P/s: chương này chẳng biết đặt cái gì cho phù hợp, nói chung là cố viết ra cho đủ 1 chương. Nguyên ngày hôm qua cùng với hôm nay chữa gần 20 bệnh có chút đuối. Xin phép câu 1 chương.
Chứng kiến cảnh này, nữ nhân vừa mới xuất hiện song thủ nhanh chóng biến ảo. Bảo quang lập tức loé lên một cái, mọi thứ đều trở về bình thường.
Ngay lúc này, Bào Tịnh đột nhiên huyết lệ tung hoành, thân hình run lên dữ dội.
Từ trong thể nội của nàng đằng một cái truyền tới âm thanh tối hưởng, Bào Tịnh oa một tiếng phun ra một ngụm huyết dịch đỏ sẫm.
Nhìn bề ngoài xem ra là bị nội thương, bất quá sắc mặt của nàng chẳng những không tái nhợt mà còn loé lên vẻ hồng nhuận chi sắc tựa như cánh nào nở rộ đầu xuân, cực kỳ chói loá.
Kết hợp với đôi môi đỏ sẫm của nàng lại càng nổi bật vẻ đẹp kinh tâm động phách của nàng.
Bất quá huyết lệ trên khoé mắt vẫn còn chưa phai, làm cho mỹ quan trong nháy mắt hạ thấp bội phần.
Bào Tịnh sau khi nôn ra một ngụm máu, ánh mắt lập tức trở nên thanh tịnh rất nhiều.
Nàng hô hô hít lấy vài hơi thật sâu, cố gắng lấy lại tỉnh táo nhanh nhất có thể. Nhãn thần lập loè sau đó nhắm lại bắt đầu loại bỏ những hình ảnh thương tâm ra khỏi đầu.
Trong sát na đó, Bào Tịnh thân ảnh dường như xảy ra biến hoá. Không biết chuyện gì đang diễn ra, yên vụ trắng xoá đột nhiên từ từ tách ra một con đường dẫn Bào Tịnh đến bãi đất trống.
Khi nàng mở mắt ra cũng là lúc hình ảnh kết thúc.
....
Trần Tinh ở bên ngoài trận pháp một mặt chờ đợi một mặt yên lặng nhìn xem La Khinh Y dáng vẻ, trong lòng không khỏi sinh ra cảm khái.
Đúng là thói đời vô thường, một khắc trước cả hai tuy chưa thể xem là địch nhân, thế nhưng tuyệt đối không phải là bằng hữu. Vậy mà chỉ sau một khắc hai người quan hệ lại trở nên càng mật thiết hơn so với bằng hữu bình thường, trực tiếp bỏ qua giai đoạn tìm hiểu tiến tới vận động nguyên thủy một bước kia.
Trần Tinh trong lòng cảm khái không thôi, có những sự việc diễn ra không như ta nhận thức, hiện tại dấy lên quan hệ cùng với La Khinh Y, không biết là phúc hay hoạ. Bất quá dù có là gì đi nữa thì quan hệ giữa hai người đã vô pháp cải biến. Chỉ có thể từng bước đi tiếp mà thôi.
Trong lúc chờ đợi, Trần Tinh cũng nhanh chóng mặc niệm trong lòng cùng Huyết Long câu thông:
-Này, dâm long, ngươi đâu?
Âm thanh vừa rơi xuống, một tiếng ngáp dài liền vang lên, theo sau đó là giọng điệu lười biếng pha lẫn có chút không vui ý tứ của Huyết Long:
-Gọi ta làm cái gì? Ta chỉ vừa chợp mắt được một chút mà thôi. Di? Ngươi ra khỏi trận pháp rồi?
Huyết Long long lười nhát nói đến một nửa liền kinh hô một tiếng. Quả thật chứng kiến Trần Tinh từng bước biểu hiện ra thiên phú nghịch thiên của mình, Huyết Long trong lòng ngoài chấn kinh ra chỉ có bội phục chi sắc.
Đứng ở Thần Vương địa vị không biết bao nhiêu năm tháng, Huyết Long mặc dù tính cách có chút cổ quái, nhưng ánh mắt nhìn người ít khi xuất hiện sai lầm.
Từ khi nhận biết Trần Tinh, Huyết Long đã ẩn ẩn cảm giác Trần Tinh sau này có thể siêu việt hắn, thậm chí còn khủng bố hơn thế.
Huyết Long đã từng như vậy nghĩ, chỉ là dù có chuẩn bị tâm lý thế nào đi nữa, Huyết Long vẫn như cũ cảm thấy bấy nhiêu năm sống của bản thân đều phí hoài vô ích. Không rong ruổi trên thân mẫu long thì là chạy khắp nơi gây sự thị phi.
Trận pháp mặc dù Huyết Long vẫn có thể mạnh mẽ hoá giải, bất quá để hắn nghiên cứu trận pháp là điều không thể nào.
Đây là sự chênh lệch giữa hắn cùng Trần Tinh, nếu hai người sinh ra cùng một cái thời đại, Huyết Long nghĩ cũng không dám nghĩ Trần Tinh sẽ có bao nhiêu nghịch thiên.
Chẳng qua chuyện này Huyết Long cũng không để trong lòng. Hắn tuỳ ý nói:
-Có chuyện mau nói, có rắm mau thả.
Trần Tinh nghe vậy khuôn mặt liền thoáng nhíu mày. Hờ hững phun ra mấy chữ:
-Quả nhiên ngươi bị người khác đánh chết là đúng. Miệng chó không thể phun ra ngà vôi.
