồng Khải Mặc! Hai ta tranh đấu nhiều năm như vậy, rốt cuộc có cái kết thúc! Hôm nay hãy để huynh đệ chúng ta tiễn ngươi đoạn đường!
Đồng Thiên Tân đã lười nhác cùng với Đồng Khải Mặc nói nhảm.
- Xác thực nên như thế!
Đồng Khải Mặc cũng không muốn nhiều lời, càng sẽ không mở miệng cầu xin hay phân trần, Đồng Thiên Tân đến đây tất nhiên là đối với hắn ôm tâm tất sát, cầu tình sẽ chỉ tự tìm mất mặt.
Đồng Khải Mặc từ trước đã chuẩn bị sẵn tâm lý không thành công thì thành nhân, bởi vì chỉ cần Đồng Thiên Tân sống sót, hơi dùng đầu óc một chút liền có thể đoán ra hắn là người đứng sau màn, từ đó chắc chắn sẽ không để cho hắn tiếp tục sống sót.
Bản thân hắn hiểu rõ điều này, thế nhưng hắn đã không còn sự lựa chọn nào khác, chỉ có thể làm một canh bạc tất tay, đáng tiếc, hắn vẫn là đánh bạc thua.
Thắng làm vua, thua làm giặc, Đồng Khải Mặc thân làm kẻ thua cuộc, chờ đợi hắn chính là cái chết.
- Tới chiến!
Đồng Khải Mặc tự biết bản thân đã không sống được, trong lòng không còn cố kỵ, toàn thân khí thế đẩy lên đến đỉnh điểm, mạnh mẽ lao phía trước, mục tiêu của hắn chính là Đồng Thiên Tân.
Một người mang tâm lý phải chết mà chiến cực kỳ đáng sợ, cho dù là cường giả so với hắn mạnh hơn mấy cái tiểu cảnh giới đều có thể gặp nguy hiểm.
Đồng Vô Lệ biết Đồng Thiên Tân trên người thương thể không nhẹ, nơi nào để cho Đồng Khải Mặc có cơ hội tiếp cận đại ca của mình, lập tức đứng ra đem y ngăn lại, hai người tức thì chiến thành một đoàn.
Đây là một trận chiến rất chóng vánh, thế nhưng cũng không kém phần đẫm máu, Đồng Khải Mặc không ngờ không quan tâm đến công kích của Đồng Vô Lệ, chỉ tập trung hướng Đồng Thiên Tân xung phong liều chết giết đi qua, muốn kéo y chết chung với mình.
Đồng Khải Mặc điên cuồng để cho Đồng Thiên Tân và Đồng Vô Lệ có chút không kịp ứng phó, nhất là Đồng Thiên Tân, bị người trước đánh cho không sức hoàn thủ, đáng tiếc bởi vì có Đồng Vô Lệ ở bên cạnh bảo hộ, Đồng Khải Mặc đến khi ngã xuống vẫn không thể giết được Đồng Thiên Tân, chỉ đơn giản là gây cho đối phương thêm một điểm thương tích.
Cứ như vậy, vị đại trưởng lão của Đồng gia này rốt cuộc chết đi, kết thúc một thời kỳ chiến tranh ngầm tại Đồng gia.