Huyết Long nghe vậy hừ liền mấy tiếng, bất quá hắn cũng không phản bác cái gì. Trần Tinh thấy vậy tiếp tục nói:
-Nguyên lực dùng để làm gì? Ngươi biết sao?
Huyết Long liếc xéo Trần Tinh, miệng thì vẫn mang theo âm thanh bất mãn nhàn nhạt đáp:
-Nguyên lực tương tự như linh lực, có thể giúp ngươi gia tăng số lượng linh lực trong cơ thể. Bất quá trước đó ngươi phải làm quen và tìm hiểu với nguyên lực.
Trần Tinh nghe vậy không có quá nhiều bất ngờ, hắn lên tiếng lý giải:
-Nói như vậy, thuật pháp thôi động dựa trên nguyên lực sẽ mạnh hơn dựa trên nền tảng linh lực phải không?
Huyết Long điểm điểm đầu không nói gì.
Trần Tinh trong lòng cũng không có quá nhiều hưng phấn, hắn hỏi tiếp:
-Làm thế nào để có thể chuyển hoá linh lực thành nguyên lực?
-Muốn chuyển hoá linh lực thành nguyên lực trước hết ngươi phải luyện ra Thần Cách. Không thì đừng lãng phí thời gian về phương diện này.
Lần này, Huyết Long trả lời phi thường nghiêm túc, Trần Tinh nghe vậy biết hiện tại cũng chưa phải lúc liền không nói thêm.
Như vậy xem ra, nguyên lực đó đã không thể đụng vào.
Bất quá vì để chuẩn bị cho đại sự sắp tới, Trần Tinh hiện tại phải gấp rút tăng thêm lực chiến của mình.
Ngay cả La Khinh Y hắn còn không bằng, nói chi tới những hạng nhân vật tỉ như Tà Minh hay Hàn Thiên Ma.
Ngoại lực có thể gia tăng chiến lực, bất quá đây chỉ là kế sách tạm thời, Trần Tinh đối với việc này vẫn là có chút để tâm. Bởi lẽ trước mắt sắp xảy ra chuyện gì thì không cần hắn phải nói thêm.
-Ưm~
Đang lúc Trần Tinh trầm tư suy nghĩ phương hướng tiếp theo, La Khinh Y tựa hồ cũng đã thức tỉnh.
Bất quá sự giao thoa khiến nàng buông lỏng về mặt thể xác lẫn linh hồn làm cho giờ phút này đây, La Khinh Y bộ dáng có chút nhược nhược.
Trần Tinh thấy vậy xoày người ghé bên cạnh nàng vén lến mái tóc che phủ một bên ôn nhu nói:
-Đã tỉnh?
Giọng nói ấm áp tràn đầy xuân phong, hoàn toàn khác biệt với lúc trước. Quả thật biến hoả của Trần Tinh hiện tại phải nói là nghiêng trời lệch đất.
La Khinh Y từ từ mở mắt, đôi mắt toả sáng như bảo thạch long lanh sáng chói, cực kỳ mỹ lệ.
Trần Tinh nhìn thấy tựa hồ có chút rung động thật sâu, trái tim phanh phanh trực nhảy. Rung động vô cùng chân thật chẳng khác gì mối tình đầu như thế.
Càng cảm thấy như vậy, Trần Tinh lại càng không dám nghĩ tới Thất Tình Huyễn Thiên Trận có bao nhiêu khủng bố.
Chỉ một cái huyễn thuật Tử Khí Gian Ngục Giới mà thôi thì đã có thể sửa đỗi người khác ký ức. Như vậy nếu như toàn bộ Thất Tình Huyễn Tiên Thuật toàn bộ phóng xuất thì chuyện gì sẽ xảy ra đây?
Nghĩ tới đây, Trần Tinh chân mày có chút nhíu nhíu. La Khinh Y thấy vậy hơi nghi hoặc hỏi:
-Có chuyện gì sao?
Giọng nói ôn nhu không kém cạnh Trần Tinh là mấy, có thể nghe được rõ ràng ngữ điệu trong lời ấy.
Trần Tinh nghe vậy mỉm cười lắc đầu không nói. La Khinh Y thấy vậy cũng nhu thuận kéo kéo khoé miệng sau đó bắt đầu điều chỉnh trạng thái của bản thân.
Đối với La Khinh Y mà nói, sự việc diễn ra có phần bất khả tư nghị, thế nhưng có một số việc không thể nào cải biến. Cái trinh tiết ám ảnh nàng mấy nghìn năm rốt cuộc cũng đã có người giải khai.
Biết được Trần Tinh bí mật, La Khinh Y dường như cũng phát sinh thuế biến. Mặc dù nếu so với bản thân nàng mà nói, Trần Tinh trải qua ngắn ngủi mấy chục năm cuộc đời mà thôi. Bất quá sự đồng cảm về tâm hồn yếu đuối thời điểm thì vẫn là có điểm chung.
La Khinh Y thấy Trần Tinh như vậy cũng không cố hỏi thêm, nàng đã quá hiểu Trần Tinh tính cách. Do đó, có những việc chỉ cần một ánh nhìn liền đã đầy đủ hiểu biết, không cần phải mở miệng vô nghĩa.
Đúng lúc này, một âm thanh du dương từ trong yên vụ truyền tới, âm thanh này lọt vào tai cứ như tiên nhạc thượng giới, thập phần êm tai.
Trần Tinh nghe vậy hướng mắt nhìn theo, tức khắc đó, yên vụ cũng từ từ hướng hai bên thối lui, lộ ra một thân ảnh yểu điệu từ từ đi tới.
*Hết chương.